Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 125

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 125

Mười tên Ninja kia chưa đi được ba bước đã bị một luồng khí tức mạnh mẽ đánh bật lại!

Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, từ trong hơn trăm người bên Thường Nhạc có hai người đi ra. Hai người đó vừa nhìn đã biết không giống đám người kia, không phải vì dáng vẻ đỏm dáng giữa đêm tối còn đeo kính râm và đội mũ của họ, mà là khí tức trên người bọn họ, hai người này vừa bước ra, loại hơi thở sắc bén này trong khoảnh khắc đã đập vào mặt, khiến cho người ta không rét mà run.

Cao Tiếu cũng không biết hai vị lãnh khốc này là ai, có điều gã biết mình không nên hỏi chuyện không thể hỏi nhiều, thế là nhận lệnh dẫn hơn trăm người mặc áo đen và Lý Lăng Tiêu theo lối ra mà rút lui.

Hoàng Dật Nhiên bất mãn quát mười tên Ninja kia:

– Mẹ chúng mày, sao còn không ra tay, đã quên những điều thiếu gia Yamaguchi đã phân phó rồi sao?

Tên cầm đầu đám Ninja kia kỳ quái liếc nhìn Hoàng Dật Nhiên một cái, giống như đang nhìn một cái đầu heo, ánh mắt kia hàm ý: Con lợn họ Hoàng kia, mày không nhìn ra hai người này là cao thủ sao?

Thường Nhạc phủi tay, đồng tình nhìn Hoàng Dật Nhiên một cái, quỷ dị cười:

– Bạn Hoàng, nếu mười mấy con chó Đông Dương của mày đã lợi hại như vậy, vậy thì để mấy tên thủ hạ của tao và mày đọ sức một chút, thế nào hả?

Vừa dứt lời, trong bóng đêm xuất hiện hai thân ảnh, sự tồn tại hai bóng hình này giống như sự hắc ám trên toàn trái đất này đã hoàn toàn hợp nhất lại. Thân ảnh phát ra một loại sát khí, hình thành một tấm lưới vô cùng chắc chắn.

Thường Nhạc vắt chéo chân, giống như ngồi trên khán đài xem kịch vậy, không chút lưu tâm nói:

– Bắt đầu trò chơi đi!

Bốn gã sát thủ Mười hai cung hoàng đạo từ trước tới nay đều không phải là quân tử, trong đó bao gồm Xử Nữ, Sư Tử, Hổ Cáp, chòm Bảo Bình, mục tiêu của bọn họ rất đơn giản, mỗi người lựa chọn mười tên Ninja.

Bọn họ nhất định phải tự mình đối phó với mười tên Ninja kia, đương nhiên, thủ pháp của bọn họ nhất định rất dâm đãng. Tuy đây không phải hành vi anh hùng gì, nhưng khi bọn họ nắm chắc phần thắng trong tay, mọi người đều sẽ cho rằng bọn họ là anh hùng, cho dù không ai nghĩ họ là anh hùng, họ cũng chả quan tâm.

Cho nên, bọn họ sẽ không mở miệng nói chuyện. Bọn họ quyết định dùng cách của mình để giải quyết, đầu tiên Xử Nữ sẽ phát động tấn công, quyền đi như nét bút nghiêng, chậm rãi di chuyển về phía trước, khiến nó từ từ đi vào hư không, mà lại là hư không ở trung tâm.

Đây vốn là một loại cảm giác vô cùng huyền bí, nhưng vào tay của Xử Nữ lại trở nên vô cùng tự nhiên, giống như mọi chuyện vốn dĩ phải như thế.

Nhưng mười tên Ninja vẫn đứng nguyên tại chỗ, bọn chúng đã cảm nhận được sát khí của Xử Nữ từ từ lan tỏa trong không gian kỳ dị này, khiến từ đáy lòng bọn chúng dâng lên cảm giác nặng nề và dao động, có lẽ đây là một loại áp lực, một loại áp lực không cách nào trốn thoát.

Không thể phủ nhận, loại áp lực này vừa to lớn vừa chân thật, có chất mà vô hình, nhưng lại có mặt ở khắp nơi. Cả người mười tên Ninja phát ra những tiếng khớp xương răng rắc kinh người, giống như không thể chịu nổi sự đè nén của loại áp lực này, lại giống như bức ép tạo ra một cơ hội sống sót dưới loại áp lực này. Bọn chúng chỉ cảm thấy có một luồng sát khí nồng đặc như rượu từ từ hình thành và dâng lên trong dòng chảy ngầm của hư không, bất cứ lúc nào cũng chứa đựng một loại sát ý khiến người ta kinh hồn khiếp vía.

Loại áp lực gần như khiến bọn họ quên rằng trên bầu trời còn một đốm nhỏ đang phát sáng.

Lúc này Sư Tử ở bên cạnh cũng đang mỉm cười, không chỉ cười, hơn nữa còn cười rất vui vẻ, giống như là tự mình giảm bớt áp lực, cũng giống như tin tưởng vào chính mình, điều duy nhất có thể thấy lại là trong tay gã đột nhiên xuất hiện một binh khí bằng sắt màu đen được thiết kế vừa giống thương lại vừa giống mâu.

Rất ngắn nhưng cũng rất dài, dường như có cả linh hồn đang biến đổi trong tay gã.

Mục tiêu của Nhân Mã cũng là mười tên Ninja, trong chớp mắt tay gã cử động một cái, binh khí khẽ rung lên thành một độ cong, làm cho mũi đao không có một phương hướng xác định nào.

Trong khoảnh khắc Nhân Mã phát sinh dị biến, trên người Hổ Cáp đột nhiên phát ra một loại sát khí điên cuồng, hoang dã, hơn nữa càng làm người ta khiếp sợ đó là loại sát khí này dường như đang tăng vọt lên trong cơ thể Hổ Cáp, giống như dòng điện lưu chạy toán loạn trong người hắn, cuối cùng hắn nặng nề bước lên phía trước một bước.

Chỉ có một bước, lại như búa tạ nặng nề nện lên ngực mười tên Ninja, khiến chúng gần như không thở nổi, mà bước chân này của Hổ Cáp, không chỉ sinh ra một loại hào khí không ai địch nổi, mà còn khiến cho áp lực trong không gian này bị đè nén tới cực hạn.

Gã làm như vậy, cũng chỉ có một mục đích, chính là làm cho mười tên Ninja buông lỏng, đòn công kích của Hổ Cáp rất quỷ dị, giống như dùng chân, lại giống như dùng tay, chân tay mỗi lần xuất hiện trong mắt người khác, luôn vào thời điểm khiến người ta vô ý gợi lên nỗi sợ hãi trong đầu mọi người.

Gần như không thể chống cự lại được đôi chân đó, nó đến từ góc độ không thể tin nổi, trong khoảnh khắc Hổ Cáp đưa chân ra, cô thậm chí còn có chút đắc ý hỏi:

– Có phải một cước của tôi là đẹp nhất đúng không?

Thanh âm vừa mới cất lên, mọi người bất ngờ phát hiện, bóng đen quỷ mị này lại một người phụ nữ, một người phụ nữ giống như âm hồn.

Trong khoảnh khắc cô ra tay, động tác hoàn toàn tự nhiên giống như phát ra từ trong tim vậy, phảng phất giống như một nét tâm trạng vô tình được thêm vào bức tranh được cuộn tròn lại, căn bản không thể tìm ra một chút tỳ vết nào, ngọc còn có tỳ vết, nhưng cho dù là có, cũng không phải là thứ mười tên Ninja kia có khả năng nhìn ra.

Bọn chúng chỉ có một sự lựa chọn duy nhất đó là rút lui, bất luận là ai nếu trúng phải một cước của Hổ Cáp, thì e rằng mãi mãi nằm lại trên đất này rồi.

– Khá lắm, đòn công kích của Hổ Cáp ngày càng sắc bén.

Thường Nhạc ở bên cạnh gật đầu tán thưởng, sau đó lại dùng thanh âm đáng khinh chỉ bản thân mới có nghe thấy nói:

– Không biết công phu trên giường có tiến bộ không?

– Ya!

Cuối cùng, Bảo Bình cũng bắt đầu chuyển động, mục tiêu của gã là mười tên Ninja còn lại, cái gã dùng chính là đao, trong thân thể gã đột nhiên dâng lên một luồng hào quang quỷ dị, cả người giống như ma quỷ vậy. Giữa trời đất mênh mông dường như chỉ có một mình Bảo Bình tồn tại, mà thanh đao của gã giống như hỏi ý trời xanh, mỗi một động tác đã dung hòa một cách vô hình, mỗi một đồ vật ngay cả một chiêu thử nghiệm cơ bản cũng không cần.

Trong giây lát chỉ thấy thanh đao dũng mãnh nhằm thẳng tới mười tên Ninja kia. Hóa ra chỉ một thoáng thanh đao dừng lại, lại giống như gặp được một lực hấp dẫn to lớn vậy, trên đao đột nhiên tỏa ra một luồng hào quang vô cùng đẹp mắt.

Thanh đao đáng sợ cuối cùng cũng hướng về phía mục tiêu mà chủ nhân của nó đang tìm kiếm. Từ trực giác của mọi người, động tác này giống như chỉ là một hình thức vô cùng đơn giản mà lại tràn đầy uy lực. Nhưng trong ánh trăng mờ ảo lại tạo thành vô số đao ảnh sắc bén.

Mười tên Ninja thần sắc biến đổi, sự lựa chọn duy nhất của bọn chúng lại là rút lui, liều mạng lùi về phía sau, nếu chỉ chậm nửa nhịp nữa thôi, chờ đợi bọn chúng chính là cái chết.

Bọn chúng vừa lui, Bảo Bình thừa thế xông lên, công kích trên đao ngày càng sắc bén, dũng mãnh, hoàn toàn áp chế hào quang của mười tên Ninja nhỏ bé.

Nhìn thấy hơn bốn mươi Ninja mình mang theo lại bị bốn gã quỷ dị dưới tay Thường Nhạc truy sát, Hoàng Dật Nhiên đột nhiên cảm thấy lạnh cả người.

Giờ phút này, gã mới cảm thấy hối hận sâu sắc. Vì sao mình lại muốn tới giết Thường Nhạc? Vì sao mình lại cho rằng có bốn mươi tám Ninja trong tay đã là vô địch thiên hạ rồi?

Nhưng nếu như nghĩ ra trước khi tất cả những chuyện này xảy ra, có lẽ còn có chút tác dụng. Chỉ sau khi chuyện xảy ra rồi mới suy xét tới hậu quả, kết quả nhận được sẽ làm Hoàng Dật Nhiên cảm thấy thất vọng.

Bỗng nhiên, trên mặt Hoàng Dật Nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, dường như đem toàn bộ sinh mạng và hy vọng hoàn toàn phó thác cho nó.

Trong lòng Thường Nhạc cũng rất căng thẳng, hắn không ngờ trong bóng đêm vẫn còn một Ninja đang tồn tại, hơn nữa tên Ninja này còn lợi hại hơn, đáng sợ hơn so với hơn bốn mươi tên kia.

Trong nháy mắt, Thường Nhạc nắm chặt tay, bước về phía trước, một bước chân này giống như búa tạ rơi xuống đất, ngay lập tức sẽ thấy hiệu quả, hắn đi ra với khí thế hùng dũng đường hoàng.

Trong bóng đêm từ từ xuất hiện một tên Ninja. Gã Ninja tàng hình kia rút ra một thứ có một mặt có hình cưa, một mặt có lưỡi dài, nhưng cũng không vì Thường Nhạc như thế mà thay đổi khí thế, vẫn vững vàng như núi, khiến ý đồ giành trước một bước của Thường Nhạc thất bại.

Không ngờ rằng, lần này vẫn còn một gã Ninja địa đẳng âm thầm theo dõi, xem ra Yamaguchi đối với Hoàng Dật Nhiên không tệ nha, hai người hẳn là nên diễn một hồi “thụ công” (đồng tính luyến ái nam) mới đúng.

Dưới tác động của sự khinh bỉ, Thường Nhạc không thể dừng lại, bởi vì Thường Nhạc chủ động, mà tên Ninja kia lại thủ tĩnh, nếu như Thường Nhạc một khi từ động thành tĩnh, khí tức chắc chắn sẽ không thông, đến lúc đó phải đối mặt với mũi kiếm của tên Ninja hung ác kia!

Vì thế Thường Nhạc thuận thế tiến nhanh về phía trước, nắm tay xuất kích, còn tên Ninja kia thì bình tĩnh vung kiếm, nắm tay và kiếm đánh ra trong không trung, giữa đêm tối tỏa ra một tia lửa xinh đẹp.

Kiếm của tên Ninja kia biến đổi, từ thủ thành công, ánh kiếm rực rỡ như đốm lửa bay lượn, từ góc độ xảo quyệt hướng tới góc chết của Thường Nhạc, Thường Nhạc nghiêng người lui bước, từ công thành thủ.

Ninja chuẩn xác xuất ra một đường kiếm quỷ dị, sau đó hai người không hẹn mà cùng ngưng lại, giao chiến trong nháy mắt, chỉ có hai bên xuất chiêu, lại đổi thế công thủ. Thường Nhạc và tên Ninja kia đều biết võ công của đối phương đều đạt tới trình độ thượng thừa.

Tên Ninja kìa bắt đầu dời bước, Thường Nhạc cũng bắt đầu dời vị trí, hai người di chuyển trong một vòng tròn, tìm kiếm sơ hở của đối phương, cũng cố sức không để cho đối phương tận dụng thời cơ, thời gian trôi đi trong không gian vừa nặng nề lại vừa hung hiểm.

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc hai bên lại tấn công một lần nữa, quyền cước sắc bén so với thanh kiếm của Ninja chém, đâm, trảm dọc, trảm ngang, đẩy chắn, công kích, phân hợp, quần giao, đẩy ra trong không khí. Những tiếng gấp gáp chói tai vang lên liên tiếp, những đốm lửa rực rỡ bay lượn, phá tan màn đêm yên tĩnh nơi sân thi đấu.

Thời khắc sinh tử ngàn cân treo sợi tóc, không được phép xảy ra sơ sót, công kích của hai bên từ những chiêu thức hoa lệ biến thành những thế công gãy gọn sạch sẽ, nhưng cũng là những chiêu trí mạng kinh người, phát huy hết tinh hoa võ học một cách nhuần nhuyễn, vẻ đẹp tự nhiên mà gãy gọn được thể hiện trong những đường kiếm giản đơn mà thẳng tắp và những đường cong luân phiên biến hóa.

Đòn công kích đột nhiên dừng lại, Thường Nhạc và tên Ninja kia cũng dừng lại, hai bên cách xa nhau một khoảng tương đối, trong không gian yên tĩnh, khí thế hai bên càng thêm mãnh liệt, kích thích biến thành cuồng phong, trong nháy mắt thổi tan sương mù, thực ảnh của bọn họ cũng hiện ra rõ ràng trước mắt mọi người.

– Thường Nhạc, mày là đối thủ mạnh nhất mà tao từng gặp!

Giọng nói của tên Ninja kia có chút nóng bỏng, đôi đồng tử không ngừng lớn dần, lóe ra những tia huyết sắc, khóe miệng nở nụ cười nhợt nhạt, nhưng không thể thêm một tia ấm áp nào trên gương mặt lạnh như băng của hắn, ngược lại càng khiến người ta cảm thấy đó là nụ cười của thần chết.

– Mày không xứng làm đối thủ của tao, vì vừa rồi tao còn chưa dốc toàn lực.

Trên mặt Thường Nhạc vẻ chăm chú hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một sự bất cần đời.

– Cẩn thận!

Khi Thường Nhạc vừa mới dứt lời, hai thân ảnh giống như âm hồn hướng thẳng tới Thường Nhạc, hóa ra ngoại trừ tên Ninja tàng hình trước mắt này đang đánh nhau với Thường Nhạc, vẫn còn hai gã Ninja tàng hình khác tồn tại.

Bọn chúng vẫn luôn tìm một cơ hội, một cơ hội có thể một phát tất trúng. Chỉ cần có thể giết được Thường Nhạc, cho dù có phải chờ thêm một ngày cũng được.

Nhưng bọn chúng lại không để ý tới một người, một cao thủ trong bóng đêm mà bất cứ người nào cũng không thể bỏ qua sự tồn tại của gã. Xạ thủ Nhân Mã, gã bắn ra một mũi tên, một mũi tên không biết được bắn ra từ đâu nhưng nếu như người ta nhìn thấy phương hướng của mũi tên này, sẽ khẳng định nó có một mặt kỳ dị.

Khi tên Ninja thứ nhất vừa mới đáp xuống đất, một mũi tên không biết từ đâu phóng tới, cứ đột ngột và thần bí như vậy, và cũng đúng vào lúc đó, giống như một trò chơi đã trải qua tính toán, cứ thoải mái, tự nhiên như vậy, không ai nhìn thấy mũi tên thần bí này, mũi tên không biết từ đâu tới, nhưng sự tồn tại chân thực của nó, bởi vì người cầm kiếm kia đã bị mũi tên đâm xuyên qua cổ họng thật sâu, thậm chí đoạn mũi tên còn xuyên từ sau gáy ra trước, chỉ cần người có mắt cũng thấy được sự tồn tại của mũi tên này, nó đã bắn chết cao thủ Ninja cầm kiếm kia.

Một tên Ninja khác cũng không còn đứng vững, phản ứng đầu tiên của gã chính là tàng hình, có điều gã giống như đã nhìn thấy một vật, một vật rất đáng sợ.

Mũi tên đó giống như đột nhiên từ dưới đất phóng lên như một mầm măng nhú lên, đột ngột, mau lẹ như vậy, khiến cho người ta kinh hãi, thật sự là một chuyện bất ngờ ngoài ý muốn. Gã Ninja lúc này mới hiểu ra vì sao mình sẽ chết đột ngột, vô thanh vô thức như vậy, tốc độ của mũi tên quá nhanh, nhanh ngoài dự liệu của mọi người, Gã cắn bản cũng không kịp phản ứng, mũi tên vàng kia đã xuyên qua thân thể gã, hoặc là đâm xuyên qua trái tim gã.

Vào lúc đó, xung quanh Thường Nhạc bắt đầu xuất hiện khí tức quỷ dị, nắm đấm cũng bắt đầu chuyển động có nhịp điệu, tấn công tên Ninja cầm kiếm trong không gian, sau đó từ sự tập trung năng lượng mà bùng nổ, bạo phát, năng lượng mất đi sự khống chế cuồng loạn tràn ra ngoài, hình thành một luồng sáng tản ra xung quanh, năng lượng hỗn loạn và cuồng phong mãnh liệt.

Tên Ninja kia thần sắc đại biến, gã liều mạng ngăn lại, lại bị Thường Nhạc dùng quyền cước mạnh mẽ đánh bay lên, cùng với thân thể bay vọt lên, một mũi tên sắc bén cũng phóng tới, thân thể trên không trung thoáng dừng lại một chút, sau đó tên Ninja kia phát ra tiếng kêu thê thảm, thân hình nặng nề rơi xuống đất.

Hơn bốn mươi Ninja xuất hiện trong không đầy nửa giờ, đã hoàn toàn bị tiêu diệt. Nhớ tới cảnh tượng của Lý Lăng Tiêu, Hoàng Dật Nhiên hiểu rõ, cho dù mình có cầu xin, chỉ sợ một chút tác dụng cũng không có.

Hai chân gã không tự chủ được mà run lên.

Thường Nhạc thần sắc cổ quái quan sát toàn bộ biến hóa, bỗng nhiên chậm rãi nói:

– Yên tâm, tao không có hứng thú với cái mông của mày, nhưng lại rất hứng thú với cái mạng nhỏ của mày.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện tình văn phòng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 30 Tôi vừa mân mê những ngón tay của mình lên như vậy thì hai bầu vú của Mai Chi cũng cứng dần lên. Tôi nâng nhẹ cái áo lót của Mai Chị lên rồi luồn sâu vào bên trong, hai cái núm vú nhỏ nhắn làm tôi thích vô cùng. Vê nhẹ nhẹ hai cái núm vú đó thì Mai Chi cũng nhắm nghiền mắt của mình lại rồi hơi ưỡn người của mình lên. Hơi thở cũng trở lên nặng nề nhưng đầy khêu gơi. Mai Chi khẽ dựa đầu vào vai tôi rồi nhắm hờ mắt của mình lại. Tôi khẽ cúi xuống mà hôn chầm chậm lên cái đôi môi đỏ mọng của Mai Chi rồi chầm chậm mút nhẹ nhàng cái đầu lưỡi. Mùi vị ngọt ngào mềm mại của nó làm cho tôi sướng không tả được, Tôi càng bóp mạnh tay của mình lên một chút chì Mai Chi cũng ưỡn người của mình lên. Tuy hơi nhăn mặt một chút nhưng tôi biết là Mai Chi sướng vô cùng. Bóp một chút nữa thì tôi luồn chầm chậm tay của mình xuống mà cởi nhẹ nhàng cái cúc quần ra rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Truyện phá trinh
Thằng cặc dài
Phần 26 Ông Củ tiếp tục bú mồng đóc sau khi đít Tím đã đặt xuống nệm giường . Nàng tự mình banh hai háng cho lồn rộng hết mức . Nước khí được dịp chảy ra . ông Củ lấy mấy ngón tay vuốt hai bên phần dưới của khe lồn cho giảm phần ướt đầm mà môi với lưỡi không rời khỏi mồng đóc . Cặp môi ông Củ kẹp mồng đóc , kéo dài . Mồng đóc của Tím theo chiều kéo của môi ông Củ dài ra khỏi khe lồn của nàng một tí vừa đủ cho ông Củ đặt cằm ngay tại lổ lồn , nơi mà cặc của ông sẽ chui mào vào đó . ông Củ vừa bú mồng đóc vừa dùng cằm để cọ xát lồn Tím . Diễn tả một cách sung sướng là ông Củ đụ Tím bằng cái cằm của ông . Tím được kích thích mà nàng cảm thấy lạ lùng để nứng lồn khi cằm đè trên lổ lồn lại di động theo vòng tròn liên hồi . Cằm ông Củ lún phún râu cả vào da non trong lồn làm Tím nứng cuồng đến vặn mình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chồng địt vợ Truyện loạn luân Truyện ngoại tình
Điệp vụ môi hồng - Tác giả Hùng Sơn
Song đứng tì tay vào tảng đá lớn nhô ra ngoài lối đi trên núi Thủy Sơn, nhìn xuống đồng bằng ở dưới chân. Cảnh vật bát ngát, cát trắng phau. Xa xa, ruộng lúa xanh lờn lợt, xóm làng rải rác từng cụm chen lẫn đồng ruộng. Biển chạy dài xanh biếe. Tiếng chuông từ chùa Tam Thai vẳng lên, ngân vọng trong không gian làm Song cảm thấy lâng lâng, quên đi hết hận thù. Cái chết của Song Nhi làm Song tê tái. Chàng muốn bỏ tất cả để trở về cõi Phật từ bi. Song đâ tới đây nhiều lần, nhưng chưa bao giờ chàng cảm thấy thấm thía như hôm nay. Song Nhi bị bắn ba phát, một phát vào đầu, hai phát ở ngực khi nàng đang chạy xe Honda từ Sơn Trà ra Đà Nẵng. Song đã vào nhà xác vuết mắt cho nàng. Người con gái bạc mệnh có lẽ đã chết vì chàng. Song đứng đây được bao lâu rồi, chàng cũng không biết. Hồi ở Sài Gòn, có lần Song Nhi nói với chàng, ước mong được đứng bên chàng trơng cảnh hang động, núi non của Ngữ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện trinh thám

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi