Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 75

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 75

– A Nhạc, anh đừng chạy nhanh như vậy, chờ em một chút!

– A Nhạc, chân em trật khớp rồi, anh bế em đi.

– Anh Nhạc, miếng bánh ngọt lớn này cho anh, miếng bé là của em…

– A Nhạc, bài tập về nhà của anh em đã làm giúp rồi, anh nhìn em bắt chước bút tích của anh giống chưa này, chữ anh thật quá xấu đó, ha ha…

– A Nhạc, bức thư tình này có phải do anh viết không, đáng ghét thật, nhiều lỗi chính tả như vậy…

– A Nhạc, đừng lái xe nhanh như thế, người ta chóng mặt, người ta sợ…

– A Nhạc, đừng như vậy, đừng… A… nhiều lắm chỉ có thể hôn một chút, chỉ một chút…

– A Nhạc, anh lại lừa người, đã nói chỉ hôn một chút, anh hôn đau cả miệng của người ta rồi…

– A Nhạc, thật sự phải bỏ trốn sao? Vậy sau này anh ra ngoài kiếm tiền, em ở nhà giặt đồ nấu cơm cho anh, được không…

– A Nhạc, là tự anh nói muốn cưới người ta đó nha, nam tử hán đại trượng phu không được phép nuốt lời!

Khi Thường Nhạc tỉnh lại, hắn phát hiện gối của mình không ngờ lại ướt cả một khoảng, chuyện này đối với hắn mà nói quả thật là sự việc vô nghĩa đến cực điểm.

Cửa sổ không đóng, ánh sáng dịu dàng và từng làn gió dịu dàng cùng nhau bao phủ lên người Thường Nhạc.

Ánh sáng và gió nhẹ như ẩn như hiện trong đôi mắt Thường Nhạc, không thể lái đi được. Thường Nhạc thở dài một hơi, lập tức châm một điếu thuốc, khói thuốc từ cổ hắn từ từ chui vào lá phổi, rồi sau đó lại từ từ phun ra, trong chớp nhoáng đó, có một loại khoái cảm mơ hồ lan tràn toàn thân…

Đứng ở trước cửa sổ, mắt nhìn xuống đám người bận rộn trên đường, Thường Nhạc dùng sức lắc đầu, dường như muốn thoát khỏi giấc mơ đêm qua. Dường như mỗi ngày hắn đều tỉnh dậy từ trong giấc mộng đó, mà trong một khắc tỉnh dậy hắn, hắn dường như lại nhìn thấy đôi mắt vui tươi lại hàm chứa nước mưa, đôi mắt sạch sẽ như vậy, thanh tịnh và đẹp đẽ.

Thường Nhạc không khỏi nhớ đến một đoạn hội thoại với mẹ mình lúc nhỏ.

Đông Phương Nhọc hỏi:

– A Nhạc à A Nhạc, sau khi lớn lên con muốn lấy người vợ như nào?

Thường Nhạc nói:

– A Nhạc lớn lên rồi muốn lấy mẹ làm vợ.

Đông Phương Ngọc nói:

– Mẹ là mẹ của A Nhạc, không thể bảo mẹ làm vợ được, hơn nữa đợi khi A Nhạc lớn lên, mẹ cũng già rồi!

Thường nhạc nói:

– Vậy phải làm thế nào?

Đông Phương Ngọc nói:

– Mẹ nói cho A Nhạc một cách, A Nhạc phải nhớ kỹ nha.

Thường Nhạc nói:

– Mẹ, mẹ, mẹ mau nói cho con biết, A Nhạc sẽ nhớ kỹ không quên.

Đông Phương Ngọc nói:

– A Nhạc phải nhớ kỹ, chờ khi A Nhạc trưởng thành, mỗi khi A Nhạc từ trong đêm thức giấc, người con gái đầu tiên A Nhạc nhớ đến chính là vợ A Nhạc!

Nhớ nhung giống như một trận sóng thần, mãnh liệt ập đến, che trời phủ đất. Đôi khi, quyến luyến cũng có mức độ mạnh yếu, giống như một chiếc dao dịu dàng, trực tiếp đâm xuyên qua trái tim Thường Nhạc, khiến người trong thời khắc đó hoàn toàn hít thở không thông.

Hơi chút chần chừ, Thường Nhạc bấm một dãy số điện thoại, chính xác mà nói, là cuộc gọi quốc tế.

– Alo?

Giọng nói của Nam Cung Huân Y có chút run rẩy, trong ấn tượng của cô Thường Nhạc chưa bao giờ gọi điện thoại tán gẫu, cũng không bao giờ nhắn tin nói chuyện. Lúc này, nhận được điện thoại của Thường Nhạc khiến cô cảm thấy có chút căng thẳng.

– A, thời tiết hôm nay thật tốt…

Thường Nhạc thuận miệng tìm chủ đề tán gẫu, kỳ thật hắn cũng không biết nên nói cái gì,

– Ồ, anh quên mất vấn đề thời gian, bên em hẳn là đã tối…

– A Nhạc, anh rốt cuộc làm sao vậy?

Nam Cung Huân Y hiển nhiên càng căng thẳng hơn, cô mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.

Thường Nhạc giả vờ thoải mái nói:

– Sinh nhật của cô nhỏ vì sao em không xin nghỉ quay về chứ, ngay cả ông xã nhỏ anh cũng quay về, không biết là anh thật ra chỉ muốn gặp em một chút sao?

Đầu bên kia của điện thoại trầm mặc một lúc, mơ hồ truyền đến tiếng khóc nhỏ, sau đó là âm thanh ra vẻ kiên cường của Nam Cung Huân Y:

– Huân Y phải thi nên không thể về nước! Tuy nhiên Huân Y rất giỏi nha, Giáo sư nói người ta trong vòng hai năm là có thể tốt nghiệp rồi, đến lúc đó Huân Y mỗi ngày đều có thể ở cạnh A Nhạc!

Điếu thuốc trong tay Thường Nhạc khẽ run lên, tàn thuốc rơi xuống sàn nhà, khói trắng lượn lờ bay ra như ảo mộng, giống như cảnh mờ ảo duy mỹ trong mơ.

Trời mới biết cô bé ngốc này vì muốn tốt nghiệp sớm hơn mà bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, càng không có ai biết cô bé ngốc này vì có thể sớm ở cùng hắn mà bỏ ra nhiều như nào. Thường Nhạc chỉ cảm thấy có thứ cứng rắn gì đó trong cơ thể mình tan ra, mà một thứ ấm áp gì đó lại từ từ bay tới, lấy xu thể không gì cản nổi, trong nháy mắt lan tràn đến tất cả xương cốt tứ chi.

– Lễ giáng sinh anh sẽ bay qua đó tìm em!

Nói xong lời này, Thường Nhạc lập tức ngắt máy, bất kể âm thanh đối phương truyền đến là tiếng cười hay tiếng khóc, hắn cũng không muốn biết. Hoặc là nói hắn có chút sợ hãi, thời khắc này Thường Nhạc cảm thấy một chút mê hoặc, hắn không hiểu vì sao người đàn ông hoành tráng như hắn lại có loại tâm lý trốn tránh này, là bởi vì bản thân có quá nhiều phụ nữ? Hay là vì áy náy?

Mà trên thực tế, Nam Cung Huân Y lệ rơi đầy mặt ngây người tại chỗ, bất an trong lòng biến mất, thay vào đó là loại hạnh phúc và ngọt ngào không thể ức chế.

Nửa giờ sau, Thường Nhạc vẫn còn cảm thấy có chút buồn bực, kết quả là hắn chuẩn bị tìm người để giao lưu tình cảm.

Bạn biết, loại người có thân phận như hắn, không thể tùy tiện nói chuyện tình cảm với ai, như vậy thì quá thấp kém rồi.

Kết quả là Thường Nhạc chạy đến trước máy vi tính mở email ra, gửi một bức thư cho người nào đó. Trong thư này chỉ có hai ký hiệu, một là dấu “~”, còn lại là “!”. Ai cũng biết, dấu “~” chính là tỏ vẻ sự việc rất rối rắm phức tạp, còn dấu “!” là đại diện cho yêu cầu, thậm chí là mệnh lệnh. Cho nên ý tứ trong bức thư này chính là: “Ông rất buồn bực, mau chóng lên mạng!”

Thường Nhạc vẫn nghi ngờ thằng nhóc Đường Bạch Hổ này trên cơ bản là hai mươi bốn giờ đều ngồi trước máy tính, lần này Đường Bạch Hổ lại khiến nghi ngờ của Thường Nhạc sâu hơn, bởi vì chưa tới năm phút sau Đường Bạch Hổ đã trả lời, hai người hẹn gặp mặt trong game.

Bình thường, nói chuyện phiếm trong game là an toàn nhất, bởi vì trong game online người nói chuyện quá nhiều nên phần ghi chép chạy rất nhanh, cũng bởi vì rất nhiều hacker hoặc cảnh sát mạng bình thường đều điều tra hòm thư và công cụ chat bình thường, sẽ không vào xem bản ghi chép trong game của người khác, hơn nữa muốn kiểm tra cũng kiểm tra không nổi.

– Thánh Peter ơi! Thằng nhóc mày rảnh quá nhỉ, sớm như vậy đã gọi bố dậy.

Đường Bạch Hổ nổi giận đùng đùng đánh ra một loạt chữ, nhân vật trong game còn làm ra động tác “nổi giận”.

Thường Nhạc:

– Sớm? Đều một giờ chiều mẹ nó rồi, mày còn ham ngủ hơn bố!

Đường Bạch Hổ:

– Mày không biết bình thường phải bốn giờ chiều tao mới rời giường sao?

Thường Nhạc:

– Mẹ nhà mày ngủ y như con heo, sao bố vừa gửi thư đã dậy rồi?

– Ai, mẹ kiếp, trời xanh không còn gì để nói!

Đường Bạch Hổ làm ra một động tác bất đắc dĩ,

– Gần đây chơi trò mới, hòm thư chuyên dụng này nhận được thư liền có âm thanh của mỹ nữ mười tám nước cùng nhau hét lên, mày bảo tao có thể không dậy sao, mẹ tao cũng không biết mày sẽ quấy rầy tao sớm như vậy!

Thường Nhạc giật mình, không ngờ trên thế giới này còn có kẻ dâm đãng hơn hắn, mỹ nữ mười tám nước cùng nhau hét lên, đây sẽ là kiểu trận chiến gì? Nhưng chat như vậy thật ra có thể làm giảm bớt không ít buồn bực trong lòng, Thường Nhạc lập tức gõ ra một hàng chữ:

– Chuyện mấy ngày trước, cảm ơn nhá.

Chuyện này, đương nhiên là việc Đường Bạch Hổ hack máy tính của Hoàng Phiêu Nhiên, nếu không làm sao có thể biết được thằng kia viết thư tình cho vợ của Phó cục trưởng chứ?

– Mẹ, cảm ơn một câu là xong hả?

Nhân vật trong game của Đường Bạch Hổ lại làm ra một động tác chém người.

Thường Nhạc sửng sốt:

– Chẳng lẽ mày muốn tao lấy thân báo đáp?

– Không chắc nha!

Nhân vật trong game của Đường Bạch Hổ làm ra vẻ mặt rất dâm đãng.

Thường Nhạc:

– Tiểu hòa thượng, chẳng lẽ mày tới từ núi gay trong truyền thuyết?

– Móa, giới tính của bố rất bình thường!

Đường Bạch Hổ lại nổi cơn thịnh nộ:

– Nhưng tao có một đứa em họ bộ dạng rất giống bình hoa, đang lo không gả được đây…

Thường Nhạc hỏng mất:

– Này, xin giết tao đi, cảm ơn.

Đường Bạch Hổ:

– Sớm biết mày sẽ nói như vậy mà, không nghĩa khí! Được, bây giờ chúng ta bàn chính sự, tao đang định tìm mày đây.

Thường Nhạc:

– Chuyện gì?

Đường Bạch Hổ:

– Lần trước không phải mày nói muốn tao theo mày lăn lộn sao?

Thường Nhạc đột nhiên vui vẻ, nhanh chóng nói:

– Đúng vậy, bất cứ lúc nào mày cũng có thể tới!

Đường Bạch Hổ:

– Tao nghiên cứu thận trọng một chút, phát hiện mày chính là con trai của địa chủ, giàu nứt khố đổ vách! Thánh Peter ơi, chỉ cần mày cho tao đủ tiền, tao liền theo mày lăn lộn.

Thường Nhạc hơi chút kinh ngạc, với sự hiểu biết của hắn đối với Đường Bạch Hổ, theo lý thuyết người này không phải thiếu tiền. Chẳng lẽ, thằng nhóc kia cố ý tạo lối thoát, trên thực tế là từ đáy lòng rất muốn cùng mình lăn lộn?

Nghĩ đến đây, Thường Nhạc lộ ra nụ cười như mùa xuân, bùm bùm đánh ra vài chữ:

– Nói đi, muốn bao nhiêu?

Đường Bạch Hổ:

– 10E!

Trong trò trơi, người chơi thường viết 10 tỷ thành 10E hoặc 10Y.

Thường Nhạc ngẩn ngơ, gõ ra ba chữ:

– Tiền trong game?

Đường Bạch Hổ:

– Tổ cha mày, đương nhiên là tiền thật!

Thường Nhạc lần này ngây ngô càng lâu hơn, gõ ra năm chữ:

– Yên Nhật hay Won Hàn?

Đường Bạch Hổ:

– … Mày bức tao phải chửi có phải không? Đừng nói nhảm, RMB!

Thường Nhạc lập tức tâm muốn chết đều đã có, từng gặp qua công phu sư tử ngoạm, nhưng chưa từng thấy qua loại cá voi mở miệng rộng như này, quả thực là còn đen hơn cả lỗ đen vũ trụ! Cho dù xí nghiệp của gia tộc Đông Phương là một trong ngũ đại tài đoàn, nhưng trong một chốc cũng không chắc có thể rút ra 10 tỷ vốn lưu động, tên Đường Bạch Hổ này quả thật không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng là có thể hù chết người!

Hiện giờ Thường Nhạc còn chưa tiếp nhận tập đoàn của gia tộc Đông Phương, đào đâu ra 10 tỷ chứ?

Hít sâu một hơi, Thường Nhạc cố hết sức làm ình trở nên bình tĩnh, chất vấn:

– Con mẹ nhà mày muốn nghiên cứu vũ khí có tính sát thương quy mô lớn hay sao mà cần nhiều tiền như vậy?

Đường Bạch Hổ:

– Ha ha, nếu thành công, đoán chừng còn kinh khủng hơn cả bom nguyên tử.

Thường Nhạc hiếu kỳ nói:

– Là cái gì, nói nghe coi.

Đường Bạch Hổ:

– Thôi đi pa ơi… loại đồ chơi công nghệ cao này, nói ra thì loại người thô kệch như mày cũng không hiểu!

Thường Nhạc bị đả kích mạnh, nhất thời im lặng, hận không thể lập tức đi tìm Đường Bạch Hổ thật để PK.

Một lát sau, Đường Bạch Hổ lại nói:

– Kỳ thật, 10E đều tính là ít rồi, mày cũng biết, có rất nhiều thứ linh tinh, tao đều là trực tiếp “mượn” xung quanh đấy, bằng không, chỉ sợ 20E cũng không đủ để có được nó…

Thường Nhạc hiểu ý của lời này, trong một lần nào đó chat chit, Đường Bạch Hổ trong lúc vô ý đã khoe rằng không có thứ gì gã không hack được, nghe nói rất nhiều thành quả khoa học kỹ thuật cao cấp của nhiều quốc gia tiên tiến đều bị thằng nhóc này copy trộm một phần. Nếu bán những tài liệu đó đi, Đường Bạch Hổ ước chừng có thể trong một đêm trở thành người Hoa giàu nhất.

Nhưng Đường Bạch Hổ hiển nhiên không có ý bán đi, mà là tổng hợp thành quả của các quốc gia tiên tiến, tự mình làm một thực nghiệm kinh thiên địa quỷ gì đó. Về phần rốt cục là cái gì, ngoại trừ chính gã ra thì đoán chừng không có người thứ hai biết.

Tò mò hại chết mèo, Thường Nhạc tự nhận là người mạnh mẽ biết nắm chắc tính người, nhưng gặp Đường Bạch Hổ thì hắn cũng có vẻ rất bị động. Hơn nữa từ trước đến nay ở chỗ cao luôn không khỏi rét vì lạnh, Thường Nhạc đúng là đã có hứng thú đến cực điểm với cái kế hoạch lớn kia của Đường Bạch Hổ. Với hiểu biết của hắn về Đường Bạch Hổ, đây tất nhiên sẽ là một sự kiện lớn toàn cầu khiếp sợ, tuyết đối đủ kích thích đủ mạo hiểm. Đây cũng chính là thứ cảm giác mà Thường Nhạc luôn theo đuổi.

Nghĩ sâu xa một lát, Thường Nhạc hỏi:

– Một lần bỏ vốn cần bao nhiêu tiền? Chi bằng tôi trả phân kỳ?

Nhân vật game của Đường Bạch Hổ làm ra một động tác khinh bỉ:

– Thôi đê, không có tiền thì nói sớm, lãng phí tình cảm của tao.

Vẻ mặt Thường Nhạc khá lúng túng, may mà không ai nhìn thấy. Lớn như vậy, lần đầu tiên hắn bị người khác nói mình không có tiền, cũng là lần đầu tiên cảm giác được tiền là thứ rất mẹ nó có ma lực.

Thấy Thường Nhạc nửa ngày không có phản ứng, Đường Bạch Hổ lại nói:

– Được rồi, sau này lại nói. Trước mắt tao đang sửa lại tư liệu, trong kế hoạch, đợi đến lúc chính thức khởi công, tao sẽ lại tìm mày. Thằng nhóc, mau chóng gom tiền đi! Ai, đứa trẻ nhà nghèo, rất đáng thương, anh đây rất thông cảm với mày!

Thường Nhạc thực muốn làm thịt Đường Bạch Hổ ngay tại chỗ, đáng tiếc chính là, chuyện này không thể xảy ra. Điều duy nhất hắn có thể làm chính là gõ ra sáu dấu “.” để giải phóng chút bất mãn nội tâm:

– ……

Lúc này, Đường Bạch Hổ đột nhiên hỏi:

– Đúng rồi, vừa rồi mày tìm tao có chuyện gì?

– Không có, không có nữa rồi.

Thường Nhạc không yên lòng trả lời, lúc này hắn cũng không còn tâm tình để thổ lộ tình cảm với Đường Bạch Hổ nữa rồi.

Đường Bạch Hổ không nao núng nói:

– Quấy rối quá rồi đấy? Gọi tao lên rồi lại không nói, chơi tao à?

Đối mặt với Đường Bạch Hổ bát quái vô hạn, Thường Nhạc rất không có gì để nói, đơn giản phát ra một bộ mặt biểu cảm quyến rũ:

– Ai, mày cũng biết đấy, anh mày đẹp trai quá, có quá nhiều bạn gái, nhưng hôm nay đột nhiên phát hiện người mình thích thật sự chỉ có một… Hoặc là nói chỉ thích nhất một người, đột nhiên cảm giác được mình rất vô lương tâm, rất có lỗi với đoạn tình cảm này…

Đường Bạch Hổ:

– Mày nói quá vô nghĩa rồi, nếu như thật sự có giác ngộ này, vậy thì từ bỏ các cô nàng khác đi, cưới cô nàng mày thích nhất kia về nhà!

Suy nghĩ một chút, Thường Nhạc trả lời:

– Tao không phải chưa từng nghĩ tới, nhưng sau đó lại nghĩ, như vậy chẳng phải là tổn thương trái tim những cô gái khác sao? Hơn nữa, bản thiếu gia cũng là thật tâm với mấy cô nàng đó, chẳng lẽ một thằng đàn ông như tao lại không thể đồng thời thích nhiều phụ nữ sao?

Lúc này đây, Đường Bạch Hổ trầm mặc thật lâu, cuối cùng tặng Thường Nhạc một câu bảy chữ:

– … Con mẹ mày là thằng biến thái!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đĩ đực - Tác giả Henry Võ
Nhớ chị Thảo... Mấy tháng qua, hổng hiểu sao tui ế khách hơn nên tui phải tìm đến mấy chị để tâm sự hay gỡ rối tơ lòng rồi xả nhớt mỗi khi tui thấy thèm vú mông lồn đùi của những phụ nữ đẹp như chị Thảo, chị Maggie hay Giang, Trinh... Chị Anh, Hương và Vân rủ nhau về VN du lịch nên tui mất mối này. Chị Nga, chị Hoa, chị Kim, chị Oanh và chị Minh bỗng dưng rủ nhau về VN sửa sắc đẹp rồi chơi đĩ đực bên VN luôn. Hình như là bên VN dạo này có nhiều thằng đĩ đực nhà nghề hơn nên mấy bà cứ rủ nhau về VN du lịch, thăm bà con theo kiểu “áo gấm về làng”, sửa sắc đẹp rồi chơi đĩ đực bên VN luôn, y như mấy ông kéo nhau về VN chơi gái vậy thôi. Dù sao bên VN cũng khéo chìu chuộng hơn, giá rẻ hơn, nhiều chọn lựa hơn. Thế là còn chị nào ở lại Bolsa thì tui cứ dành nhiều thời gian hơn cho mấy chị đó mà quất búa xua. Tui cứ hết qua nhà chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt cave Đụ máy bay Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện móc lồn Truyện ngoại tình
Danh gia vọng tộc - Tác giả Văn Nguyễn
Uyên ngồi cạnh giường bệnh thở dài nhìn Trinh đang nằm thiêm thiếp, gương mặt gày gò xanh xao, cặp môi tái nhợt. Trinh thở nhẹ khó nhọc, tuy đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nhưng Uyên biết Trinh rất mệt mỏi, yếu ớt, nhất là nỗi đau không gì bù đắp về tinh thần vì đã không giữ được đứa con trong bụng. Trông nàng giờ như một cái xác không hồn, càng thấy thương Trinh bao nhiêu thì Uyên lại càng căm giận con người mặt người dạ thú kia bấy nhiêu. Nàng biết Trinh bị sảy thai vì hắn, thực ra ngay từ đầu cả nàng và trinh đều hết lời van xin hắn nhẹ nhàng trong lúc làm tình với Trinh cũng như hạn chế làm chuyện đó để giữ an toàn cho thai nhi. Ngay bản thân Uyên mỗi lần hầu hạ hắn chuyên chăn gối cũng luôn cố hết sức phục vụ hắn đến nơi đến chốn để san xẻ bớt gánh nằng về chuyện đó với Trinh. Thế nhưng Dũng vẫn cứ làm theo ý thích của hắn, chắc chắn lý do khiến Trinh bị mất đứa con là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt cave Địt nát lồn Đụ máy bay Đụ mẹ kế Đụ tập thể Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện cưỡng dâm Truyện hay Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngậm cặc Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Bàng Quyên - Tác giả Adamyesvn
Nằm dài trên tràng kỹ, Long Nguyên nhìn hai gã công tử họ Viên đang đứng hai bên. Bốn bàn tay tới lui thoăn thoắt trong người bà ta. Hai gã mỗi người một bên đang gục đầu ngấu nghiến cặp vú tròn trĩnh đẫy đà của phu nhân. Họ thích thú khi thấy vẻ đờ đẫn trên khuôn mặt phu nhân và càng thích thú khi nhận ra lớp gai ốc nổi đầy khắp người bà ta. Long phu nhân kinh qua không ít những cuộc mây mưa, song chỉ có lần này, phu nhân mới biết thế nào là vùi hoa dập liễu. Xác thân phu nhân Long Nguyên rã rời cùng hai gã công tử con nít tinh nghịch quái gỡ cùng sự phàm phu nanh ác của chúng. Viên Ký lại khẽ hỏi sau khi toét miệng ra cười: Tại sao phu nhân lại buồn bã. Nếu phu nhân bớt hẳn đi sự khe khắt trên khuôn mặt người ắt sẽ có được cảm tình của người đối diện. Nhất là từ những gã nam nhân đang cô đơn như tại hạ. Câu nói của gã công tử em khiến phu nhân đỏ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện cổ trang Truyện ngoại tình Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi