Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 267

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 267

Chỉ với thanh âm này, sợ rằng cho dù có là phụ nữ xấu cũng sẽ làm cho đàn ông trở nên điên cuồng, Thường Nhạc là đàn ông, đương nhiên cũng không thoát khỏi việc ham thích cái đẹp.

– Đẹp, rất đẹp, vô cùng xinh đẹp. Thường Nhạc gật gật đầu, bất kỳ thứ gì cũng đều không đủ khả năng che dấu tia dục vọng trong mắt hắn.

– Như vậy anh bằng lòng nghe lời tôi sao?

Đôi mắt xanh lam xinh đẹp dường như xâm nhập tới tận xương tủy con người.

Thân hình Thường Nhạc lay động một trận, giọng hơi trì trệ nói:

– Đồng ý, tôi đồng ý nghe lời cô.

– Tốt lắm, tôi tên là Mộng Vu. Từ giờ trở đi, anh chính là nô lệ của tôi, tôi bảo anh làm gì thì anh hãy làm việc đó. Trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười ngọt ngào.

– Đúng, tôi chính là nô lệ của cô, cô bảo tôi làm gì tôi cũng đều làm. Thường Nhạc chậm chạp gật đầu.

– Hiện tại, nghe lời tôi, gọi một tiếng chủ nhân để tôi nghe coi.

Thân hình mềm mại kia vừa hơi động liền như mộng ảo trong phút chốc đã di chuyển tới trước mặt Thường Nhạc.

– Chủ nhân.

Thường Nhạc gật đầu, gọi một tiếng.

– Tốt, rất tốt. Trên mặt Mộng Vu lộ ra nụ cười vui vẻ, hơn nữa cô càng cười, cảm giác mông lung trên khuôn mặt dần dần biến mất, thay vào đó là vẻ bướng bỉnh ngày một tăng thêm.

– Chủ nhân còn có việc gì muốn tôi làm không? Thường Nhạc vẫn hỏi một cách công thức hóa như trước.

– Xoay mình ngã một cái cho tôi coi.

Vừa dứt lời, thân hình Thường Nhạc hơi chuyển động, lật một cái khéo léo ngã xuống đất.

– Hiện tại nghe lời tôi, mang tất cả người của tộc Hắc Vu chúng tôi ra ngoài, có được không? Vẻ mặt Mộng Vu bỗng trở nên khẩn trương.

– Đương nhiên có thể, tuy nhiên Thường Nhạc nói tới đây thoáng dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: – Tuy nhiên tôi có một điều kiện.

– Điều kiện gì? Trong khoảng thời gian ngắn, Mộng Vu còn chưa kịp phản ứng, liền thuận theo lời nói của Thường Nhạc mà hỏi.

– Lên giường với tôi!

Thường Nhạc nghiêm túc nói.

– Với anh Mộng Vu còn chưa nói hết câu liền giật mình tỉnh ngộ, khuôn mặt xinh đẹp bắt đầu đỏ bừng, trông cô giống như tên trộm bị cảnh sát bắt được, lúng túng cúi đầu, thân hình mềm mại hơi động.

– Bảo bối của tôi

Trong chớp mắt khi Thường Nhạc vừa nhào người tới, thân hình mềm mại của Mộng Vu không ngờ lại hoàn toàn biến mất trong hư không, phảng phất giống như giấc mơ.

– Di chuyển tức thời của Tiểu Bảo.

Con ngươi Thường Nhạc co rút một trận. Di chuyển tức thời của Tiểu Bảo tuyệt đối không phải ai muốn sử dụng đều có thể dùng được, mà vừa rồi, người phụ nữ Mộng Vu này sử dụng trong nháy mắt, còn thuần thục hơn cả Tiểu Bảo.

Ánh mắt Thường Nhạc dừng lại ở cây đàn lúc trước, bàn tay không tự chủ sờ lên trên đàn, âm thanh tuyệt vời lại vang lên. – Tài à.

Bỗng nhiên lúc đó, tiếng hoan hô long trời lở đất của Tiểu Bảo vang lên, khiến tâm tình muốn đánh một bản đàn của Thường Nhạc hoàn toàn biến mất.

– Binh binh binh

Thanh âm long trời lở đất vô cùng đột ngột truyền tới, sau đó mặt đất nảy sinh ra chấn động mạnh mẽ.

– Bà cô nhỏ này sẽ không phá căn phòng đi chứ? Thường Nhạc hơi sững sờ, không thể không đi vào nhìn một cái.

– Mẹ ơi.

Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, cả người Thường Nhạc đều choáng váng. Trong phòng này có bốn cánh cửa, trên mỗi cánh cửa đều khảm đầy châu báu. Đối với Tiểu Bảo mà nói quả thực vô cùng hấp dẫn.

Vì vậy cô liền ra tay phá cửa.

– Em có thành công hay không? Mộng Vu vừa bước vào cửa, một thân hình đầy đặn liền ôm cô vào. Cái đầu nhỏ nhắn gắt gao đặt ở giữa hai ngọn núi cao vút.

– Chị, chị làm em buồn chết mất, mau buông em ra. Mộng Vữ cố gắng rời khỏi người cô chị, mở ra trước mắt là một khuôn mặt đẹp đẽ, đúng là Vũ Vu người đứng đầu Hắc Vu trong đại điện.

– Xem ra chắc chắn không thành công rồi.

Vũ Vu lấy tay sờ mũi Mộng Vu, cười hi hi nói: – Thật không ngờ có một không hai như em mà lại có lúc thua trận, chẳng nhẽ Thường Nhạc không phải là đàn ông?

Khuôn mặt Mộng Vu không tự chủ đỏ bừng lên, cô trừng hai mắt nói: – Chị, có lẽ hắn không thích chim non nhỏ như em, chỉ thích mỹ nữ thành thục như chị thôi.

Vũ Vu nghe nói như thế, trong lòng nhảy lên “bang bang”. Nếu quả thực như vậy thì tốt quá, có thể lợi dụng sắc đẹp để khiến cho Thường Nhạc giúp mình, như vậy hiệu quả thật quá tốt.

Nghĩ đến đây trên khuôn mặt quyến rũ của cô nổi lên nụ cười giảo hoạt, hẳn là nên trang điểm cho mình một chút.

Thường Nhạc nghênh đón một người khách vô cùng ôn hòa, đối phương mang theo vài người, mỗi người đều vác theo một cái rương, khuôn mặt tươi cười kia khiến Thường Nhạc nhìn cũng cảm thấy ngượng ngùng.

– Có gì cứ nói thẳng? Thường Nhạc thực sự không thể chịu đựng nổi vẻ mặt tươi cười ám muội của đối phương. Hắn cảm thấy cả người buồn nôn, một đại nam nhân cần phải như vậy sao?

– Thường điện hạ, tôi hi vọng ngài có thể ủng hộ tôi, giúp đỡ tộc Hắc Vu chúng tôi thoát khỏi nơi đáng chết này và kết thành đồng minh với chúng tôi. Nếu ngài gật đầu đồng ý thì tiền bạc hay mĩ nữ tùy ngài chọn lựa.

Đối phương vừa nói vừa vỗ tay một cái.

Chỉ thấy mấy thuộc hạ của hắn theo thứ tự đi tới, đặt rương xuống, sau đó mở ra.

– Rồi.

Theo Thường Nhạc dự đoán, trong những chiếc rương này nhiều nhất chỉ là vàng bạc châu báu, nhưng trước mắt thoạt nhìn từng chiếc từng chiếc rương chứa trân châu đen quý báu.

Loại trân châu này, tùy ý lấy một viên đem ra thị trường bán cũng vô cùng đắt giá, huống chi là số lượng nhiều như vậy. Tiểu Bảo hiển nhiên cũng là một người trong nghề có hiểu biết.

Đôi mắt nhỏ đã sớm nhìn trừng trừng không chớp vào mấy hòm trân châu đen, chỉ cần lão Đại Thường Nhạc gật đầu một cái liền lập tức tiến lên chiếm lấy mấy cái rương này.

– Mấy thứ này quả thật rất đáng tiền.

Thường Nhạc híp mắt lại, nhưng vẫn khó có thể che dấu được ánh sáng trong đó.

Ánh mắt Mân sáng lên, vẻ mặt hưng phấn nói: – Như vậy là Thường điện hạ đồng ý?

– Đồng ý? Thường Nhạc hơi lắc đầu, thần sắc có vài phần cổ quái nói: – Mấy thứ này quả thật rất đáng tiền, nhưng tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, nếu tôi đã có được tộc Hắc Vu, vậy thì trân châu đen có là gì, anh bảo có đúng không?

Mân ngẩn ra, trên mặt có vài phần lúng túng nói: – Thường điện hạ nói rất đúng, Mân tôi xem như đã làm phiền rồi. Chúng ta đi.

– Chờ một chút.

Ngay khi Mân vừa xoay người, giọng nói của Thường Nhạc lại vang lên.

Nghe thấy giọng nói của Thường Nhạc, tinh thần Mân rung lên, gã dường như thấy có cơ hội, vội vàng xoay người nói: – Thường điện hạ, ngài đáp ứng tôi?

Thường Nhạc nở nụ cười thản nhiên, nói: – Tuy rằng hiện tại tôi không đồng ý, nhưng tôi muốn nói, nếu Hắc Vũ Vương là người hoàn toàn trung thành với tôi thì tôi có thể tiếp nhận việc kết đồng minh.

Mân là người thông minh, gã tự nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Thường Nhạc, vẻ mặt tươi cười nói: – Tôi hiểu ý của Thường điện hạ, tôi nhất định sẽ giải quyết việc này thỏa đáng.

Nhìn bóng lưng Mân dần dần biến mất, thần sắc Tiểu Bảo hơi khó hiểu nói: – Lão Đại, vì sao chúng ta không nhận lấy trân châu đen ấy? Còn lời anh vừa nói kia nữa là có ý gì? Trên mặt Thường Nhạc vẫn duy trì nụ cười như cũ, nụ cười tự tin: – Tiểu Bảo, em yên tâm, hôm nay sẽ còn có người tới, hơn nữa, tiền bạc sẽ ngày càng nhiều, anh muốn nhìn xem, trong tộc Hắc Vu rốt cục che dấu bao nhiêu bảo bối.

– Cái này gọi là ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi Vũ Dực rất thông minh bổ sung một câu.

– Như vậy lão Đại, anh rốt cục muốn cái gì?

Vẻ mặt Tiểu Bảo có vài phần khó hiểu, trừng mắt nghiêm túc hỏi.

Trong đầu Thường Nhạc không tự chủ xuất hiện một màn kia, căn cứ những lời Nữ Vu thánh nữ nói với mình, trong tộc Hắc Vu có một dạng thánh vật, có được thánh vật đó chẳng khác nào có được toàn bộ lòng người tộc Hắc Vu.

Nhưng khi mình hỏi thánh vật kia rốt cục là cái gì thì Nữ Vu lại không chịu tự nói với mình. Lần này hắn đề ra yêu cầu với Hắc Vu Vương quả thực có điểm hơi quá, nhưng nếu không thì làm sao có thể khiến bọn họ sốt ruột.

Chính mình hiện tại, đã là ngọc thì đương nhiên cũng muốn bán giá tốt một chút.

– Lão Đại muốn cái gì làm sao có thể nói cho em biết, tránh sang một bên. Thường Nhạc phất phất tay.

Tiểu Bảo quệt miệng, lôi kéo Vũ Dực tiếp tục tiến hành công cuộc cạy cửa vĩ đại này.

– Không biết người tiếp theo sẽ tới tìm mình là ai? Thường Nhạc nằm ở trên ghế, trong đầu lại không tự chủ xuất hiện bóng dáng Mộng Vu đơn thuần kia, diện mạo xinh đẹp khiến cho người khác kinh tâm động phách, huống chi trên người cô còn có bao nhiêu bí mật không muốn người khác biết.

Tiếng đàn tuyệt vời kia, ngay cả thân thủ mình như vậy cũng suýt nữa lâm vào sự khống chế của đối phương. Nếu tiếng đàn này của Mộng Vu dùng để đối phó kẻ thù thì còn đáng sợ hơn bất kỳ vũ khí nào khác.

Thường Nhạc dù nhắm mắt lại trong đầu cũng đều có thể nghĩ tới ánh mắt kỳ diệu kia.

Một bước chân mềm nhẹ dần dần tới gần mình, lỗ tai Thường Nhạc hơi động lập tức liền trở nên bình tĩnh. Chỉ từ hương thơm tỏa ra từ trên người đối phương là hắn biết bảo bối Mộng của mình đã trở lại.

Đôi bàn tay nhỏ bé đặt trên vai Thường Nhạc không nặng không nhẹ mà bắt đầu xoa bóp. Thường Nhạc cảm thấy thoải mái, bảo bối Mộng của mình học được chiêu thức ấy từ khi nào rồi?

Thường Nhạc lẳng lặng nhắm mắt lại, bắt đầu hưởng thụ. Bàn tay nhỏ của Mộng vô cùng mềm mại, vô cùng thoải mái, bàn tay nhỏ bé của cô chậm rãi di chuyển về phía dưới.

Thân hình Thường Nhạc cứng ngắc, hắn bỗng nhiên cảm giác không đúng. Dựa theo loại tính cách ngượng ngùng của Mộng, đừng nói sờ soạng phía dưới, cho dù là mát – xa vừa rồi đã là phá lệ khai ân.

Theo sự di động của bàn tay nhỏ bé, Thường Nhạc càng cảm thấy không thích hợp. Bàn tay của đối phương đã chuyển tới giữa bụng mình và đùi, đây quả thực là một việc vô cùng kích thích.

– Cô là ai?

Thường Nhạc vẫn nhắm mắt như cũ, cũng không dời bàn tay đối phương, hắn dường như vô cùng hưởng thụ sự vuốt ve của đối phương nhưng hắn đã chắc chắn đối phương không phải là Mộng, nếu cô là Mộng thì tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Khu phố nơi tôi ở
Phần 47 Những sợi lông đen nhánh đưa nhẹ vào mũi tôi làm tôi buồn buồn nhưng tôi càng cắn mạnh hơn nữa. Mùi nước nhờn nồng nồng ngai ngái cũng làm cho tôi muốt mút hơn. Liếm dọc rồi cắn cái khe lồn mấy phát nữa rồi tôi bảo nhàn Sao đã sướng chưa em.. Anh cắn mạnh vào nữa nhé. ! Được anh ạ.. Cứ cắn đi em sướng mà.. Không sợ em đau đâu anh ạ Tôi càng cố gắng cắn mạnh vào cái mu lồn khiến cho nó đỏ ứng nên nữa. Bên tai thì cũng nghe thấy tiếng của tùng và của chị Ly rồi. Tôi đóan chắc là tùng đang địt chị Ly nên chị Ly rên thật mạnh nên Đã quá.. Sướng quá.. Đút thật sâu vào bên trong cái lỗ của chị đi nào.. Ôi sao mà sướng không thế nào chịu được thế này.. Con cặc của em làm chị sướng điên nên rồi đây này.. Híc híc đã quá sướng quá đi mất thôi. A. A. Sướng thật đấy Tôi cắn thêm cái mu lồn của nhàn một lúc nữa rồi nói với nhàn Nào bây...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ với hàng xóm Truyện ngoại tình
Tâm sự của dì
Một lát dì kêu ỏm tỏi: mày bú và nghịch dai quá, tao tháo mồ hôi hết trơn. Ngưng lại ngay để tao thở cái đã. Tôi nhả miệng và lơi tay, chao ôi, hai vú dì to ngồn ngộn làm tôi choáng váng. Tôi bảo dì: sao vú dì càng nghịch càng bú càng lớn tợn, y như được thoa bởi thứ thuốc làm vú to lên vậy. Dì hứ hứ nhìn tôi, lắc lắc cái lưng làm hai vú rung rung như chong chóng. Dì khề khà kể tội: vú đàn bà để làm hương làm hoa ngắm thôi, còn mày đè mày vặt như thế thì đến sắt cũng phải bung nữa là da thịt người. Tôi trầm ngâm nhìn không chớp dì, bà lại nạt: mày làm tao sợ như mày chực hiếp tao đến nơi. Dì nói mà hai ngón chân cái dì ngoe nguẩy như chị dế cái trong hang đang gù anh dế đực. Cái quần mỏng tang của dì lất phất gò cái đống ụ ở giữa háng lên, tôi nuốt nước miếng ực ực, dì vội khép hai đùi lại ké né. Tôi nói dửng dưng như chẳng chú...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện loạn luân
Cuồng nhiệt ái ân - Tác giả Nguyễn Chuối Tiêu
Phần 9 Maria lên chức CEO, một chức gần chủ hãng. Nàng nắm tất cả và cai quản cái hãng theo ý mình. Liên vợ Thạnh trở thành phụ tá đắt lực. Hôm nay trong phòng hộp. Maria mặc một bộ đồ Vét cực kỳ vừa vặn, nhất là chiếc quần tây bó chật bờ mông và vòng háng căng đầy dù gần tuổi 50, để thuyết trình với cả trăm nhân viên dưới quyền về thành tích của hãng. Với nét đẹp trời cho và thân hình vẫn còn sexy, lối nói duyên dáng. Tuy là xếp, có những lúc thật nghiêm chỉnh, nhưng Maria hiền hòa với mọi người nên nàng được mọi ngưỡng mộ quý mến. Hùng ở dưới nhìn vợ rất là hãnh diện. Trong hãng đôi khi nghiêm khắc trong công việc, nhưng khi ra ngoài hay về nhà Maria trở thành một người bạn, một người vợ cởi mở tự do hết mình, vui tươi với bạn bè, chìu chồng con rất mực. Buổi sáng này trước khi đi làm Maria mặc đồ xong gọi Hùng xem có được không. Lúc đầu nàng mặc váy dài, nhưng Hùng không thích, bảo nàng mặc Vét...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Đụ máy bay Sex bú cặc Truyện của kiều bào Truyện hiếp dâm Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi