Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 15

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 15

Lại một lần nữa Thường Nhạc đứng trên sân thượng.

Vì sao lại nói là “lại”? Bởi vì Thường Nhạc rất thích sân thượng. Trong xã hội hiện đại này, những nhân vật hoành tráng thường giải quyết vấn đề ở trên sân thượng. Mà điều quan trọng hơn là, Thường Nhạc cho rằng người đàn ông hoành tráng chân chính đều phải như kim cương đứng trên sân thượng đánh máy bay vì người phụ nữ mình yêu. Thế cho nên, Thường Nhạc có một loại thiện cảm kỳ lạ với sân thượng.

Mà ở gần sân thượng này còn có một cái sân thượng khác, trên đó chật kín người vây xem. Bọn họ nồng nhiệt nhìn chằm chằm Thường Nhạc, miệng thì hô to:

– 50 km! 50 km…

– Ok, nhằm đáp ứng nguyện vọng của quần chúng, bản thiếu gia sẽ biểu diễn một lần!

Thường Nhạc cười to một tiếng, một trận hổ khu, phóng ra vương bát khí. Thời tiết hôm nay thật đẹp, gió to thổi tới phất lên khuôn mặt kiên nghị như được đao khắc ra của hắn.

Một giây sau, nhân dân toàn thế giới đều kinh hãi!

Thường Nhạc sờ sờ giữa háng rồi lấy ra một thanh hung khí dài đến 50 km rồi quét thẳng lên không trung. Mấy chiếc máy bay dân dụng vừa mới cất cánh đã bị đánh rơi xuống mà chẳng hiểu vì sao, làm cho bản tin TV và các tờ báo lớn đều dẫn tít là “Chuyến bay chở hành khách của chúng ta bị phần tử khủng bố không rõ dùng vũ khí mang tính sát thương quy mô lớn tập kích”. Mà lúc này Thường Nhạc không để ý nhiều như vậy, hắn trực tiếp chỉ hung khí tới tất cả các cô gái xinh đẹp trong khu vực thành thị…

Cô em thứ nhất nhìn thấy hung khí này, ngất.

Cô thứ hai nhìn thấy nó, thét to một tiếng rồi cũng ngất.

Cô thứ ba nhìn thấy nó, phản kháng một xíu rồi cam chịu số phận.

Cô thứ bốn thấy nó, không choáng mà ngược lại là vô cùng hiểu biết mà hưởng thụ.

Cô thứ năm nhìn thấy thì không chỉ hưởng thụ mà còn thoải mái rên rỉ.

Cô thứ sáu nhìn thấy hung khí này, không chỉ hưởng thụ không chỉ rên rỉ, cô ta còn mặt dày mày dạn đòi thêm lần nữa.

Cô thứ chín trăm chín mươi chín nhìn thấy nó, Thường Nhạc cảm thấy mình thật quá hoành tráng. Bởi vì – hắn xuyên chín trăm chín mươi chín cô em này thành một chuỗi, hung khí cũng vặn vẹo thành các đoạn cong khác nhau, ở trên không trung nội thành đong đưa các cô em thành những tư thế khác nhau. Nếu không phải yêu cầu của hắn khá cao, luôn ình khá biết thưởng thức, phỏng chừng số mỹ nữ bị xuyên tuyệt không chỉ dừng lại ở con số này.

Lần này cô em thứ một nghìn đi tới có bóng lưng cực kỳ mê người. Khi Thường Nhạc đang chuẩn bị sủng hạnh cô nàng thì cô nàng quay đầu lại… Đó là một khuôn mặt vô cùng đẹp, khuôn mặt này đôi mắt kia làm cho người ta không nhịn được mà nghĩ tới Siêu cấp nữ sinh hải tuyển! Đồng thời lại khiến người ta liên tưởng tới hai con quái vật, một con như Phù Dung, một con khác lại là Như Hoa!

– A!

Thét to một tiếng, Thường Nhạc tỉnh lại từ trong giấc mộng. Hắn nhận ra mình vẫn nằm trong căn phòng ký túc xá đơn số 301 tòa nhà D của học viện Kiêu Tử.

Hít vào một hơi thật sâu, Thường Nhạc cố gắng bình phục tâm tình mình lại. Có một vấn đề mà hắn đã nghĩ mãi mà không ra, hành tung mình xưa nay luôn cực kỳ bí ẩn, vì sao lại có nhiều người vây xem như vậy? Vì sao toàn bộ thế giới đều cho là mình có thứ đồ chơi dài đến 50 km? Tên khốn kiếp nào lại dám tung tin tức giả như vậy? Cho dù muốn khủng bố thì phải đi Nhật Bản chứ không phải là ở trong nước này chứ? Sao lại mơ một giấc mơ cổ quái như vậy nhỉ?

Nghĩ tới nghĩ lui mà không tìm được đáp án, kết quả là Thường Nhạc uất ức. Hắn cảm thấy mười sáu năm nay hắn chưa từng hoang mang như thế này.

Đúng lúc này một tiếng gõ cửa vang lên. Một phút trước Thường Nhạc đã nghe thấy tiếng bước chân nặng nề kia, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là con trâu điên Huyết Hổ kia đến.

Bên trong đống đổ nát không chút ánh sáng, hai thích khách nhìn nhau từ xa, bộ giáp nhẹ màu bạc và áo giáp nửa thân màu lam phát ra ánh sáng như con mắt u linh. Trong chớp mắt, hai người như bóng ma nhảy lên, đồng thời ra tay.

Đây là game online “Thiên Quốc” hot nhất toàn thế giới hiện nay. Trong hai thích khách này thì ID một người là Công Tử Nhạc, ID người kia là Đường Bạch Hổ. Nhắc đến hai kẻ này thì cũng có lai lịch khá lớn, đều là trâu bò trong truyền thuyết. Một kẻ được gọi là “Thần thoại bất bại”, người kia lại được xưng là “Vua thích khách”, có thể nói là hai nhân vật mà tất cả người chơi trong nước sùng bái và coi là thần tượng.

Từ xưa đến nay một núi không thể chứa hai cọp, là Thần thoại bất bại lợi hại hay Vua thích khách mạnh hơn, đáp án sẽ sớm được công bố.

Chỉ trong giây lát mà hai người đã giao thủ mấy hiệp. Bước đi phiêu hốt và kỹ năng công kích vừa đúng lúc kia khiến người ta hoa mắt thần mê. Nếu đoạn demo này mà được đưa lên diễn đàn thì thế nào cũng sẽ tạo ra sóng to gió lớn, trở thành tài liệu kinh điển cho vô số thích khách.

Thích khách ở trong “Thiên Quốc” được gọi là “Nhà dương cầm của Quỷ Môn quan”. Thao tác của phái này cực kỳ phiền phức, phím tắt cho kỹ năng thường dùng đã có hai mươi mốt phím. Người mà phản ứng chậm thì còn chưa kịp ra mấy kỹ năng đã bị giết chết.

Căn hộ của Thường Nhạc chỉ còn tiếng bàn phím cách cách, Huyết Hổ ngơ ngác đứng một bên mà không dám lên tiếng. Đối với mấy trò chơi đánh đánh giết giết này, Huyết Hổ cũng có hứng thú. Nhưng tên trâu điên này luôn làm kỵ sĩ lao lên làm khiên thịt đỡ đòn, chưa từng được nhìn thấy thao tác cấp đại sư thế này.

Rất nhanh chóng cằm của Huyết Hổ đều sắp nện xuống đất. Tên Đường Bạch Hổ bên kia không chỉ thành thạo chạy nhảy mà còn thường gõ ra mấy chữ “Oa ha ha ha” với “Khặc khặc khặc”, khiến Huyết Hổ nghi ngờ có phải tay chân tên đó còn nhiều hơn cả bạch tuộc hay không.

Dù là người thô kệch, Huyết Hổ cũng biết là Đường Bạch Hổ kia đang quấy rầy Thường Nhạc, định làm nhiễu loạn tâm trí đối thủ. Nghe nói người ta thường tôn sùng loại chiến thuật còn có một trường phái được gọi là “Trường phái vô sỉ”, ở trong các loại trò chơi đều có không ít thể loại vô sỉ như vậy.

Tiếp đó Huyết Hổ suýt nữa thì hỏng mất, Thường Nhạc còn vô sỉ hơn cả Đường Bạch Hổ, mười ngón tay hắn lướt trên bàn phím gõ ra một loạt chữ như “Mẹ mày họ gì?”, “Mày có em gái không, giới thiệu cho tao đi!”, “Hôm nay mày mặc sịp màu gì thế?”… Nghe nói thể loại này cũng có một trường phái được gọi là “Trường phái dâm dê” với tôn chỉ là khiến đối thủ phẫn nộ hoặc tâm thần không yên mà tạo ra sai lầm rồi đánh ột kích trí mạng. Nhưng nghe đồn trường phái này đã gần như tuyệt chủng, nguyên nhân là người chơi thuộc phái dâm dê phần lớn bị người thật đánh ột trận.

Chiến đấu kéo dài hơn nửa giờ, dược thủy trên người hai người đều đã cạn sạch mà vẫn chưa phân ra thắng bại. Hai đương sự thoạt nhìn như là không sao cả, chỉ có Huyết Hổ đứng bên xem mà hết hồn hết vía, mồ hôi đầm đìa.

– Nhóc, dạo này tiến bộ đấy!

Đường Bạch Hổ gõ ra một hàng chữ tỏ ý ngưng chiến.

– Cũng tàm tạm! Đã lâu không chơi, nhưng thắng mày cũng không thành vấn đề, ha ha ha…

Thường Nhạc đáp lại đầy kiêu ngạo. Quả thật hắn chơi game rất ít, cấp bậc với trang bị đều dùng tiền mời trâu cày luyện giùm. Bản thân hắn chỉ thi thoảng online đánh giết người mà thôi.

– Miệng thối thật! Đi, làm cờ nữa với anh đây!

– Không, năm ngoái mày đã không phải đối thủ của tao, đấu với mày chẳng có ý nghĩa gì, chỉ lãng phí tuổi thanh xuân của bản công tử!

Thường Nhạc cạch cạch gõ ra một hàng chữ, trực tiếp làm tổn thương lòng tự trọng của Đường Bạch Hổ.

– ——! Cầm thú, hãy đợi đấy, tao sẽ báo thù!

Đầu bên kia, Đường Bạch Hổ có lẽ đã nổi cáu.

– Dạo này toa thấy trình độ của mày không chút tiến bộ, cứ như vậy thì sau này tao không tìm mày chơi nữa, chả thú vị gì cả!

– Khà khà, tại đang nghịch trò mới, khá là hao tâm tốn sức.

Đường Bạch Hổ nói với vẻ cực kỳ thần bí.

– Trên thế giới này còn có chuyện làm mày hao tâm tốn sức sao? Nói nghe xem nào!

Thường Nhạc tò mò hỏi.

– Cũng chẳng có gì, dù sao cũng chỉ là chơi ngay trên mạng ấy mà…

– Thường chơi trên mạng thì sao có thể bị chém…

Nghĩ nghĩ, Thường Nhạc gõ ra vài dòng chữ thăm dò:

– Ông bạn, nói rõ cho tao chơi với, có khi tao giúp được mày đó.

– Bị chém thì bị chém chứ sao, vẫn còn phải chơi cơ mà! Oa ha ha, cho nên, tao từ chối!

Thường Nhạc:

– Mày không biết người thường từ chối người khác đều có kết cục rất bi thảm sao?

Đường Bạch Hổ:

– Thế mày có biết người thường uy hiếp đe dọa tao, tao đều coi như chúng vô hình không?

Thường Nhạc:

– Phải không, vậy cứ chờ xem.

Đường Bạch Hổ:

– Tao chả cần biết mày là ai, cho dù có là Thượng Đế cũng vô ích thôi. Ở trên mạng này, tao làm chủ!

Lời nói ngông cuồng, kiêu ngạo tới cực điểm này được nói ra từ miệng Đường Bạch Hổ thì không ai dám nghi ngờ. Thường Nhạc bỗng mỉm cười rồi gõ mạnh lên bàn phím. Thích khách trong trò chơi kia chém tới Đường Bạch Hổ vốn chỉ còn lại chút máu. Đánh lén như vậy thì không thể dùng từ đê tiện vô sỉ để mô tả nữa. Không ngờ Đường Bạch Hổ còn ác hơn, một vệt sáng lóe lên, gã trực tiếp logout!

– Súc sinh!

Thường Nhạc chỉ vào màn hình, chửi một câu.

– Mẹ kiếp, thiếu gia, hãy để tôi đập cho thằng đó một trận!

Huyết Hổ nói đầy hung tợn.

Thường Nhạc nhìn Huyết Hổ đầy bất đắc dĩ rồi thở dài một hơi:

– Anh định đánh gã như thế nào?

– Đương nhiên là tìm địa chỉ thật của nó rồi đánh ột trận thật đau!

Huyết Hổ hò hét với dáng vẻ khá là hoành tráng.

– Anh làm sao mà tìm được địa chỉ thật của nó?

– Tôi sẽ lôi một đám anh em xông vào công ty trò chơi kia rồi tra IP thằng nhóc đó!

– Ô thiên tài, thế mà anh cũng nghĩ ra á?

Thường Nhạc mắt sáng lên, liếc Huyết Hổ một cái đầy tán thưởng rồi lại lập tức cau mày nói:

– Cách này dùng để tra được người bình thường còn được, nhưng Đường Bạch Hổ thì khó rồi.

Thường Nhạc còn nhớ rất rõ ràng, năm đó Thường lão gia điều tra tư liệu của Đường Bạch Hổ nhưng chẳng tra ra được cái gì, thằng nhóc kia thần bí một cách đáng sợ.

Huyết Hổ ngẩn ra, hỏi:

– Thiếu gia, thằng đó là ai mà dữ vậy?

– Tên này bảy năm trước được gọi là thiếu niên thiên tài cờ vây , sau đó mai danh ẩn tích rồi chạy vào các trò chơi quậy phá…

Thường Nhạc cười khẩy, trên mặt lại mang theo vẻ nghiền ngẫm:

– Hai năm trước có một tên hacker đỉnh cao xâm nhập Lầu Năm Góc thành công, còn để lại một hình vẽ bạch hổ dọa người. Có dùng đầu gối để nghĩ cũng biết là gã!

– Dữ vậy sao?

Huyết Hổ trợn tròn mắt.

– Đúng vậy! Đến giờ chỉ có gã mới tạm coi là đối thủ của bản thiếu gia!

Thường Nhạc mỉm cười, gật đầu rồi đột nhiên đổi lời:

– Nhưng giờ chỉ là vui đùa chút xíu thôi! Gã không chịu làm việc cho tôi cũng không sao! Sau này nếu dám đối đầu với bản thiếu gia, ha ha, tôi cam đoan gã sẽ phải hối hận…

Thường Nhạc càng nói càng lạnh lùng, sát khí trong mắt tỏa ra. Huyết Hổ đứng cạnh sởn hết cả gai ốc, không nhịn được rùng mình một cái, không dám nhìn vào mặt Thường Nhạc.

– À đúng rồi, bà già ban nãy nói gì với anh thế?

Thường Nhạc phục hồi lại tinh thần rồi hỏi.

– Tôi cũng không rõ lắm, hình như là bữa tiệc liên hoan mừng người mới gì đó vào lúc bảy giờ tối.

Huyết Hổ gãi đầu đáp.

– Ô, giờ cũng sáu giờ rồi! Chúng ta đi góp vui thôi.

– Hì hì, thiếu gia lại muốn đi tán gái sao?

– Tất nhiên rồi!

Thường Nhạc gật đầu rồi lại lắc đầu:

– Mà đừng có nhìn tôi đầy tủi thân như thế, có khi lại có người đến gây chuyện, đó chính là lúc anh đại triển quyền cước đấy!

– Có thể đánh nhau ư? Oa ngon, tôi thích!

Huyết Hổ hưng phấn xắn tay đi theo Thường Nhạc ra khỏi phòng 301. Từ đó về sau, căn phòng 301 và 302 trong tòa nhà D ký túc xá học viện Kiêu Tử được gọi là “Cấm địa”, bởi vì đây là nơi ở của hai vị đại hung thần.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạnh phúc không ngọt ngào - Tác giả Quằm
Chẳng rõ anh ngủ chưa mà hơi thở anh êm, sâu, mềm, đều, còn tôi thì vẫn trằn trọc, không nhắm mắt được. Hai mắt cay xè, tôi có cảm tưởng như hai đồng tử trơ dại ra và lệ ở đâu tuôn trào không dứt. Hơi thở tôi nóng hầm hập, ruột quặn đau, các cơ bắp rã rời. Tôi lăn qua lộn lại nhiều lần, không dám cử động mạnh, sợ anh thức. Tấm chăn đơn đắp hờ hững trên người anh, tôi chỉ muốn lật nhẹ ra để nhìn ngắm anh cho thỏa. Người yêu dấu của tôi, người mà lúc đầu tôi có ý định mượn làm cái cầu đưa tôi ra khỏi một đất nước thảm thương, nay đã thành người chồng đầy hạnh phúc. Vậy mà sao lại chợt bị trắc trở? Anh còn yêu tôi hay đã chán ngán? Tôi đã làm gì khiến anh trở nên hờ hững? Có thật vì anh ghen với tôi hay còn một lý do thầm kín nào khác. Con người quá phức tạp, chẳng đoán định nổi. Lúc thì anh say mê tôi như hàng thánh nữ, sẵn sàng quỳ xuống chân tôi để...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện phá trinh Truyện sex full
Ỷ thiên đồ long ký
Vô Kỵ nghe Tiểu Siêu hát, chẳng hiểu gì ráo, nhưng bài ca có điệu trầm bổng, khoan nhặt, nhịp điệu nhanh chóng, có vẻ là một ca khúc vui tươi, lành mạnh. Khi Tiểu Siêu dứt tiếng, chàng bèn cười nói: Cô ca tiếng gì vậy? Tôi không hiểu, nhưng cũng phải công nhận là giọng của cô nghe hay lắm. Tiểu Siêu đỏ mặt lên: Cám ơn công tử đã quá khen. Bài ca này là từ tíếng ngoại quốc, do mẹ cháu dạy cho cháu lúc còn nhỏ. Vô Kỵ chợt nhớ là Tiểu Siêu mang nỗi bất hạnh, cha mẹ đều mất cả, cũng như mình vậy. Chàng thấy Tiểu Siêu mắt xanh,mũi cao, liền lấy mặt tươi vui mà hỏi dò: Chắc mẹ của cô không phải là người Trung quốc hả? Tiểu Siệu nhướn cặp mắt xanh tươi thăm thẳm của mình lên: Thưa công tử, công tử nói đúng. Cha của cháu là người Trung Hoa, nhưng mẹ của cháu là người ngoại quốc. Cháu giống mẹ cháu hơn là giống cha cháu. Thấy Tiểu Siêu không lộ vẻ buồn rầu gì khi nhắc tới cha mẹ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện dâm hiệp
Chuyện tình văn phòng - Tác giả Ngọc Linh
Khi đầu con cặc đã chui chầm chậm được vào bên trong rồi thì tôi mới nhấp nhẹ nhàng. Nước bên trong cái lỗ lồn đỏ hồng cũng chầm chậm mà chảy ra. Hạ Linh cũng khẽ rên chầm chậm mà nói nhẹ! Ui đã quá... sướng quá... sướng không thể nào chịu... được nữa... em thích cái kiểu này rồi đấy anh ạ... nó nhẹ nhàng sướng quá đi mất thôi... ui sao mà đã thế không biết nữa... sướng quá đi... ấn mạnh vào bên trong nữa đi anh! Tôi cố gắng ấn mạnh thêm một chút nữa cho con cặc của tôi ngập lút vào bên trong cái lỗ lồn. Hai cái mép lồn vẫn khép chặt lấy con cặc, hai hòn dái cũng khẽ chạm nhẹ vào mu lồn, cái đùi trắng ngần khẽ cọ nhẹ nhàng vào đùi tôi làm tôi sướng rơn lên. Một lúc sau thì sướng không chịu được, Hạ Linh bấu nhẹ vào tay tôi mà rên lên khe khẽ: Ui đã quá... anh ơi... em ra nước rồi đây này... thích quá... em thích được kiểu này lắm. Chúng ta nghỉ một chút nữa... rồi làm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi