Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 46

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 46

– Tầm Hoan Lầu!

Trong đầu Thường Nhạc lóe lên một ý tưởng, ánh mắt hắn sáng ngời mà tà ác, giống như sao băng nơi chân trời, lại như viên trân châu tỏa sáng lấp lánh.

Khi Thường Nhạc quang minh chính đại xuất hiện trước cửa Tầm Hoan Lầu, các kỹ nữ đang chờ khách khắp bốn phía, khó được nhìn thấy một người đàn ông anh tuấn, đẹp trai, phong độ như vậy, một vài người đã chủ động chạy ra chào đón, có người còn chủ động lôi kéo.

– Ngoại trừ tiểu kỹ nữ ở hậu viện kia, bản thiếu gia không muốn ai hết! Nhìn thấy bà chủ Tầm Hoan Lầu ra nghênh đón, Thường Nhạc tùy ý rút ra một xấp tiền mặt, đưa cho Diễm phụ, lạnh lùng nói.

– Anh nói người ở hậu viện, là cô nương Như Nguyệt!

Diễm phụ giật mình, vẻ mặt tươi cười nói: – Việc này… Thiếu gia, anh có thể chọn người khác được không, chỗ chúng tôi còn có Lan Hoa, Cung Tử…

Sắc mặt Thường Nhạc không chút biến đổi, đặt thêm một xấp tiền vào trong tay Diễm phụ…

– Ồ…

Nhóm kỹ nữ xung quanh hít vào một hơi lạnh, chẳng những đẹp trai, phong độ mà lại có nhiều tiền, nếu… nếu hắn lựa chọn mình thì thật là tốt!

– Ông đây muốn Như Nguyệt!

Giọng điệu Thường Nhạc vẫn lạnh lùng như cũ.

Diễm phụ sắc mặt khẽ biến, nhưng trong nháy mắt liền khôi phục bình thường: – Được…được, anh chờ một chút, tôi dẫn anh tới chỗ Như Nguyệt…

Thường Nhạc hài lòng gật đầu, giống như âm hồn đi theo cô ta.

– Như Nguyệt!

– Để tự tôi!

Thường Nhạc bỏ qua lời bà tà nói, trực tiếp đi tới trước của phòng Như Nguyệt. Diễm phụ ngẩn người, chần chờ một chút rồi cũng lui xuống.

– Hôm nay tôi không tiếp bất kỳ ai cả! Thanh âm trong trẻo từ trong phòng truyền ra, khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, không nghĩ ngợi gì, trực tiếp đạp cửa…

– Ầm!

Sức mạnh to lớn của hắn đã đập tan cánh cửa thành vô số mảnh…

Trong nháy mắt, cảnh tượng trong phòng hoàn toàn hiện ra trước mắt Thường Nhạc làm hắn sững sờ.

Hắn không ngờ sẽ được chứng kiến cảnh tượng diễm lệ trước mắt.

Đường cong đẹp đẽ lả lướt, da thịt trắng nõn động lòng người, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, mông lung. Lông mi thật dài phủ lên con ngươi đen láy, mái tóc đen mềm mại, chảy xuống bờ vai duyên dáng.

Hiển nhiên, vừa rồi Như Nguyệt đang thay quần áo, khuôn mặt cô thoáng khẩn trương lại mang theo vài phần giận dữ, có thể thấy được sự gấp gáp cùng không thoải mái của cô.

– Mời ra ngoài!

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Thường Nhạc, tâm trạng Như Nguyệt hơi căng thẳng, thiếu chút nữa đã lỡ lời. Ngữ điệu của cô thoáng biến đổi, lạnh lùng nói.

– Cô là kỹ nữ, tôi là khách làng chơi, tôi trả tiền cho nên tôi có quyền lựa chọn, còn cô nhất định phải thực hiện nghĩa vụ của mình.

Thường Nhạc tự nhiên nói.

Giờ phút này, hắn hoàn toàn nhập vào vai diễn khách làng chơi.

– Anh… Anh… Cút ra ngoài! Khuôn mặt xinh đẹp của Như Nguyệt biến thành âm trầm… Trong mắt chợt lóe lên sát khí, nhưng trong nháy mắt đã bình tĩnh lại…

– Làm sao? Ông đây muốn chơi cô, chẳng nhẽ cô không muốn? Hơi thở bá đạo tập trung vào thân hình mềm mại của Như Nguyệt.

Như Nguyệt theo bản năng muốn chống cự, nhưng hơi thở vừa phả tới, cô dường như nghĩ tới điều gì, mỉm cười kiều mỵ: – Thiếu gia, vừa rồi tâm trạng tôi không tốt… nên mới thất lễ như vậy, ha ha, giờ tôi tự mình phạt một chén xin lỗi anh!

Cô vừa nói vừa cầm lấy một chén rượu, trực tiếp uống vào cái miệng anh đào nhỏ nhắn.

Thường Nhạc thản nhiên nhìn Như Nguyệt, không nghĩ tới đối phương lại thay đổi thái độ nhanh như vậy. Tuy nhiên, việc này cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch của hắn.

Lông mày thoáng dựng lên, hắn lạnh nhạt nói: – Một ly? Một ly không phải là quá kinh thường bản thiếu gia!

Đôi mắt lóe ra lửa giận, Như Nguyệt miễn cưỡng đè nén tâm trạng, mặt càng tươi cười, điềm nhiên nói: – Được, tôi sẽ uống hai chén!

Hai tay Thường Nhạc lơ đãng khoác trên vai mềm mại của cô, không chút để ý nói: – Tốt, tốt, tối nay bản thiếu gia sẽ ngủ lại chỗ cô, cô có thích không?

Như Nguyệt trong lòng thầm mắng hắn là con sói háo sắc, tuy nhiên trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra chần chừ, dần dần đỏ lên, cô ngượng ngùng nói: – Thiếu gia, tôi cũng muốn làm bạn với thiếu gia tối nay, nhưng… tôi… tôi vừa lúc tới nguyệt sự… cho nên không tiện tiếp thiếu gia, hy vọng thiếu gia bỏ quá cho.

– Này… Thường Nhạc không có ý nghĩ sẽ chơi Như Nguyệt, nội tâm tự nói: Phụ nữ lẳng lơ này, cho dù có quỳ xuống mặt đất cầu tôi, tôi cũng còn phải xem xét.

Thế nhưng hắn lại cố ý nhíu mày, không hài lòng nói: – Nếu như vậy, cô liền tự trừng phạt mười chén rượu đi!

– Việc này… Sắc mặt Như Nguyệt hơi đổi, tiếp xúc với thái độ cứng rắn, mạnh mẽ của Thường Nhạc, lại nghĩ tới thân phận bí ẩn của mình.

Cô miễn cưỡng gật đầu, cười nói: – Được, nếu thiếu gia ngài muốn tôi uống, tôi liền cung kính không bằng tuân mệnh rồi. . …

Sau khi nói xong, cô trực tiếp nâng chén rượu lên uống.

Nhìn sắc mặt Như Nguyệt ngày càng đỏ, khóe miệng Thường Nhạc cuối cùng lộ ra nụ cười quỷ dị, cho dù thân thủ đối phương cao như thế nào, tâm cơ thâm trầm như thế nào hay thân phận thần bí như thế nào, nhưng một khi đóng vai một kỹ nữ và khách lành chơi, cô liền phải dùng bộ dáng của một kỹ nữ để đối phó với hắn.

Thông qua các loại phương thức, các loại lý do, từng chén rượu rốt cục thành công đi vào trong cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Như Nguyệt.

– Thiếu gia… Anh còn.. còn muốn uống sao? Khoảng nửa giờ sau, Như Nguyệt đã bắt đầu ăn nói mơ hồ.

Thường Nhạc cảm thấy hài lòng, nhìn cô gái giảo hoạt rốt cục đã hoàn toàn say, gục trước mặt mình.

– Kỹ nữ, chúng ta uống tiếp hai chén nữa… Sau khi thăm dò vài lần, chắc chắn cô sẽ không thể tỉnh lại trong thời gian ngắn.

Thường Nhạc vì thế yên tâm tìm tòi, vài phút sau, cuối cùng hắn cũng tìm được danh sách kia bên dưới mặt giường.

Xem xét tỉ mỉ một hồi, sau đó bỏ lại danh sách vào vị trí cũ, Thường Nhạc đi tới cửa. Hắn thoáng dừng lại một chút, xoay người đi tới trước mặt Như Nguyệt.

Vươn bàn tay to lớn, hung tợn nhéo bộ ngực của Như Nguyệt, cười tà nói: – *Ngực thật lớn!

– Thiếu gia, anh nhanh như vậy đã… Đi tới cửa, Diễm phụ vẻ mặt cổ quái nói.

Thường Nhạc khoát tay nói: – Cô gái kia thật không tốt, ông còn chưa dùng sức mà cô ta đã hô đầu hàng, bản thiếu gia thực là mất hứng. Kỹ nữ của Tầm Hoan Lầu cũng bình thường thôi….

Toàn bộ kỹ nữ bốn phía choáng váng. Thiếu gia đẹp trai, phong độ, nhiều tiền này, ở phương diện kia cũng mạnh mẽ như vậy? Thật quá kinh khủng.

Gió mát từ từ thổi qua, Thường Nhạc cảm thấy thoải mái, mặc dù không bị Như Nguyệt câu dẫn nhưng nội tâm lại bắt đầu rục rịch.

– Chẳng nhẽ là em gái Fukada đang gọi mình? Thường Nhạc bắt đầu trở nên miên man bất định, không ngờ phía dưới lại có phản ứng mãnh liệt.

Tới tổng bộ của hội Hắc Long, Thường Nhạc hít sâu một hơi, chuẩn bị theo đường ngách đi vào, liền nhìn thấy một bóng dáng như âm hồn bay vọt vào trong.

– Đêm nay thật là náo nhiệt!

Thường Nhạc trong thâm tâm cười lạnh, từ động tác thuần thục của đối phương, bóng dáng thon thả, Thường Nhạc nghĩ đến một phụ nữ ở Khải Đinh.

Thân thể Thường Nhạc vặn theo một đường cong kỳ dị, nhẹ nhàng đi theo phía sau cô ta…

– Chị Noriko, sao chị lại tới đây? Vừa tới sát vách tường, Thường Nhạc chợt nghe thấy giọng nói kinh ngạc của Fukada.

Thường Nhạc cười nghiền ngẫm ngoại trừ Noriko ra, không ngờ những nữ nô khác cũng tham gia vào chuyện này, thực sự là một chuyện thú vị.

– Ồ, sự tình khẩn cấp nên tới, lần này, những người cấp trên lệnh cho chúng ta phải giết đều là những người dễ đối phó.

Nghe được giọng nói lạnh lẽo kia, Thường Nhạc kinh ngạc, hắn không thể nào liên hệ được một Noriko thoạt nhìn nhu nhược với thanh âm lạnh lùng bất chấp mọi thứ kia.

– Noriko chị… Nếu chẳng may, cấp trên bắt chúng ta phải ra tay trừ khử Thường Nhạc thiếu gia, chị sẽ lựa chọn thế nào?

Mắt Thường Nhạc híp lại, vấn đề Fukada hỏi quả thực rất đúng lúc.

– Vì tổ chức nguyện trung thành, giết không tha! Noriko lạnh lùng nói, vẻ mặt không có chút tình cảm nào.

Không khí trong phòng trở nên trầm mặc, Fukada do dự nói: – Thực ra… thực ra mấy ngày ở chung, em nhận thấy thiếu gia cũng rất tốt…

Fukada còn chưa nói hết lời, nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Noriko, chẹp chẹp cái miệng nhỏ nhắn, cuối cùng vẫn giữ nguyên trầm mặc.

– Noriko!

Trong mắt Thường Nhạc chợt lóe lên sát khí, độc ác nhất đúng là lòng dạ đàn bà, Koinu cũng không hề biết thân phận bí mật của Noriko, nếu không, có cho mười lá gan, gã cũng không dám đem củ khoai nóng bỏng này cho hắn.

– Fukada, Mako, tôi đã trở lại!

Ngay khi Noriko và Fukada đang trò chuyện sôi nổi, cửa chính đã bị đẩy ra một cách thô bạo.

Hai cô như dẫm phải đuôi cọp, thần sắc kinh hoàng, kích động, nhìn thấy bộ dạng say khướt của Thường Nhạc, thần kinh mới dần thả lỏng.

– Mako, ngủ cùng thiếu gia!

Thường Nhạc trực tiếp đi tới phía Noriko, tâm trạng các cô đồng thời căng thắng, trong khi Noriko còn chưa kịp phản ứng, đã cảm giác một bóng người thoáng động một cái.

Thân mình đã bị Thường Nhạc nặng nề đè lên giường, ánh mắt tràn ngập lõa lồ, bộ phận hạ thân cao ngất, cô cố gắng vùng vẫy, nhưng cuối cùng cũng bất lực mà ngừng lại.

Tay Thường Nhạc bắt đầu thuần thục cời bỏ quần áo mình, chỉ lưu lại một mảnh vài để che bộ phận xấu hổ của mình, trèo lên giường, nằm sát bên người Noriko.

– A!

Khi tay Thường Nhạc nắm chặt bộ ngực Noriko, cô không kìm nổi yêu kiều rên rỉ một tiếng. Cô rất rõ ràng nơi nào trên người mình mẫn cảm nhất.

Thường Nhạc nhìn bộ dạng không thể chịu đựng nổi nữa của Noriko, bản thân hắn cũng không cần cô khiêu khích, trực tiếp động thân, đi vào bên trong Noriko.

Sức mạnh đàn ông của Thường Nhạc ngày càng lớn, nghĩ tới những lời Noriko vừa nói, Thường Nhạc càng cười quỷ dị.

Thường Nhạc tin tưởng đạo lý: Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta sẽ trả lại gấp nghìn lần.

– A!

Noriko rên rỉ nhẹ một tiếng, nói: – Anh… Anh làm đau người ta.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mẹ dâm – con nứng
Anh chàng Ray dạy đi làm ca sớm, tiếng xe ra khỏi ga ra, thì Ngà cũng bò dậy. Mấy tuần nay, bọn sinh viên nghỉ hè về nhà hết cả, Ngà thấy thiếu thốn bứt rứt. Chồng nàng trông to béo thế, nhưng cái của quý thì đã nhỏ, lại yếu, vì hắn mắc bịnh tiểu đường lâu ngày, ngọ nguậy với nàng không bõ ngứa. Những lúc cần, Ngà phải lôi cái cặc giả ra xài đỡ. Buổi tối, dỡn với thằng cháu chút đỉnh, mà nó đã phọt ra như suối, cái thằng khỏe thì thôi! Bây giờ nó qua đây, thôi thì tha hồ... Mới nghĩ đến đó Ngà đã thấy nứng lên rồi. Nàng nhẹ nhàng mò sang phòng thằng cháu, mở hé cửa ra, thì thấy nó cuốn mền ngủ mê mệt, có lẽ thằng nhỏ không quen cái mát mẻ ban đêm ở đây. Ngà bước đến bên giường, âu yếm vuốt nhẹ má thằng cháu. Nó vẫn say sưa ngủ. Ngà đã toan đánh thức nó dậy, ... nhưng rồi tội nghiệp thằng nhỏ, ... thời gian còn dài, thôi đế cho nó ngủ, tuy cơn nứng nàng vẫn rạm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái nứng lồn thủ dâm Đụ chị gái Đụ con ruột Đụ em gái Đụ mẹ ruột Truyện les Truyện liếm lồn Truyện loạn luân
Bình minh không đến
Phần 8 Đêm hôm sau như thường lệ, trung lại đưa một cô gái khác mới nhập trại cùng đợt với Nụ vào cho lão Tư chơi, cô này không xinh bằng cô đêm qua nhưng cũng ngon ra phết, của nả trên người, mông vú đít lồn cũng không đến nỗi nào. Hắn đưa cô nàng đến cửa phòng rồi đẩy vào, quay lưng bỏ đi kệ ở trong kia xảy ra chuyện gì. Trung về phòng, gã định qua buồng giam của Vân đón nàng về phòng của mình địt nhau như đêm qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mấy lần định đi song lại thôi. Hắn ngại, ngại vân nghĩ hắn giống với lão Tư lợi dụng thân xác chiếm đoạt cái lồn của nàng để làm trò chơi tiêu khiển cho hết một đêm. Hắn không muốn làm Vân buồn, chính hắn cũng không định nghĩa được tình cảm mà mình dành cho Vân là gì, có điều sau đêm hôm qua, hắn hiểu mình cần phải quan tâm đến Vân nhiều hơn nữa. Hắn cảm thấy việc đêm qua mình và nàng địt nhau là hoàn toàn tự nhiên, một người đàn ông và một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Sex bú cặc Truyện bạo dâm Truyện cưỡng dâm Truyện sex liếm cặc Truyện sex mạnh
Con cưng thời hiện đại - Tác giả Ngọc Linh
Phần 30 Ngón tay của tôi bên dưới vẫn vuốt dọc theo cái khe lồn, nước lồn của Thảo cứ thế mà chảy chầm chậm ra, bầu vú của Thảo đã cương cứng hết cả lên, tôi khẽ cúi xuống mà mút chùn chụt. Thảo ưỡn ngực của mình lên, vòng hai cánh tay thon thả ôm lưng tôi mà rên nhè nhẹ... Á... đã quá... anh ơi... mút đi anh em sướng... sướng. Ưm đã thế. Mút manh nữa đi nào em sướng... Tôi vừa cúi xuống mút vừa chọc ngón tay vào bên trong cái lỗ lồn mà ngoáy nhè nhẹ, những thớ thịt bên trong cái lỗ lồn ấm áp quấn quanh cái lỗ lồn càng làm cho tôi sướng không thê nào tả được. Thảo cũng khẽ ưỡn cái lồn của mình lên một chút cho tôi móc được ngón tay sâu vào bên trong hơn. Nước lồn của Thảo chảy ra khá nhiều thì tôi mởíut tay ra xoa nhẹ lên cái bụng của Thảo mà nói... Thảo à, nào bây giờ thì mút con cặc của anh nhé em, anh là anh thích được làm như thế lắm đó, mà nhìn đôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt nát lồn Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện mút cặc Truyện phá trinh Truyện sex liếm cặc

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi