Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 97

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 97

Cái tay còn lại của hắn không ngừng khiêu khích trên chỗ kín của cô, chỗ ấy của Thường Nhạc bỗng đưa lên, động tác cũng càng ngày càng cuồng dã, thân hình mạnh mẽ đè lên.

Huyễn Linh đã hưởng thụ lần đầu tiên trong đời, sau đó cô yếu ớt, nằm trên giường không thể cử động.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô, Thường Nhạc càng thêm thương yêu mà hôn cô, hôn những giọt mồ hôi vương trên người cô.

Lúc này đây, khuôn mặt của Thường Nhạc ngập tràn nụ cười tà mị.

Để nâng cao thực lực, giữa hắn và Huyễn Linh vốn không trải qua nhiều màn dạo đầu mà trực tiếp tiến vào giai đoạn cuối cùng.

Sau khi có được thân thể của cô, Hiên Viên tâm pháp cuối cùng cũng đã bước vào tầng thứ năm, cả người có cảm giác nhẹ tênh.

Mộ Dung Trường Thiên nắm lấy nắm đấm của mình, nhìn nhóm người ZNV bằng ánh mắt lạnh lùng, bọn họ đang nắm giữ 10% thuốc phiện của thế giới.

Trừ Tam Giác Vàngvà tổ chức Mafia ở châu Âu ra thì có thể nói người ZNV là thế lực lớn nhất, Tam Giác Vàng và tổ chức Mafia ở châu Âu đều không phải đối tượng dễ dàng đối phó.

Nhưng những người ZNV này lại khác, chỉ cần bản thân ác hơn họ thì tất cả đều có thể đạt được.

– Đường đường là Mộ Dung thế gia mà lại thất hứa, các người không sợ người đời biết sẽ nhạo báng sao? Thủ lĩnh của người ZNV là một người trung niên, làm da ngăm đen nổi lên những hào quang kỳ dị.

Phía sau gã có mười mấy người ZNV, da dẻ bọn họ đều đen như vậy, con ngươi của họ màu đen nhưng có pha chút xanh lam, thoạt nhìn sẽ khiến người khác nghĩ đến loài sói đang trong cơn đói.

Chỉ cần không để ý một chút thì sẽ bị đối phương xé tan thành những mảnh vụn.

Đằng sau Mộ Dung Trường Thiên chỉ có hai người, một nam một nữ, người đàn ông vô cùng điển trai, còn cô gái vừa xinh đẹp lại vừa quyến rũ, nếu Thường Nhạc mà thấy, nhất định sẽ cho rằng đây là phiên bản của Tô Mị Nhi.

Tất nhiên cô gái trước mắt ngoài vẻ quyến rũ ra thì cả người còn toát ra được nét cổ quái, giống như một đóa hoa hồng đầy gai cảnh cáo những người có âm mưu với mình tuyệt đối không được lại gần.

Đồng tử của Mộ Dung Trường Thiên co lại, lạnh lung nói: – Nhạo báng ư? Chỉ cần giết sạch các người thì chuyện này tất nhiên sẽ không có người nào biết, lấy ai mà nhạo báng đây?

– Chỉ dựa vào ba người các ngươi sao?

Tên thủ lĩnh ZNV cười lạnh, lắc đầu khinh thường.

– Không sai, chỉ cần ba người chúng tao.

Mộ Dung Trường Thiên cười quỷ dị, nói: – Thậm chí còn dư nữa. Vừa dứt lời, Mộ Dung Trường Thiên bắt đầu hành động, lôi một sợi dây màu dài màu đen ra khỏi mặt đất.

Tên thủ lĩnh ZNV không phản ứng kịp, chỉ cảm nhận được sự đau đớn tột độ ở khắp cơ thể.

Cà người gã rúc lại như một con tôm trên mặt đất, gã cảm thấy tốc độ vừa nãy quá nhanh, sức mạnh lại khủng khiếp. Dạ dày của gã giống như là bị một quyền của Mộ Dung Trường Thiên làm cho rời khỏi cơ thể.

Mộ Dung Trường Thiên lạnh lùng nhìn thủ lĩnh ZNV rồi nói: – Thế giới này rất tàn khốc, mày không thể không công nhận sự thật này, nắm đấm của ai cứng thì người đó là lão đại. Hiểu chưa?

– Giết!

Bên cạnh mười mấy người ZNV, bọn họ hiển nhiên muốn cậy vào việc nhiều người, một nửa trong đó đã móc súng ra.

Còn vào lúc này, cô gái đứng bên cạnh Mộ Dung Trường Thiên đã bắt đầu hành động, thân hình mềm mại như rắn của ả vừa mới cử động đã giống như ảo ảnh.

Tên ZNV kia xông lên phía trước kia chỉ cảm thấy hoa mắt, tiếp đó cả người bị quấn lấy, hô hấp càng khó khăn hơn, thân hình càng ngày càng chặt….

– A!

Gã rên lên một cách đau đớn.

Cùng lúc này một người trẻ tuổi khác đứng bên Mộ Dung Trường Thiên cũng đã động thủ, nhanh như điện, nắm tay trực tiếp giơ ra, một tên người ZNV bước lên bắt lấy.

– Bịch!

Sự va chạm giữa hai nắm đấm với nhau, âm thanh xương cốt vỡ vụn vang lên rõ ràng và truyền đến tai mọi người.

Khuôn mặt thủ lĩnh ZNV biến sắc, cục diện trước mắt hoàn toàn là một chiều, sức của ba người này thật sự rất quỷ dị, hắn hít một hơi rồi lạnh lùng nói: – Dừng tay, bọn tao đầu hàng!

Mộ Dung Trường Thiên nghe thấy lời này, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.

Trong lúc Mộ Dung Trường Thiên thu phục thủ lĩnh ZNV, Thường Nhạc lại bước đến và khiêu khích Vô Nhai.

Địa điểm mà Vô Nhai chọn nằm trên biển, ở đó có hai chiếc ca nô, cung cấp cho hai người đặt chân đến đây.

Khi Thường Nhạc biết địa điểm quyết đấu, đầu tiên là thốt lên câu: – Móa, bố cho mày chết đuối luôn! Tất nhiên trong lòng Thường Nhạc đã rõ, quyết đấu trên biển, ưu thế sống lâu năm trên biển cả của Vô Nhai cao hơn bản thân hắn rất nhiều.

Có lẽ vì lý do trận đấu nên thời tiết cũng trở nên sáng sủa một cách lạ thường.

Hai chiếc ca nô trên biển đem lại một cảm giác trôi nổi bất định, lần này ngoại trừ bọn Tiểu Bảo, Hải Văn và Vô Mộng đang làm khán giả kia ra thì vợ chồng Hắc Long, Đệ Nhị Mộng cũng đã đến.

Dù sao, con gái của bọn họ đều bị người ta ức hiếp, nếu bản thân họ không trở ra thì không còn mặt mũi nào nữa.

Thường Nhạc lẳng lặng đứng yên ở nơi đó, đôi mắt hé mở, thản nhiên nói: – Anh Vô Nhai này, chỉ là quyết đấu thì không có ý nghĩa gì, chúng ta bỏ ra chút tiền đặt cược, thấy thế nào?

Tiểu Bảo ở phía xa nghe thấy, mắt sáng lên, nói: – Em đặt một trăm triệu cá lão đại thắng, rồi đặt một trăm triệu cá anh Vô Nhai thắng!

– Đáng khinh!

Thường Nhạc nghiêng mình, trừng mắt liếc nhìn Tiểu Bảo.

– Cược gì đây?

Vô Nhai nhìn Thường Nhạc bằng ánh mắt lạnh tanh, tên đứng trước mặt mình, bất kể giãy giụa thế nào, kết quả cuối cùng chỉ có một – thua, nhất định sẽ thua!

– Nếu tôi thắng, anhi làm em trai tôi! Thường Nhạc nghiền ngẫm nhìn Vô Nhai, trên mặt lộ ra nụ cười tà mị.

– Được thôi!

Vô Nhai gật đầu, không chút do dự, nói tiếp: – Nếu cậu thua thì thế nào đây?

– Cái này….

Thường Nhạc nhún vai nói: – Tùy anh thôi!

– Được!

Vô Nhai nhìn Thường Nhạc bằng ánh mắt sâu thẳm, trong lòng nao nao, không lẽ tên này thực sự chắc thắng đến vậy?

Một kích lần trước tại phòng của Đệ Nhị Mộng, bản thân anh ta đã thử, thực lực cao hơn Thường Nhạc một chút.

– Trận đấu bắt đầu!

Hắc Long nói ra bằng giọng điệu không dễ chịu.

Trải qua một thời gian luyện tập, bây giờ Hắc Long dường như đã tốt hơn nhiều, ít nhất mặt ông cũng đã có da có thịt hơn, giống người hơn rồi.

Bỗng nhiên Thường Nhạc nhắm mắt lại.

Vô Nhai ngẩn người, lập tức giơ nấm đấm xuống dưới biển.

Nước biển ùn lùn lao về phía Thường Nhạc, chỉ lơ là một chút thì Thường Nhạc và chiếc ca nô đó sẽ đồng thời bị sức mạnh tiềm ẩn trong nước biển nhấn chìm.

Thường Nhạc vẫn đứng im ở chỗ đó.

– Đồ ngốc, mau tránh ra!

Đệ Nhị Mộng thấy tình hình như vậy, trong lòng lo lắng không yên.

– Ha ha, chị à, chị thật hạnh phúc đó! Tiếng cười trộm của Tiểu Bảo đứng bên cạnh Đệ Nhị Mộng bỗng vang lên.

Đệ Nhị Mộng giật mình, nói: – Tiểu Bảo, em nói bậy gì đó?

– Chị nhìn xem kìa, hai anh chàng đẹp trai ghen tuông, đánh nhau vì chị. Ai! Nếu sau này cũng có hai người đàn ông vì Tiểu Bảo giống như vậy thì Tiểu Bảo có chết cũng cam lòng. Tiểu Bảo thở dài, khuôn mặt nhỏ nhắn mơ mộng.

– Cốc!

Tiểu Bảo chưa kịp phản ứng thì đã bị Đệ Nhị Mộng gõ một cái vào đầu. Chỉ thấy Đệ Nhị Mộng trừng mắt nhìn Tiểu Bảo và nói: – Nhìn cho kỹ đi!

Trong nháy mắt, tình thế đã có sự thay đổi.

Thường Nhạc vẫn nhắm mắt như cũ, nhưng chiếc ca nô đã vọt lên trên mặt biển, cả người hắn giống như là lục bình, sóng biển cao cỡ nào, hắn cũng có thể lướt trên đó được.

Hắn Long nhận thấy tình hình, ánh mắt sáng rỡ, nói: – Tốt quá, như vậy mới có tư cách làm con rể ta.

Sắc mặt của Vô Nhai có chút thay đổi, chỉ một chiêu là có thể nhìn ra, trình độ của Thường Nhạc đã có bước chuyển mình, thân thủ siêu phàm, chiêu thức điêu luyện.

Bất kể đứng từ góc độ nào mà nhận xét thì đều không giống với Thường Nhạc mà anh ta gặp lần trước.

Sóng biển dần dần lắng xuống, thân hình Thường Nhạc xoay một cách điệu nghệ giữa không trung rồi đáp vững vàng xuống chiếc ca nô, hắn nhìn về phía Đệ Nhị Mộng và lộ ra nụ cười tự nhiên.

Mặt Đệ Nhị Mộng đỏ lên, liếc nhìn Thường Nhạc: – Đúng là một tên háo sắc, vô lại, khốn kiếp.

– Cạc cạc — cạc cạc!

Tiểu Bảo đứng bên cạnh cười mờ ám, nụ cười gian trá này của cô và của Thường Nhạc giống như là đúc ra từ một khuôn vậy, chỉ thấy cô nghiêng đầu nói: – Chị à, khi một cô gái phát hiện mình thích một người đàn ông đáng ghét thì đó mới là chuyện đáng sợ nhất!

– Em!

Đệ Nhị Mộng thực sự muốn gõ một cái lên đầu Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo cười hi hi, nháy mắt, gian xảo nói: – Chị ơi, cố gắng lên nào, nhất định phải cua được lão đại, phải có thật nhiều sính lễ, ha ha, Tiểu Bảo không có tiền, Tiểu Bảo nghèo lắm!

Nhìn Tiểu Bảo và Đệ Nhị Mộng cười đùa vui vẻ, Hắc Long cũng nở nụ cười, dù có ra sao, bản thân nhất định phải bảo vệ gia đình này, bảo vệ bầu trời rộng lớn này.

Cho dù xảy ra chuyện gì thì chỉ một mình mình chịu đựng mà thôi!

Hắc Long nhìn về phía xa bằng ánh mắt kiên định.

Thường Nhạc tà mị nhìn Vô Nhai, nói: – Thế nào, một lần nữa nhé?

Vô Nhai lắc đầu nhẹ, khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt: – Một chiêu thức sử dụng hai lần không phải là tôi. Vừa dứt lời, Vô Nhai bắt đầu động thủ.

– Được thôi!

Thường Nhạc tỏ ra kinh ngạc, trong nháy mắt đã nhìn thấy thân hình Vô Nhai ở trước mặt hắn, đây đúng là chiêu thức di chuyển tức thì mà mình đã dùng vô số cách để học được từ Tiểu Bảo.

Không ngờ rằng Vô Nhai cũng biết, đối với chiêu thức quỷ dị này, Thường Nhạc cảm thấy đầu mình sắp bị bổ thành hai phần rồi.

– Bụp!

Nắm đấm của Vô Nhai đánh thẳng ra ngoài, cùng lúc đó thì Vô Nhai lại biến mất.

Thường Nhạc vội vàng, chịu đựng một quyền đó, toàn thân hơi lui về phía sau, chiếc ca nô dưới chân bắt đầu nứt ra.

– Cẩn thận!

Đột nhiên Vô Nhai xuất hiện sau lưng Thường Nhạc, Đệ Nhị Mộng bèn kêu lên.

Gần như ánh mắt của mọi người đã tập trung lên người Vô Nhai, mặt Vô Nhai đỏ như trái hồng, cô ngượng ngùng cúi đầu.

Tiểu Bảo ngạc nhiên la lên: – Đôi gian phu dâm phụ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Gia đình bên ngoại - Tác giả Why Not Me
Ngày nào chị cũng ráng tìm thời gian để đến khách sạn gặp tôi. Tôi cảm nhận được tắm thâm tình của chị. Chị buồn bã nói cho tôi nghe là việc sanh đứa con thứ ba làm chồng chị bực lắm, anh cho là chị làm vậy để niếu kéo, ràng buộc anh. Anh hăm dọa là sẽ đòi ly dị. Anh lại còn nhận ra là chị thay đổi một cách bất ngờ, chị không còn là người phụ nữ nhạt nhòa nữa mà biết trang điểm, tự chăm sóc cho mình... và chị cũng không còn cú rú như trước mà lại năng động và tự khẳng định hơn. Phần nào đó anh mất dần sự thống trị của mình trên người vợ và điều đó làm anh không hài lòng chút nào. Tôi nhìn chị mà nói: Mà đúng thật, bây giờ chị cắt tóc kiểu khác, chị ân bận trẻ trung hơn... nhìn chị thật quyến rũ lắm đó. Chị sung sướng ôm tôi: Tất cả cũng nhờ có em đó... em đã ép chị, bắt chị thay đổi... Bửa tối hôm đó, trên xe từ Vũng Tàu về, nếu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ vợ làm tình với chị vợ Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện loạn luân Truyện sex bú lồn
Phá trinh
Huyền ra khí mấy lần nhưng mà hắn vẫn chưa chịu dời cái lỗ lồn xinh xắn đáng yêu của nàng vội. Huyền càng lúc càng ấn sâu đầu hắn vào trong lồn nàng hơn nữa. Thì hắn cũng nhét cái lưỡi vào sâu hơn đến khi chạm đến màng trinh của nàng thì thôi. Nó quét nhưng đường dài từ bên trong lồn ra ngoài đến tận rốn của nàng. Nhưng lúc như vậy Huyền lại rên lên sung sướng. Con cặc hắn trong quần từ nãy đến giờ đã cảm thấy tức lắm rồi. Phải cho nó sướng thôi vì hắn thấy vờn Huyền thế đã là quá đủ. Và sau màn khởi động vừa rồi thì dù có nhét cặc vào trong lồn nàng thì nàng cũng không còn đau nhiều cho lắm. Và cái cảm giác đau đớn đã qua nhanh thôi. Cái quần nhanh chóng được tháo ra để cho con cặc vĩ đại của hắn được đưa ra ngoài. Nhưng đây chưa phải mức to nhất có thể của con cặc hắn đâu. Vì Huyền vẫn còn trinh nên để mức bình thường thì mới làm cho em đỡ đau chứ. Hắn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện phá trinh
Bướm chùa - Tác giả Ngọc Linh
Phần 66 Kệ cho Thảo rên, tôi cứ cắm đầu vào cái lồn mà mút thật mạnh. Càng mút thì nước nhờn càng chảy ra nhiều, nó mặn mặn như nước khoáng vậy. Lan ngồi bên cạnh thấy tôi mút cái lồn của Thảo thế thì cũng thèm lắm, không biết làm gì bèn cúi sát xuống cái vú Thảo, thổi nhẹ nhẹ rồi bảo: Vú mày ngon ra phết đấy Thảo ạ! Nghe Lan nói thì tôi ngẩng lên nói luôn: Ngon thì em mút đi nào. Anh bú bên dưới, em bú bên trên. Lan tủm tỉm gật đầu rồi há to miệng ra ngậm lấy vú Thảo mà mút. Bên dưới thì tôi dùng hai ngón tay kéo căng hai cái mép lồn đỏ au nhẫy nước tiếp tục đưa cái đầu lưỡi vào sâu bên trong cái lỗ mà ngoáy mạnh. Thảo oằn người lên, giật giật vì quá sướng. Nghiêng cái đầu cố gắng ngậm lấy một bên mép lồn rồi tôi mút chụt một cái thật mạnh. Thảo há hốc mồm ra mà rên to: Ui ui... a... a anh ơi... em sướng. Ư... a... a hích hích... đã quá anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện mút cặc Truyện sex dùng sextoy Truyện sex liếm cặc Truyện sex mút lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi