Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 152

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 152

Chỉ có điều, mặc dù là già nửa sức lực nhưng cũng đã đủ làm kinh người rồi, cái áp lực khiến con người ta gần như nghẹt thở này rợp kín trời đất, bao vây lấy Minh.

– Không tốt!

Ngay trong lúc thân thể của Tiêu Tiêu muốn tiến lên, thì gã bỗng thấy có một luồng sát khí lạnh ở ngay trên trán, trong tình huống cấp bách, Tiêu Tiêu né một cách cực kì nhếch nhác, nắm đấm giơ ra lúc trước đã mất đi sức mạnh, càng không có phương hướng.

Minh biết Tiêu Tiêu vẫn còn có sức tránh né, nhưng không ngờ rằng tốc độ tránh né vẫn nhanh như vậy, quả thực vượt ra ngoài dự liệu của anh, gã bất giác đơ ra một lúc.

Tiêu Tiêu có chút chua xót nhìn cái tên quái vật đứng ngay trước mắt này, trên trán mình tự nhiên có vài sợi tóc đen rơi trên đất. Vừa nãy nếu không phải là trực giác tốt, phản ứng đủ nhanh thì tin rằng mình đã không thể nhìn thấy mặt trời ngày mai rồi.

Còn nữa, đao của gã rốt cuộc từ đâu xuất hiện, rồi đến nơi nào? Tất cả những điều này dường như đều là một bí mật! Nếu có thể nắm bắt được hướng đi đao của gã, Tiêu Tiêu tuyệt đối ăn chắc đánh bại đối phương.

Ngay lúc các đầu ngón tay của Minh vô tình khẽ động, linh quang chợt lóe lên trong đầu Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu cuối cùng đã biết đáp án.

Trong tay Tiêu Tiêu xuất hiện ba con dao nhỏ sáng hơn tuyết, gã nghịch chúng một cách thản nhiên, như là nghịch những bảo bối yêu quý của mình vậy, rất nhẹ nhàng, cũng rất tự tại, có điều rõ ràng rằng không thể tự tại như gió. Thần kinh của Minh luôn căng thẳng, tính đáng sợ của phi đao chính ở khoảng cách, đao trong tay gã và thanh đao vừa đáng sợ vừa thần bí trong tay Minh không giống nhau, phi đao có thể giết người ở cự li xa, nhưng trường đao trong tay gã thì chỉ có thể chém đầu kẻ khác ở cự li đủ gần mà thôi.

Minh nhìn đối thủ của mình một cách quái dị.

Tiêu Tiêu từ đầu tới cuối không động đậy. Thứ động đậy là phi đao trong tay của gã, phi đao không tấn công ra mà ngay tại lúc Minh mở to mắt lần thứ ba phi đao giống như một sợi dây, trực tiếp tấn công vào vùng đan điền của đối phương.

Sắc mặt của Minh có chút thay đổi, gã rõ ràng không thể ngờ rằng trong một khoảng thời gian ngắn đến như vậy Tiêu Tiêu lại có thể nhìn ra nhược điểm của mình. Có điều thời gian cho gã chần chừ không nhiều, theo trực giác Minh giơ tay hất đi.

Lần này Tiêu Tiêu cuối cùng cũng đã cười rồi, đối phương chỉ dùng tay, chứ không dùng thanh đao đáng sợ kia!

– Binh! Lúc hai thanh đao với sức mạnh tương va vào nhau, yếu mạnh lập tức có thể phân biệt ra. Tiêu Tiêu nhìn Minh với đôi chút tự hào, vẻ mặt bình tĩnh ban đầu của Minh đã biến sắc.

Minh không thể tiếp tục cử động thêm.

Vì gã không ngờ rằng 3 thanh đao sáng hơn tuyết kia lại là một chiêu ảo. Đợi đến thời khắc nghĩ đến đao thì đao đã ở trên yết hầu rồi, tuy rằng chỉ là chốc lát ngắn ngủi, nhưng đã tiếp xúc một cách thân mật nhất với tử thần rồi.

– Vì sao không giết tôi? Minh lạnh lùng hỏi Tiêu Tiêu.

– Chẳng lẽ sát thủ Minh vẫn còn sống trên cõi đời này? Tiêu Tiêu lộ ra vẻ mặt hết sức kinh ngạc.

– Ha ha – – – – – – ha ha, từ hôm nay trở đi, Minh tôi sẽ là sát thủ của riêng các cậu! Minh đơ người ra 1 lúc, nhưng lập tức hiểu ra ý của Tiêu Tiêu, gã không nhịn được cười lên mà nói.

Một người lạnh lùng khi đã cười thì thật sự là một chuyện làm người khác vui mừng.

– Không, về sau anh sẽ là người của Điểm G, Thường Nhạc sẽ là lão đại của anh, hì hì, chúng ta thì ngang nhau!

Tiếng cười của Minh vừa vang ra, Tiêu Tiêu lập tức nghiêm túc sửa lại lời nói.

– Điểm G! Minh khẽ thì thầm. Sự phấn khích trong ánh mắt vụt sáng rồi lại vụt tắt, ngữ khí của lời nói có chút khoáng đạt: – Được, tôi sẽ là người của Điểm G!

Lúc Tiêu Tiêu và Minh đi cùng nhau, Tiêu Tiêu đột nhiên nhìn mặt Minh một cách gian tà, cười khúc khích mà hỏi rằng: – Minh, thực ra anh không có đao đúng không?

Nhìn bộ mặt đột nhiên biến sắc, Minh nhất thời chưa thể thích ứng, nên biết rằng từ đầu đến bây giờ, sắc mặt của Tiêu Tiêu lúc nào cũng lạnh lùng xuất hiện trước mặt Minh, nhưng lại là người nói thay đổi là có thể thay đổi.

Tuy nhiên Minh lại càng chú ý hơn vào lời nói của Tiêu Tiêu, Minh cực kì kinh ngạc mà hỏi rằng: – Tại sao cậu có thể biết được thứ tôi dùng không phải là đao?

Hiển nhiên Minh đã thừa nhận lời của Tiêu Tiêu, nhưng chỉ là trả lời thông qua biểu hiện sắc mặt mà thôi.

Tiêu Tiêu khẽ mỉn cười nói rằng: – Đao từ đầu đến cuối đều là do người khống chế, là một cao thủ chân chính thì tay mà anh ta cầm đao tuyệt đối không thể cử động một cách lung tung, nhưng tôi lại thấy đầu ngón tay của anh động đậy, nên biết rằng tay động đậy chứng tỏ anh muốn tấn công, đầu ngón tay động đậy lại chứng tỏ trong tay không hề có đao, nhưng theo lời đồn từ trước về anh, tin rằng cái gọi là đao ở đây nhất định là chân khí từ trong đan điền tản phát ra.

– Đúng, không ngờ tài quan sát của cậu lại lợi hại như vậy! Minh cúi đầu sâu xuống, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc nói.

Tuy rằng cái tin ba người Tiêu Tiêu, Cao Tiếu, Huyết Hổ thu phục đối thủ liên tục truyền đến, nhưng Thường Nhạc vẫn rất không thoải mái, nền tài chính nhỏ nhoi của Nhật Bản đó có thể có tài sản nhiều đến đâu?

Bây giờ muốn moi được tiền từ túi của Tiểu Bảo ra, chuyện đó thậm chí còn khó hơn lên trời, hơn nữa sau lần Thường Nhạc lén lục soát trên người Tiểu Bảo, lại không hề tìm thấy bất kì manh mối nào về tiền.

Tiểu Bảo thông minh ra, trong lòng Thường Nhạc không yên rồi.

Cho nên Thường Nhạc bây giờ rất không thoải mái, rất muốn tìm một nơi để trút giận, nhưng trong bốn đại cao thủ tuyệt đỉnh, Băng Tuyết vừa may là người cuối cùng, Thường Nhạc trực tiếp khóa chặt mục tiêu lại.

– Lão đại ơi, Băng Tuyết là người con gái yêu tiền như yêu mạng sống, nếu thu phục cô ta, em sợ sẽ bất lợi đối với Điểm G của chúng ta đấy ạ! Tiểu Bảo sau khi biết được kế hoạch của Thường Nhạc, cô bé liền đến trước mặt Thường Nhạc khuyên can.

– Thực ra chỉ cần là người thì ắt có khuyết điểm, khuyết điểm của Băng Tuyết cũng chứng minh rằng cô ta là một người bình thường, lão đại như anh nhất định phải đi thu phục cô ta! Thường Nhạc vỗ nhẹ vai Tiểu Bảo, rất muốn dùng lực mạnh một chút, một cái vỗ làm tên ăn hại này chết luôn cho xong.

– Vậy được rồi, ha ha, lão đại, anh phải cẩn thận đấy nhé, còn cái thẻ ở chỗ nào nữa, ngộ nhỡ anh có mệnh hệ gì, Tiểu Bảo cũng có tiền để mà an táng cho anh ạ! Ánh sáng trong hai mắt của Tiểu bảo lóe lên.

– Anh…

Thường Nhạc cố gắng kìm nén cơn tức giận đó lại, nhẹ nhàng sờ đầu Tiểu Bảo: – Em yên tâm đi, người còn thì thẻ còn, người mất thì thẻ mất!

– Em thì ngược lại, thẻ còn người còn, thẻ mất người mất! Tiểu Bảo nghiêng đầu, nghiêm túc nói.

Thường Nhạc cảm thấy nếu lại phải ở chung với Tiểu Bảo, bản thân nhất định bị làm cho tức chết, hắn trực tiếp gõ vào đầu Tiểu Bảo một cốc, thân hình nhanh chóng biến mất trong phòng khách.

Nhìn màn đêm đen ở trước mắt, Thường Nhạc hiểu rằng tiền bạc không phải là vạn năng, nhưng không có tiền thì tuyệt đối là không thể tiến bước nào! Có lẽ Băng Tuyết yêu tiền không phải là lỗi của cô ta!

– Này! Xin hỏi anh tìm ai ạ? Giọng nói nhẹ nhàng của 1 thiếu nữ từ bên trong truyền ra.

– Tôi tìm tiền, tiền có nhà không? Ngữ khí nói chuyện của Thường Nhạc có chút gian tà.

– À, anh ở bên ngoài đợi tôi, xin đừng rời đi, tôi sẽ ra mở cửa ngay! Lời của Thường Nhạc vừa nói xong, liền nghe thấy 1 giọng nói rất vội vàng, trong giọng nói có vài phần hưng phấn.

Xem ra sức hấp dẫn của tiền so với chính mình thực sự lớn hơn rất nhiều rồi!

“Keng!” Ngay trong lúc Thường nhạc đang mải mê suy nghĩ thì cửa đã được mở ra.

Khi Thường Nhạc nhìn thấy Băng Tuyết ở cái nhìn đầu tiên, hắn liền cảm nhận được người này đã ở trong cả đống tiền, Băng Tuyết cả người từ trên xuống dưới đâu cũng ánh lên sắc của những món đồ châu báu.

Băng Tuyết cũng chú ý đến Thường Nhạc ngay từ lần đầu tiên, nhưng thần sắc của cô ta lại không hề thay đổi. Lúc chân trước của Thường Nhạc vừa bước vào trong sân, trong tim tự nhiên dâng lên một loại cảm xúc kì lạ!

Dường như bốn phía xung quanh có hàng chục con mắt đang nhìn hắn vậy, đặc biệt là Băng Tuyết, Thường Nhạc nghĩ tới tình huống lúc nãy, trong kí ức của Thường Nhạc, bất luận là ai đi chăng nữa ánh mắt đầu tiên nhìn thấy hắn, đều không nhịn nổi mà nhìn thêm vài lần nữa, con gái lại càng không cần nói, Băng Tuyết tuy đẹp nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ coi thường hắn.

Tại sao có thể như vậy?

Băng Tuyết không ngờ trong khoảng thời gian ngắn đến vậy lại có thể làm tầm mắt từ trên người mình chuyển dịch, nguyên nhân có thể chỉ có một: cô ta đã gặp qua Thường Nhạc rồi!

Nhưng trong ấn tượng của Thường Nhạc thì tuyệt đối chưa hề gặp Băng Tuyết, dựa vào cách trang điểm này của Băng Tuyết, nếu đã gặp cô ta rồi thì tuyệt đối sẽ để lại một ấn tượng rất sâu đậm.

– Ha ha, anh làm sao vậy? Trong lúc Thường nhạc đang suy nghĩ, thì Băng Tuyết bỗng dùng bàn tay nhỏ trắng như tuyết huơ huơ trước mặt hắn ta, thản nhiên cười mà hỏi rằng.

– Tôi đang nghĩ nhà của Băng Tuyết lớn như vậy tại sao ngay cả một người hầu cũng không có chứ? Thường Nhạc cố ý hoặc vô tình hỏi.

– Tôi không thích tiêu tiền vào việc thuê người hầu. Băng Tuyết cười ngọt ngào rồi nói.

– Nhưng tại sao trong nhà lại nhiều ánh mắt đến vậy?

Lần này sắc mặt của Thường Lạc đã thay đổi hoàn toàn rồi, hắn đã cảm nhận rất rõ ràng thấy có loại sát khí vô hình đã ép sát hắn, cũng làm cho hắn không thoải mái.

– Không còn cách nào khác, nếu người ta đã trả tiền cho tôi, thì dù nhét đầy người trong nhà tôi cũng không phản đối! Băng Tuyết làm như không có chuyện gì, hai tay nhẹ nhàng vừa vuốt vừa nói.

Dự cảm của Thường Nhạc cuối cùng đã thành sự thật!

Lúc này từ chỗ nấp bí mật ở bên cạnh đã xuất hiện vài chục người, trong số đó có một người chính là Sở Thiên Hạo, mà đứng cạnh Sở Thiên Hạo chính là cao thủ mà ông ta đã chuẩn bị kĩ càng, xem ra bọn chúng vì muốn đối phó với Thường Nhạc mà đã không tiếc hao phí số tiền lớn.

– Ông là cái thứ gì hả? Thường Nhạc đối với Sở Thiên Hạo cũng không có nhiều ấn tượng. Đầu lông mày của hắn nhíu lại.

– Tao là Sở Thiên Hạo, không phải là thứ gì!

Sở Thiên Hạo lạnh lùng nhìn Thường Nhạc, ông ta không tin Thường Nhạc có thể chắp cánh mà bay ra khỏi đây.

Băng Tuyết làm như không nhìn thấy bọn họ, chỉ thấy cô ta khẽ bịt miệng, nói nhỏ: – Bây giờ đã không còn việc gì nữa rồi, thế thì tôi phải đi ngủ tiếp đây, nhớ là số tiền còn lại phải trả hết đấy nhé!

– Băng Tuyết tiểu thư, tôi sẵn lòng cho cô thêm một triệu đô la, để cô giúp chúng tôi đối phó Thường Nhạc, thế nào? Sở Thiên Hạo nhìn vẻ mặt hết sức tỉnh táo của Thường Nhạc nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ai hiểu nỗi lòng tôi - Tác giả Kesitinhtramlang
Sau khi chúc cô bạn mới quen ngủ ngon tôi tắt máy vi tính, bà chị đã lim dim ngủ từ lúc nào. Hẹn giờ điều hòa và tắt điện tôi lên giường ôm lấy chị. Không buôn nữa à? Chị tôi thều thào. Vâng, muộn rồi chị a, em tưởng chị ngủ rồi, mà sao nay lại mò lên đây thế? Thỉnh thoảng lên ngủ với thằng em không nó lại buồn. Kể ra thì cũng buồn thật, nhiều hôm chạy xuống định xin ngủ nhờ thấy bà chị ngủ ngon quá nên lại chạy lên. Vừa nói tôi vừa thò tay qua áo mân mê xoa bóp hai bầu vú chị, hai gò vú mơn mởn đầy đặn quen thuộc với hai núm vú nhỏ nhọn kiêu hãnh vươn cao. Lâu lâu không được sờ nên tôi làm khá mạnh. Nhẹ thôi em! Chị tôi nhăn nhó. Hì hì đau hả chị, tại lâu ngày không được làm mà. Rút tay ra tôi lần mò và cởi dần mấy cái khuy áo chị, ánh đèn ngủ màu hồng nhẹ nhàng len lỏi vào từng vùng da thịt mơn mởn. Vòng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện hay Truyện nhẹ nhàng Truyện phá trinh Truyện sex vần A Truyện sinh viên
Bà chủ và đám nhóc - Tác giả Thoong
Phần 23 Bọn nhóc tụi tôi sống dưới trướng bà chủ tựa như bụi ô rô mọc hoang ngoài đầm bãi, hoặc tựa đám lục bình héo nằm chết dí trong vũng lầy, hoặc tựa mớ tầm gửi sống nơi gốc đại thụ khô. Chẳng đứa nào nghĩ ra tương lai mình sẽ tối sáng thế nào. Con đường vợ con nối dõi rồi đây thằng nào sẽ có. Tăm tăm mù mịt, chẳng thấy đâu là đầu, đâu là cuối. Mụ chủ than cả ngày: Nuôi tụi bay tốn quá, cóc nhờ vả gì được. Bả kêu cho có kêu, chứ bả biết thừa là bất quá cho tụi tôi ngày vài chén cơm thì lại bắt làm không công chết xác. Nội việc bóp chân đấm tay, mằn lưng, gãi bẹn cũng đủ não nề cho bọn này, còn nói chi phải tắm rửa, thay quần thay áo, bắt chí, dọn mùng. Ôi thôi toàn những việc trời ơi đất hỡi, phải hít ngửi cái mùi xì dầu hôi như tổ cú của mụ. Đó là chưa nói tới những tối mụ lên cơn bất tử, mụ bắt từng thằng làm cho mụ hạ cơn nứng rực...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ tập thể Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn
Gái quê - Tác giả Hạ Cơ
Mấy tuần nay ngày nào chú Tư cũng đàn cho tôi hát. Chú sửa từng chữ từng câu cho tói thật ưng ý mới thôi. Đi từ nhà ra rạp chú dặn tôi đủ thứ, từ nhô phải lấy hơi cho thật kỹ tới rán đừng có ngang bướng ráng nghe lời bà bầu Ngọc. Có lẽ chú Tư còn hồi hộp hơn tôi nữa. Vở tuồng mới đoàn đang dựng tên là “Tình chị duyên em” của chú Vạn Lý. Tuồng kể về cuộc đời hai chị em mồ côi. Ánh Mai đóng vai người chị lúc nào cũng hy sinh hết mình cho em nhưng cuối cùng chết vì lao phổi. Tôi đóng vai cô em lúc nào cũng chỉ biết nghĩ cho riêng mình, đến lúc nhận ra lỗi lầm thì đã quá trễ. Lý Bình Vân đóng vai người đàn ông mà cả hai chị em cùng yêu. Chúng tôi tập tuồng không được ăn ý lắm vì phần thì cô đào Tân Mai cứ tỏ vẻ ta đây lên mặt khinh khỉnh vôi tôi, phần thì vì tôi bực mình Lý Bình Vân cứ giả lảng coi như giữa tôi vôi anh ta...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sex bú vú

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi