Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 184

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 184

Lúc hai điểm kia lại chuyển động, trong đầu Thường Nhạc loé lên một ý tưởng, thân hình gấp khúc thành một tốc độ quỷ dị, bàn tay nhanh chóng kéo dài.

Nét mặt Thường Nhạc lộ vẻ cười tà tà, cho tới bây giờ chỉ có mình đi ức hiếp người khác, hôm nay lại bị một loại súc sinh ức hiếp, tin này mà truyền ra ngoài chắc chắn sẽ bị chê cười, điểm sáng kia đã cách xa Thường Nhạc nửa thước.

Tuy nhiên khoảng cách nửa thước này lại trở thành một cái hào rộng không thể vượt qua, tay Thường Nhạc mạnh mẽ có lực nhanh như điện xẹt nhanh chóng túm lấy yết hầu của con vật kia.

– Ụ ụ ụ…

Con vật kia không ngờ từ trong miệng phát ra âm thanh cầu xin, ánh mắt loé sáng không ngừng nháy, hiển nhiên là đang cầu xin. Ban đầu Thường Nhạc chuẩn bị trực tiếp bóp chết nó, khi gặp ánh mắt thương hại đó đồng tử hắn được một trận co rút nhận ra tiểu đệ này cũng không tệ. Tay hắn không tự chủ được hơi nới lỏng, tinh thần tập trung cao độ.

Con vật nhỏ sau khi rơi xuống thân hình hơi hướng chuyển động ra phía sau, không ngờ quỳ trên mặt đất nặng nề đập đầu hai cái rồi sau đó lại tiếp tục di chuyển lên phía trước.

Thân hình Thường Nhạc lập tức gấp khúc thành một độ cong kỳ quái, con vật kia thấy cảnh này thì lập tức dừng lại, lặp lại động tác dập đầu kích động vừa rồi sau đó lại đi về phía trước.

– Mẹ kiếp, mày đúng là thông minh, sau này gọi mày là con Tiểu Ben cũng được đấy.

Thường Nhạc không ngờ con chó kia lại thông minh như vậy, hắn cảm thấy mừng rỡ.

– Pì, pì.

Chó con vui mừng nhảy dựng lên, thanh âm từ miệng nó phát ra thiếu chút làm Thường Nhạc nhảy dựng lên, cái con bựa này, động tác của con vật cũng dừng lại.

Nó nhanh chóng chạy tới trước mặt Thường Nhạc.

Mà giờ khắc này Thường Nhạc cũng cảm thấy bất an.

– Sát.

Lần này Thường Nhạc đã có kinh nghiệm. Hắn hiểu được trong sơn động hắc ám này căn bản cũng không có bạn bè, như vậy chỉ cần có nguy hiểm xuất hiện là phải nhanh chóng tiêu diệt đối phương, Tiểu Ben cũng hiểu được ý tứ của chủ, thân hình nhỏ bé của nó giống như âm hồn lao thẳng đến hướng hắc ám kia.

– Phịch!

Thường Nhạc nhìn thân hình còn chưa tới mục tiêu công kích đã bị đánh bay ra, hắn vội vàng chuyển góc giơ tay đỡ Tiểu Ben.

Đối với thực lực của Tiểu Ben Thường Nhạc biết rất rõ nhưng dẫu sao hắn cũng không ngờ được đối phương lại dễ dàng đánh bại Tiểu Ben đến vậy, sức mạnh của hắn bắt đầu dồn đến nắm tay.

Tiểu Ben lại dùng móng vuốt liều mạng túm lấy quần áo Thường Nhạc.

– Tiểu Ben muốn tao chạy trốn?

Trong nháy mắt Thường Nhạc đã hiểu ra. Chỉ trong chốc lát một trận lốc mãnh liệt nghênh diện hắn đánh tới.

Thường Nhạc cũng muốn xem cân lượng của đối phương một chút, nắm đấm của hắn không do dự đánh tới.

– Phập.

Cảm giác đầu tiên của Thường Nhạc là đánh trúng vào nhưng hắn lại không ngờ trong khoảnh khắc nắm tay tiếp xúc với đối phương, sức mạnh hùng mạnh đó đã bật ngược lại đánh bay cả người hắn ra ngoài.

Trong nháy mắt Thường Nhạc đã bị đẩy lùi, thân hình Tiểu Ben lại lao thẳng tới, nhanh chóng quấn quanh người đối phương.

– Mãng xà!

Mượn ánh sáng phát ra từ hai con mắt Tiểu Ben, Thường Nhạc hơi kinh hãi, không nghĩ tới con vật đang ngăn trở mình lại là con mãng xà to khủng bố như vậy.

Tiểu Ben đã thành công trong việc quấn lấy thân hình con mãng xà, Thường Nhạc cũng không chậm trễ, thân thể hắn cũng nhanh chóng lao thẳng tới.

– Bà mẹ nó!

Thường Nhạc gần như bị dọa nhảy dựng lên, chính mình rất nhanh chóng bổ nhào về phía trước không ngờ lại lao vào trong miệng con mãng xà. Toàn bộ thân hình Thường Nhạc có đến một nửa đã tới yết hầu của đối phương.

Mãng xà cũng không ngờ lại có đồ ăn tự chủ động chạy đến miệng nó, nó ngẩn người lập tức ngậm miệng lại. Tiểu Ben cũng phát hiện tình huống dị thường này dùng móng vuốt sắc nhọn cào vào làn da thô ráp của con mãng xà.

Sau khi miệng con mãng xà khép lại có một sức mạnh cực lớn đè tới Thường Nhạc.

– Mẹ.

Thường Nhạc rốt cuộc nổi cáu, thân hình gấp khúc lại, một luồng ánh sáng phát ra từ nắm tay.

Thân hình mãng xà run lên, thân thể cao lớn nặng nề rơi xuống mặt đất.

Thường Nhạc tạo hình rất ngầu nói:

– Mẹ kiếp muốn ăn thịt tao à, tự tìm đến cái chết đi.

Tiểu Ben ở bên cạnh Thường Nhạc mạnh mẽ động đậy.

– Mày muốn làm gì?

Thường Nhạc vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Tiểu Ben. Không ngờ rằng ngay lúc đó Tiểu Ben chạy tới bên người hắn giơ móng vuốt.

Biểu hiện vừa rồi của Tiểu Ben làm Thường Nhạc hiểu rằng nó tuyệt đối sẽ không làm hại tới mình, hắn theo bản năng phản ứng:

– Tiểu Ben, mau xuống đây…

Còn chưa nói hết câu đã cảm nhận được móng vuốt của Tiểu Ben nhanh chóng hướng tới miệng mình.

Tiếp đó trong miệng hắn liền có một vật và nhanh chóng vào bụng thông qua yết hầu.

Thường Nhạc hoảng sợ vội ngồi dậy, cảm giác cay đắng vẫn lưu lại trong miệng, hắn túm đầu Tiểu Ben vội vã hỏi:

– Rốt cuộc mày cho tao ăn thứ gì vậy hả?

Tiểu Ben ánh mắt chớp chớp, móng vuốt nhỏ không ngừng khoa tay múa chân.

Thường Nhạc dần hiểu ra, hoá ra Tiểu Ben đã lấy túi mật trong bụng con mãng xà ra đưa tới cho mình, túi mật rắn không có độc. Về điểm này Thường Nhạc cũng hiểu. Tuy nhiên đây là chỗ tu luyện của Công Tôn gia, nếu nhỡ may túi mật rắn này có độc thì làm sao?

Cẩn thận suy xét, Tiểu Ben nhất định sẽ không hại mình, nếu quả thật có thương tổn gì thì con chó này nhất định sẽ không đem đồ vật kia ném vào miệng mình. Loại ý nghĩ này vừa mới nén xuống thì một nỗi đau đớn từ bụng đã truyền tới.

– Củ chuối thật.

Thân mình Thường Nhạc cuộn thành một đống, chính mình xem như vừa mới khen ngợi nó, nỗi đau đớn long trời lở đất như sóng biển điên cuồng đánh tới, Thường Nhạc cảm thấy thân thể mình như muốn bị xé nát.

– Ầm!

Thân hình Thường Nhạc sau một trận cứng ngắc thì hôn mê bất tỉnh.

Cũng không biết trải qua bao lâu cái cảm giác sảng khoái bắt đầu ập tới, Thường Nhạc mở mắt. Giờ khắc này hắn cảm thấy toàn thân tràn đầy năng lượng.

Loại sức mạnh này hoàn toàn khác với sức mạnh Hiên Viên tu luyện, loại sức mạnh này còn cần chính mình từ từ tập trung lại, nhưng sức mạnh hiện tại này dường như lúc nào cũng có thể kích phát ra.

Hơn nữa khắp các bộ phận trong cơ thể đều tràn ngập sức mạnh này, nhìn thấy Tiểu Ben vui mừng nhảy nhót trước mặt mình, Thường Nhạc hiểu được những gì mình có được đều là nhờ công lao của nó.

– Tiểu Ben, chúng ta lên đường đi.

Tiểu Ben một hồi hoan hô, ở phía trước ngoáy cái mông nhỏ, Thường Nhạc một hồi vui mừng, đợi đi ra ngoài rồi nhất định phải thưởng cho nhóc con này.

Dưới sự dẫn dắt của Tiểu Ben Thường Nhạc chạy nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa rất nhanh đã đi ra khỏi sơn động, lúc này hắn mới nhìn rõ Tiểu Ben. “Cẩu”. Khi đã biết rõ bộ dạng Tiểu Ben Thường Nhạc sững sờ, không ngờ là một con chó mà hơn nữa còn là một con chó nhỏ siêu cấp.

– Chó tốt, chó tốt, thế này là hợp với cái tên Tiểu Ben rồi.

Thường Nhạc đắc ý cười, nhẹ tay chỉ:

– Chúng ta tiếp tục xuất phát.

Tiểu Ben nói với Thường Nhạc mình là chó, nó vui mừng nhảy nhót hai chân trước. Nghe được mệnh lệnh của Thường Nhạc, nó nhanh chóng tìm đúng phương hướng chạy về phía trước, Thường Nhạc được một trận kinh ngạc.

Đương nhiên, dù sao nơi này mình cũng chưa quen thuộc, Thường Nhạc để nó chạy trước phát huy.

Trên đường, Thường Nhạc tìm thấy một ít quả cực kỳ quý hiếm, chỉ cần Tiểu Ben gật đầu Thường Nhạc liền nuốt ngay quả đó.

Đến cuối cùng Thường Nhạc thật sự ăn không nổi nữa, hắn lại bắt đầu thu thập, bởi vì phản ứng trong cơ thể mình đối với thứ trái cây kia thực sự không đơn giảm, đợi sau này đi ra ngoài cho mỗi tiểu để đệ một quả…

Thường Nhạc còn phát hiện một chuyện vô cùng thú vị, lúc Tiểu Ben tăng tốc thì chân trước và chân sau nó sẽ liền với nhau, toàn bộ thân hình hiện ra một đường thẳng tắp.

– Tiểu Ben, mày sẽ không cho tao nhảy tới vách núi chứ?

Trước khi Tiểu Ben dẫn Thường Nhạc đi vào một ngọn núi lớn, Thường Nhạc nhìn vách núi cheo leo phía trước ánh mắt hắn hồ nghi nhìn về phía Tiểu Ben.

Tiểu Ben vặn vẹo uốn éo mông, thân hình làm ra động tác như muốn nhảy xuống.

Lúc này Thường Nhạc dù sao cũng không nghe Tiểu Ben nữa, hắn giơ ngón tay giữa:

– Khinh bỉ mày, thân mày nhẹ như thế nhảy xuống chưa chắc đã có việc gì, thân thể tao nặng như vậy nhảy xuống chắc chắn không có đường sống quay lại, trở về nhất định sẽ bồi bổ mày bài lực vạn vật hấp dẫn.

Tiểu Ben thấy Thường Nhạc không nhảy nó nóng nảy, thân mình nhỏ bé liều mạng đâm vào Thường Nhạc.

Thân hình nhỏ bé kia đâm vào Thường Nhạc chỉ như muỗi đốt Inox. Thân hình Thường Nhạc không chút nhúc nhích.

Nhìn thấy con chó nhỏ kia mệt đến nỗi mồ hôi đầy đầu. Thường Nhạc tâm thần hơi động, chẳng lẽ phía dưới thực sự có huyền cơ gì.

Nghĩ đến đây, Thường Nhạc tính tiến lên trước hai bước, ánh mắt cố hắng hướng nhìn xuống phía dưới, vẫn là không nhìn thấy đáy, hắn cầm lấy một tảng đá ném xuống.

Hồi lâu sau Thường Nhạc cũng không nghe thấy thanh âm.

– Moá, may mà không nhảy xuống.

Thường Nhạc sau khi chứng minh phía dưới là một vực sâu không đáy hắn lau mồ hôi trán cảm thán nói.

Vừa dứt lời thì Tiểu Ben từ phía sau xô mạnh tới, thân hình nhỏ xinh kia không ngờ đã đập vào đầu Thường Nhạc, lực công kích trước sau lại không hề phòng bị, thân hình Thường Nhạc thẳng tắp rơi thẳng xuống.

Thường Nhạc thế nào cũng không ngờ tới Tiểu Ben lại làm như vậy hắn hướng về phía trên hét lên:

– Moá mày, bố mày lên được nhất định sẽ ăn thịt chó.

Nhưng trong lòng hắn lại một trận lạnh lẽo, có thể ăn thịt chó hay không còn phải xem mạng sống có còn hay không đã.

Hơi thở Thường Nhạc bắt đầu hướng bốn phía tìm kiếm, muốn tìm đến một nơi có thể tiếp sức.

– Bà mẹ nó!

Bỗng nhiên thân hình đập phải một vật gì nằng nặng, tốc độ rơi càng tăng nhanh, Thường Nhạc không kìm nổi chửi đổng lên đúng là đen đủi đến mức uống nước cũng giắt răng.

– Tiểu Ben.

Vật trên người kia không ngờ bò tới đầu mình, Thường Nhạc kinh ngạc, đầu tiên là nó đẩy mình xuống, chính mình nghĩ nó muốn mưu hại mình, bây giờ nó cũng nhảy xuống theo.

Chẳng lẽ là phải tự tử vì tình…

Ngay trong lúc Thường Nhạc đang miên man suy nghĩ, thân hình nặng nề nện vào mặt nước.

Đầu tiếp xúc với làn nước lạnh như băng, Thường Nhạc trở nên tỉnh táo.

– Á á..a….

Một thanh âm kinh hoàng trong trẻo đột ngột truyền tới. Thường Nhạc vừa mới thò đầu ra khỏi mặt nước, hắn cũng không buồn lau nước trên mặt mà mở trừng mắt nhìn qua.

– Ôi cha, gái đẹp!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện tình văn phòng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 30 Tôi vừa mân mê những ngón tay của mình lên như vậy thì hai bầu vú của Mai Chi cũng cứng dần lên. Tôi nâng nhẹ cái áo lót của Mai Chị lên rồi luồn sâu vào bên trong, hai cái núm vú nhỏ nhắn làm tôi thích vô cùng. Vê nhẹ nhẹ hai cái núm vú đó thì Mai Chi cũng nhắm nghiền mắt của mình lại rồi hơi ưỡn người của mình lên. Hơi thở cũng trở lên nặng nề nhưng đầy khêu gơi. Mai Chi khẽ dựa đầu vào vai tôi rồi nhắm hờ mắt của mình lại. Tôi khẽ cúi xuống mà hôn chầm chậm lên cái đôi môi đỏ mọng của Mai Chi rồi chầm chậm mút nhẹ nhàng cái đầu lưỡi. Mùi vị ngọt ngào mềm mại của nó làm cho tôi sướng không tả được, Tôi càng bóp mạnh tay của mình lên một chút chì Mai Chi cũng ưỡn người của mình lên. Tuy hơi nhăn mặt một chút nhưng tôi biết là Mai Chi sướng vô cùng. Bóp một chút nữa thì tôi luồn chầm chậm tay của mình xuống mà cởi nhẹ nhàng cái cúc quần ra rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Truyện phá trinh
Chuyện nhà bà Mai - Tác giả Langtux
4 Ông Mạnh còn đang nghĩ ngợi thì một giọng nói khác đã cất lên: Anh đã sẵn sàng chưa ạ? Giọng nói của Thanh Thanh. Ừm... anh đã sẵn sàng... Thế chúng em thực hiện nhiệm vụ thứ hai nhé? Lần này là giọng của Trân Trân. Giọng nói thỏ thẻ, ngọt lịm và quyến rũ không kém của Thanh Thanh. OK! Ông Mạnh gật nhẹ đầu, ông ửa lại tư thế ngồi ở giữa sô pha, hơi không thoải mái vì hai bên không có tay vịn. Ông chưa biết làm gì tiếp thì ba cô gái đã bắt đầu tiến đến, vẫn trong tư thế quỳ. Nghĩa là, các cô bò lết đầu gối tới chỗ ông đang ngồi một cách phục tùng, tôn kính. Dương vật vốn đã cương cứng của ông Mạnh càng muốn bật tung ra khỏi quần trước cảnh tượng đó. Ông đang bối rối vì cái cục nổi gồ to tướng giữa hai chân đang hơi dạng ra của mình thì Trân Trân đã tới áp sát, đưa hai tay vuốt từ đầu gối ông lên tới thắt lưng, rồi luồn vào trong để cởi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Truyện cưỡng dâm Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện NTR Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Ái tình thái giám - Tác giả Đại Cường
Phần 24 Lý Tòng cởi xong quần của Tích Trử liền đề nghị lẫn khẩn khoản, yêu cầu: Cho anh ngắm em một hồi, được không nào! Lạ lùng gì nữa mà anh đòi hỏi... Như ngày nào... Và có thể đẹp hơn là đằng khác. Tích Trử vừa đùa vừa tự hào chọc tức người nàng yêu. Lý Tòng nhéo cưng vào hai mép lồn nàng, sung sướng nói: Mà có chịu không? Chịu mà anh cởi áo quần với em. Ngày xưa anh như thế này chứ bây giờ đâu có đến nổi nào. Đụ em đi, cho em sướng. Bú mãi thế ư? Những câu đối thoại cho cả hai thêm nứng cặc nứng lồn không can nổi. Lý Tòng bú mọi ngõ ngách lồn Tích Trử cho nàng thật sướng vượt ra ngoài sức tưởng tưởng để nàng không thể rời chàng. Và bây giờ nàng độc thân, cô đơn, chàng sẽ ở bên nàng vĩnh viễn, bù đắp lại sự dỡ dang đã trôi mất. Cả hai sẽ thành vợ thành chồng. Nàng dâm dục thì chàng có kém gì. Hạnh phúc và truy hoan cùng hòa hợp thì có gì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chồng địt vợ Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn Truyện sex vần A

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi