Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 266

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 266

Hắc Vu Vương nhìn về phía người trung niên, ánh sáng rét lạnh kia khiến thân hình người trung niên run rẩy, gã từ từ mở miệng nói: – Ông cho rằng truyện nhân của Cổ Vương là loại nhu nhược bị bức là có thể khuất phục sao?

– Tôi đồng ý với cách nói của Vương, Hắc Vu tộc chúng ta vì đi ra khỏi nơi ghê tởm kia mà đợi trên trăm năm, thật vất vả mới có cơ hội như vậy, trước mắt chúng ta không thể đánh cược trên vận mệnh toàn tộc được. Một phu nhân trung niên vô cùng xinh đẹp đi ra từ trong hàng ngũ, vẻ mặt ôn hòa nói.

– Không sai, tôi đồng ý với cách nói của Vũ Vu, tận lực thỏa mãn Thường điện hạ. Một lão già khác đứng dậy, mắt nhìn về phía phu nhân trung niên, trong con mắt kia lộ ra vẻ dâm tà.

– MK.

Người trung niên lúc trước vẻ mặt hoàn toàn thay đổi, ánh mắt gã nhìn chằm chằm Vũ vu, trên mặt lộ vẻ chán ghét: – Hắc Vu tộc chúng ta tôn chỉ Hắc Vu Vương, nếu quả thực muốn tôn Thường Nhạc, vậy Hắc Vu tộc chúng ta cho dù ra khỏi nơi này cũng chỉ là thủ hạ của người ta, còn không bằng không đi ra ngoài.

Sau đó bắt đầu gây huyên náo, một nửa số người ủng hộ người trung niên, nửa còn lại ủng hộ Vũ Vu, chân mày Hắc Vu Vương cau lại, đám chết tiệt này, bình thường không có chuyện gì luôn là Gia Cát Lượng, đến lúc có chuyện thì để lại chính mình, muốn không phục cũng không được.

– Im miệng hết cho tôi.

Thanh âm nặng nề của Hắc Vu Vương từ từ vang lên.

Trong chớp mắt, toàn bộ cung điện yên tĩnh trở lại.

Hắc Vu Vương bình thường nói chuyện luôn không có khí lực, nhưng một khi thanh âm biến thành như vậy, đại biểu cho việc sẽ có chuyện phát sinh. Hơn nữa một khi ai đụng phải, chỉ sợ cách cái chết không còn xa nữa.

Hắc Vu Vương rất bình thản mở miệng nói: – Đi ra, bất luận như nào cũng phải ra ngoài, nhưng Vương quyền không thể giao, Hắc Vu tộc chúng ta tuyệt đối không thể dựa vào bất kỳ ai, chỉ có thể kết minh với người khác, các người hiểu ý chưa?

Đám người ngơ ngác nhìn nhau, đây dường như là giữa của hai loại quan điểm, cũng là chuyện đau đầu nhất, Hắc Vu Vương đương nhiên hiểu được suy nghĩ trong lòng những người phía dưới: – Bất kể các người ai dùng cách gì, tóm lại có thể làm cho Thường điện hạ vui vẻ, để hắn gật đầu đồng ý dẫn Hắc Vu tộc chúng ta ra khỏi nơi đáng chết này. Vậy người đó chính là công thần của bản Vương, lão đây không có người thừa kế nào, vị trí này của bổn vương sau này sẽ truyền cho kẻ nào hiểu được ý của bổn vương.

Những người phía dưới đều choáng váng, bọn họ đều hiểu rõ Hắc Vu Vương không có con cái, nhưng bọn họ không ai có thể xác nhận Hắc Vu Vương sẽ truyền vị trí cho người nào. Giờ nghe Hắc Vu Vương nói vậy, đơn giản giống như ném quả bom vào trong đám người.

– Xuống cả đi, nhớ nghĩ, nhất định không được làm việc gì khiến Thường điện hạ tức giận, nếu không, các người chính là tội nhân của Hắc Vu tộc. Hắc Vu Vương phất phất tay, gã hiểu rõ mình đã già rồi, già đến không muốn làm thủ hạ của người khác, chỉ muốn phong quang sống hết cuộc đờ, còn về phần Hắc Vu tộc đến cùng là đi về hướng nào, gã đã không có cách quản nhiều nữa.

Thường Nhạc bị đưa vào một đình viện xa hoa, vừa đi vào, mắt Thường Nhạc hơi sáng lên, nơi này thật là một thế giới rất đẹp, nơi này giống như tiên cảnh, trong khoảng 200m có một không gian giống như kỳ cảnh.

Chỉ thấy điêu lan thạch thu xung quanh, đập vào mặt là màu xanh tím lưu chảy giống như Lục Vân.

Đi thẳng về phía trước, cảnh vật giống như biến ảo, trong giây lát lại thay đổi, thiếu khoảnh vũ chỉ, thiên ngoại tàn hồng.

Thường Nhạc cảm nhận thế giới kỳ diệu mang đến hco mình cảm nhận và sự tấn công thị giác mãnh liệt, lại thấy bàn thạch trong đình mơ hồ có thứ gì đó chiếc đàn tranh màu tím, tiếng đát vừa phát ra, trong tiếng đán như có như không đó miêu tả được ý cảnh giống như động lòng người.

Thanh âm hí thủy, thanh âm sự yên lặng cuộn sóng, tiếng của thuyền đánh cá, tiếng địch khiếp sợ. Thường Nhạc thả lỏng thể xác và tinh thần hơn nữa, cho hắn trở về cảm giác thiên nhiên.

Thường Nhạc trong cảnh sắc và nhạc khúc này, cảm thấy chỗ sâu nhất trong linh hồn điềm tĩnh và an nhàn, có một loại men say mãnh liệt vĩnh viễn ngủ say trong đó khiến linh hồn Thường Nhạc dần dần có cảm giác đồng hóa.

– Thật không ngờ, nơi này là một nơi tuyệt vời như vậy, thực không khác gì tiên cảnh. Thường Nhạc không kìm nổi mở miệng tán thưởng, trên mặt mang theo vẻ hưởng thụ.

– Ôi, cái đàn này mà có thể tự phát ra tiếng, nhất định có thể bán được một khoản tiền lớn. Thường Nhạc vừa dứt lời, Tiểu Bảo ở bên cạnh một bước xog tối, bàn tay nhỏ bé sờ sờ cái đàn, vẻ mặt tham lam.

– Móa.

Thường Nhạc thực muốn chửi mắng, trời tốt chuyện hay như vậy tới miệng của Tiểu Bảo đều biến thành có mùi tiền, quả thực một chút mỹ cảm cũng không có, thật là tức chết người mà.

Nhưng Vũ Dực lại cười hì hì đi tới, đầu ngón tay bấm lên cái đàn hai cái, âm thanh nghe vẫn còn dễ nghe, nhưng sau đó nghe lại có cảm giác mỹ cảm bị phá hư hết.

– Thứ đồ hư này, đáng mấy đồng tiền, có cho bà đây bà đây cũng không cần.

– Vũ Dực, chúng ta vào trong xem xem có bảo bối gì tốt không. Cánh tay nhỏ bé của Tiểu Báo kéo lấy Vũ Dực, hai con nhóc sôi nổi đi vào.

Đệ Nhị Mộng khẽ nhíu mày, mở miệng nói: – Thường Nhạc, em thấy không khí nơi này hơi kỳ lạ, chi bằng em ra ngoài xem một chút.

– Ừ, em ra ngoài đi dạo đi. Thường Nhạc khẽ gật đầu, hắn tin người của Hắc Vu tộc không có kẻ dám nào choáng đầu mà trêu chọc Đệ Nhị Mộng.

Đệ Nhị Mộng vừa ra ngoài, tiếng đàn lần nữa vang lên, tiếng ca tuyệt vời giống như bàn tay nhỏ của thiếu nữ mò vào trong lòng, tư vị này không phải thứ gì cũng có thể thay được.

– Cảnh ngân hà, điều ngọc lậu, xuyên song hạo nguyệt cảnh hàn quang, thấy hộ lương phong xuy dạ khí. Biệt viện hàn châm thiên đảo tương tàn. Họa diên tiền đinh đương thiết mã, xao toái tư tự tình hoài. Trà kỷ thượng mị tranh tử quang bạo thiểm! Tiếng thở dài thanh thúy truyền vào tai Thường Nhạc.

– Là ai? Thường Nhạc nghe được giọng nói kia, trên mặt mang theo nụ cười nhat, dường như sớm biết đối phương sẽ xuất hiện.

Lại không ai trả lời hắn, chỉ thấy mùi hoa ngày càng đậm, gió thổi qua cửa sổ làm xuất hiện u ảnh phập phồng như âm hồn, nhưng không cách nào làm người ta tin rằng âm hồn sẽ hiện ra nơi này.

– Tôi biết ngay cô nhất định sẽ xuất hiện. Thường Nhạc nhìn bóng dáng trước mắt, cười nhẹ nói.

Mùi hương nồng đậm hoàn toàn tràn ngập gian phòng, một ánh sáng màu tím xuất hiện trong phòng, chỉ thấy bóng dáng đó nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái dây đàn.

Trong mắt nhu tình lại thêm vài phần u oán, ngón tay ngọc nhẹ nhàng nhấn một cái, dây đàn phát ra những âm sắc réo rắt, tiếng đàn như tiếng trời bắt đầu quanh quẩn giữa sảnh.

Trong khúc nhạc phát ra giai điệu thanh lịch, uyển chuyển, êm tai, bóng dáng nhẹ nhàng bên chiếc đàn, bàn tay ngọc theo thời gian dần dần gảy vào dây đàn uyển chuyển như nước chảy mây trôi nhưng khí thế lại trời long đất lở.

Theo nhạc khúc lưu chuyển trước mặt Thường Nhạc, xuất hiện một hình ảnh dần dần rõ ràng.

Trong tấm hình, một cô nàng tuổi trẻ tuyệt mỹ thân hình lăn lộn nhưng hơi thở thoát tục ngồi bên cửa sở, vẻ mặt đầy u oán. Gương mặt gầy gò làn da tiều tụy không lòng dạ nào thoa chỉnh son phấn, khoảng không giữa lông mày đen nhàu phá xuân sơn hận.

Hình ảnh cô gái dần dần mất đi, trong nháy mắt lại xuất hiện một người đàn ông tuấn mỹ, vẻ mặt có chút ưu tư, một mình đứng nơi âm phong tập kích. Đối với cô gái bên cửa sổ thở dài như đang nhớ đến giai nhân.

– Rất tốt, vô cùng tốt, thật không ngờ, trong thiện hạ lại có mỹ nữ có thể có tài đánh đàn cao như vậy. Thường Nhạc nheo mắt lại nhìn bóng dáng động lòng người, dựa vào một loại trực giác, đối phương tuyệt đối là một người mỹ mạo không kém đại mỹ nữ.

Mỹ nữ kia không nói bất cứ lời nào, cô vẫn đưa lưng về phía Thường Nhạc, bỗng nhiên lúc đó cô lại đứng dậy, không ngờ lại nhảy ra vũ đạo kỳ quái, giống như điệu nhảy của bộ tộc xưa kia ở Trung Quốc.

Thường Nhạc đột nhiên cảm giác lúc này thân hình của đối phương nhìn qua rất đẹp, mà điệu nhảy cô nhảy chính là một loại nghệ thuật, cho dù là vũ công cấp thế giới cũng không thể nhảy ra.

Dần dần, xung quanh thân hình tuyệt vời xuất hiện một luồng sóng lưu động, tia sáng kỳ dị phiêu đãng tràn ngập không gian, bóng dáng nhìn qua giống như tiên nữ ở trên trời.

Nhìn cô lúc này, rất nữ tính hóa, càng quan trọng hơn là điệu nhảy cô nhảy rất nghệ thuật, rất tuyệt vời.

Cô giống như hiện tại ở bên bờ biển nhìn thấy hoàng hôn, càng giống mỹ nhân ngư du hành trong biển rộng.

Những tia sáng kỳ dị đó vì phản quang mà giống như màu vàng, vũ đạo này như là đang miêu tả ánh sáng trước khi bóng đêm tiến đến, rực rỡ như một bức tranh.

Mà ánh sáng này giống như hoàng hôn, không cho người ta cảm thấy tịch mịch, trên người tràn đầy tia sáng kỳ dị giống như ánh mặt trời và cá đang đi vào sâu trong biển.

Điệu nhảy và người hoàn toàn dung hợp với nhau, điệu nhảy như người, người như điệu nhảy, loại ảo cảnh mạn diệu dung hợp lại làm cho người ta cảm giác được chí cương chí nhu.

Thường Nhạc hoàn toàn bị mỹ cảnh tuyệt đẹp này làm cho ngây ngốc, hoàn toàn không chú ý tới điệu nhảy của cô gái đã ngừng lại, hiện lên trước mắt là dung nhan mỹ luân mỹ huyễn.

Thường Nhạc thấy bản thân nhìn thấy căn bản không phải là thật thể, rất mông lung, nhưng tuyệt đối là loại mông lung xinh đẹp.

– Tôi đẹp không?

Giọng nói trong trẻo như chim hoàng oanh, dễ nghe vô cùng đột ngột vang lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Học trò - Tác giả Thanh Hưởng
Con cặc tiến vào thêm chút nữa thì bị chặn lại bởi màng trinh của người con gái năm nay mới chừng 15 tuổi. Còn quá trẻ đúng không các bạn. Nhưng với tôi tuổi nào miễn có kinh rồi thì địt cũng được hết cả. Không có gì phải lo ngại hết. Vì tôi chẳng bao giờ sợ ai biết mình đã địt các cô bé còn nhỏ tuổi như thế này cả. Con cặc được để ngay trên cái màng trinh ngăn cách đó của em. Lấy sức nặng của cả thân mình tôi nhấp mạnh một cái thật mạnh từ trên xuống. Con cặc đâm sâu vào bên trong vào lồn Lan. Một tiếng”sựt” thật thanh thoát đã làm cho màng trinh của em đã bay biến mất. Khuôn mặt Lan đang nhăn nhó lại như là khỉ ăn ớt vậy. Cô bé chắc chỉ nhói đau một chút mà thôi. Vì đã được tôi khởi động rất là cẩn thận mà. Trang Anh. Lan mất trinh rồi đó em. Em nhìn hộ anh xem có máu từ lồn cô bé đã chảy ra chưa em. Trang Anh ngồi thật sát xuống và nhìn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện học sinh Truyện liếm lồn Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm cặc
Chinh phục mục tiêu - Tác giả Thanh Hưởng
Vẫn còn khá là tức mụ già dám nhổ nước bọt vào mặt hắn chứ. Thực tình mà nói hắn đâu phải là một thằng rộng lượng gì đâu, Hắn tự nhận mình là một thằng oán trả nhưng ân chưa chắc đã đền đâu. Nên con mụ Thiên Sơn Đồng Mỗ này gặp hạn rồi nên mới chọc giận hắn. Lúc đầu hắn cũng định làm cho mụ lần đầu xuất khí và sướng lồn khi thằng đàn ông nhét cặc vào lồn chứ. Bây giờ thì nghỉ khỏe nhớ. Hắn bạnh hai háng ” con nhỏ” ra. ” Con nhỏ” bây giờ còn biết gì nữa đâu vì đang hôn mê mà nên mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm. Hắn đưa hai cái chân lên cao khiến cho cái lồn bé tẹo nâng lên cao ưỡn về phía trước. Sau khi đã để con nhỏ ở tư thế tốt nhất cho con cặc mình rồi. Hắn bắt đầu cầm con cặc đang cương cứng do vận công hết mức của mình rà rà trước miệng lồn của mụ. “Con nhỏ” vẫn hôn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện cổ trang Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn
Dòng đời - Tác giả Lúa Vàng
Phần 26 Không biết phù phép bằng cách nào mà bà Lan đã mời bác sĩ khám cho con gái bà, và tất cả đều bảo cô không thể có con được do tử cung hẹp, hoặc giả là có bầu cũng không thể sanh mẹ tròn con vuông. Nghe vậy thì Vy rất buồn, buồn vì không tự mình sanh cho chồng nhiều đứa con như cô từng hứa. Cô rờ xuống chim và tự nhủ sao chim này không thể sanh con cho chồng chứ? Cũng to, cũng mọng đỏ như ai... cô tự trách mình, trách mình rồi lại thương nhớ đến chồng. Anh Duy mà biết tin này chắc buồn lắm. Cô biết hằng đêm anh nắc thật sâu, thật mạnh là cố để bắn những giọt khí của anh vào sâu trong âm đạo, để những giọt tinh này kết trái, cô đều đó nhận, đó nhận một cách nồng nhiệt, vậy mà... Cả Duy và vợ anh đâu có ngờ rằng đó là chiêu thức của bà Lan. Bà chưa muốn con gái mình phải mang nặng đẻ đau, mà bà muốn chính bà, chính cái tử cung bà được một lần nữa mang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em gái Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện phá trinh Truyện sex liếm lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi