Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 270

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 270

Vu tộc ra thông cáo bất kỳ ai phù hợp với ba điều kiện trên đều có thể vào trong hoàng cung của Vu tộc để tiến hành cứu chữa cho Thường Nhạc.

Vũ Vu vô cùng buồn bực, bản thân cô hao tâm tổn tư, kết quả lại để cho người khác hưởng mất, mà bản thân mình lại không hề có một chút công lao nào, hơn nữa lại còn phải gánh chịu mạo hiểm.

Khi Thường Nhạc còn đang chìm trong trạng thái hôn mê, từng người phụ nữ của tộc Hắc Vu lần lượt bị loại bỏ.

– Chị, chẳng nhẽ mỹ nhân kế của chị một chút cũng không có tác dụng? Ngay khi Vũ Vu ủ rũ, tâm tình vô cùng xuống dốc đi vào trong nhà thì một giọng nói trong trẻo, dễ nghe đột ngột vang lên.

Chỉ thấy thân hình mềm mại của Mộng Vu như gió trong nháy mắt đã đến trước mặt Vũ Vu, cặp mắt xinh đẹp, chớp chớp, khẽ cười nói.

– Đừng nói nữa, cô bé đáng ghét này, đừng phá hỏng tâm tình của chị. Vũ Vu vươn bàn tay mảnh khảnh, ngón tay hung tợn điểm một cái trên mũi Mộng Vu.

Cái mũi Mộng Vu lập tức đỏ lên, cô bất mãn nói: – Chị, chị chỉ biết ức hiếp em, em kháng nghị.

Vũ Vu khẽ lắc đầu, cô em gái này bản lĩnh còn mạnh hơn chính mình, cả ngày lại như một đứa trẻ, khiến cô thực không có biện pháp.

Bỗng nhiên lúc đó, trong lòng Vũ Vu hơi động một chút nói: – Em, em có phải cơ thể thuần âm không?

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộng Vu sửng sốt, khó hiểu nói: – Chị, chị hỏi việc này làm gì?

– Nói mau.

Thần sắc Vũ Vu trở lên kích động, cô nghĩ tới mấu chốt chính là em gái mình là một cao thủ mà cơ thể của em gái mình hình như cũng là thuần âm.

Đương nhiên cô cũng là một xử nữ.

– Đúng, em là thuần âm. Chị, việc này có quan hệ gì với chị à? Mộng Vu không hiểu dò hỏi.

– Thật tốt quá, ha ha, tục ngữ nói thật không sai, nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài, em mau cùng chị. Vũ Vu nghĩ tới Thường Nhạc vẫn còn trong trạng thái hôm mê, càng kéo dài, cơ thể càng thương tổn.

– Đi theo chị? Chị, chị sẽ không đem em bán đi chứ? Mộng Vu hơi sợ, vỗ ngực cười khẽ, dò hỏi.

– Đương nhiên sẽ không bán em đi mà là cho em cứu người. Vũ Vu lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Mộng Vu trực tiếp đi ra phía ngoài.

Tư Đồ Lôi Minh duỗi cánh tay mình, lặng yên hưởng thụ hơi thở tươi mát thiên nhiên mang tới, gã thậm chí cảm giác được nội lực trong cơ thể mình đang dần dầng tăng lên.

– Kiếm, cậu cảm thấy lần này chúng ta thu hoạch như thế nào? Tư Đồ Lôi Minh chậm rãi thu cánh tay vào, trên mặt lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Toàn thân Kiếm vẫn tỏa ra sát khi linh hoạt như cũ, cả người gã giống như một thanh bảo kiếm sắc bén nhất, bất luận trong thời khắc nào đều có thể nháy mắt đánh chết kẻ địch của mình.

– Lão Đại, lần này chúng ta có thể thu phục tộc Bạch Vu quả thực đã gia tăng lực lượng, nhưng thuộc hạ còn có vài điều khó hiểu. Trong mắt Kiếm lộ ra vẻ nghi hoặc.

– Nói.

Tư Đồ Lôi Minh cần chính là kết quả như vậy. Một thuộc hạ chỉ biết giết chóc chỉ có thể là một vũ khí tốt mà thôi, bản thân gã cũng cần một thuộc hạ có trí tuệ.

– Nếu chúng ta đều đã bắt máy người Nữ Vu, vì sao không thừa cơ bắt cô ta đưa chúng ta vào bên trong tộc Hắc Vu, như vậy chúng ta có thể thừa cơ thâu tóm tộc Hắc Vu. Có được đầy đủ Vu tộc sẽ có lợi lớn cho việc thống nhất thiên hạ của chúng ta. Ánh mắt Kiếm nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Lôi Minh, chờ mong gã cho mình đáp án mà mình mong muốn.

Tư Đồ Lôi Minh thản nhiên nói: – Phàm là người thì không thể quá tham lam. Trước khi chúng ta còn chưa củng cỗ hoàn toàn tộc Bạch Vu, tuyệt đối không thể quá vội vàng, huống chi Thường Nhạc còn đang bận sự việc nước Pháp và nước Mỹ, hắn căn bản không có thời gian thu phục tộc Hắc Vu, cho nên việc chúng ta thống nhất Vu tộc kia chỉ còn là vấn đề thời gian.

– Thuộc hạ đã hiểu.

Kiếm cái hiểu cái không gật gật đầu.

– Cái gì? Ngủ cùng hắn? Sau khi Mộng Vu bị Vũ Vu đưa vào hoàng cung, nghe xong lời Vũ Vu nói, Mộng Vu hoàn toàn choáng váng, chị mình làm ra chuyện này khi nào?

– Em gái, chị cũng là vì toàn bộ tộc Hắc Vu, nếu Thường điện hạ vẫn chưa tỉnh lại thì toàn bộ tộc Hắc Vu chúng ta sẽ vĩnh viễn bị vây ở chỗ này, không bao giờ có thể ra ngoài được. Vũ Vu hiên ngang lẫm liệt nói.

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Mộng Vu hơi nhếch lên nói: – Chị, chị đừng nói tới đạo lý lớn gì cả, nếu sự việc này không có lợi cho chị, chị tuyệt đối sẽ không khuyên em.

– Đó là đương nhiên, nếu em được ngồi ở vị trí Hắc Vu Vương thì chị gái là chị cũng được thơm lây. Khi Vũ Vu nói xong lời này, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.

– Chị, chị

Mộng Vu tức giận, thiếu chút nữa xông lên đánh chị gái một trân, nhưng trong lòng cô biết rõ nếu Thường điện hạ không thể tỉnh lại, chị cô sẽ xong đời.

Cho nên cô cắn răng, thần sắc cổ quái nói:

– Được rồi, em đồng ý với chị, bà cô em coi như bị chó cắn vào miệng vậy

– Em

Vũ Vu bên cạnh nghe được câu này một trận khí lạnh, tuy nhiên em gái cô đã đồng ý.

Dù sao cũng tốt hơn là từ chối, cho nên trên mặt cô cuối cùng vẫn lộ ra vẻ tươi cười.

– Chị, chị cùng vào làm gì? Mộng Vu đi vào trong phòng Thường Nhạc, thấy Vũ Vu cũng tiến vào, thần sắc cô sửng sốt, ngượng ngập nói.

Vũ Vu trừng hai mắt, mỉm cười quyến rũ: – Bảo bối của chị, chẳng nhẽ em đều hiểu những chiêu thức trên giường? Chị gái sẽ chỉ dạy cho em.

Mộng Vu xem như đã hiểu ra, khuôn mặt cô không tự chủ đỏ lên. Mình quả thực là quá non so với chị, chí ít chị cũng thành thục hơn rất nhiều so với mình, nếu như chị mình không ở trong này, chỉ sợ bản thân mình cũng không biết làm sao bây giờ.

Thường Nhạc trong lúc hôn mê cảm nhận được trong cơ thể dường như muốn nổ tung, càng kéo dài thời gian, loại thống khổ này cũng ngày càng kịch liệt, mãi cho tới cuối cùng, hắn cảm thấy Hiên Viên tâm pháp dường như bảo hộ trái tim hắn.

Những năng lượng kia chỉ có thể du đãng ở phía ngoài cơ thể mình, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể lấy đi tính mạng của mình, nhưng trong lòng hắn rõ ràng, một khi Hiên Viên tâm pháp thất thủ, bản thân cũng sẽ đi gặp Diêm Vương.

Nhưng thật lâu sau, trong ánh trăng mờ, chính mình lại cảm thấy trong cơ thể dường như nhiều thêm một năng lượng nhỏ bé, loại năng lượng này giống như bông thâm nước biển.

Sau khi kéo dài thời gian hấp thu lực lượng nhỏ bé kia, Thường Nhạc cảm thấy năng lượng khổng lồ trong cơ thể cũng dần dần bị hấp thu, nội lực cơ thể càng ngày càng ít.

Nhưng qua một thời gian nhắn, năng lượng lại trở lại, tuy nhiên càng thêm tinh khiết, cả người mình liền giống như bay lên, trong xương tủy nảy sinh biến hóa thay da đổi thịt.

Theo thời gian kéo dài, Thường Nhạc dần dần có tri giác, hắn cảm giác có người đang ở trên cơ thể mình, hơn nữa là một cô gái, hắn cố gắng muốn mở to mắt mà không thể nào mở ra nổi.

Hắn cảm giác toàn thân rất thoải mái – Người phụ nữ này rốt cục là ai? Thường Nhạc cảm giác động tác đối phương hơi trúc trắc, hắn âm thầm cảm thấy kỳ quái, đối phương là ai?

Người phụ nữ quen mình ở tộc Hắc Vu cũng chỉ có một hai người, chẳng lẽ là Vũ Vu kia. Vừa nghĩ tới mỹ nữ bộ ngực lớn, diện mạo quyến rũ, cả người Thường Nhạc cũng bắt đầu trở nên hưng phấn.

Đáng tiếc hai tay mình không thể cử động, nếu không đã sớm lấy tay nắn nhéo. Hắn âm thầm tự nói với bản thân, chờ mình tỉnh lại, sau đó nhất định phải tận lực bồi thường một chút.

Đối phương không ngờ lại thừa lúc mình hôn mê mà cưỡng ép, chiếm đoạt thân thể của mình. Tại sao lại là loại người tùy tiện như vậy, dù gì hắn cũng là người có thù tất báo.

Theo thời gian dài, Thường Nhạc rốt cục có khả năng mở to mắt.

Mộng Vu cùng lúc chú ý thấy Thường Nhạc sắp mở mắt, cô xấu hổ hoảng sợ, không hề nghĩ ngợi gì “Ba” một quyền hung hăng đánh Thường Nhạc ngất đi.

Sau đó tay chân luống cuống dời khỏi người Thường Nhạc, mặc quần áo tử tế ngường ngùng chạy ra ngoài.

Vũ Vu vỗn cũng muốn chạy ra nhưng cô suy xét tới khi Thường Nhạc tỉnh táo lại, cô còn có một vài điều kiện phải nói với hắn, ít nhất phải khiến Thường Nhạc ý thức được là cô mời em gái mình tới cứu hắn.

Cho nên có chết cô cũng không rời khỏi.

Thường Nhạc trong lúc không hề phòng bị bị Mộng Vu đánh ngất, hắn cảm thấy thật mất mặt, ít nhất sau khi chiếm tiện nghi của mình, đối phương cũng không thể đối xử với mình như thế.

Tục ngữ nói không sai, một ngày vợ chồng, suốt đời ân ái. Đối phương đối xử với mình như thế thật sự làm tổn thương lòng mình, nhưng khoảng thời gian Thường Nhạc hôn mê cũng không dài.

Hơn nữa, lần này năng lượng trong thân hình Thường Nhạc đã sinh ra biến hoa nghiêng trời lệch đất. Sau khi bị đối phương đánh ngất một lúc sau Thường Nhạc liền mở mắt.

– Kim cương!

Nhìn thấy cặp mắt Thường Nhạc vừa mới mở sáng ngời, trong đầu Vũ Vu không tự chủ được nghĩ tới.

Cho tới bây giờ, Vũ Vu chưa từng nhìn thấy ánh mắt như vậy, cô cảm thấy ánh mắt Thường Nhạc quả thực là hai viên kim cương lóe sáng nhất, cô hoàn toàn bị hấp dẫn.

Nhưng Thường Nhạc cũng không nghĩ như vậy, giờ phút này bị đôi mắt sáng ngời trợn to nhìn chằm chằm như vậy, Thường Nhạc vốn tự tin da mình rất dày cũng vẫn cảm thấy cả người không được tự nhiên.

– Cô em, chúng ta có thể thẳng thắn thành khẩn nói chuyện không? Chỉ một mình tôi khỏa thân dương như rất không công bằng.

Trên mặt Thường Nhạc hiện lên một tia cười tà.

Vũ Vu lúc này mới chú ý tới cục diện trước mắt, chính mình một lòng muốn ngồi lên vị trí Hắc Vu Vương nên muốn trao đổi với Thường Nhạc một việc, nhưng lại quên mất chuyện này. Ngại thì ngại, Vũ Vu trong chớp mắt nghiêm túc nói: – Thường điện hạ, anh vẫn còn ghê gớm thật!

– Bịch! Thường Nhạc thiếu chút nữa cắm đầu xuống đất, hắn thật muốn dùng câu nói của Tiểu Bảo nói với người phụ nữ quyến rũ trước mặt này: cô thật là vô địch ti tiện! Chính mình không thể không bội phục!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ba mẹ con nhà hàng xóm - Tác giả Ngọc Linh
Phần 36 Bố mẹ tôi thì vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra cả nên mỉm cười mà bảo: Tưởng chuyện gì chứ chuyện đó đơn giản ấy mà. Cứ bảo thằng Huy sang nó sửa giúp, anh thì anh cũng mù tịt về cái này nên cũng chẳng biết gì. Tôi nghe bố nói xong thì cũng thích vì danh chính ngôn thuận được sang nhà cô Ngà. Với cái bản tính dâm đãng thế thì chắc chắn một điều là cô Ngà cũng sẽ tụt cái quần của tôi ra mà mút ngon lành cái con cặc cho mà coi. Cô Ngà nói chuyện với bố mẹ tôi thêm một lúc nữa rồi cùng với tôi sang nhà của cô Ngà. Có vài bước chân thôi thì tôi đã ở trong phòng cô Ngà rồi. Vẫn vô tư bật cái máy tính lên rồi tôi quay lại mà hỏi: Máy tính của cô bị hỏng gì à? Hỏng gì đâu cưng. Ngố thế không biết, đây là lý do chính đáng cô có thể bảo mày sang nhà cô mà bố mẹ không nghi ngờ còn gì nữa. Tôi biết rồi nhưng vẫn tẽn tò...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ với hàng xóm Đút tay vào lỗ đít Truyện bóp vú Truyện mút cặc Truyện phá trinh Truyện sex dùng sextoy
Bạn và vợ - Tác giả Trung Trần
Phần 7 Sau bữa điểm tâm, hai người đàn ông tiếp tục ra vườn làm việc. Khải luôn vui vẻ, huýt sáo, ca hát suốt ngày. Trong lúc nghỉ giải lao, hai người hàn huyên, đề cập đến chuyện đêm hôm trước. Dũng nói “Ý kiến bạn lúc nào cũng đúng. Đêm qua vô cùng thích thú, hơn cả những lần chúng ta ngủ chung với một cô nhân tình.” Khải đáp lại “Trước hết chúng ta cần phải làm cho nàng thỏa mãn trong mọi hành động. Còn một việc nữa tôi muốn hỏi bạn là bạn có vui lòng cho tôi được gặp một mình nàng không?” Đối với những người con gái trước đây, hai người đã từng đơn độc chơi một người riêng rẽ khi họ thích. Nhưng nay Duyên là vợ chính thức của Dũng, Khải phải hỏi ý kiến trước để khỏi mất lòng bạn. Dũng trả lời “Được, bạn có thể gặp nàng riêng rẽ khi nàng đồng ý và bạn cũng để cho tôi những lúc riêng rẽ với người vợ tôi yêu”. “Nếu vậy, trưa nay tôi sẽ về trước để hỏi ý kiến nàng”. Một giờ trước bữa ăn trưa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Đụ tay ba Đụ vợ bạn Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện phá trinh
Tâm sự của dì
Một lát dì kêu ỏm tỏi: mày bú và nghịch dai quá, tao tháo mồ hôi hết trơn. Ngưng lại ngay để tao thở cái đã. Tôi nhả miệng và lơi tay, chao ôi, hai vú dì to ngồn ngộn làm tôi choáng váng. Tôi bảo dì: sao vú dì càng nghịch càng bú càng lớn tợn, y như được thoa bởi thứ thuốc làm vú to lên vậy. Dì hứ hứ nhìn tôi, lắc lắc cái lưng làm hai vú rung rung như chong chóng. Dì khề khà kể tội: vú đàn bà để làm hương làm hoa ngắm thôi, còn mày đè mày vặt như thế thì đến sắt cũng phải bung nữa là da thịt người. Tôi trầm ngâm nhìn không chớp dì, bà lại nạt: mày làm tao sợ như mày chực hiếp tao đến nơi. Dì nói mà hai ngón chân cái dì ngoe nguẩy như chị dế cái trong hang đang gù anh dế đực. Cái quần mỏng tang của dì lất phất gò cái đống ụ ở giữa háng lên, tôi nuốt nước miếng ực ực, dì vội khép hai đùi lại ké né. Tôi nói dửng dưng như chẳng chú...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện loạn luân

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi