Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 242

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 242

– Không nói được lý lẽ nên muốn ra tay phải không? Tôi cho anh biết, đây là Paris, không phải là nơi tới làm loạn để một con sâu làm rầu nồi canh. Anh có tin tôi sẽ lập tức báo cảnh sát nước Pháp tới cho cái tên mãng phu nhà anh biết hậu quả của việc làm xằng bậy không!

Tiểu Bảo ỷ có Thường Nhạc ở đây, không chút sợ hãi khoa chân múa tay nói.

Thường Nhạc vẫn mỉm cười, ánh mắt đảo sang người đàn ông bên cạnh. Dường như không hề bị ảnh hưởng bởi khí tức lạnh băng của y.

Người trẻ tuổi híp mắt, trong mắt lóe lên sự nguy hiểm, vừa muốn mở miệng lại bị một bàn tay dài nhỏ, trắng nõn giữ lại.

– Thôi đi Rossini, con bé nói đúng. Đây là chốn phồn hoa, không nên gây thêm phiền toái nữa.

Cô gái tên Mary nhẹ nhàng nói.

Sau đó quay đầu nhìn Thường Nhạc, hít sâu một hơi, dường như đang cố đè nén bản thân, dịu dàng nói:

– Anh có điều kiện gì có thể nói ra. Tôi thật sự rất cần chỗ nhân sâm ngàn năm này nên…

Thường Nhạc ngắt lời cô:

– Nên muốn tôi nhường cho cô phải không?

Mary ra sức gật đầu.

– Uhm, thật ra tất cả mọi người đều biết tôi là người thấu tình đạt lý nhất, yêu cầu của cô cũng không coi là quá mức, tôi có thể đáp ứng cô, có điều tôi có một điều kiện nho nhỏ.

Nói tới đây trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười không có chút ý tốt nào.

– Điều kiện gì? Chỉ cần không quá khó thì tôi đều có thể làm được!

Dường như cô thật sự rất cần chỗ nhân sâm ngàn năm này mà vội vã đáp ứng.

– Rất đơn giản, chỉ cần cô theo tôi một buổi tối thôi.

Thường Nhạc đưa ngón trỏ ra, quơ quơ trước mặt.

– To gan!

Người trẻ tuổi tên Rossini kia quát lên một tiếng chói tai. Thanh kiếm bên hông hiện ra như chớp trong bàn tay y. Nếu không phải Mary nhanh mắt kéo y lại, chỉ sợ một kiếm này đã đâm vào cổ họng của Thường Nhạc.

– Đừng, Rossini!

Mary tuy cũng rất tức giận nhưng cô vẫn có thể nhịn được, gắt gao kéo tay Rossini lại, quay đầu lạnh lùng nói với Thường Nhạc:

– Nếu anh không muốn nhường nhân sâm ngàn năm thì cứ nói thẳng ra, hà tất phải làm nhục người khác?

Khóe miệng Thường Nhạc giật giật, không chút để ý nói:

– Tôi làm nhục cô? Nếu không phải cô câu dẫn tôi, thiếu gia bản tính thuần lương như tôi sao có thể ra điều kiện như thế?

– Rõ ràng là cô câu dẫn lão đại nhà chúng tôi, còn giả bộ đoan trang cái gì, còn dám dung túng thủ hạ hành hung. Các người thật sự là cả gan làm loạn, có phải chán sống rồi không!

Khuôn mặt Vũ Dực cứng lại, vẻ mặt đầy căm tức.

Tiểu Bảo và Linh Nhi ở bên cạnh cũng cáo mượn oai hùm gật đầu.

Mary nóng nảy giận dữ nói:

– Cô…. Cô nói bậy! Tôi câu… câu dẫn anh ta khi nào?

Cái từ câu dẫn này nói ra từ miệng một cô gái trẻ tuổi dường như vẫn có chút khó khăn cũng không kì lạ. Mary phẫn nộ vì lời nói của Thường Nhạc rõ ràng là biến cô thành loại dâm phụ ai cũng có thể làm chồng. Nhưng cô không ngờ nếu ngay từ đầu cô không dùng chiêu quyến rũ này với Thường Nhạc, thì sao có thể chịu nhục nhã này?

Rossini xanh mặt, cánh tay khẽ động, thoát khỏi tay của Mary, quát lên một tiếng, trường kiếm trong tay y như rắn độc thè lưỡi đâm về phía cổ họng của Thường Nhạc!

– Ôi có người dám hành hung giữa đường!

Thường Nhạc “kinh hoàng” lùi về phía sau, bước chân lảo đảo một chút, tránh được một kiếm trí mạng.

Người vây xem bốn phía nhìn thấy cảnh tượng này đều lùi về phía sau, sợ không cẩn thận sẽ liên lụy đến bản thân. Có người nhanh trí nhanh chóng xoay người chạy xuyên qua đám người, lao về phía Cục cảnh sát để báo tin.

– Rossini!

Mary hét lên một tiếng, đôi mắt giận dữ trừng mắt nhìn Rossini đang muốn tiếp tục đâm kiếm.

– Tiểu thư Mary, hắn… Tôi…

Người trẻ tuổi tướng mạo lạnh lùng dường như không giỏi ăn nói, nóng vội tới mức không nói thành lời. Có điều y vẫn thu kiếm, không tiếp tục tấn công nữa.

– Lão đại, anh không sao chứ?

Tiểu Bảo khẩn trương níu lấy Thường Nhạc, sắc mặt rất phối hợp, lộ ra vẻ thân thiết.

– Không sao, không sao.

Thường Nhạc khôi phục sắc mặt, khoát tay nói.

– Bất kể nói thế nào đây là chốn giao thương phồn hoa, không cần thiết, cũng không nên làm hắn bị thương. Nếu anh thật sự làm hắn bị thương, đó là phạm pháp!

Mary nhẫn nại khuyên giải.

– Thôi được, nể mặt tiểu thư Mary, tôi tạm tha cho hắn!

Rossini phẫn nộ cất kiếm vào vỏ, khinh thường liếc mắt nhìn Thường Nhạc một cái.

Thường Nhạc vừa nghe thấy vậy, sắc mặt đột biến, không đợi hắn hé răng, Tiểu Bảo đã chống lưng kêu lên:

– Nhóc kia, anh nói cái gì? Tha cho lão đại của chúng tôi? Anh cũng không hỏi xem trong thiên hạ này có ai không biết sự lợi hại của lão đại nhà chúng tôi. Nếu không phải ở đây còn có vị tiểu thư xinh đẹp kia và lời nói có phong độ thân sĩ của anh, thì đã sớm đánh cho anh răng rơi đầy đất rồi.

– Đúng vậy.

– Khách khí với gã, gã lại cho là phúc khí!

– Đừng nói chuyện tình cảm nữa, phải dạy cho cái tên ngoại quốc thô lỗ này một bài học!

Cái người Pháp sùng bái chính là sự lãng mạn, đương nhiên càng thích xem náo nhiệt. Từng người kêu gào, trong đó hăng hái nhất là một tên vô cùng gầy yếu.

Đoán chừng tên kia không thể đánh nhau, nhưng xem người khác đánh nhau lại là một loại hưởng thụ.

Rossini ngẩn người, dùng ánh mắt hoài nghi liếc mắt đánh giá Thường Nhạc một cái, lập tức hừ lạnh nói:

– Hừ, chỉ bằng một tên tiểu lưu manh như hắn?

Dứt lời y thò tay lôi ra một tấm thẻ, rõ ràng là ấn hiệu của một giáo hội, bên trên còn hiện lên một đôi trường kiếm giao nhau.

– Kỵ sĩ Giáo hội

Có một tên có chút hiểu biết trong nháy mắt liền hiểu ra. Bọn họ hít khí lạnh, cái tên lúc trước lớn tiếng kêu gào cũng im dần, có người nhát gan thì đã bắt đầu lặng lẽ lui về phía sau.

Giáo hội ở Châu Âu, một nơi cổ xưa tương đương với sự thần bí. Trong đó Giáo hội Kỵ sĩ càng trở nên đặc biệt.

Thường Nhạc thấy người ủng hộ mình dường như muốn đổi chiều cũng không lo lắng, cười hì hì, nhẹ giọng đúng kiểu Rossini nói:

– Tôi không miễn cưỡng anh phải tin. Có điều nếu anh thật sự muốn chứng minh, bản thiếu gia có thể cho anh một cơ hội. Chúng ta tìm một chỗ so tài một chút, để cái tên ngoại quốc quê mùa nhà anh mở mang kiến thức, xem bổn thiếu rốt cuộc lợi hại như thế nào!

Là cao thủ trong giáo hội làm sao Rossini có thể mất mặt trước mặt công chúng như vậy. Đây đã không còn chỉ là vấn đề vinh nhục cá nhân mà còn là danh dự ngàn năm của giáo hội.

Vì vậy phản ứng đầu tiên của Rossini chính là rút bảo kiếm ra một lần nữa, đặt ngang trước ngực, thần sắc cực kỳ nghiêm túc nói:

– Được. Rossini tôi lấy danh nghĩa Kỵ sĩ Giáo hội chấp nhận khiêu chiến của anh.

Lần này Mary không hề ngăn cản. Dù sao Rossini lấy danh nghĩa Kỵ sĩ Giáo hội chấp nhận khiêu chiến.

Đương nhiên trên mặt Thường Nhạc cũng lộ ra ý cười tà ác nói:

– Nếu chỉ đánh nhau thì có ý nghĩa gì.

– Lời này của anh là có ý gì?

Đồng tử Rossini co rút lại, chằm chằm nhìn Thường Nhạc.

Thường Nhạc khẽ trừng mắt, nghiêm túc nói:

– Chúng ta dùng võ để đánh cược một chút thì sao?

– Ủng hộ đánh cược một trận.

Tiểu Bảo nghe được câu nói kia của Thường Nhạc, thần sắc giống như đã biết được hỉ sự trên trời vậy. Bàn tay nhỏ vung lên, hưng phấn kêu lên.

– Đúng, ủng hộ đánh cược một trận.

Vũ Dực từ sau khi tới thế giới này, cô liền thấy ánh mặt trời là khí trời rạng rỡ, là con người xinh đẹp, đều là những trò đánh cược vui, khiến cô hưng phấn.

Vũ Dực vừa nói Linh Nhi cũng theo cô kêu lên. Hai cô bé này ở bên cạnh vừa kêu lên thì đám người vây quanh xem cũng kêu lên.

Đám người kia đều chỉ là e thiên hạ chưa đủ loạn.

– Đánh cược cái gì?

Ánh mắt Rossini chằm chằm nhìn Thường Nhạc, lạnh lùng hỏi.

– Cược người.

Thường Nhạc thản nhiên cười, chậm rãi phun ra hai từ.

– Cược người?

Đồng tử Rossini co rút lại. Những người vây xem ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Quả thật thời đại này cái gì cũng đã từng đánh cược, nhưng đây lại cược người.

Thần sắc Rossini không ngừng biến hóa. Trên người Thường Nhạc không có khí tức của kẻ mạnh, nhiều nhất cũng chỉ là công phu mèo quào mà thôi. Nghĩ tới đây, Rossini dứt khoát nói:

– Được, tôi đánh cược với anh một lần. Nếu tôi thua, cả người tôi sẽ là của anh.

– Ha ha.

Thường Nhạc thiếu chút nữa bị Rossini dọa cho nhảy dựng lên, thần sắc cổ quái nhìn Rossini nói:

– Ông anh có lầm hay không? Tôi cần một đại lão gia như ông anh làm cái gì?

– Vậy ý anh là?

Ánh mắt Rossini chợt lóe sáng, y lập tức nghĩ tới Mary. Phải biết thân phận của Mary cũng không hề tầm thường. Nếu Mary xảy ra chuyện gì, cho dù là mười người như y cũng không thể bồi thường nổi.

– Nếu Kỵ sĩ Giáo hội không có can đảm và khí phách này thì thôi đi.

Thường Nhạc tiếc nuối lắc đầu, ánh mắt bất giác lại nhìn sang Mary.

– Được, nếu anh có thể đánh bại Rossini, tôi sẽ đi theo anh.

Khi Rossini còn đang do dự, Mary khẽ mở chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn, thản nhiên nói.

Thường Nhạc nghe thấy những lời này, ánh mắt ngời sáng, trong lòng âm thầm nói:

– Cái mình đang chờ đúng là câu nói này.

– Vậy người anh cược là ai?

Rossini chuyển sự chú ý lên người Thường Nhạc, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng.

Rõ ràng không phải bất cứ ai cũng có thể sánh được với Mary.

– Tôi, tôi sẽ tiền cược của đại ca.

Tiểu Bảo hưng phấn giơ tay lên, cô căn bản không coi mình là một chuyện.

– Cô? Một bé gái ngang với tiểu thư Mary?

Trên mặt Rossini lộ ra nụ cười châm chọc.

– Thêm cả hai chúng tôi nữa.

Linh Nhi và Vũ Dực đồng thời hô lên.

Một công chúa nơi đáy biển thế giới, một con gái bảo bối của đệ nhất cao thủ Trung Quốc, một lại là quận chúa bảo bối của Thánh điện Hắc Ám. Bất cứ ai ở bên ngoài đều vô cùng nổi tiếng. Bây giờ cả ba bảo bối để đổi lấy một Mary, hơn nữa nhìn tư thế kia dường như ba người đổi lấy một mình người ta, sao có thể không vui.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đụ toét lồn vợ bạn
4 Tôi cười mà gật đầu rồi cứ để cho Tiểu Vy mút mạnh vào cái con cặc của mình một lúc nữa. Tiểu Linh thì cũng đã đứng bên cạnh tôi rồi. Đưa tay xoa nhẹ cái khe lồn thì nước nhờn đã chảy ra từ lúc nào rồi. Đút một ngón tay vào bên trong thì Tiểu Linh cũng ưỡn người lên mà nói: Ui anh ơi... đút thật sâu vào một chút đi anh... em thích sướng lắm... không thể nào chịu được nữa rồi đây này... hích hích... sướng quá... ui ui... không thể nào chịu được nữa. Sướng lắm hả, cứ đút vào bên trong em mà ngoáy ngón tay của anh đi em thích được như vậy lắm anh ạ. thích ơi là thích luôn đấy anh ạ. Tôi càng ấn ngón tay của mình vào bên trong thì nước nhờn càng chảy ra nhiều hơn nữa. Chẳng mấy chốc thì cái bàn tay của tôi cũng đã ướt sũng lên rồi. Tôi mới khẽ khẽ mà rút ngón tay của mình ra mà nói: Được chưa nào, bây giờ thì cả hai người cho anh liếm nhé, vợ anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Chồng địt vợ Đụ tập thể Đụ tay ba Đụ vợ bạn Trao đổi vợ chồng Truyện ngoại tình
Đồng hương - Tác giả Sịp
Phần 9 Chúng tôi trở thành vợ chồng không qua một lễ cưới hỏi, nhưng sống lứa đôi thật vô cùng hạnh phúc. Nhiều khi tôi e chị mặc cảm nên ngỏ ý muốn làm một cái tiệc đơn sơ cho thành lễ hợp cẩn chính thức theo phong tục trước giờ, nhưng chị bảo: Vẽ chuyện, tốn kém vô ích. Bộ có lễ cưới thì mới bện chặt nhau mà sống suốt đời sao. Thiếu gì đám tổ chức linh đình mà chỉ ba bảy hai mươi mốt ngày là rệu rạo dần rồi rã đám. Trái lại, nhiều người theo về với nhau dưng không mà ở ăn đến tóc bạc, răng long. Để tôi khỏi áy náy và thắc mắc, chị còn nói hớn hở: Thì anh cũng đã lo lễ cưới cho em rồi còn gì, đêm sinh nhật anh đốt nến hồng, lung linh và lịch duyệt gấp mấy lễ cưới của công nương với hoàng tử. Cả hai đều đồng ý không sanh con vội, dù đều lớn tuổi chút đỉnh, nhưng tụi tôi muốn dành những ngày son rỗi để sống hết mình trước khi bị buộc ràng vào con cái. Tôi những...
Phân loại: Truyện sex dài tập Hiếp dâm tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện hiếp dâm Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex mạnh
Tuổi tác là chuyện nhỏ
2 Huyền không ngờ Hãi lại có ao ước đó. Nàng bối rối, quay mặt ra phía khác mà nhìn mông lung. Mọi chuyện dồn dập xẩy đến làm nàng ngỡ ngàng, mất hết định hướng... chỉ trong vòng có mấy ngày mà Hãi đòi hỏi nàng thật nhiều: nào là muốn nàng chịu làm vợ chàng, rồi lại ép nàng cho chàng bú lồn lần đầu, bắt nàng thủ dâm trước mắt chàng, rồi bây giờ lại nài nỉ nàng sanh cho chàng đứa con... toàn là những chuyện vượt quá khuôn khổ tâm lý hạn chế của nàng... Một lúc sau, Huyền quay mặt lại, trịnh trọng hôn lên gương mặt Hãi: Hãi à, chị đã chấp nhận làm vợ em rồi, chị đã thuộc về em vĩnh viễn rồi thì em nói sao chị cũng nghe theo... chị sẽ sanh cho em một đứa con. Đứa con của Bạn đang đọc truyện ngôn tình tại web: TruyenTinh.Net yêu hai vợ chồng mình. Với một buổi chiều như vậy thì bảo sao bây giờ Huyền không buồn ngũ tít mắt cho được, chỉ mong được lăn ra giường mà ngũ vùi!!! Chuyện đó rất hợp với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Đụ tập thể Đụ tay ba Truyện của kiều bào Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi