Hoàng Dung một bên ưỡn vú cho Doãn Chí Bình hưởng dụng, một bên đưa mắt với Tiểu Vũ dâm thanh nói:
– Hảo Tiểu Vũ! A… Phia dưới ta rất khó chịu nha! Nhất định là do khi nãy tắm rửa bị đại xà cắn rồi… A… Tiểu Vũ ngươi đừng dùng tay móc vao tiểu huyệt người ta… A… Mau lên… Mau dùng đại nhục bổng giúp ta kiểm tra đi… A…
Tiểu Vũ cười hắc hắc:
– Hảo sư mẫu! Nên để Doãn huynh giúp ngươi đi! Hắn có cái còn lớn hơn so với đại xà trong phòng tắm! Ha ha ha!
– Tiểu Vũ đáng chết… Đi! Ngươi đi… A… Nhanh một chút… Ta lại chảy rất nhiều nước rồi!
Hoàng Dung không ngừng lay động hạ thân, hướng mông ra phía sau áp sát vào hạ thân Tiểu Vũ, để cho Tiểu Vũ từ phía sau dễ dàng cắm vào tiểu mỹ huyệt của nàng.
Nhưng Tiểu Vũ tinh không để ý tới Hoàng Dung, đem Hoàng Dung ôm vào trong lòng, hai bàn tay phân biệt nắm lấy song cước Hoàng Dung tạo thành hình chữ V, làm cho Hoàng Dung dễ dàng nhìn thấy tiểu huyệt đang ướt đãm dâm dịch, hướng ra ngoài trương ra hơp vào bài xuất dâm thủy.
Doãn Chí Bình đã bỏ ra song nhũ Hoàng Dung, bắt đầu từ từ cởi quần áo toàn thân, lộ ra vóc người kiện mỹ, thanh đại nhục bổng rất kỳ lạ, quy đầu rất lớn, nếu đại quy đầu ở trong tiểu huyệt rút ra cắm vào thì sẽ làm cho nữ nhân phi thường khoái cảm.
Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung nhìn đại nhục bổng xong dáng vẻ trực nuốt nước miếng, thập phần hưng phấn, đưa hai đùi Hoàng Dung giang ra thành hình chữ V, chỉ thấy tiểu huyệt Hoàng Dung vẫn như cũ trương ra hợp vào chảy ra dâm thuỷ, không vì bắp đùi giang ra mà âm huyệt lộ ra tiểu động, chứng tỏ Hoàng Dung huyệt hộ bảo dưỡng rất tốt, phi thường đàn hồi.
Lúc này đôi mắt đẹp của Hoàng Dung đã khép lại, kiều thanh rên rỉ, chuẩn bị hưởng thụ đại nhục bổng trừu sáp. Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung hình dạng dâm đãng, đưa mắt tới Doãn Chí Bình, chỉ thấy đại nhục bổng thẳng đứng doạ người của Doãn Chí Bình, dài chừng một thước, quy đầu to như nắm tay, bên ngoài phi thường thô ráp, đầy những cục thịt sù sì. Tiểu Vũ biết cái đó là di chứng do hắn thường đến kỹ viện mà nhiễm bệnh, có chút nghi ngại, có nên để cho hắn đút vào tiểu huyệt sư mẫu không, nếu để sư mẫu ngã bệnh chính mình sẽ có đoạn thoài gian không chơi đùa nàng được. Hắn cũng không biết Doãn Chí Bình tại phòng tắm đã đút vào tiểu huyệt của Hoảng Dung, chỉ nói sư mẫu để cho Doan Chí Bình nhìn trộm hoặc thủ dâm mà thôi, bởi vì sư mẫu biết Doãn Chí Bình sẽ đến nhìn lén nên cố ý muốn thủ dâm cho hắn nhìn trộm.
Mà Doãn Chí Bình tại phòng tắm đút vào tiểu huyệt Hoàng Dung xong, cố ý không nói với Tiểu Vũ, hắn trong lòng đã có tính toán, chính mình trên người đã mang bệnh nếu sớm nói cho hắn biết thì sẽ không có cơ hội kiền Hoàng Dung nữa. Hiện tại Hoàng Dung dâm tính đã phát, bất quản như thế nào cũng sẽ không cự tuyệt mình. Nhưng Tiểu Vũ cũng không vạch trần Doãn Chí Bình, bởi vì hắn muốn nhìn một chút sư mẫu mĩ mạo trong tim để cho một tên gia hoả cuồng sáp sẽ có dáng vẻ gì?
Doãn Chí Bình đại nhục bổng đang thẳng đứng tại ngoại âm Hoàng Dung di chuyển ma xát, nhưng không tiến vào, Hoàng Dung bị ma xát làm hạ thân loạn động, muốn tự mình đem đại quy đầu Doãn Chí Bình nạp vào bên trong âm huyệt, nhưng Doãn Chí BÌnh cố ý không đút vào nàng, đưa nhục bổng lùi lại, Hoàng Dung thở dốc liên tục:
– A… Hảo ca ca… Nhanh lên… Nhanh tiến vào nha! Người ta sắp khó chịu chết mất…
Tiểu Vủ cắn nhẹ vào tai Hoàng Dung:
– Tiểu dâm phụ! Ngươi tỉnh lại mở mắt nhìn một chút! Có đại xà muốn cắn ngươi!
Hoàng Dung nghe thấy mở đôi mắt đẹp, mị nhẵn như có nước nhìn Doãn Chí Bình đang dùng đại nhục bổng doạ người kia ma xát ngoại âm của mình, mà không tiến vào trong âm đạo ướt đẫm chảy nước của mình. Trên đại nhục bổng đầy những cục thịt sù sì, rất kinh khủng, không giống với kê ba thô đen của Tiểu Vũ, những cục thịt sù sì có màu đỏ hồng, không phải như dương cụ kia có màu hồng đen, phi thường bệnh hoạn. Hoàng Dung cả kinh, lúc ở phòng tắm bị Doãn Chí Bình đút vào tiểu huyệt thì khồng tử tế chú ý nhìn, bây giờ nhìn lại mới thấy rõ ràng, đại quy đầu kia không ngừng ngúc ngoắc lay động, so với rắn rết còn muốn kinh khủng hơn.
Hoàng Dung đã có điểm hoải nghi Doãn Chí BÌnh có bệnh tật, kinh hãi hỏi:
– Doãn đạo huynh, ngươi… ngươi… A… Đừng cọ xát nữa… Mau cầm đại xà của ngươi ra… Ta không muốn nữa… A… Ngươi có phải có bệnh hay không… A… Đừng đút vào nha… A… Hảo sảng…
Doãn Chí Bình đột nhiên đem đại quy đầu đút mạnh vào, chỉ thấy tiểu âm thần Hoàng Dung bị đại quy đầu phân khai, mép thị khẩn khẩn bao lại phần thịt sù sì phía trên quy đầu, dâm thủy cũng từ bốn phía nhục bổng chảy ra, phun lên trên phần da thịt sù sì của nhục bổng, thuận theo khe đùi Hoàng Dung từng giọt chảy xuống đất.
Lúc này Tiểu Vũ thấy Hoàng Dung phát hiện ra, sợ nảy sinh sự cố, mới đánh mắt sang Doãn Chí Bình, bảo hắn đừng gấp! Ôn nhu nói với Hoàng Dung:
– Tiểu bảo bối! Không phải sợ! Doãn đạo huynh không phải cố ý! Chính là gặp phải sư mẫu xinh đẹp nên không nhịn được! Ngươi cũng để cho đại nhục bổng của hắn ma xát lâu như thế, tiếp xúc như vậy, cái gì có thể cũng nhiễm rôi. Nói lại, Doãn đạo huynh tính bệnh đã khỏi, chỗ thịt sù sì kia chính là vết sẹo lưu lại, sẽ không có nguy hiểm gì, Doãn đạo huynh ngươi nói có phải hay không?
Lại quay sang Doãn Chí Bình nháy mắt ra dấu.
Doãn Chí Bình lập tức hiểu ý nói:
– Quách phu nhân! Ngươi đừng sợ! Ta tịnh không có bệnh tật gì, chỗ thịt sù sì đó là ta cố ý lưu lại, trừu sáp vào đàn bà sẽ rất sướng, ngươi nói có phải hay không…
Kỳ thật Doãn Chí Bình đối với trên người mình có hay không bệnh tật cũng một điểm cũng không nắm chắc, nhưng vì kiền được Hoàng Dung mỹ mạo khuynh võ lâm, cũng cố gắng giả vờ.
Hoàng Dung bán tin bán nghi kiều thanh hỏi lại:
– Ta biết sẽ rất sảng nha! Nhưng vì sao ngươi không nói trước ngươi đã từng có bệnh chứ! Cái này người ta chỉ có làm cho ngươi đeo thượng minh giao sáo đến kiền ngươi ta thôi!
TIểu vội vàng muốn đi lấy, nhưng bị Hoàng Dung gọi lại:
– Quên đi, không cần nữa, ngươi cũng đã vào rồi, thì không cần nữa, dù sao ngươi cũng không phải chưa kiền qua tiểu huyệt người ta, bây giờ dùng cũng không còn tác dụng nữa, đeo cái đó lên kiền không có sướng nữa, người ta còn muốn Doãn đạo huynh đem bảo bối bắn vào trong tử cung ngươi ta mà… Cảm giác kia quá sung sướng… A… Tiểu Vũ, ngươi đừng nghịch tiểu đậu đậu (hạt đậu nhỏ ) nha… Bây giờ nó theo Doãn ca ca rồi… A… Được rồi… Được rôi… Ngươi ta để cho ngươi sờ bộ ngực được không…
Tiểu Vũ hắc hắc dâm tiếu, vươn hai tay phân biệt cầm song cự nhũ của Hoàng Dung, ngón cái và ngón trỏ kẹp vào hai khỏa bồ đào đỏ hồng, bắt đầu xoa nắn, lập tức nhũ thủy từ song nhũ Hoàng Dung rỉ ra, Hoàng Dung bị xoa nắn làm cả người run loạn, khuôn mặt đỏ bừng, hai chân giang ra, dùng ngón tay trái vạch hai mép âm thần ra, tiểu âm thần phấn hồng và âm hạch sưng đỏ nhô lên ướt đẫm dâm thủy, long lanh phát sáng. Hoàng Dung thuận thế nhấc mông lên, làm nộn huyệt mở ra, dâm thanh nói:
– Doãn ca ca… Mau đến nha, dùng đại kê ba của ngươi cắm vào ta đi… Tiểu mễ mễ của ta chảy ra nhiều nước quá… A… Ngươi đưng ma xát nữa… Mau cắm vào ta… A… Lại chảy nước nữa…
Doãn Chí Bình dâm tiếu nói:
– Ngươi là tiểu dâm phụ thiếu kiền… Muốn đạo gia ta kiền ngươi… Tỉnh lại mở mắt tử tế nhìn, nhìn xem ta thế nào nhập vào tiểu dâm huyệt của ngươi…
Mà lúc này tay phải Hoàng Dung lại đặt trên âm hạch của mình không ngừng kéo qua kéo lại, dâm thủy trong tiểu huyệt chảy tràn ra, đôi mắt đẹp long lanh như sóng nước mùa thu nhìn vào tiểu huyệt mình, âm thần ở tiểu huyệt bị cự thương của Doãn Chí Bình cọ lên cọ xuống, quy đầu chọc ra chọc vào tại tiểu âm thần, nhưng lại không cắm vào. Hoàng Dung hé miệng không ngừng liếm bờ môi đỏ mọng:
– A… Ta thấy được… A… Đại nhục bổng to thật khủng khiếp nha… Mau thao ta… Phía dưới ta rất đáng thương… Nhất định sẽ thao phá âm huyệt… Doãn ca ca… A… Ngươi cần nhẹ một chút nha… Ngươi ta cái gì đều cũng cho ngươi… A… Sảng… sảng… sảng… A… A… A…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thần điêu dâm nữ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Cho người khác địt vợ, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Đụ tay ba, Hiếp dâm tập thể, Truyện cổ trang, Truyện dâm hiệp, Truyện dâm Trung Quốc, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình |
Ngày cập nhật | 06/12/2017 01:06 (GMT+7) |