Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 79

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 79

– Hải Văn lên!

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười thản nhiên, hắn đợi chính là giờ phút này.

Mike cũng nhận thấy trên lầu có người xuống, nhưng anh ta lại không lo lắng, có đầu người đứng đầu Điểm G đứng sau chống đỡ, đừng nói là ở sòng bạc Phong Vân, cho dù ở tất cả Macao, đều có thể đi ngang nhiên.

– Lui ra!

Nhà cái kia nghe được tiếng Hoa Tiêu liền lau mồ hôi trên trán, thở phào nhẹ nhõm, Mike thực đã cho mình áp lực quá lớn.

– Còn muốn tiếp tục trò chơi nữa không?

Hoa tiêu nhìn chằm chằm vào mặt Mike, lạnh nhạt nói.

– Tiếp tục trò chơi!

Mike không trả lời, nhưng giọng của Hải Văn lại vang lên rõ ràng.

Thân hình cường tráng đó khiến người ta không thể nào chạm tới được. Nói như lời của Thường Nhạc thì ném Hải Văn vào bất cứ nơi đâu, anh ta cũng có thể trở thành một bá chủ.

Hoa Tiêu nheo mắt, ông ta không ngờ không thể nhìn thấu người lạ này, trong trí nhớ của ông ta cũng chưa từng đắc tội với người nào như vậy, lẽ nào có ai cố ý mời đến để đối phó mình hay sao?

– Được, tiếp tục đi!

Hoa Tiêu cũng không phải là tay vừa, nếu đã dám mở sòng bạc Phong Vân, mọi tình huống ông ta đương nhiên suy tính đến rồi.

Chỉ thấy bàn tay ông chuyển động mềm mại, con súc sắc ở trong ống

– Nhanh thật!

Mike nheo mắt, với khả năng quan sát của mình, không ngờ lại có chút khó khăn, Hoa Tiêu quả là nhân vật không bình thường, nếu Thường Nhạc đơn thân độc mã tới sòng bạc Phong Vân, chỉ sợ có chút khó khăn.

– Nói đi!

Hoa Tiêu nhìn Mike, bình tĩnh nói.

– Nhỏ 123!

Mike không chút do dự.

Sắc mặt Hoa Tiêu biến đổi, nhưng ông ta không để lộ, đẩy luôn đồng xu tới.

Bàn tay tiếp tục quay đều đều, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng gần như chỉ còn một ảo ảnh tồn tại.

Trước mặt Mike đã chồng 20 tỷ đồng xu, có thể nói cho dù là ở sòng bạc kia, đây được cho là một con số kinh người, người đánh bạc ở bốn phía xung quanh đều dừng lại xem.

– Lớn 666!

Mike trả lời chậm hơn lần trước một chút nhưng vẫn rất chính xác.

Sắc mặt Hoa Tiêu hơi khó coi.

Tay ông ta vừa nhấc lên, đồng xu đã được đẩy tới trước mặt Mike.

Tiếp đó, chỉ thấy Hoa Tiêu dựng ống lên. Sau đó nhẹ nhàng buông xuống.

Trò bịp bợm khá là đơn giản.

Nhưng Mike lại giật mình.

– Một chút cũng không có!

Giọng uể oải của Thường Nhạc từ sau lưng Mike phát ra.

Sắc mặt Hoa Tiêu hoàn toàn biến đổi.

– Bồi thường!

Hoa Tiêu vung tay lên, đồng xu tiếp tục được đẩy tới trước mặt Mike.

– Tiếp tục!

– Không cần tiếp tục nữa!

Thường Nhạc phất phất tay, cân nhắc nói: – Bất luận tiếp tục thế nào nữa, kết quả cũng như vậy thôi. Nếu Hoa lão đại thông minh hơn, chi bằng đóng cửa sòng bạc Phong Vân luôn đi!

Tất cả mọi người bốn phía hít một hơi dài, mấy người nhát gan sợ phiền phức đã len lén chuồn ra ngoài.

Ánh mắt Hoa Tiêu lạnh lùng nhìn người thanh niên trước mặt, quả thực trẻ tuổi, toàn bộ Macao thậm chí cả giới cờ bạc cũng chưa nghe nói có người như vậy.

– Cậu là ai?

– Hoa Tiêu ngăn cản thuộc hạ chuẩn bị động thủ ở bên kia, nhìn Thường Nhạc, giọng lạnh lùng nói.

– Đánh nhỏ có thể thắng lớn, đánh lớn có thể làm tổn hại bản thân.

Thường Nhạc nghiêm túc nói.

Bình thường những lời này tuyệt đối là trò hề, nhưng lúc này nói ra, sắc mặt Hoa Tiêu lại biến đổi.

Từ nhiều năm trước, một thằng nhóc thối tha mười mấy tuổi đã từng liên tiếp đánh bại ba cao thủ giới cờ bạc đã để lại câu nói: – Đánh nhỏ có thể thắng lớn, đánh lớn có thể làm tổn hại bản thân.

Đó chỉ còn là một thời oanh liệt, không còn hình bóng của đứa bé đó nữa, thậm chí có người còn nghi ngờ rằng nó đã bị ba tên cao thủ cờ bạc giết hại, mà không nghĩ rằng nó có thể xuất hiện tại sòng bạc Phong Vân.

Hoa Tiêu phất tay, bốn phía các cao thủ sòng bạc Phong Vân vây tới, những người xem kia đều nhao nhao chạy ra ngoài.

Cửa chính của sòng bạc Phong Vân lập tức bị đóng lại.

– Chỉ cần cậu nói ra là ai sai cậu tới đây, tôi sẽ cho cậu một con đường sống! Hoa Tiêu không cho rằng nhân vật bí ẩn này vô duyên vô cớ lại tự tìm phiền phức.

Nếu muốn giải quyết phiền phức, nhất định phải từ nguyên do để tiêu diệt tận gốc.

– Hoa lão đại, ông nghĩ lầm rồi, tôi chỉ là vì chính tôi thôi! Thường Nhạc vẫn cười thản nhiên.

– Vì chính cậu sao?

Hoa Tiêu nheo mắt lại, lạnh lùng,

– Đúng, tôi muốn giành một sòng bạc để tặng người phụ nữ của tôi làm của hồi môn, toàn bộ Macao này, chỉ có sòng bạc của Hoa lão đại là người phụ nữ của tôi ưng nhất thôi. Thường Nhạc cười hì hì nói.

– Làm của hồi môn?

Hoa Tiêu lạnh lùng mỉm cười, toàn bộ sòng bạc của mình cũng đến trăm tỉ, lại bị kẻ khác biến thành mâm cơm, xem ra vài năm không hành động gì, kẻ khác lại cho là mình dễ bị bắt nạt rồi.

– Hoa lão đại, tốt nhất là đừng manh động, nếu không ông sẽ hối hận đấy!

Thấy Hoa Tiêu đưa tay dựng lên, nụ cười trên mặt Thường Nhạc đột nhiên bến mất.

Hoa Tiêu ngẩn ra, nheo mắt lại, nói: – Tại sao?

– Bởi vì tôi là người đứng đầu Điểm G !

Thường Nhạc đàng hoàng trịnh trọng nói.

– Cậu là Thường Nhạc!

Sắc mặt Hoa Tiêu hoàn toàn biến đổi, mặc dù Điểm G vẫn chưa thể hiện hết thế lực của nó, nhưng việc Điểm G bành trướng điên cuồng ở Trung Quốc, bành trướng ở Nam Phi, mở rộng ở Macao bên này, các cao thủ Điểm G ở Nhật Bản, việc này ai cũng đều rất rõ.

Nghe nói, lão đại Điểm G là một thanh niên trẻ tuổi, đi theo dưới chướng hắn là một đám thanh niên tinh anh, chỉ bằng một tay đánh bại cả tỉnh S Trung Quốc, một tiểu đệ Huyết Hổ lập ra tổ chức xã hội đen ở Macao, mang theo vài tiểu đệ tới Nam Phi, náo lật trời ở Nhật Bản.

Hoa Tiêu cũng không ngông cuồng đén nỗi nghĩ mình lợi hại hơn bọn Yamaguchi Nhật Bản, Đinh ngạo mạn hơn so với Nam Phi, bọn xã hội đen phố Khải, nên trước mặt thủ lĩnh Điểm G, ông ta để tay sau lưng, không dám buông xuống.

Tình thế dường như đang xấu đi.

Không khí cũng càng trở nên căng thẳng.

Thường Nhạc cười càng lúc càng tươi, hắn nhìn sắc mặt dần tái nhợt của Hoa Tiêu, nghĩ thầm trong lòng: – Tôi cho ông một núi vàng, làm hại tiểu bảo bối của tôi cả ngày lo lắng không cưới được cô ta.

Quả thực, lúc Hoa Nhã Ca tới phố Khải Đinh thăm Thường Nhạc, đã lo lắng nói cho Thường Nhạc rằng bố mình đã hứa với điều kiện, bất cứ kẻ nào muốn kết hôn cùng con gái mình nhất định phải đem một núi vàng làm sính lễ.

Người con gái mình yêu quý, kết quả dùng tiền tiêu vặt đi đánh bạc và nhiều việc khác nữa, nói tới tên đầu sỏ gây nên tội có lẽ là tên trước mặt này.

Hoa Nhã Ca núp ở sau cột xem sự tình, thấy sắc mặt cha tái nhợt, cô rất đau lòng liền bước từ từ phía sau đi ra.

Lúc Hoa Tiêu nhìn thấy con gái của mình, tinh thần ông ta căng thẳng, ông ta nói: – Thường Nhạc, cậu dám động tới con gái tôi….

Ông ta còn chưa nói dứt lời, đã thấy Hoa Nhã Ca đi tới trước mặt Thường Nhạc, đánh Thường Nhạc một quyền, tức giận nói: – Anh muốn cha sợ à, anh không yên với em đâu!

Bộ dạng này của con gái cho dù là người ngốc nhất cũng có thể hiểu được.

Đám tay chân của sòng bạc Phong Vân cùng lúc thở phào nhẹ nhõm, chống lại kẻ cầm đầu Điểm G, mùi vị quả thực không chịu được, mà sắc mặt Hoa Tiêu lúc xanh xao, lúc trắng bệch.

– Hừ!

Hoa Tiêu lặng lùng “hừ” một tiếng rồi quay người đi lên lầu.

– Lần này chơi lớn!

Thường Nhạc và Hoa Nhã Ca liếc mắt nhìn nhau, cùng cười nói.

Hoa Tiêu không nghĩ tới đứa con gái rắc rối của mình có bản lĩnh như vậy, không ngờ lại mang về người đứng đầu Điểm G, hơn nữa còn là con rể mình.

Sau khi lên lầu thấy con cái cưng và tên Thường Nhạc kiêu ngạo, hai đứa đứng cung kính trước mặt mình, Hoa Tiêu không biết nên làm gì?

Cũng thể xông lên đánh cả hai đứa.

Lại thấy bộ dạng liếc mắt đưa tình, dễ nhận thấy hai người đang ở trong tình yêu cuồng nhiệt, lúc đầu ông ta còn lo lắng tiêu chuẩn của con gái cưng quá cao, khó mà tìm được con rể phù hợp.

Lại không ngờ rằng mới một lần mà đã câu được con cá chép lớn vậy.

Thông tin về Thường Nhạc trong thời gian ngắn đã được chỉnh sửa, ngoài là người đứng đầu Điểm G không nói, đơn thuần là thế lực của Thường gia, hơn nữa thêm một Đông Phương gia, chỉ sợ nhà họ Hoa không thể so sánh nổi.

Hoa Tiêu có thể nói là rất vừa ý đứa con rể này, rất hài lòng.

Nhưng việc vừa rồi lại rất mất mặt, nên vẻ mặt ông ta lộ ra vẻ không hài lòng.

Thường Nhạc do lúc đầu đã hoàn toàn tin tưởng, càng về sau càng thấy thấp thỏm, muốn lấy chị em nhà họ Hoa, nhưng lại không chỉ có một người, lão Hoa lắc đầu từ chối, mặc dù mình có thể hống hách, nhưng với uy thế của hai cô vợ cộng lại, mình không chịu nổi mất.

Hoa Tiêu vẫn lẳng lặng ngồi yên ở đó.

Thường Nhạc và Hoa Nhã Ca cũng lẳng lặng đứng yên ở đó.

Thường Nhạc nháy mắt nhìn Hoa Nhã Ca, Hoa Nhã Ca cũng nháy mắt lại với Thường Nhạc, hai người rất hiểu nhau.

– Mẹ kiếp, dù sao thì mình cũng là đàn ông!

Thường Nhạc nghĩ thầm trong lòng, ngay lập tức bước lên phía trước, hắn nói: – Con chào bố vợ!

Lời đó được nói ra từ miệng Thường đại công tử, lúc đầu Hoa Nhã Ca sững sờ, sau đó “xì” mỉm cười.

Cuối cùng vẻ mặt lạnh lùng của Hoa Tiêu cũng lộ ra một nụ cười, nói thế nào nó cũng là con rể mình, không có con trai kế thừa sự nghiệp nhà họ Hoa, vậy thì về sau đứa con rể này sẽ rất quan trọng.

Đứa con rể này với người khác, chỉ sợ cần đề phòng, dù sao Thường gia vẫn chưa biết gia sản nhà họ Hoa, ông ta mỉm cười gật đầu: – Nhóc con, cậu cưa đổ con gái rượu của tôi lúc nào vậy.

– Cha!

Mặt Hoa Nhã Ca đỏ ửng lên, chạy vội ra sau lưng Hoa Tiêu, bàn tay nhỏ bé lắc nhẹ vai Hoa Tiêu, nhẹ nhàng nói: – Không dc nói cưa.

Thường Nhạc và Hoa Tiêu liếc mắt nhìn nhau, cùng phá lên cười.

Hoa Tiêu nheo mắt nhìn Thường Nhạc, lại cười nói: – Lần này cậu tới đây, liệu rằng có phải chỉ gặp bố vợ thôi không?

Thường Nhạc tặng chữ “thông minh” cho Hoa Tiêu, cười gian tà nói: – Có hai việc quan trọng!

– Nói thử xem!

Chính miệng thủ lĩnh Điểm G nói ra, e rằng không đơn giản.

– Thứ nhất: hôn nhân của Nhã Thi, thứ hai là chơi một ván ở sòng bạc Phong Vân.

Đây quả thực là chuyện không thể tin nổi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dặm đường - Tác giả Thoong
Bây giờ anh đang ở đây. Một mình. Cô còn bên đó. Cũng một mình. Khoảng cách muôn trùng cho thấy không gian và thời gian đều căng thẳng. Cô kể khi anh gọi: Anh đi rồi, lão có vẻ hí hứng. Anh cũng biết mà, đàn ông chỉ sợ bị cuỗm mất vợ. Anh cười khì khì: Mất vợ chẳng mất, nhưng thứ khác nào còn. Cô cười thỏa hiệp. Anh hạ giọng kể lể: Em biết không, sáng và tối nào anh cũng phải xoa chim. Cô hốt hoảng: Chết không, bệnh sao. Anh phân trần: Làm sao được khi đang thiếu. Tiếng đường dây u u khiến cô hình dung anh đang làm cái chuyện vô tích sự. Cô hỏi tẩn mẩn: Anh đứng yên đó chứ. Anh thở ra, cô nghe rõ tiếng nỉ non: Nghe tiếng em, đứng yên gì nổi, anh đang dỗ nó ngủ. Cứ thế, hai người nói chuyện bâng quơ. Ai chợt nghe tưởng là chuyện vô thưởng vô phạt. Nhưng cô thấu rõ anh, cô xót xa khuyên gián: Đừng anh, em lo anh bệnh, tội. Trước mắt cô lờ mờ bàn tay anh xoắn tròn xoay khúc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn Truyện sex day lồn
Thằng cặc dài
Phần 26 Ông Củ tiếp tục bú mồng đóc sau khi đít Tím đã đặt xuống nệm giường . Nàng tự mình banh hai háng cho lồn rộng hết mức . Nước khí được dịp chảy ra . ông Củ lấy mấy ngón tay vuốt hai bên phần dưới của khe lồn cho giảm phần ướt đầm mà môi với lưỡi không rời khỏi mồng đóc . Cặp môi ông Củ kẹp mồng đóc , kéo dài . Mồng đóc của Tím theo chiều kéo của môi ông Củ dài ra khỏi khe lồn của nàng một tí vừa đủ cho ông Củ đặt cằm ngay tại lổ lồn , nơi mà cặc của ông sẽ chui mào vào đó . ông Củ vừa bú mồng đóc vừa dùng cằm để cọ xát lồn Tím . Diễn tả một cách sung sướng là ông Củ đụ Tím bằng cái cằm của ông . Tím được kích thích mà nàng cảm thấy lạ lùng để nứng lồn khi cằm đè trên lổ lồn lại di động theo vòng tròn liên hồi . Cằm ông Củ lún phún râu cả vào da non trong lồn làm Tím nứng cuồng đến vặn mình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chồng địt vợ Truyện loạn luân Truyện ngoại tình
Cây Mận sau nhà - Tác giả Kinh Bích Lịch
Phần 9 Xong đâu đó, ông mặc vội quần áo rồi đi lên xóm trên tìm thầy Năm cho kịp con nắng còn chưa tắt. Thầy Năm có ở nhà không thầy Năm? Giọng ông oang oang... Ai đó. Giọng đục ngầu của thầy Năm. Tôi đây, ông Bảy nữa nè! À, ông Bảy hả, mời vào nhà. Đi đường mệt dữ đa. Uống nước đi! Thầy Năm đon đả. Ông Bảy vừa bước vào nhà chưa đặt mông xuống ghế là đã mở miệng than van ủm tỏi: Thầy Năm à, thầy phải cứu tôi rồi đó. Tối qua tôi bị nó hành quá trời. Nó khiên tôi ra sau vườn, “dần” cho tôi một trận tan nát, còn gì là tấm thân đàn ông nữa! Tôi nói thiệt đó nghe, chị Năm . Từ cha sanh mẹ đẻ tới nay tôi chưa bao giờ bị đau như tối hôm qua. Mồ tổ nó thuở nay trái sầu riêng mà nó bắt tôi ấn chỗ đó của tôi vào thì còn con mẹ gì nữa. Chảy nước mắt chưa ăn thua gì ráo trọi Hốp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ma Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi