Bà Liên đang đứng dưới bếp nấu ăn nhưng mắt nhìn xa xăm không biết đang nghĩ gì trong đầu, thỉnh thoảng bà lại thở dài nghe tiếng động quay lại thấy Đức tự nhiên tim bà thót lại mặt xanh lè như một tên trộm bị bắt quả tang, khó khăn lắm bà mới nói được…
– Đức! C… o… Đứ… c mới… d… ậ… y… hả! Bà định chạy lại dìu nó đến bàn ăn nhưng ngập ngừng rồi đứng im tại chỗ…
Đức cũng tìm được cái ghế ngồi xuống, hai tay bấu vào nhau mặt cúi gầm, và có lẽ lần đầu tiên, lần đầu tiên trong đời nó thầm cảm ơn ông trời đã cho nó mù hai mắt chứ không thì nó không biết nó có dám nhìn mặt má nó không, bà Liên lúc này cũng có lẽ cũng suy nghĩ như nó.
Đặt vội đĩa thức ăn xuống bàn.
– Đức ăn sáng đi, nói xong bà Liên bỏ đi như chạy chốn.
Nó cắm cúi ngồi ăn rồi rút về phòng, cả ngày đó hai má con gần như không nói với nhau câu nào, đến giờ ăn thì bà Liên chỉ kêu nó Đức ơi! Ăn cơm rồi thôi…
Cứ thế hai người cứ lảng tránh nhau vì mặc cảm tội lỗi, đến ngày thứ tư thì Đức có lẽ chịu hết nổi, nó thèm được nói chuyện với má nó quá dù sao bà cũng là người gần gũi nó nhất từ bé đến lớn, nó muốn mọi việc vẫn bình thường như cũ chuyện đã xãy ra có trốn tránh mãi thì cũng không thay đổi được sự thật, Đức hít một hơi dài đứng lên đi qua phòng má nó, Đức muốn xin lỗi má và nó tự hứa sẽ không bao giờ để xãy ra sự việc như vậy nữa.
Đến trước phòng nó rụt rè gõ cửa…
– Cốc… cốc… má… má có trong đó không?
– … C… ó… má buồn ngũ lắm, con về phòng đi.
Thằng Đức lặng lẽ đẩy cửa bước vô, Quay lại thấy nó bà Liên nhỏm dậy như muốn nói gì rồi lại thôi nằm xoay mặt vào vách, mắt nhắm người căng ra vì xấu hổ.
Đức ngồi xuống cạnh giường…
– M… á… má…
– …
– Má… à… chu… y… ệ… n… nó ngập ngừng rồi nói tiếp con xin lỗi má.
– …
– Chuyện… của… c… on và… má…
– Con đừng nói nữa, bà Liên cắt ngang lời.
– Tại sao má không nói chuyện với con nữa, có gì thì cũng đã lở rồi, má không thương con nữa sao… hic… hic… nó bắt đầu khóc thật sự, má tha lỗi cho con đi. Hic… hic… con hối hận lằm rồi. Từ hôm đó lúc nào nó cũng nghĩ là mình có lỗi trong chuyện đó.
– Má đừng… hic… hic bỏ… con… hichic… nha má!
Bà Liên lúc này cũng nước mắt ràn rụa…
– Con không có lỗi gì đâu tại tại…
– Má đừng bỏ con nha má.
– Không má không bỏ con đầu, bà Liên ôm chầm lấy Đức…
Hai má con ôm nhau khóc nức nở, một lúc lâu sau có lẻ nước mắt cuốn trôi đi hết tất cả mặc cảm tội lỗi, làm hai người cảm thấy nhẹ nhỏm thoải mái, Đức đã thôi khóc lúc này nó mới cảm nhận được cặp vú to của má nó đang ịn lên cái ngực trần của mình, mỗi tiếng nấc là cái vú nhúc nhích làm cái núm cạ lên cạ xuống ngực nó. Trong người Đức bắt đầu có một cảm giác là lạ vừa sợ hãi vừa thích thú cộng thêm một chút lo lắng, cảm giác mấy bửa trước trỗi dậy trong người nó muốn làm tình với thân thể đang nằm trong vòng tay của nó, dương vật dài ra cứng ngắc, hơi thở trở nên dồn dập, tim thì đập thình thịch, người nóng lên khó chịu quá Đức muốn tống hết những tồn đọng của mấy ngày qua ra khỏi người, nó núng đến cực điểm rồi.
Bà Liên cũng đã cảm nhận được sự khác biệt của Đức, đưa mắt nhìn xuống ở giữa quần u lên một cục, bà nhìn nó một vài giây rồi lắc đầu xua đuổi hình ảnh bà vừa mới nghĩ thoáng qua, quay mặt sang chỗ khác, tấm hình chồng bà ở đầu giường như nhìn trừng trừng trách móc, bà bôí rối đẩy Đức ra đứng dậy chực đi…
Thằng Đức hụt hẩng đưa tay quơ quơ trúng tay bà nó nắm chặt kéo lại…
– Má… má… Liên đừng đi!
Một chút ngập ngừng, bà Liên rút mạnh tay ra một cách dứt khoát vội vã bước đi…
Thằng Đức chồm theo rồi mất đà ngã xấp…
– Bốp! Môi nó đập xuống nền nhà đến rướm máu.
Bà Liên hốt hoảng quay lại đỡ nó lên giường, miệng xuýt xoa…
– Chết con tôi rồi, con có sao không?
Đức nắm lấy tay bà…
– Má hứa không bỏ con nữa mà, sao má bỏ đi má không còn thương con nữa phải không!
Nói xong nó hôn như mưa lên mặt bà, bao nhiêu suy nghỉ hối hận và những lời mà nó tự hứa với bản thân đều bay đi hết, trước mắt nó chỉ muốn đút dương vật vào cái thân thể đang vùng vẫy trong tay để tống hết những tinh khi tồn đọng mấy ngày qua ra ngoài.
Liên nghiêng mình né tránh vùng vẫy, nhưng làm sao bà chống lại được một thanh niên đang hừnh hực sức sống, nó đè vật bà ra giường môi lần tìm môi bà, rồi nó cùng tìm thấy và đặt lên đó một nụ hôn đẩm nhục dục, tay nó đặt vào giữa hai đùi mà bóp nắn, mùi máu tanh tanh ở vết thương hòa quyện với nước miếng làm bà Liên thấy phấn khích, chống cự yều dần, yếu dần rồi để yên hai tay quàng lên cổ Đức, thay gì ưởng người lên để đẩy nó ra thì bà lại ưởng lên đón nhận bàn tay Đức bây giờ đã thọc vào trong quần lót, đang mân mê hai cái mép âm hộ làm nó túa nước ra. Liên với tay lên đầu giường lật úp tấm hình của chồng xuống…
Hai thân thể hấp hấp nóng quấn vào nhau, bàn tay Đức lần mò lột bỏ từng miếng vải trên thân thể của má hắn, bà Liên không chống cự mà còn phụ giúp nó để lột mảnh vải cuối cùng hình tam giác che đậy bộ phận quan trong nhất trên cơ thể bà, dương vật Đức bật ra khi cái quần sọt được kéo xuống nó chồm sấp lên người Liên mông nhấp nhô liên tục nhằm tìm được cái lỗ đã đem đến cho nó sự cực khoái nhưng dương vật của nó chỉ chọt lung tung lên bụng bà Liên.
Liên lúc này nằm yên nhắm mắt chờ đợi cái dương vật to lớn tách hai mép âm hộ của mình ra để chui vào, nhưng nó chỉ đâm lên cái bụng làm bà Liên bực mình khẽ nhăn mặt, nhưng nhớ đến nó bì mù Liên lắc đầu như thông cảm, tay đưa xuống cầm lấy dương vật ra rà vào cửa mình, đến cái lỗ ẩm ướt bà ưởng mu lên hai chân bà quắp vào hai bên thân thể của đứa con kéo ghì xuống.
Đầu dương vật Đức bị bó chặt làm nó thích thú nhấp nhấp từng cái, từng chút một dương vật nó đi vào và bị bó chặt trong cái âm hộ trơn nhớt, khi đã vào hết nó nằm im để tận hưởng khoái cảm khi dương vật nằm trong âm hộ.
Bà Liên thở hắt khi dương vật nằm tron vẹn trong âm hộ bà, nó như nở lớn trong âm hộ bà làm bà thấy sướng khoái và mất tự chủ…
– Ah! Liên… sướng… quá… vào nữa… đi… Đức… vào sâu… thêm… nữa… đi… Đức, ấn… sâu… vào… thêm… đi… Đức… ôi… sư… ớ… n… g… quá! Đức… muốn… làm… gì… thì… làm… Liên… cho… Đức… hết… đó.
Đức lúc này như bừng tỉnh và bắt đầu nhấp, không hiểu ai đã chỉ nó mà nó khi dương vật vào hết nó lại rướn thêm sâu vào làm bà Liên sướng điên cả người hai tay vừa bấu vừa chà lên tấm lưng to bè va trắng của nó, miệng lảm nhảm…
– Ôi! Agg… agg… Liên sướng quá mình ơi! Chết Liên rồi mình ơi!
Tiếng rên của bà Liên làm Đức thấy phấn khích thêm, hai tay chống lên lấy thế nhấp những cú thật mạnh vào âm hộ má nó.
– Phạch! Phách! Phạch!
Mỗi cú nhấp là bà Liên lại ưởng âm hộ lên cao như muốn nuốt hết nó, mấy ngón tay bà cào cấu, chà, bóp vào hai cái mông trắng bóc của đức làm nó hằn đỏ lên, hai cái vú bự đong đưa đầu nghẻo sang một bên với vẽ mặt cực kỳ sung sướng, miếng rên hù hừ theo mối cú nhấp, bà đang sướng cùng cực.
Lổ chân lông nở lớn ra lông dựng đứng lên khi cảm giác cực sướng lan khắp người bà, hai chân đưa lên bấu chặt lấy Đức để ngăn cho dương vật chạy ra, tay thì ôm gich như muốn đu cả thân người lên khỏi mặt nệm, đầu rút vào ngực Đức…
– AAGG… aggggg… bà Liên rên lớn và như hóa đá trong tư thế đó khi từ âm đạo bà trào ra một dòng nước nhờn nong nóng…
Đức cũng rùng mình phóng tinh ào ạt vào sâu trong âm hộ đầy nước của bà Liên, khi những giọt tinh cuối cùng đã được tống ra nó còn ráng nhấp nhấp thêm mấy cái mặc kệ cái dương vật đang nhỏ dần của mình, nó để dương vật nằm yên trong âm hộ không thèm rút ra ôm cứng lấy bà Liên…
– Đức thương má Liên Lắm, thương má liên lắm, đừng bỏ Đức đi nữa má Liên.
– Má không bỏ đi nữa đâu, má thương Đức lắm. Bà Liên thì thầm vào tai nó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức |
Tác giả | Hùng Lai |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 24/07/2021 03:33 (GMT+7) |