Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 243

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 243

Xem trọng rồi!

Hai cánh tay Thường Nhạc hợp lại với nhau, một hỏa long gầm ghè phóng về phía Rossini. Ngọn lửa nóng rực khiến không gian xung quanh như bị thiêu cháy.

– Trời ạ!

Trong lòng Rossini khóc thét một tiếng. Ngọn lửa mà Thường Nhạc phát ra so với hỏa cầu phía trước này. Nó có thể tự động theo đuổi kẻ thù, có thể nói là loại hình không đạt được mục đích thì không bỏ qua. Gặp phải công kích dạng này, chỉ có thể gắng sức chống đỡ. Cách này có muốn trốn cũng không trốn nổi.

Rossini cắn răng, cố dồn chút sức mạnh trong cơ thể tụ trên thân kiếm, chém ra một kiếm “choang” thật mạnh về phía hỏa long. Hai luồng năng lượng va chạm với nhau.

Cho dù Hỏa Long thét lên một tiếng, hóa thành nhiều đốm lửa phân tán đi nhưng Rossini cũng bị đánh bay về phía sau, cả người ngã mạnh lên mặt đất, xương cốt giống như bị chặt đứt.

– Cái tên biến thái này!

Rossini giãy dụa đứng lên, khóe miệng chảy máu, trong lòng tính toán, chỉ cần có thể thành công chống cự qua đợt công kích này, thắng lợi vẫn thuộc vể y.

– Tiếp tục.

Thường Nhạc vung tay lên. Phía trên Rossini xuất hiện một màn băng tiễn như đám châu chấu nối tiếp nhau. Đây đúng là đòi mạng mà, lực sát thương của mỗi băng tiễn không lớn nhưng lại thắng ở số lượng nhiều.

Rossini không có thời gian suy nghĩ. Việc y có thể làm chỉ có chống cự, liều mạng chống cự.

– Đinh đinh đang đang.

Thanh âm bên tai vang lên không dứt. Hai vai của Rossini gần như mỏi tới mức như bị rút gân. Hai vai cũng bị tê cứng, không ít băng tiễn lọt lưới đã găm trên người hắn, từng luồng hàn khí lạnh thấu qua vết thương.

Công kích của Thường Nhạc cũng không tạm ngưng, hai chân giẫm mạnh xuống đất, bỗng nhiên xuất hiện một luồng bùn đất sắc bén từ dưới chân Rossini dâng cao lên.

Tuy rằng y đột nhiên nhảy lên nhưng do sức lực có hạn, cũng không hoàn toàn tránh được công kích. Bên trong đùi bị chém, mấy vết thương suýt nữa ảnh hưởng tới căn nguyên của con cháu y. Sự bất ngờ tới bất thường này khiến Rossini sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, mất rất nhiều sức lực mới hồi phục được vài phần.

Sau đó Thường Nhạc cứ tung ra hết chiêu này đến chiêu khác, Rossini liều mạng chống đỡ hoặc che chắn hoặc trốn chạy. Khi chiêu lôi điện cuối cùng được tung ra, nửa người y đều bị điện giật tới tê cứng, trên mặt Thường Nhạc rốt cuộc cũng xuất hiện ý cười.

Thường Nhạc nghênh ngang đi tới trước mặt Rossini, giờ phút này Rossini đã nằm yên trên mặt đất, hô hấp đầy khó khăn.

Nhưng trong đôi mắt đen kia lại tràn đầy sự phẫn nộ, rõ ràng không phục sự công kích quỷ dị của Thường Nhạc, Thường Nhạc lại không dùng hết sức.

Hắn giơ chân lên, đạp thẳng lên Rossini, trên mặt lộ ra nụ cười tà ác nói:

– Nhóc, không phải mới vừa rồi còn rất cứng sao? Sao bây giờ đột nhiên lại mềm oặt ra thế?

– Muốn giết thì giết, đừng có làm nhục, ra tay đi.

Trong ánh mắt Rossini lộ ra một tia độc ác.

– Ra tay? Sao phải ra tay?

Thường Nhạc kinh ngạc, ánh mắt hướng lên người Mary nói:

– Tục ngữ nói không sai, thắng làm vua, thua làm giặc, bây giờ Mary xinh đẹp sẽ thuộc về tôi.

– Anh muốn làm gì?

Lúc này Rossini mới nghĩ đến cá cược lúc trước. Phải biết rằng thân phận của Mary không hề nhỏ. Nếu Mary thực sự bị cái tên xa lạ trước mắt mang đi, e rằng y sẽ thực sự sống không bằng chết.

Thường Nhạc dường như cũng hiểu rõ ý nghĩ trong lòng Rossini. Hắn tiếc hận lắc đầu nói:

– Đáng tiếc một đóa đẹp lại đem cắm bãi phân trâu.

Nói tới đây, Thường Nhạc thoáng dừng lại một chút rồi nói tiếp:

– Đương nhiên nếu không muốn đóa hoa xinh đẹp này héo rũ, như vậy chỉ cần dùng một vật tương tự trao đổi, tin rằng cha của Mary là người thông minh.

Đồng tử Rossini co rút lại. Bây giờ y mới tỉnh ngộ, y vẫn bị người ta gài bẫy. Người trước mặt này rốt cuộc là ai?

————

Sự tấn công vừa tao nhã nhưng lại uy lực khiến địa bàn của Lâm Phong ở ZNV ngày càng thu hẹp lại. Kế hoạch của Tư Đồ Lôi Minh đã hiện thành một tấm bản đồ hoàn chỉnh.

Nắm toàn bộ ZNV trong tầm tay không hề trì hoãn. Trong lòng Minh Lão, tất cả quả thực quá mức thuận lợi, lợi dụng tình cảm giữa hai thủ hạ của Mộ Dung Trường Thiên, lại dùng thêm kế bắt được Kerri.

Mặt khác tất cả đều thuận buồm xuôi gió. Đương nhiên lúc này thế lực Tân Long Nha đã dần lớn lên, toàn bộ ZNV cũng sắp trở thành thiên hạ của Tân Long Nha.

Tiền phương không ngừng truyền tin chiến thắng, bang phái của ZNV hoàn toàn bị chèn ép không ngóc đầu lên được, Điểm G sau khi mất đi Kerri lại rơi vào trạng thái hỗn loạn.

Nghĩ tới đây Minh Lão không kìm được mà mỉm cười, trò chơi ZNV này thật sự quá mức đơn giản.

– Minh Lão, ngoài kia có người muốn gặp ngài.

Ngay khi Minh Lão đang chìm trong niềm vui sướng thắng lợi, một gã đàn em trong Tân Long Nha đi đến, cẩn thận nói.

– Ai?

Minh Lão khẽ nhíu mày, ở ZNV người chủ động tới gặp ông ta không nhiều.

– Thuộc hạ không biết. Có điều….

Tên đàn em trong Tân Long Nha nãy chậm rãi ngẩng đầu, nói:

– Kẻ đó nói ngài hẳn là không muốn gặp hắn.

Đồng tử Minh Lão co rút lại, thần sắc đột biến, nói:

– Cậu là ai?

Quả thật khuôn mặt trước mắt này đối với ông ta mà nói rất xa lạ, trong đầu ông ta thậm chí một chút ấn tượng cũng không có, Minh Lão không tự chủ được mà cảnh giác.

– Lâm Phong. Tên tôi là Lâm Phong.

Lâm Phong chăm chú nhìn Minh Lão, nghiêm túc nói.

– Lâm Phong!

Minh Lão thoạt đầu sửng sốt, nhưng lập tức lộ ra nụ cười mỉa mai:

– Thật không ngờ cậu lại chủ động dâng mình tới cửa.

– Thật ra tự mình dâng tới cửa không chỉ có một mình Lâm Phong!

Bên ngoài đột ngột vang lên một giọng nói lười biếng ngay phía sau Minh Lão.

Minh Lão nhíu mày. Một mình Lân Phong tiến vào nhiều nhất là do sơ sót của đám bảo vệ. Nhưng thanh âm quang minh chính đại ở bên ngoài kia lại nói cho lão biết, mọi chuyện không hề đơn giản như trong tưởng tượng.

– Cao Tiếu, Huyết Hổ.

Khi nhìn thấy hai thân ảnh cao lớn trước mắt, Minh Lão hít khí lạnh. Ông ta không hiểu nhiều về Lâm Phong, trong suy nghĩ của Minh Lão, một nhân vật nho nhỏ như vậy căn bản không cần phải tốn nhiều thời gian để tìm hiểu.

Nhưng đối với những cao thủ luôn ở bên Thường Nhạc như Cao Tiếu, Huyết Hổ, Minh Lão liếc mắt một cái đã nhận ra. Ông ta bất giác đứng lên khỏi chiếc ghế Thái sư.

Cao Tiếu và Huyết Hổ thoáng nhìn nhau, cùng lộ ra sự hưng phấn, tươi cười nói:

– Lão già này, hẳn là muốn giày vò cả hai chúng tôi?

Thần sắc Minh Lão có chút âm trầm và khó hiểu nói:

– Sao các người lại xuất hiện ở đây?

Quả thật hôm nay Minh Lão vừa mới nhận được tin Điểm G ở Nam Phi đang dốc toàn lực tấn công Tân Long Nha ở châu Phi. Cho dù Cao Tiếu và Huyết Hổ có là thần, cũng không thể nhanh như thế đã tới ZNV.

Cao Tiếu khẽ lắc đầu, tà ác cười nói:

– Lão già kia, có một số chuyện không phải nằm trong dự liệu của ông. Ông tự mình đầu hàng hay để chúng tôi đánh cho chạy quanh bốn phía?

Minh Lão nhìn đám người xung quanh, tất cả đều là những khuôn mặt xa lạ. Bởi vì nhu cầu tấn công, bản thân ông ta gần như đang điều tất cả tinh anh tới tiền phương.

Như vậy đám người Cao Tiếu và Huyết Hổ trước mắt này lợi dụng trạng thái không hề phòng bị của lão, nắm trọn toàn bộ nơi này e rằng cũng là chuyện đương nhiên.

——————

– Wa, lão đại, phía trước thật náo nhiệt!

Mấy người vừa mới bước đến đầu một góc đường khác ở Paris phồn hoa đã nghe thấy Tiểu Bảo bắt đầu hò hét.

– Cái chỗ này lớn cái rắm này thì có cái gì náo nhiệt, tiếp tục đi đi.

Thường Nhạc nhàm chán huơ tay. Một khi thật sự dừng lại ở chỗ này, e rằng phiền toái cũng theo đó mà đến.

– Wa, có nhiều đồ chơi quá!

Bên này vừa mời yên lặng, phía sau lại truyền tới thanh âm hoan hô của Vũ Dực. Sau đó, chỉ thấy thân ảnh nhỏ nhắn của Vũ Dực xông vào giữa đám người.

Thường Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu, mang theo mấy cô bé thành việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều, hắn không thể không bội phục.

Con gái là loại động vật trời sinh thích náo nhiệt, nhưng ba người Tiểu Bảo các cô vừa xuất hiện trước cửa hàng đồ chơi đã gây ra chấn động.

Phải biết rằng bất kì ai trong đám Tiểu Bảo đều là những tiểu mỹ nữ, huống hồ cả ba người lại đồng thời xuất hiện trước cửa hàng đồ chơi vốn có rất nhiều bé trai.

Mấy bé trai nhân cơ hội này chạy đến bên người đám Tiểu Bảo. Trong nháy mắt ba cô gái đã bị một đám tiểu sắc lang vây quanh.

Ban đầu đám Tiểu Bảo còn cảm thấy thú vị, nhưng càng về sau các cô thấy trong mắt đám người đó đều tràn đầy sự nóng bỏng, thậm chí lại bắt đầu lén lút.

– Con bà nó.

Mắt thấy tình thế không ổn, Tiểu Bảo rống lên, bàn tay nhỏ bé nhanh như chớp tránh khỏi sự tấn công. Đồng thời chủ nhân hai chuyện tốt là Vũ Dực và Linh Nhi cũng bắt đầu tấn công.

Động tác của các cô đều rất bỉ ổi, chuyên tấn công những điểm quan trọng của đám tiểu tử kia, hơn nữa một chiêu trong chớp mắt khiến cho một đống trẻ con nằm đầy đất gào khóc gọi cha mẹ.

Bỗng nhiên lúc đó đồng tử Thường Nhạc co rút lại, hắn cảm giác có hai hơi thở bất thường, hắn có thể khẳng định, xung quanh đang có người theo dõi hắn.

Đối phương rốt cuộc là ai?

Ánh mắt không kìm được mà liếc sang bên cạnh lại nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn yếu đuối đang lẳng lặng đứng đó, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, cô phảng phất như một đóa tử đằng mong manh.

Ánh mắt của cô gái này vẫn luôn đặt trên người Linh Nhi. Trong đầu Thường Nhạc lóe lên một ý nghĩ, lập tức hiểu ra. Đường đường là con gái của Phong Thần, làm sao có thể một mình tìm đến Tiểu Bảo đòi tính sổ, cô gái trước mắt này rõ ràng vẫn luôn âm thầm bảo vệ Linh Nhi, nhưng Thường Nhạc cảm thấy nghi hoặc vì sao cô gái này bây giờ mới xuất hiện?.

Phải biết rằng lúc này Linh Nhi tuyệt đối chiếm thế thượng phong, huống hồ dưới sự chỉ huy của Tiểu Bảo, mấy người các cô sao có thể chịu thiệt thòi trước đám nhãi ranh kia.

Trong nghi hoặc Thường Nhạc đột nhiên cảm giác ánh mắt của cô gái nhỏ nhắn, yếu đuối trước mắt này dường như không đúng, dường như vượt qua cả Linh Nhi, chăm chú nhìn về phương xa.

Mà thân là người trong cuộc, lúc này Thường Nhạc rõ ràng khá thoải mái, trên mặt vẫn duy trì nụ cười khiêm tốn. Người quen thuộc với hắn đều biết, khi hắn tươi cười, thông thường là ai đó đã chọc giận hắn, và không lâu sau đó sẽ bị hắn giày vò vô cùng thê thảm, sống không bằng chết.

– Nơi này chính là chỗ luyện võ, nếu bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp.

Ánh mắt Mary có chút thương hại nhìn Thường Nhạc, giống như nói hắn nhất định sẽ thua.

Thường Nhạc thản nhiên cười, lắc đầu nói:

– Có người muốn khiêu chiến với danh dự của bản thiếu gia. Thân là đàn ông sao ta có thể lùi bước?

Vốn dĩ là Thường Nhạc chủ động khiêu khích người khác, bây giờ nhìn lại giống như Thường Nhạc bị Rossini khiêu khích, Thường Nhạc biến thành một người vô tội.

Lúc này đám người xung quanh đều tản ra, rõ ràng muốn xem xem hai người này rốt cuộc ai lợi hại hơn, vì cái gọi là con la vẫn là con ngựa kéo đi bộ.

Khi hai người hoàn toàn ổn định, Rossini chĩa thẳng mũi kiếm vào giữa hai người Thường Nhạc. Khoảng cách ngắn ngủn giữa hai người chỉ có 5m. Trong chớp mắt Rossini với một kiếm quang đẹp mắt đã vọt tới trước người Thường Nhạc.

Tuy rằng Thường Nhạc vẫn cười hì hì, đứng nguyên tại chỗ không né không tránh như cũ, khiến y cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng lúc này không phải là một cơ hội tốt để tìm hiểu nguyên do, nên y vẫn dứt khoát đưa kiếm về phía trước.

Mắt thấy mũi kiếm cách mặt Thường Nhạc không xa, nhưng lúc này đột nhiên lại có biến hóa!

“Bịch” một tiếng, một tấm chắn màu trắng đột nhiên xuất hiện mà không có bất cứ dấu hiệu nào ngay giữa Thường Nhạc và Rossini. Rossini bất ngờ không đề phòng, trường kiếm đâm vào lực công kích mạnh ở phía trên, khiến thanh kiếm cong lại, cũng may thanh kiếm này cũng không phải vật tầm thường, nên cũng không bị gãy.

Trường kiếm đâm vào tấm chắn phát ra một tiếng “két” chói tai, sự ma sát làm tóe lửa.

– Cái gì!

Rossini cả kinh thu hồi trường kiếm, lui về phía sau mấy bước, giật mình nói:

– Phòng ngự thần thánh? Điều này sao có thể….?

Trên mặt Thường Nhạc vẫn lộ ra nụ cười thản nhiên:

– Ai nói tôi không thể sử dụng phòng ngự thần thánh?

Chính trong lúc đang nói chuyện, hắn nắm chặt tay, tung ra một quyền về phía Rossini.

– Chiêu thức của Kỵ sĩ Thần thánh?

Rossini trừng mắt nhìn đòn công kích quả thực quá bất ngờ của Thường Nhạc. Thực tế đã nắm phòng ngự thần thánh trong giáo hội, bây giờ lại nắm cả chiêu thích tấn công của Kỵ sĩ Thần thánh.

Đương nhiên đối với Thường Nhạc mà nói đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Thân hình Thường Nhạc khẽ chuyển động, một ngọn lửa xuất hiện trên người. Cả người Thường Nhạc giống như một con phượng hoàng lao thẳng về phía Rossini.

– Hỏa Phượng Hoàng của Mafia.

Rossini lảo đảo lùi về phía sau. Mồ hôi trên trán y chảy xuống ròng ròng.

– Lại thử một chút nữa đi.

Thường Nhạc cười một cách cổ quái. Trong chớp mắt một cái bóng hiện ra như mộng ảo trước mặt Rossini. Đó là phi đao của Thường Nhạc, làm cho người ta không thể nắm được phương hướng của phi đao.

Thân hình Rossini khẽ run rẩy, căn bản không thể nắm chắc phi đao, bản thân đột nhiên cảm giác được sinh mạng dường như đã không còn thuộc về mình nữa.

– Cẩn thận.

Khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười quỷ dị, trong chớp mắt hắn lại bắt đầu chuyển động. Hai tay vung lên, thân hình Rossini đột nhiên run rẩy, cả người hoàn toàn đứng ở đó.

Rossini cảm giác y đã bước vào một núi lửa, xung quanh căn bản không tìm thấy đông tây nam bắc, dường như đã rơi vào trong núi lửa.

Thân thể hoàn toàn bị thiêu đốt. Đương nhiên đây chính là chiêu thức quỷ dị mà Thường Nhạc học được từ Công Tôn Liệt.

– Không ổn, cứ tiếp tục như vậy mình sẽ bị hắn làm cho sống dở chết dở!

Trong ánh mắt Rossini lộ ra sự kì quái.

Tình huống trước mắt đối với y là vô cùng bất lợi. Bây giờ y rốt cuộc đã hiểu rõ vì sao người xem bên ngoài lại hưng phấn như thế, cảm giác bọn họ như đang nhìn người ta làm xiếc khỉ.

Ý nghĩ trong đầu nhanh chóng quay trở lại. Rossini nhanh chóng quyết định y phải mạo hiểm thử một chút, nếu không thành công, thà rằng bị đối thủ giết chết cũng còn tốt hơn bị nhục nhã trước mắt nhiều người như vậy.

Rossini thở mạnh, đột nhiên đạp một cái, thân hình như tia chớp nhảy ra ngoài trong ánh mắt ngạc nhiên của Thường Nhạc, đột phá vòng vây, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt hắn.

– Đi chết đi!

Rossini hung hăng vung kiếm.

– Két!

Một tiếng ma sát ghê rợn vang lên, Rossini điên tiết nhìn kiếm khí của mình dừng lại trên bề mặt một tấm chắn màu trắng quen thuộc – lúc đầu khiến cho một kiếm của y không tấn công mà vẫn phải lùi, chính là tấm chắn thánh khiến này, lúc này rõ ràng là hai tấm chắn.

Thường Nhạc cười nói:

– Tôi là con cưng của Thượng Đế, tất nhiên Thượng Đế sẽ bảo vệ tôi.

Hai mắt Rossini tuyệt vọng nhìn Thường Nhạc, tấm chắn trước mặt vừa rồi đột ngột xuất hiện đã làm tiêu hao hết năng lượng trong cơ thể y, nếu lại tiếp tục tấn công, y không hề nghi ngờ gì sẽ trở thành kẻ bại trận!

Khi y sắp từ bỏ thì ánh mắt Rossini quét sang Mary đang đứng bên sân nắm chặt hai tay, vẻ mặt lo lắng. Bất kể như thế nào cũng không thể để tiểu thư rơi vào tay đối phương.

Ý chí chiến đấu trở lại trong cơ thể y, một luồng sức mạnh to lớn từ trong cơ thể y đột ngột tràn đầy dòng khí cuồng loạn thổi tung bụi trên mặt đất, thân kiếm lại xuất hiện kiếm khí tràn trề.

– Tôi liều mạng!

Thường Nhạc khẽ híp mắt, cười nhạt nói:

– Đột phá sao. Ha ha, như vậy mới thú vị chứ.

Trong lúc nói chuyện hai tay khẽ chuyện động, một tấm chắn màu đen xuất hiện.

Tất cả mọi người gần như choáng váng. Tấm chắn màu trắng và tấm trắng màu đen cùng xuất hiện. Phải biết rằng đen trắng vốn là sắc màu đối lập.

Lúc này Thường Nhạc lợi dụng điều đó, làm cho người ta cảm thấy rất không tự nhiên.

Trong nghịch cảnh vượt quá cực hạn, thực lực được nâng cao, Rossini khôi phục vẻ bình tĩnh, khóe miệng lộ ra nụ cười dữ tợn.

– Đừng tưởng rằng lá chắn thần thánh có thể ngăn cản tất cả, tôi sẽ cho anh biết cái gì gọi là ngoài núi còn có núi khác, ngoài trời còn có trời khác!

Giọng nói lạnh như băng, Rossini bước về phía trước, mỗi bước đi làm cho mặt đường phố lót đá ở Paris bị nứt ra thành vô số khe nứt.

Kiếm khí trên thân kiếm tràn trề chứng tỏ y đã có được thực lực của Giáo hội kỵ sĩ.

Sức mạnh trong cơ thể hoàn toàn bị tiêu hao, Rossini dựa vào sự kích thích ý chí chiến đấu tự mình đột phá. Thân là Kỵ sĩ trung cấp của giáo hội, đây không những khiến y có niềm tin chiến thắng, càng khiến cho người xem bốn phía hưng phấn, trong khoảnh khắc không khí dâng lên thành cao trào!

– Vậy mau phát huy thực lực đi!

Thường Nhạc híp mắt, khóe miệng lộ ra nụ cười trêu đùa, đều nói Giáo hội là bang phái hùng mạnh trong giới hắc, bạch đạo. Sự kết hợp giữa thần thánh và quyền thế quả thực khiến cho Giáo hội được hình dung là một tượng đài không thể bị phá vỡ.

– Ha ha, hai người còn ở đây ngẩn người làm gì? Mau tới xem đấu võ….

Tiểu Bảo ở bên cạnh khua chân múa tay kêu lên, thiếu chút nữa là xông lên trước.

Vũ Dực cũng hô theo. Âm thanh quát tháo muôn màu muôn vẻ cũng không ảnh hưởng đến cảm xúc của Rossini và Thường Nhạc, Rossini vừa mới đột phá thành công.

Lúc này đúng là niềm tin gấp trăm lần, còn Thường Nhạc căn bản lại không coi trọng Rossini. Hai người lẳng lặng nhìn đối phương, cùng chờ đợi thời khắc một chiêu sấm sét.

Vẫn là Rossini phá vỡ cục diện trầm mặc trước, y cười một cách dữ tợn nói:

– Nhóc, lại muốn dùng tấm chắn, tôi muốn xem xem anh rốt cuộc lợi hại đến đâu.

Khóe miệng Thường Nhạc hiện lên ý cười, bàn tay nắm chặt nhưng tấm chắn thần thánh không xuất hiện.

– Hôm nay tôi sẽ cho anh được mở rộng tầm mắt, để mày biết được cái gì gọi là thực lực chân chính, cái tên cố ra vẻ ta đây.

Rossini được hưởng sự giáo dục tốt thực sự không chịu nổi, không biết mắng ra cụm nào khác mới mẻ hơn.

Thường Nhạc híp mắt, lười biếng nói:

– Mau ra tay đi, cả người tôi đều ngứa ngáy rồi, ha ha, mau tới đây, neteon!

– Hãy nhìn Toàn phong trảm đây!

Rossini nhảy lên giữa không trung, liên tục tung ra hai kiếm về phía Thường Nhạc, khí tức linh hoạt sắc bén ngưng tụ lại giữa không trung, từ từ hạ xuống.

– Ầm!

Một thanh âm vang dội đánh thẳng lên mặt đất, không ngờ vào thời khắc mấu chốt Thường Nhạc lại tránh được, đúng là có chút quỷ dị.

– Hừ, trốn nhanh thật đấy!

Khóe miệng Rossini lộ ra nụ cười cổ quái, phong thủy luân chuyển, bây giờ lại đến Rossini liên tục truy kích Thường Nhạc.

Rossini đột phá trung cấp trong giáo hội kỵ sĩ khiến cho tâm tình tốt hơn, kiếm khí như không rền vang như trước, cứ thế đem hết những gì y học về kiếm pháp dùng hết một lượt, mỗi một kiếm đều chứa đầy sức mạnh, ý muốn không chém Thường Nhạc thành hai mảnh thì sẽ không bỏ qua.

“Ầm” một tiếng, vô số đao gió tạo thành một tấm chắn xuất hiện trong không trung. Bây giờ sự tranh giành hơn thua của Rossini trước Thường Nhạc bị đả kích nặng nề, trên mặt đất vang lên thanh âm vang dội.

– Làm sao có thể!

Rossini gào lên, y không ngờ trong tay Thường Nhạc lại xuất hiện một ngọn lửa biến ảo.

– Không có gì là không thể.

Thường Nhạc trả lời một câu, lại thêm một ngọn lửa xuất hiện, điện quang trong lòng bàn tay đánh chuẩn xác vào chuôi kiếm đeo trên người Rossini, một mùi khét theo đó bốc lên.

Rossini hoảng sợ nhìn chuôi kiếm mà hai tay y nắm chặt đã cháy đen.

– Không biết anh còn có thể kiên trì được bao lâu nữa, chỉ mong đừng gục ngã sớm như vậy, tôi còn chơi chưa đã.

Thường Nhạc cười hì hì nói.

Rossini lắc đầu, dường như không tin vào những gì được chứng kiến. Y nổi giận gầm lên một tiếng, chém ra một kiếm, không ngờ sức mạnh bây giờ của y không còn nhiều nữa rồi!

Vừa rồi y đột phá tới trung cấp trong giáo hội kỵ sĩ, cơ thể vốn đã không có một chút sức mạnh nào, mặc dù thành công trong việc thăng cấp, nhưng sức mạnh cũng không hoàn toàn khôi phục. Mới vừa rồi một trận đuổi cùng giết tận khiến cho sức mạnh trong cơ thể y dâng lên một lần nữa, trước mắt y lại quay về cục diện bị động lúc ban đầu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma nữ đa tình - Tác giả Quỷ Môn Quan
Đêm... Bàn tay của dạ thần, đang từ từ phủ dần bức màn đêm bát ngát lên khắp cảnh vật tiêu sơ, đầy rừng hoang núi lạnh trên miền Xà Vương Quốc, tận phương Bắc của dãy Hy Mã Lạp Sơn trắng xóa, với quanh năm tuyết phủ chập chùng... Quả là một đêm tối đầy hãi hùng với gió bão thét gào, với mưa rơi sầm sập, với sấm sét ì ầm... Cùng những lằn chớp ngoằn ngoèo vạch dài giữa nền trời đen thẫm, nhào trộn vào nhau tạo thành một âm thanh, một điệp khúc khủng khiếp và loạn cuồng. Vũ trụ như chìm hẳn trong cơn trở mình giận dữ của gió mưa, của bão tố, kéo dài suốt cả một đêm ngày mà vẫn chưa dịu lắng phong ba. Bỗng, một làn chớp ngời lên ánh sáng, xé tan trong chốc lát bầu trời đang trĩu nặng cơn mưa, soi tỏ trên mặt hồ “Xà Yêu nữ”. Qua thời gian thoáng mắt của cơn chớp vừa lóe lên, vẫn kịp nhìn thấy trên mặt hồ năm thiếu nữ tuyệt sắc với năm màu áo đối chọi nhau: Trắng, lục, vàng, xanh, hồng, cùng với những...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện ma
Hiếp dâm tập thể cô giáo
Phần 25 Oanh cũng nằm xuống cạnh Đô nói thủ thỉ “nhóc con đã bỏ cuộc rồi sao “ Đô cười ngượng nghiụ gãi đầu khong biết nói sao “Thôi để cô giúp cháu hồi phục phong độ nhé “ Oanh nó khi cô cầm lấy con cặc Đô vuốt dọc từ dưới lên trên.Không hcút e dè Oanh ngậm dương vật Đô vào cái miệng xinh xinh của mình dung lưỡi kích thich Chỉ vài phút con cặc Đô trỏe nên sung mãn căng cứng .Oanh hài lòng nhả thằng nhỏ của Đô ra nói “Đựoc rồi đấy lần này lâu nhé “ “vâng ạ “ Nó ngoan noãng trả lời Oanh lật người lại chống hai tay xuống mông chổng về phía sau “chơi kiểu này cô thích thế này lắm “ Đô không chậm trễ chồm lên người Oanh đè thân hình nó lên lưng cô con cặc nó từ phía sau chui thẳng vào trong lỗ đít Oanh Đô nhận ra đây không pahỉ lần đầu tiên Oanh cho người khác chơi vào đít vì cái lỗ nó đút vào dãn nở rất tốt không chút khó khăn cho con cặc nó di chuyển Đến lúc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ tay ba Hiếp dâm tập thể Truyện hiếp dâm
Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa
8 Sở Nguyệt lâu? Tiểu đệ, ngươi dẫn ta đến đây làm gì? Vân Lâm nhìn lên bảng hiệu nghi ngờ hỏi: Ta thấy nơi đây giống như là... Nơi này là thanh lâu. Lý Cáp nói. A! Vân Lâm há to miệng: Ngươi lại có thể mang tỷ tỷ ngươi đến chốn kỹ viện? Tiểu tử ngươi đúng là hư không tưởng nổi! Lý Cáp vội nói: Tỷ tỷ, tỷ đừng hiểu lầm, ta không có bậy bạ... Vân Lâm dè bỉu: Nếu ngươi mà trong sạch thì cây cũng biết đi! Tiếp theo trừng mắt lên: Thành thật khai báo! Có phải ở đây cũng có tình nhân, không dám nói cho gia gia cùng phụ thân, lấy tỷ tỷ ta làm tấm chắn cho ngươi à? Lý Cáp lúng túng nói: Này, tỷ tỷ, không phải như tỷ nghĩ, chúng ta tới đây là tìm người. Nói nhảm, nam nhân tới thanh lâu không tìm người thì tìm gì? Lý Cáp trợn trắng mắt, không biết giải thích thế nào cho rõ ràng. Kỳ thật, tỷ tỷ nói cũng không hoàn toàn sai. Ồ, đây...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi