Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 27

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 27

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Thường Nhạc, Koinu cũng cười theo.

Dù sao, cười là biển hiện của sự vui vẻ. Chứng minh Thường Nhạc rất vừa ý với đề nghị của mình.

Vì thế Koinu đứng dậy, mỉm cười nói: – Chuyện Kim Hye hoàn toàn có thể coi như là hiểu nhầm. Mọi người chúng ta cùng trên một chiến thuyền, cùng cố gắng hướng về một phía.

– Ai nói đã tha cho Kim Hye?

Thường Nhạc vẻ mặt kinh ngạc nói.

Nụ cười trên mặt Koinu ngưng đọng lại. Trong mắt Kim Won cũng xuất hiện một cơn giận dữ. Lời đều nói đến phần này rồi, Thường thiếu gia vẫn không buông tay?

Muốn khiến Thường Nhạc nhổ miếng thịt béo đến miệng rồi thì rõ ràng còn khó hơn lên trời.

Thường Nhạc lại không nhanh không chậm nói: – Trong tim tôi, bất luận con gái Nhật Bản có đẹp thế nào, ngây thơ cỡ nào. Nhưng con gái Nhật Bản và con gái Hàn Quốc căn bản không phải là một tầng lớp. Nhìn thấy sắc mặt Koinu có chút khó coi. Thường Nhạc hơi chuyển lời: – Đương nhiên, sự thấp hèn của con gái Nhật Bản cũng không ảnh hưởng đến sự hợp tác giữa tôi và Koinu. Vậy thì công chúa kia coi như là món khai vị của Koinu tặng tôi, thấy thế nào?

Koinu hít một hơi thật sâu. Hợp tác ở trong lòng gã xếp vị trí thứ nhất. Nhưng chuyện của Kim Won vẫn bắt buộc phải giải quyết, giữa Thường Nhạc và Kim Won, gã chỉ có thể chọn một!

– Kim Won, thật ra tôi cũng rất muốn giúp anh. Nhưng Thường Nhạc – kun không ngờ lại yêu Kim Hye đến như vậy. Anh sao không trực tiếp tặng Kim Hye cho Thường Nhạc quân? Anh suy nghĩ cẩn thận. Thường Nhạc – kun giống như là rồng phượng trong loài người. Nếu tôi có em gái thì nhất định nói sẽ dâng hiến hai tay cho anh ấy. Koinu cuối cùng làm ra lựa chọn sáng suốt.

Kim Won suýt chút nữa thì bị câu nói này của Koinu làm cho tức nhảy dựng lên.

Mình vốn muốn mời Koinu giúp đỡ. Cùng nhau gây áp lực cho Thường Nhạc. Ép như vậy để Thường Nhạc buông tha cho Kim Hye.

Bây giờ thì ngược lại. Người thì không thả. Con chó Koinu này coi như làm cho cả hầu gái lên làm rồi.

Trên mặt Kim Won lộ ra nụ cười lạnh lùng. – Cám ơn ý tốt của Koinu – kun. Nhưng Kim Won tôi không phải loại động vật máu lạnh kia, mang em gái ra làm giao dịch. Thế còn ra thể thống gì chứ!

Sự không ngờ này là cái tạt tai lên khuôn mặt hung ác của Koinu. Sắc mặt Koinu hoàn toàn biến đổi.

– Kim Won – kun. Lời phải buông sạch sẽ một chút. Ở đây không phải là Hàn Quốc, không phải Luân Đôn nước Anh. Ở đây là học viện Weisi, hừ! Lời ở dưới vẫn chưa nói ra. Nhưng ý trong đó lại hiểu rất rõ.

Kim Won đứng phắt lên. Nhìn xuống Koinu nói: – Koinu, coi như ở đây là Nhật Bản, bố cũng không sợ mày.

Họ nhanh như chớp đứng phắt dậy. Nhất thời không khí cả phòng hội nghị biến đổi vô cùng quỷ dị.

Thường Nhạc vẫn lười nhác rồi ở đó. Mỉm cười nhìn hai con gà trống sắp sửa đấu nhau này.

Bỗng nhiên, Thường Nhạc không nhanh không chậm nói: – Koinu – kun, bất luận cậu làm việc gì. Tôi đều ủng hộ.

– Cám ơn Thường Nhạc – kun.

Lúc đầu Koinu lo lắng hơi có chút không đủ. Nhưng nghe thấy câu này của Thường Nhạc. Gã kích động suýt nữa thì liếm mông cho Thường Nhạc. Sắc mặt Kim Won đã đổi lại đổi. Anh ta là người thông minh, tình hình trước mắt để ở đây. Đừng nói một người khiến người ta đau đầu là Thường Nhạc, coi như là một Koinu cũng có thể tự mình uống một bình.

– Chúng ta đi!

Kim Won hít một hơi sâu. Cố gắng dồn nén cơn phẫn nộ xuống. Quay người đi ra ngoài.

– Kim Won, đợi một lúc. Nhìn Kim Won đi ra ngoài. Thường Nhạc vẫy tay về phía Koinu, tỏ vẻ bạn tốt. Sau đó theo đi ra khỏi phòng hội nghị.

Thần sắc Kim Won khó coi nhìn Thường Nhạc, lạnh lùng nói: – Chẳng lẽ cậu muốn níu giữ tôi ở lại đây sao?

Thường Nhạc nhẹ xua tay, nơi khóe miệng lộ ra một tia tà mị tươi cười, nói: – Kim Won, anh hiểu nhầm ý tôi rồi. Thực ra Thường Nhạc tôi là người đứng đắn, là một quân tử rất chính thống.

Kim Won không nghĩ ngợi gì liền thốt ra câu: – Thường Nhạc nếu là quân tử, vậy thì trên thế giới này sẽ không có kẻ khốn nào rồi.

Thường Nhạc sửng sốt, câu nói này sao nghe quen tai thế nhỉ?

Nhưng Thường Nhạc căn bản không để ý đến những thứ đó. Mà ngược lại một vẻ chính khí nói:

– Kim Won, thành ý của Thường Nhạc tôi anh có thể thấy được. Tôi xin đảm bảo với anh. Trừ khi em gái anh yêu tôi một lòng một dạ yêu tôi, nếu không Thường Nhạc tôi tuyệt đối không làm cái chuyện xằng bậy đó.

Thần sắc Kim Won trở nên cổ quái. Dường như nhìn một quái vật, xem xét Thường Nhạc. Sau đó chầm chậm nói: – Thường Nhạc, nói phải giữ lấy lời.

– Đương nhiên, còn thật hơn cả vàng thật!

Giữa lúc nói chuyện, Thường đại thiếu gia bọn họ nghĩ đến em Xuân Dược. Vấn đề tính nguyên tắc à, hừm, chính mình không động thủ, người đẹp Kim Hye kêu khóc nhào tới, mình không được thấy chết mà không cứu chứ? Ài, đầu năm nay khó làm người tốt đây!

– Được, tôi tin cậu. Nhưng giữa tháng sau, em gái tôi sẽ đính hôn với Thái tử Lee Jin Hàn Quốc rồi. Nếu trước đó, cậu vẫn không thể làm cho em gái tôi yêu mình thì phải thả em gái tôi ra. Kim Won nhìn chằm chằm vào mặt Thường Nhạc, thần sắc nghiêm túc nói.

Mắt Thường Nhạc bỗng híp lại một nửa. Nơi khóe miệng lộ ra một tia cười tà ác. – Tôi tin rằng cái người gọi là Lee Jin kia. Anh Kim Won chắc nhìn cũng không thuận mắt đi!

Nghe được câu này, Kim Won đối với Thường Nhạc tăng thêm vài phần thiện cảm. Anh ta nhẹ gật đầu. Thần sắc có chút phức tạp nói: – Mặc dù gia tộc Kim Thị chúng tôi là gia tộc lớn thứ nhất Hàn Quốc. Nhưng so với những quý tộc cổ lão kia thì còn thiếu một chút hỏa hậu. Tình thế buộc người không thể không dùng em gái làm lợi thế!

Thường Nhạc đi lên trước, vỗ vỗ vào vai Kim Won, xúc động nói: – Con người sống trên cái thế giới này thì phải tuân theo phép tắc này. Thường Nhạc tôi mặc dù không phải chính phái. Nhưng sẽ hướng theo tình cảm anh em của anh đối với Kim Hye. Tôi đảm bảo, bất luận Kim Hye cuối cùng có hay không theo ta. Tôi cũng sẽ vô điều kiện với anh.

Mắt Kim Won hơi rơm rớm nước mắt.

Anh ta bây giờ mới phát hiện, hóa ra Thường Nhạc cũng là một người có tình cảm. Anh ta, vậy phải gánh thêm bao áp lực đây? Những quý tộc cổ lão Hàn Quốc kia lại không phải là người có thể đối phó. Thì ngay cả Koinu trong lúc kết hợp lợi ích với mình cũng suy nghĩ đi suy nghĩ lại. Mà còn phải tính toán rất nhiều lợi ích.

Bây giờ so sánh với nhau, rõ ràng là một trời một vực.

– Cảm ơn Thường Nhạc!

Kim Won gật gật đầu.

– Đi thôi. Chúng ta cùng nhau đi xem xem em Kim Hye!

Thường Nhạc giống như bạn bè bình thường, vỗ vỗ vai Kim Won thân thuộc. Hai người cùng nhau đi đến nơi ở của Thường Nhạc.

Đám người phía sau giật mình nhìn nhau ngơ ngác.

Đúng nửa tiếng trước, thiếu gia nhà mình còn gọi rầm rĩ liều mạng với Thường Nhạc. Nửa tiếng sau, thiếu gia mình lại biến thành một con cừu. Thường Nhạc, mê lực của con người này kinh khủng quá đi!

Vẫn chưa vào trong đại sảnh thì đã nghe thấy tiếng cười vui sướng của Kim Hye.

Thường Nhạc nhìn về phía Kim Won. Ý rất rõ ràng. – Anh xem, cô nha đầu này ở chỗ tôi vui vẻ thế, anh yên tâm rồi chứ!

Mắt Kim Won lại lần nữa rơm rớm, cảm động gật gật đầu, nói: – Cảm ơn Thường Nhạc – kun!

– Đừng nói như vậy. Tính Thường Nhạc tôi rất thẳng. Thấy ai thuận mắt thì coi như là anh em. Bằng không chúng ta bây giờ kết nghĩa anh em, thế nào? Trong đầu Thường Nhạc chợt lóe lên. Trên mặt còn lộ ra thần sắc động tình đó.

– Được!

Kim Won kích động gật gật đầu.

– Đại ca!

Thường Nhạc thích ứng được, lại còn từ cậu cả xưng thành đại ca, hô lên còn thiếu một chữ.

– Anh em tốt! Kim Won nắm chặt tay Thường Nhạc, gật gật mạnh đầu. Sau đó hai người cùng nhau đi vào đại sảnh.

– Anh Kim Won!

Kim Hye, Alice hai người đang nói chuyện vui vẻ, lại thêm Tiểu Ben đang dịu dàng nằm trong lòng Kim Hye. Cảnh tượng này quả thực khá là vui tai thích mắt.

Khi Kim Hye nhìn thấy Kim Won, thì lập tức buông Tiểu Ben trong lòng ra, chạy đến hoan hô, trực tiếp xông vào lòng Kim Won.

– Tổn thất thế!

Thường Nhạc một trận đau lòng. Nhưng nghĩ lại, hai anh em như vậy cũng vẫn còn chấp nhận được.

– Kim Hye, mấy ngày không gặp, em béo lên rồi! Kim Won cẩn thận xem xét em gái mình. Trên mặt lộ ra thần sắc yêu chiều.

– Anh trai, anh mau đánh tên này đi. Tên nhóc này mỗi ngày đều ức hiếp em gái bảo bối của anh.

Khi Kim Hye chú ý đến Thường Nhạc bên cạnh Kim Won, thì lập tức như hổ rình mồi kêu gào lên.

– Mỗi ngày đều ức hiếp? Kim Won mỉm cười nhìn em gái mình, trạng thái tinh thần phấn chấn như vậy, căn bản không tìm thấy dấu vết bị ức hiếp nào.

Câu chuyện từ từ chuyển nói: – Anh trai chủ yếu đến thăm em thôi, anh lập tức phải về Luân Đôn rồi. Thường Nhạc – kun là người tốt!

Đối với câu nói sau cùng, Thường Nhạc cho rằng Kim Won này thật sự rất thật thà.

– Về Luân Đôn, tốt quá, ha ha anh trai, em cuối cùng được giải thoát rồi. Chúng ta cùng nhau về Luân Đôn ngắm trai đẹp. Hai con mắt Kim Hye vội vàng đảo tứ phía. Mình từ Hàn Quốc lén lút chạy ra, đến Luân Đôn thăm anh trai. Chính là vì tận hưởng trai đẹp toàn thế giới. Nghe nói Luân Đôn tập trung rất nhiều trai đẹp!

– Trai đẹp ở ngay trước mắt thì không nhìn, thật là lãng phí. Thường Nhạc bức xúc.

– Không, em không về cùng anh. Em còn phải ở lại đây. Kim Won nghiêm túc nói.

– Cái gì? Em không về?

Kim Hye bị dọa cho nhảy dựng lên. Thần sắc cô cổ quái nhìn Kim Won nói: – Anh trai, có phải đầu anh nóng lên rồi? Sao anh lại để em gái anh thương yêu nhất bỏ vào hang sói hả?

Kim Won nghiêm túc uốn nắn lại quan điểm của em gái nói: – Nhớ kỹ, Thường Nhạc là người tốt, là người rất tốt. Em ở đây rất an toàn, cũng rất vui vẻ. Mà còn nữa, anh đồng ý với người anh em Thường Nhạc. Trước hôn sự của em với Lee Jin, nếu em phải lòng người anh em Thường Nhạc thì chúng ta cùng nhau gánh vác áp lực gia tộc. Nhất định phải để em gái trải qua cuộc sống hạnh phúc.

Kim Hye ngốc nghếch, phủi cái miệng nhỏ một lúc, nói: – Một cái là lồng phượng hoàng, một cái là hang sói. Em rốt cuộc phải làm sao đây? – Thường Nhạc, hy vọng cậu chăm sóc tốt cho em gái tôi. Tôi đi đây. Tên nhóc Kim Won này cũng sảng khoái. Thấy em gái không kháng nghị, anh ta lập tức mở miệng nói.

– Không, ở xa tới là khách. Chúng ta cùng nhau ăn một bữa, coi như là lễ nghĩa thăm hỏi. Sau đó anh đi cũng chưa muộn mà! Thường Nhạc cười tà tà. Chẳng mấy khi người ta đến một lần, mình không tiếp đãi, thì thật sự không hợp tình quá.

– Anh trai, ăn chết hắn!

Kim Hye nhìn thấy điệu cười của Thường Nhạc thì có chút đáng ghét. Cô ấy lập tức đề nghị.

Thường Nhạc lắc lắc đầu. – Sau này của anh chính là của em. Ăn chết anh chẳng khác nào ăn chết em sao?

– Muốn tôi yêu anh, không có đâu!

Kim Hye hất cái đầu nhỏ, ôm lấy Tiểu Ben rồi đi ra ngoài. Còn Alice hướng về phía Thường Nhạc lộ ra một nụ cười gian xảo, tiếp theo cũng đi ra ngoài.

– Cách mạng chưa thành công. Đồng chí vẫn phải cố gắng nhé!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Loan mắt nai - Tác giả Lê Thị Thu Phương
Cả một cái biệt thự to lớn hiện đại kín cổng cao tường của vợ chồng cô giáo Phượng là một chứng cứ cho thấy Phượng rất giàu, nàng dạy học chỉ như là một thú tiêu khiển ở mấy trường nữ sinh. Khải được một bà đã từng nhờ chàng đến nhà “cắt hoa” giới thiệu với Phượng. Lúc đến chạm mặt, Phượng “hách” đến độ không thèm nhìn thẳng chàng, nàng đang cúi đầu ngồi làm việc ở thư phòng trong căn biệt thự to lớn đó Khi Khải khoan thai đặt bước chân vào trong căn thư phòng của Phượng, việc đầu tiên là chàng chạm mặt trước một dung nhan đầy sang cả của một người đàn bà trí thức. Phượng chỉ ngước lên nhìn phớt qua Khải với lời chào ngắn ngủi rồi nàng cúi xuống tiếp trên mặt bàn ra chiều không mấy quan tâm đến người đàn ông đã do chính nàng yêu cầu được quen biết. Mãi về sau, Khải mới biết rõ lý do tại sao Phượng lại không ngước mặt lên để nhận diện chàng, để quan sát một món hàng do chính nàng yêu cầu chàng xuất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện phá trinh
Chơi vợ người ta
Phần 27 Cô Thảo bú cu mải mê như thèm khát từ lâu rồi. Lúc này tui mới thấy gương mặt cô Thảo sao mà dâm đãng lạ lùng, nhất là khi đôi mắt của cô Thảo như dại đi. Tui và cô Thảo bị cuốn vào một trận bão quét, trong đó cả tui và cô Thảo không còn kiểm soát được điều gì nữa... Bàn tay tui không ngớt thao tác, cô Thảo thì âu yếm sục cặc tui đến khi trong đầu tui lóe lên ý nghĩ đen tối là phải nhanh chóng chiếm đoạt cho được trọn vẹn mục tiêu cuối cùng. Cô Thảo đỏ mặt, lúng túng khi tui vừa kéo cô Thảo đứng lên mà hun liếm mặt mũi cô tới tấp trong khi cô buông lỏng người hưởng thụ trong ngạc nhiên, bất ngờ, sung sướng khi mà cô hoàn toàn không kiểm soát được nữa. Cô Thảo nắm con cu của tui sục lên sục xuống nhanh hơn... Hai tay tui bỏ hai bầu vú ra mà bạo dạn xoa lưng cô, xoa hai bờ mông của cô, xoa lên cả xì líp ở chỗ mu lồn rậm đen chùm lông mượt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bú đít Đụ chị gái Đụ con ruột Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ mẹ vợ Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện cưỡng dâm Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Chuyện đứa con gái 12 tuổi - Tác giả Why Not Me
Con Ty biết bây giờ là thời điểm cực kỳ thuận lợi cho nó... mẹ nó đang trong trạng thái mang ơn nó một cách sâu sắc, trọn vẹn. Bà biết những gì mình đang có được đều là nhờ con gái trao cho, hạnh phúc ngày hôm nay là đều có bàn tay của con Ty tạo dựng nên. Bà không thể nào từ chối bất cứ điều gì với con gái! Khi bàn tay luồn dưới lưng quần thì mẹ con Ty nhắm khít mắt mà run bần bật... nhưng cô ráng hết sức mà nằm im, không dám chổi dậy mà bỏ chạy... Cô thều thào: Ty ơi... đừng... đừng... Nhưng con Ty không trả lời, bàn tay của nó cứ chậm chạp tiếp tục luồn vào... Khi bàn tay úp lên mu lồn ấm áp thì mẹ con Ty nhăn nhó kêu lên một tiếng nhỏ! Tuy cô run rẩy nhưng cô vẫn nằm im... Con Ty mừng lắm! Cuối cùng rồi thì nó cũng được rờ mu lồn của mẹ nó. Mu lồn rậm lông, thật dễ chịu... khác hẳn với mu lồn nhẵn thín của bọn con Ngọc, con Trâm. Dạo...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bú đít Đụ lỗ đít Đút tay vào lỗ đít Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện les Truyện loạn luân Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi