Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 18

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 18

Đàn dương cầm cổ điển ánh ra hào quang hoa lệ.

Cô gái trước đàn piano đã tạo thành một cái bóng kéo dài xuống sân khấu.

Nhân vật đại diện cho trang phục nữ Givenchy là Audrey Hepbum, cao quý thanh lịch, đơn giản mà không mất đi vẻ tao nhã. Nhưng trang phục trắng Givenchy được mặc trên người cô gái đứng trước đàn piano này, lại giống như đã tìm được người đại diện tốt nhất, ngoài khí chất thanh lịch cao quý được biểu hiện ra ngoài, bên trong còn có hơi thở nồng đậm nghệ thuật.

Cô gái mặc quần trắng bồng bềnh, đàn piano phong cách cổ xưa thanh lịch, một loại cô đơn, một loại thương cảm, hướng cảm giác tịch mịch đến toàn bộ thế giới. Khuôn mặt hoàn mỹ văn tĩnh, ưu thương đến làm vỡ tan lòng người, khiến bất kỳ kẻ nào không kìm được đều cảm thán cô là cô gái u buồn nhất thế giới.

– Bờ Adilina.

Cô gái quần trắng từ từ ngồi xuống, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền ra từ microphone.

Những nốt nhạc động lòng người thoát ra từ ngón tay thon dài kia, từ những phím đàn đen trắng truyền đến toàn bộ hội trưởng, bốn bề một mảnh yên tĩnh. Hai ngàn người nghe, không chút tạp âm, chỉ có những tiếng hít thở rất nhỏ.

Tâm cảnh mọi người đều là bình thản yên lặng, đưa họ rời xa trần thế ồn ào náo động và lộn xộn.

Cô gái quần trắng tập trung toàn bộ tinh thần để chơi đàn, hoàn toàn quên đi sự tồn tại của thời gian và không gian.

Giờ khắc này, dường như toàn bộ thế giới đang ngưng mắt nhìn cô.

Giờ khắc này, cô chính là công chúa trong suy nghĩ của toàn bộ người trên thế giới, công chúa u buồn duy nhất.

Âm nhạc là khúc hát của thiên sứ.

Toàn bộ hội trường tràn ngập tiếng đàn biến ảo khôn lường mà thuần khiết kia, những âm luật hà khắc tinh thông này, giờ khắc này đều nhắm mắt lại yên lặng cảm nhận âm thanh. Không giống với những thính giả bình thường có thể cảm nhận được, bọn họ càng có thể cảm nhận được kỳ tích trong lĩnh vực âm nhạc rung động lòng người kia, những đám người vốn thích soi mói cũng chân thành tán thưởng biểu hiện hoàn mỹ của cô.

Khúc nhạc kết thúc, cô gái quần trắng dưới ánh mắt không tha của mọi người đi vào hậu trường. Lúc này mọi người mới hồi phục tinh thần, tiếng vỗ tay như sấm vang dội cả hội trường.

Sau đó, toàn bộ hội trường là những tiếng xôn xao to nhỏ, tất cả mọi người đều đang xì xào bàn tán.

Lam Quai Quai mắt đầy ắp lệ, lòng cô nữ sinh đơn thuần hoàn toàn bị chinh phục bởi tiếng đàn của cô gái áo trắng, có chút hoảng hốt thì thào lẩm bẩm:

– Cô ấy chính là thiếu nữ thiên tài âm nhạc kiệt xuất của đất nước Lam Tử ư, quá đẹp, tiếng đàn quá đẹp, ánh mắt quá đẹp…

Thường Nhạc một cước đạp bay Big Ben đang nhìn chằm chằm Lâm Quai Quai, nghiêng đầu lạnh lùng nói:

– Vậy cũng gọi là thiếu nữ thiên tài ư? Biểu diễn nhạc khúc của người khác, đặc sắc hơn nữa thì cũng chỉ là chế tác mà thôi, hoàn toàn không được tính là bậc thầy nghệ thuật…

– Ai nói chị Lam Tử chỉ biết trình diễn nhạc khúc của người khác? Chị ấy cũng tự mình phổ nhạc mà!

Lâm Quai Quai cong lên cái môi nhỏ, nổi giận đùng đùng nhìn Thường Nhạc, dường như quên mất thủ đoạn âm lãnh vừa rồi của Thường Nhạc.

– Ồ, vậy sao?

Khóe miệng Thường Nhạc kéo ra một nụ cười, hắn thích nhất vẻ mặt của Lâm Quai Quai khi bĩu môi.

– Đương nhiên rồi, huống chi diễn tấu nhạc khúc của người khác thì sao chứ? Cùng là một nhạc khúc, người biểu diễn khác nhau, hoàn toàn có cảm nhận không giống nhau. Clayderman chơi nhạc không phải cũng toàn là những nhạc khúc của người khác cải biên lại sao, sao lại được xưng là “hoàng tử piano thế giới hiện đại” chứ!

Lâm Quai Quai thoạt nhìn là fan của cô gái quần trắng kia, tức giận nói. Cái miệng nhỏ vểnh lên cao, không ngờ lại lớn mật thoát khỏi ma trảo của Thường Nhạc, giận dỗi nói:

– Có bản lĩnh thì cậu chơi một bản tốt hơn chị ấy xem!

Nghe nói như vậy, Huyết Hổ ở một bên giật mình, dùng ánh mắt thương hại vụng trộm quét mắt nhìn Lâm Quai Quai một cái, trong lòng cân nhắc một vấn đề vô cùng nghiêm túc: Thiếu gia sẽ tiền dâm hậu sát cô gái này, hay là tiền sát hậu dâm?

Big Ben dâm đãng giờ phút này cũng là thấy gió thuận đà, để tránh bị vạ lây, nó chui xuống dưới chân Huyết Hổ, rất thức thời giữ vững khoảng cách với Lâm Quai Quai, làm ra một cảnh “tôi không biết cô”.

Mặt Thường Nhạc vẫn thủy chung treo một nụ cười như có như không, lại kéo tay Lâm Quai Quai, từ từ nói:

– Cậu nói cũng có lý, làm một người chế tác xuất sắc dần dần cũng biến thành bậc thầy, có thời gian tớ cũng đi làm một nhà chế tác cho vui.

Lâm Quai Quai lúc này mới hồi phục tinh thần, tim như con nai đi loạn, chính cô cũng không nghĩ tới vừa rồi mình lại có dũng khí nói ra những lời kia, bây giờ nghĩ lại mà không ngừng phát run. Khi Thường Nhạc lại mỉm cười nắm chặt bàn tay nhỏ của cô, cô đột nhiên cảm thấy một trận ấm áp, một loại nghi hoặc khác cũng toát ra từ trong mắt, nghi hoặc này chính là cô không biết rõ ý tứ trong lời nói vừa rồi của Thường Nhạc.

Huyết Hổ sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Thường Nhạc thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, liều lĩnh hỏi:

– Thiếu gia, tôi không hiểu nổi, tên của cô nàng kia sao lại kỳ quái như vậy, cái gì mà rổ với chả sọt, thế giới này có họ Lam sao?

– Yô!

Thường Nhạc vô cùng đồng tình nhìn Huyết Hổ, tên ngốc này thỉnh thoảng lại hỏi được vấn đề khiến người ta khó trả lời, dưới ánh mắt chăm chú tò mò của Huyết Hổ, Thường Nhạc chậm rãi nói:

– Người họ Lam rất nhiều, triều Minh có vị Tướng quân tên là Lam Ngọc, người này là con rể Chu Nguyên Chương, tuy nhiên sau này lại bị giết. Trước kia ở Hongkong có một diễn viên tên là Lam Khiết Anh, chính là người đóng Xuân Tam Thập Nương (Yên nhền nhện, sư tỉ của Bạch Tinh Tinh) trong “Đại Thoại Tây Du”. Rất nhiều năm trước ở Đài Loan còn có một diễn viên phim xxx, tên là Lam Tâm Mi, có lẽ anh sẽ rất có hứng thú…

– Thiếu gia quả thật quá thông thái rồi, kính ngưỡng của tôi đối với cậu như nước sông cuồn cuộn…

Để đủ tư cách làm một tiểu đệ cấp thần tượng, Huyết Hổ rất đúng lúc vuốt mông ngựa.

– Dừng lại, anh hỏi vấn đề học sinh tiểu học đều có thể trả lời được, anh tiếp tục khen thì chẳng khác nào hạ nhục IQ của tôi!

Thường Nhạc lạnh lùng liếc Huyết Hổ một cái, lại nhìn Lâm Quai Quai đang ngẩn người, cười nói:

– Hiện tại tâm tình tôi không tệ lắm, nói cho anh biết một chuyện học sinh không biết. Lam Tử, mẹ cô ta Lý Nhược Tuyết là Giáo sư Học viện Âm Nhạc thủ đô, cha Lam Vân Tường là Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn âm nhạc Thiên Vang, xếp hạng thứ năm mươi bảy trong số một trăm đại phú hào trong nước. Cô nàng này là con gái một, anh nếu như dẫm phải cứt chó mà cua được cô ta, vậy anh có thể bớt được năm mươi năm phấn đấu….

Huyết Hổ vừa nghe vừa liên tục gật đầu, gã biết, Thường Nhạc trước khi đến học viện Kiêu Tử đã cho người điều tra tư liệu về những nhân vật quan trọng trong trường. Chỉ là không ngờ trí nhớ của Nhạc thiếu gia lại khoa trương như vậy, buổi chiều chỉ tiện mắt liếc qua những tài liệu đó một lần thì đã nhớ kỹ đến như vậy.

Lâm Quai Quai quả thực có chút ngây người, cô càng ngày càng không hiểu được người đàn ông đang cưỡng ép cầm tay mình, hắn rốt cuộc là nghĩ những gì, hắn rốt cuộc là muốn làm gì?

Buổi biểu diễn vẫn tiếp tục, học sinh các cấp đều có tiết mục riêng của mình, ngay cả tân sinh cũng không chịu thua kém. Đừng cho rằng hậu nhân của nhà hào môn quyền quý thì đều là những người ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp, kỳ thật người có thực tài ít nhất cũng chiếm một nửa, chỗ đó bao gồm con cháu được lớn lên trong những gia đình có bối cảnh có học vấn, từ nhỏ đã có danh sư chỉ điểm, tinh thông cầm kỳ thi hoạ hoặc một hai loại tài nghệ khác, đó thật sự không phải chuyện gì mới mẻ.

Đương nhiên, trình độ của những người này so với Lam Tử một giờ trước dùng tài nghệ trấn áp toàn trường là có sự chênh lệch rất lớn, hoặc là nói căn bản là chuyện không thể so sánh.

Tình huống khá xấu hổ xuất hiện, bạn học lớp 10 – 4 biểu diễn đàn ác – cooc – đê – ông vừa lên sân khấu diễn tấu không lâu, một khúc “Tôi có một con lừa nhỏ” còn chưa tấu xong đã nhận được hư thanh của đám người đứng ngoài xem. Kỳ thật trình độ của bạn học đáng thương này không phải quá kém cỏi, đổi lại là trường trung học khác, nói không chừng còn có thể câu dẫn được vài thiếu nữ vô tri. Đáng tiếc chính là học viện Kiêu Tử cường nhân như mây, loại người có trình độ như cậu ta cũng dám lên sân khấu, liền giống như đội bóng đá nam Trung Quốc biểu diễn trước mặt đội của Brazil, không thể nghi ngờ rằng sẽ gặp công kích mãnh liệt đến độ nào.

Sau lần này lớp 10 – 4 muốn không nổi tiếng cũng khó, trong khoảng thời gian ngắn đã bị bầu thành lớp học nát nhất trong mười lớp của khối 10, cứ như vậy sẽ làm cho người của lớp 10 – 4 sau này sẽ không ngóc đầu lên nổi trước các học sinh lớp khác.

Khuôn mặt nhỏ của Lâm Quai Quai dần tái nhợt, thân hình nhỏ xinh khẽ run lên.

Thường Nhạc cảm nhận được nhiệt độ lòng bàn tay của Lâm Quai Quai càng ngày càng lạnh, cúi đầu nhìn cô một cái, không nói gì.

Huyết Hổ thì có chút tức giận, năn nỉ nhìn Thường Nhạc, sau khi bị Thường Nhạc hoàn toàn bỏ qua thì buồn bực cúi đầu, một mình nhỏ giọng ồm ồm thầm thì:

– Một chút ý thức tập thể cũng không cho, còn cả ngày dạy bảo mình làm lưu manh cũng phải có tố chất…

– Anh nói cái gì?

Thường Nhạc trừng mặt nhìn Huyết Hổ, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng màu tím, nụ cười trên mặt quả thực vô cùng thuần khiết và thiện lương.

Đời này của Huyết Hổ sợ nhất chính là loại vẻ mặt này của Thường Nhạc. Dưới tình huống bình thường, thời điểm Thường Nhạc dùng loại vẻ mặt này, giọng điệu này nhìn chằm chằm một người, người kia có chín phần khả năng sẽ chết, có một phần khả năng sẽ sống không bằng chết!

– A, không, không có gì!

Huyết Hổ sợ hãi cúi đầu, dáng vẻ cuồng nhiệt bệ vệ kia hoàn toàn biết mất không còn sót chút nào, biến thành một bộ dáng con ngoan thành thật nhận sai.

– Tôi nghe thấy cả rồi.

Thường Nhạc tiếp tục cười, vỗ vỗ bả vai Huyết Hổ:

– Anh nói không sai, làm một lưu manh có tố chất hiện đại hóa công nghệ cao, chúng ta hẳn phải cống hiến một chút vì tập thể lớp, tôi quyết định để anh lên sân khấu biểu diễn!

– Thiếu gia, không phải chứ, ngài đừng chơi nhau như vậy chứ, tôi đây cái gì cũng không biết nha!

Huyết Hổ tâm muốn chết đều đã có.

Mắt Thường Nhạc chợt lóe lên tia sáng kỳ dị trêu cợt, vô cùng chậm rãi nói:

– Anh chỉ cần cởi áo ra, đi lên bước kiểu dáng của con mèo, khiến cơ ngực của anh nhảy lên, ngoáy mông lợi hại một chút, khẳng định còn mê người hơn người mẫu nam nổi tiếng thế giới, nói không chừng sẽ có tiểu phú bà coi trọng anh. Sau này anh có thể làm tên công tử bột, không cần phải đi đánh đánh giết giết nữa.

– Ai yô, thiếu gia, cậu giết tôi đi cho xong!

Huyết Hổ âm thanh nghẹn ngào.

– Giết anh? Loại người có tư cách như tôi sẽ làm những chuyện máu tanh như vậy sao, hay là anh lên đó biểu diễn võ thuật?

– Cái này hay!

Huyết Hổ mãnh liệt ngẩng đầu, nhưng ngay sau đó khuôn mặt lại lộ vẻ u sầu nói:

– Nhưng công phu thực chiến của tôi coi như còn được, biểu diễn thì lại có chút khó coi đấy, hơn nữa tôi sợ mình không cẩn thận sẽ hủy cả sân khấu mất…

Thường Nhạc rất không nói nên lời nhìn tên ngốc này, cảm thấy trêu chọc cũng đủ rồi, âm thanh đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo:

– Cái gì cũng không được, xem ra anh cũng chỉ có thể làm lưu manh. Về sau phải quản tốt cái miệng của mình cho tôi, tiếp tục nói nhảm nữa… cẩn thận tôi sẽ đem anh đi trước hoạn sau sát!

Huyết Hổ như trút được gánh nặng xoa xoa trán, vội vàng gật đầu nói:

– Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ nghe theo chỉ bảo của thiếu gia!

– Nói cho các bạn học một tin tức tốt, học tỷ Lam Tử của chúng ta sẽ vì mọi người mà trình diễn thêm một nhạc khúc do chính cô sáng tác, nhạc khúc tên gọi “Chúng ta là ai”…

Người MC thanh lịch thoát tục lớp 11 kia có chút tuyệt hảo nói, người xem dưới sân khấu lập tức sôi trào.

Đám người đang nhốn nháo rất nhanh trở nên yên tĩnh, tiếng đàn piano động lòng người lại tiếp tục thẩm thấu vào trong tâm linh mỗi người.

Có một loại người trời sinh đã có khả năng thay đổi cảm xúc của người khác, tỷ như Lam Tử.

Lâm Quai Quai lại một lần nữa rơi nước mắt, trong giây lát nghĩ đến bàn tay chợt nhẹ đi, sau khi lấy lại tinh thần liền phát hiện Thường Nhạc không ngờ đã biến mất trong hư không rồi.

Nhìn qua chỗ ngồi yên lặng của Thường Nhạc, Big Ben và Huyết Hổ cũng ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn Lâm Quai Quai, hai người đều nói không ra lời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình cũ
Tôi mệt nên cũng chẳng muốn bắt chuyện. Vợ tôi ôm chầm lấy tôi mà hun hít khắp nơi. Cũng lần đầu tôi nghe cổ cám ơn : anh cho em một bữa nhớ đời, em không bao giờ quên đâu anh. Tôi thườngqua mặt vợ dài dài để trốn đi với Bốn, bởi vì tôi biết có lánh mặt cũng chẳng được. Bốn đeo tôi dai như đỉa, đút cho cô ăn mấy vẫn không no. Cô dọa tôi nếu lơ là bỏ rơi là cô sẽ tìm đến học với vợ tôi hết mọi chuyện, khi đó đừng trách là cô ác. Tôi dù chẳng phải là một người đam mê sắc dục, nhưng có đàn ông nào mà chẳng tòm tem. Thế nên, mặc nhiên tôi đặt Bốn vào thành phần dự bị, y như các nhà huấn luyện có danh sách cầu thủ dự phòng của mình. Tôi chỉ dùng Bốn trong những trường hợp ngặt nghèo kẹt đạn. Tỷ dụ vợ đến ngày hành kinh, hoặc khó ở, hoặc về ngoại, hoặc tôi muốn tìm thêm hơi hướm bên ngoài, chẳng gì ăn bún thét cũng đổi món cho hay, cho lạ. Bốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ người yêu cũ Truyện của kiều bào
Cuộc tình ngang trái - Tác giả Phương Sinh
“Ôi, mẹ... mẹ muốn em bé còn Dũng là cha sao?” “Ừm, Mẹ muốn Dũng làm mẹ có bầu. Mẹ muốn đẻ con với Dũng” Hạnh nói và ngừng một chút. “Dũng, trước khi trả lời thì mẹ muốn Dũng biết là điều này rất là khó cho mình. Có nhiều vấn đề đặt ra lắm. Thậm chí chúng ta không có họ hàng ở gần. Thêm vào đó là công việc của mẹ và việc học của Dũng. Đủ thứ chuyện hết. Nhưng mẹ sẵn sàng chấp nhận hết. Nhưng nếu Dũng không muốn thì đưa vĩ thuốc cho mẹ. Còn nếu Dũng muốn có con với mẹ thì ném nó vào thùng rác.” Dũng do dự một lúc rồi quyết định, nó đứng dậy đi về phía thùng rác rồi ném vĩ thuốc vào đấy. Sau đó nó quay lại bàn ăn, nhấc mẹ nó đứng lên. Nước mắt Hạnh bất chợt chảy xuống trên má vì hạnh phúc. Hai mẹ con ôm hôn nhau thắm thiết. Đột nhiên Dũng ngừng hôn, nó quỳ xuống ôm lấy bụng mẹ nó và nói “Mẹ, Dũng biết chuyện này thật khó khăn, và chúng ta không thể thật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Phá trinh lỗ đít Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện ngậm cặc Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex liếm cặc
Cô hàng xóm dâm đãng - Tác giả Lê Minh Thủy
Cô Liên nứng lắm rồi, tôi không hôn môi nữa vì cả hai hôn nhau miệng nhão nước, tôi bỏ ra và hôn xuống cặp vú, miệng ngậm đầu ti bên này, chiếc lưỡi như con lươn quét qua quét lại bên đầu ti, thỉnh thoảng tôi mút một cái thật mạnh như trẻ con bú sữa, còn bên đầu ti bên kia được tôi tấn công bằng tay, thỉnh thoảng tôi kéo mạnh làm cô Liên vừa đau vừa sướng, xong tôi hôn rốn sâu, cô Liên run lên và rên lên mỗi lần tôi thọc chiếc lưỡi vào rốn của mình mà ngoáy, chán chê tôi hôn vào mu lồn, tôi thọc cái lưỡi vào thẳng trong âm đạo mà ngoáy, cô Liên rên lên. Sướng quá... sướng quá... Cô Liên kẹp chặt hai đùi vào và ấn sâu đầu tôi hơn, tôi gỡ chân ra và hôn dần xuống hai đùi, cô Liên đang sướng thì bị hụt hơi, tôi hôn dần xuống ngón chân và giơ cao hai chân cô Liên, cái lồn phơi ngay trước miệng con cặc đang căng cứng. Tôi đâm mạnh một cái. Từng thớ cơ lồn của cô...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt nát lồn Đụ tập thể Đụ với hàng xóm Sex bú cặc Sex bú vú Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi