Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 188

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 188

Tử Vân Anh vừa nói, tay vừa móc túi tiền ra!

– Chuối thật!

Ánh mắt Tiểu Bảo vừa nhìn thấy túi tiền đã lập tức sáng lên, tiền à trong đó đều là tiền à, Tiểu Bảo đúng là một cô bé mắt sáng vì tiền.

Nếu không phải Linh Nhi ở bên cạnh kéo lấy, đoán là cô bé đã sớm xông lên cướp rồi, tuy nhiên bây giờ cô bé đã đặt toàn hy vọng vào Thường Nhạc.

Trong nội tâm không ngừng kêu gào: – Tiền, tiền, ngoại trừ tiền ra thì chẳng cần gì cả, nếu mà anh cần ít thì đúng là tên khốn khiếp rồi.

Thường Nhạc nếu như biết được ý nghĩ trong lòng Tiểu Bảo chắc là ngất mất.

Thường Nhạc vẫn đang suy nghĩ, mà Tử Vân Anh căn bản không quan tâm điều này, chỉ cần có thể mua lại phượng hoàng, thì bỏ ra bao nhiêu tiền cũng đc.

– Tôi muốn một phân tiền!

Thường Nhạc giơ ngón tay lên, nghiêm túc nói.

– Một phân tiền?

Tử Vân Anh sửng sốt, lập tức đứng ngây ở đó, thời đại nào rồi mà vẫn có người nhắc đến một phân tiền, hơn nữa lại nói với chính mình.

Cái miệng nhỏ nhắn lại vênh lên, có chút bực mình nói: – Tôi không có một phân tiền, thế nhưng tôi có thể cho anh rất nhiều tiền!

Tiểu Bảo đứng bên cạnh nghe thấy thế đứng ngẩn ngơ, tiền à, đó chính là bảo bối, lão đại có phải não bị hỏng rồi mà lại đi muốn một phân tiền, thật là khốn khiếp, đồ mất dịch!

– Không, bất kể bao nhiêu tiền tôi cũng không muốn, tôi chỉ cần một phân tiền thôi! Thường Nhạc nói rất nghiêm túc.

– Nhưng tôi không có một phân tiền!

Tử Vân Anh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, tên đó quả thực là não con lừa, thân thể như khúc gỗ, không biết tiền có tác dụng thế nào hay sao?

– Tôi mặc kệ, phượng hoàng chỉ đáng giá một phân tiền, nhiều hơn một phân tôi cũng không cần! Thần sắc Thường Nhạc nói rất nghiêm túc.

– Tôi

Tử Vân Anh tức suýt chút nữa mũi lệch sang một bên, cô liền nắm tay lại, xong lại hạ xuống, nhìn bộ dạng đang bình tĩnh lại, bình tĩnh lại tuy nhiên, tư thế vẫn như muốn đánh người.

– Cứu, có người muốn hiếp dâm tôi! Thường Nhạc bỗng kêu lớn lên, vẻ mặt thất kinh, quả thực cần nhục nhã cỡ nào thì nhục nhã cỡ đó!

Những bộ hạ bên cạnh bắt đầu tản ra, thật là mất mặt, lão đại mất mặt quá!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Vân Anh đỏ ửng lên, cái tên quê mùa đáng chết này, mình chẳng qua hù dọa hắn một chút, không ngờ hắn kêu la lên như vậy, coi bộ dạng hắn kìa, ai có thể chạm vào hắn chứ!

Nhưng xung quanh nhiều người như vậy, nhiều ánh mắt như vậy, chỉ trong nháy mắt, Tử Vân Anh đi thẳng lên, đem bàn tay nhỏ nhắn bịt miệng Thường Nhạc lại.

Xẩu hổ nói: – Anh chớ có ăn nói lung tung, ai làm gì được anh chứ.

– Chú chim non nho nhỏ!

Thường Nhạc thấy vẻ mặt Tử Vân Anh thay đổi, trong thâm tâm hắn mừng thầm, thời đại này, người xinh đẹp kiểu con chim non như Tử Vân Anh này thật sự là rất ít.

Hương thơm từ bàn tay nhỏ bé của Tử Vân Anh truyền lên mũi Thường Nhạc, suýt chút nữa hắn đã ngoạm lấy nó, trong ánh mắt Thường Nhạc nổi lên tia tà ác, đầu lưỡi bỗng dưng thò ra ngoài.

Liếm láp bàn tay ấm áp trắng mịn của Tử Vân Anh một cái, mùi vị đó đúng là sảng khoái vô cùng.

– Ái!

Tử Vân Anh giống như chạm vào điện, cánh nhỏ bé bé lập tức rụt về, ánh mắt nhìn như thỏ ngọc, kinh hoảng nhìn Thường Nhạc.

– Lão đại thật là cao minh!

Tiểu Bảo nhìn thấy cảnh tình này, chợt tỉnh ngộ lại, trong thâm tâm không ngừng tán thưởng Thường Nhạc.

Tiền mặc dù quan trọng, nhưng nếu lấy được cả người, như vậy càng được nhiều tiền hơn, nghĩ đến đây, ánh mắt Tiểu Bảo bất giác nhìn sang hướng Lộ Đức.

– Hắc hắc hắc hắc! Tiểu Bảo không nhịn được bật cười.

Tử Vân Anh bỗng nhiên nhìn thấy ánh mắt giảo hoạt kia của Thường Nhạc, cô giật mình tỉnh lại, cả người giống như quả pháo được châm lửa, tay chỉ vào mũi Thường Nhạc, tức giận nói:

– Anh là tên lừa gạt, tôi đánh chết anh!

Vừa nói vừa nắm tay đánh qua.

Không có chút sức lực nào, dòng khí cũng không chút thay đổi, thoạt nhìn như gió yên biển lặng, lại nhìn cánh tay mềm yếu thế kia, Thường Nhạc không khỏi mừng rỡ.

– Cục cưng, mau đến đi!

– Bùm!

Nụ cười trên mặt Thường Nhạc còn chưa biến mất, cả người liên tiếp lui ra sau mấy bước, sau đó bùm một tiếng nằm im trên mặt đất.

– Lão đại giả bộ trông thật giống quá. Đám người Cao Tiếu cười ầm lên.

Mà lúc Thường Nhạc ngã xuống, Tử Vân Anh lại tiếp tục đánh tới, trực tiếp ngồi lên người Thường Nhạc, đấm tới tấp vào mặt hắn.

Bịch bịch!

Thường Nhạc có đau cũng không nói ra được, vừa rồi mới trúng một quyền của Tử Vân Anh, hình như đánh trúng vào bộ phận yếu nhất cơ thể, không ngờ một chút sức lực cũng không phát ra được.

Đành để mặc Tử Vân Anh giày vò mình.

– Không đúng rồi!

Tiểu Bảo đầu tiên phát hiện tình hình có chút khác thường, lão đại thường rất yêu quí bảo vệ khuôn mặt, sao hôm nay lại để mặc người khác đánh đập thế kia? Định làm gấu mèo chắc!

– Em gái, chúng ta đi về đi! Một giọng nói nhẹ nhàng từ xa vọng tới, Tử Vân Anh nghe thấy giọng nói này, vẫn còn chưa thỏa mãn, xoa xoa nắm tay mình.

Nhìn Thường Nhạc như hổ rình mồi, nói: – Nhóc, lần này tôi tha cho anh, tôi sẽ còn đến tìm anh tính sổ đấy. Vừa nói, tay vừa khẽ chỉ lên trán Thường Nhạc.

Sau đó quay người, cười hì hì một cái rồi bỏ đi.

Thường Nhạc day day mắt gấu mèo của mình, sờ khuôn mặt đau đớn, khóc không ra nước mắt, mình vốn định tán tỉnh mỹ nữ, lại không ngờ là con rồng hung bạo, hóa ra mình lại bị đánh đập tàn bạo.

Trong cuộc sống, chuyện đau khổ nhất cũng chỉ có thế là cùng.

Đương nhiên, lúc Thường Nhạc nghe thấy một giọng nói khác, tinh thần tỉnh hẳn lại, giọng nói ngọt ngào thế kia càng khiến người ra rung động.

Cao Tiếu kinh hồn bạt vía đi tới, vẻ mặt hồ nghi nhìn lão đại: – Lão đại không phải vừa rồi cậu bị con bé kia Những lời nói sau mặc dù không nói ra, nhưng nhìn thấy tình trạng mặt mũi của hắn cũng hiểu ra được, tiếp theo là có ý gì.

– Bà nó, bản lão đại anh minh uy vũ như vậy, sao lại bị người ta đánh được! Thường Nhạc cảm thấy cần gõ đầu gã, tên đáng chết kia, lẽ nào không biết bản lão đại rất sĩ diện hay sao?

Vốn chuẩn bị những lời nói hoa mĩ để khen ngợi phượng hoàng cầu yêu, lại không ngờ bị phượng hoàng làm xấu mặt một trận, gà bay trứng vỡ, Thường Nhạc cảm thấy rất là khó chịu.

– Dê xồm, bây giờ gặp báo ứng đó nha!

Lộ Đức đi tới trước mặt Thường Nhạc, thần sắc mang theo vài phần cổ quái nói, vừa dứt lời, lại cầm khăn lên lau mặt cho Thường Nhạc:

– Mau lau đi, đừng làm chuyện mất mặt nữa!

– Lão đại, đừng lau!

Tiểu Bảo cực kỳ nhanh nhẹn chạy đến trước mặt Thường Nhạc, khi Thường Nhạc còn chưa có phản ứng gì, một tia chớp lóe lên, nhanh chóng chụp lại bộ dạng gấu mèo này của Thường Nhạc.

– Hắc hắc hắc hắc!

– Ha ha ha ha! Tiểu Bảo và Linh Nhi cùng nhau cười lên.

Nhìn thấy Linh Nhi tươi cười, trong đầu Thường Nhạc chợt lóe lên một ý tưởng, tay sờ lên mặt, trong nháy mắt ánh sáng lóe lên bao phủ lấy mặt hắn.

Những vết thương ban đầu lập tức biến mất!

– Thường Nhạc, cua được cô bé nào chưa?

Thường Nhạc vừa mới khôi phục, giọng nói Tây Môn Khinh truyền tới, chỉ lấy Tây Môn Khinh ôm một thiếu nữ xinh đẹp trên đất, trên mặt thiếu nữ mang nụ cười mê người.

– Mỹ nữ mắt nhỏ!

Tiếp xúc với bộ dạng mỹ nữ, thần sắc Thường Nhạc cổ quái, sự tình không khỏi thật trùng hợp, mình từng cua qua mỹ nữ mắt nhỏ đó, thế mà Tây Môn Khinh đã cua được rồi.

Mỹ nữ mắt nhỏ nhìn thấy Thường Nhạc, đôi mắt động lòng người chợt lóe lên ý ngượng ngùng, giống như trinh nữ vừa mới ra lò, bộ dạng đó thật là thích!

– Bảo bối, chúng ta đi thôi!

Tây Môn Khinh đắc ý liếc Thường Nhạc một cái, ôm lấy mỹ nữ mắt nhỏ đó mà rời đi, mà đám người Lộ Đức đồng thời bĩu môi, rời khỏi chỗ này.

– Bà mẹ nó!

Thường Nhạc hồi lâu mới tuôn ra một câu khó chịu, mà ngay cả Công Tôn Khả Nhân hiền dịu cũng không quan tâm đến mình, chẳng nhẽ thời thế thay đổi, mỹ nữ cũng đều thích mỹ nữ rồi sao?

Thường Nhạc sau khi nhìn thấy các mỹ nhân lần lượt biến mất, khuôn mặt lộ ra một nụ cười gian xảo: – Cao Tiếu, ra đây cho tôi.

– Ha ha, lão đại, sao cậu biết tôi không đi? Ở trong một góc tối xuất hiện một bóng đen, tiếp theo thấy khuôn mặt tươi cười của Cao Tiếu hiện ra.

– Nói nhảm, năng lượng nội phong trong người anh có thể giấu được tôi sao? Thường Nhạc nói tới đây, hơi dừng một chút, rồi tiếp tục nói: – Tiền mang tới đủ không?

– Cũng đủ, lão đại, muộn như vậy rồi chúng ta mang nhiều tiền như vậy để làm gì? Cao Tiếu vỗ vỗ túi tiền, Cao Tiếu cười hì hì nói, lần trước kể từ lúc thẻ bị Tiểu Bảo mang đi, vốn lưu động của mình càng ngày càng ít.

Thường Nhạc nghiêm trang nói: – Chúng ta đến phố đèn đỏ, đương nhiên phải mang nhiều tiền một chút!

– ?

Cao Tiếu choáng váng, phẩm chất lão đại chẳng lẽ lại thấp xuống rồi sap?

Cung Vàng Điện Ngọc, là đàn ông phong lưu khoái đến chỗ này, đã đi thì phải chọn nơi tốt nhất, nơi đây tiếng tăm lừng lẫy trogn toàn bộ giới phong lưu ngầm.

Ông chủ sau lưng là ai không ai biết, thế nhưng, sự phát triển của bọn họ thực sự rất nhanh, chủ yếu là bọn họ có bà chủ xinh đẹp.

Tất cả mọi chuyện, đều do cô ta ra mặt, tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng khôn khéo giỏi giang, hơn nữa lại khiến cho người ta cảm giác thành thục lõi đời.

Đương nhiên quan trọng nhất là: cô ta có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người mê người, tuổi trẻ mà đã nắm trong tay Cung Vàng Điện Ngọc đương nhiên sẽ có phong thái này.

Tuy nhiên, có thể xây đựng được Cung Vàng Điện Ngọc, đương nhiên cũng phải có lực lượng nhất định, trong thời gian hai năm, tấm biến Cung Vàng Điện Ngọc được mở trở thành nơi tốt nhất trong giới phong lưu.

Có thể tiêu xài trong đấy, đương nhiên không phải là những nhân vật bình thường, mà Cung Vàng Điện Ngọc có thể đứng vững trong môi trường cạnh tranh kịch liệt, tàn khốc trong giới phong lưu ngầm như vậy, hơn nữa còn rất thành công, đương nhiên là có điểm đặc biệt riêng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đời làm thuê
Phần 22 Những sợi lông đen phía bên dưới cũng đã dính bết vào nhau. Tôi khẽ gãi thêm vào đó thì nước nhờn càng chảy ra nhiều hơn nữa. Một lúc sau thì không thể nào chịu được nữa tôi khẽ nói: Nào tụt hẳn ra đi, để anh vuốt nào. Nhìn cái lồn của hai em như vậy thì anh không thể nào chịu được nữa rồi, muốn mút quá. Đấy chưa em đã bảo là tụt ra rồi mà cứ làm cái kiểu vạch vạch, khó chịu bỏ xừ lên được đấy. Nói xong thì Lan với Trúc cũng đồng loạt mà cởi chầm chậm hai cái quần lót ra. Tôi thấy thích quá lên càng đưa tay vào bên trong mà day nhè nhẹ. Nước nhờn bên trong càng chảy ra nhiều hơn nữa. Một lúc sau thì tôi không để ngón tay của mình ở bên ngòai nữa mà chầm chậm đút nhẹ ngón tay vào bên trong cái lỗ lồn. Những cảm giác ấm áp sướng không thể nào chịu được nữa. Từng thớ thịt nóng ấm ở hai cái lỗ lồn quấn chặt lấy ngón tay của tôi tôi càng móc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Địt nhau với đồng nghiệp Đụ tập thể
Đổi vợ đổi chồng - Tác giả Hiển Dâm Trương Minh Giảng
Mỗi lần An qua chơi, Tân thường khen An ăn mặc đẹp, có lần An bận quần đùi ngắn, Tân nói thẳng: An đưa đùi đưa vế ra dụ ai vậy? Thường thì An chỉ tủm tỉm cười trừ, không trà lời, nhưng trong lòng rạo rực. Còn Sinh thỉnh thoảng cũng đùa với Liên, vợ Tân khi nàng mặc áo hở cổ, hở ngực: Đồ nghề bà này trông còn ngon hơn đồ bơm nữa! Lời qua tiếng lại, bốn người nói đùa một cách tự nhiên không e dè gì. Một ngày kia, Sinh nửa đùa nửa thật nói: Vợ tôi ngon, đem đấu xảo được... Anh Sinh nói vậy, tôi muốn ra chấm thi quá. Tân nói. Thôi đi hai ông, sợ mấy ông gặp của lạ là “khóc ngoài quan ải” liền, sức đâu mà chấm thi. Liên, vợ Tân trả lời. Chưa bà nào cho thử sao dám nói. Tôi với ông Tân đây bảo đảm thừa khả năng cho các bà. Sinh biện hộ cho hai ông. Nói vậy chớ Sinh may mắn đã được ngắm lồn vợ Tân một cách công khai và danh chính ngôn thuận...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Trao đổi vợ chồng Truyện sex bú lồn
Bạn học
Huyền ấn đầu hắn vào trong lồn nàng rồi nói thật nhỏ nhẹ và tình cảm. Giọng nói như xin hắn thực hiện theo yêu cầu của nàng vậy. Bú lồn em đi anh. Xin anh đó. Làm cho em sướng nưã đi. Này sao em biết đến bú lồn thế hả. Sao bảo còn trinh trắng ngây thơ mà lại biết hả? Nghê thật đấy. Thì em được bọn bạn nói cho nghe. Có thế mà cũng thắc mắc sao. Nhìn cái bản mặt đỏ bừng lên thế kia thì biết ngay là bé nói dối rồi. Nói thật đi thì anh bú còn không thì thôi. Huyền đúng là đang muốn được hắn bú lồn mình thế nên đành phải chấp nhận thổ lộ ra. “Thì mấy đứa kia nó lấy phim về xem nên em cũng xem cùng. Trẻ ai chẳng thế. Anh thì có khác gì mà nhìn người ta cười thế hả”. Không anh chằng dám cười đâu. Nhưng mà em dâm lắm nhé. Mới lần đầu mà đã bạo dạn thế này chứ, còn bắt người ta bú lồn nữa chứ. Cấm nói kháy nhé. Là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt nát lồn Đụ em gái Đụ tập thể Sex bú cặc Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện học sinh Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện ngậm cặc Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi