Nguyên lai trên đường về nhà, Dương Qúa đang muốn tắm táp một phen, nhớ tới cách chỗ hắn không bao xa có một dòng suối, lại nhìn ngắm thân hình Mục Niệm Từ một phen, trong đầu hắn nổi lên một ý nghĩ xấu xa. Hắn từ đằng sau ôm lấy Mục Niệm Từ, hai tay chụp lấy cặp nhũ phong cao vút cực kỳ đàn hồi được bao bọc bởi một lớp y phục của nàng, hai ngón tay vê vê đầu vú rồi nói khẽ vào tai Mục Niệm Từ:
– Nương, hài nhi muốn tắm suối, nương tắm cùng hài nhi nhé?
Cảm nhận được nhục bổng của Dương Qúa đang cương cứng cạ cạ vào sau mông nàng, Mục Niệm Từ liền biết được Dương Qúa đã động tình, hơn nữa bản thân nàng cũng đang rất muốn tắm do tinh dịch, dâm thuỷ cùng mồ hôi của cuộc giao hoan hồi nãy còn dính trên người làm nàng rít rát vô cùng khó chịu. Mục Niệm Từ “Ân” một tiếng nhu thuận rồi để Dương Qúa dẫn nàng tới dòng suối gần đó.
Nói là Dương Qúa dẫn Mục Niệm Từ đi nhưng thực tế không phải vậy, phải nói là đẩy đi thì đúng hơn. Thì ra Dương Qúa vốn đã không yên phận, hắn cắm nhục bổng mình vào sau cúc huyệt của Mục Niệm Từ, mỗi nhịp trừu sáp của hắn là Mục Niệm Từ bước đi nửa bước. Hai tay cũng không quên kéo cặp phong nhũ ra ngoài sự trói buộc của lớp y phục mà đùa bỡn. Cặp nhũ phong trắng muốt qua sự kích thích nắn bóp của Dương Qúa đã cương cứng lên, hai đầu vú dựng lên kiêu hãnh cùng phập phùng lên xuống theo hành động trừu sáp của hắn.
Gần tới được dòng suối, Dương Qúa cũng đã hơn sáu trăm lần trừu sáp, hắn để Mục Niệm Từ tựa tay vào một cái cây gần đó rồi dùng tay đưa một chân của nàng lên cao, để lộ ra tiểu động xinh đẹp quyến rũ động lòng người. Tiểu động ướt đẫm dâm thuỷ rất nhanh chóng tiếp nhận sự chiếm hữu của một nhục bổng thô dài. Mục Niệm Từ sung sướng rên rĩ trong khoái cảm, Dương Qúa đè nàng vào sát thân cây mà trừu sáp khiến cho cặp nhũ phong cự đại liên tục ma sát với thân cây thô ráp. Mục Niệm Từ bị Dương Qúa làm cho dục tiên muốn chết.
Đang lúc Dương Qúa cùng Mục Niệm Từ đang chìm ngập trong bể dục của hoan ái thì một sự việc xảy ra trên bờ suối, gần ngay chỗ hai người hoan ái mà Dương Qúa cùng Mục Niệm Từ không thể ngờ được.
Trong phòng, Dương Qúa cùng Hoàng Dung đang kịch liệt giao hoan trên chiếc giường ngủ. Hoàng Dung ngồi tựa lưng vào ngực hắn, hai mắt nhắm hờ, miệng rên rĩ mặc cho hai tay của Dương Qúa nhào nặn cặp cự nhũ của mình, còn nàng thì đang nhấp nhô hạ thể để cho nhục bổng của Dương Qúa thoải mái ra vào cúc huyệt nàng:
– Ân… a…ch nhân… hảo thống khoái… nô gia sướng chết mất… chủ nhân… a…a…nhục bổng ngaỳ càng lớn… kiền nát cúc huyệt nô gia mất… ân…nga…
Dương Qúa nghe những lời dâm đãng của Hoàng Dung thì hưng phấn lạ thường, hắn chồm lên đẩy nàng xuống tạo thành thế cẩu hợp. Một tay nắm chặt vú Hoàng Dung tay kia vỗ phanh một tiếng lên mông nàng tạo thành một dấu tay đỏ lửng, sảng khoái cười đạo:
– Hảo dâm phụ, để coi chủ nhân thế nào thu nhập ngươi, hôm nay bổn công tử sẽ kiền nát tam huyệt của ngươi, cho ngươi uống tinh dịch của bổn công tử bằng tam huyệt… ha…ha… thật sảnh khoái…rên rĩ lớn tiếng lên con dâm phụ kia! Ha… ha… hảo cự nhũ…so với nương còn lớn hơn…ha.. ha!
Nói rồi hắn mãnh liệt trừu sáp không thương tiếc cúc huyệt của Hoàng Dung, tốc độ càng lúc càng tăng tạo nên những tiếng “phành phạch”,”phành phạch” do nhục bổng va chạm vào nhục động tạo thành.
Hoàng Dung lớn tiếng rên rĩ, rất nhanh nàng bị Dương Qúa làm cho toàn thân vô lực, chỉ biết nằm sấp chổng mông cho hắn kiền. Tinh dịch cùng dâm thuỷ cứ theo mỗi đợt trừu sáp của Dương Qúa mà văng ra, vương vãi khắp giường.
Dương Qúa liên tục đổi biến tư thế, liên tục thay đổi địa điểm tấn công của nhục bổng. Từ cúc huyệt, tiểu huyệt cho đến miệng nhỏ, ngay cả cặp cự nhũ của Hoàng Dung cũng lưu lại không ít dấu vết sau nhiều cuộc tấn công của nhục bổng Dương Qúa, toàn thân Hoàng Dung dính không ít tinh dịch do nhục bổng hắn bắn ra lưu lại. Sau cùng Hoàng Dung chịu không nổi, rú lên một tiếng sảng khoái rồi bất tỉnh, phía dưới cúc huyệt cùng tiểu huyệt vẫn còn đang chảy dâm thuỷ hoã lẫn với tinh dịch.
Dương Qúa tạm thời thoã mãn, mặc lại y phục rồi bước ra khỏi phòng, địa điểm tiếp theo là phòng của Hoa Tranh cùng Quách Phù. Hai tháng trước hắn cùng Mục Niệm Từ vô tình cứu được Hoàng Dung, Quách Phù cùng Hoa Tranh, do Hoàng Dung bị luân gian ngất đi nên lúc đó Dương Qúa phải mang nàng về nhà mình. Ai ngờ Hoàng Dung khi tỉnh lại vừa thấy Dương Qúa liền sống chết gì cũng ôm chặc không buông Dương Qúa ra, cứ luôn miệng kêu Dương Qúa là chủ nhân gì đó.
Thấy hắn nghi vấn, Mục Niệm Từ ôn nhu giải đáp thắc mắc cho hắn, nàng đang nói thì bỗng dừng lại, hơi thở đứt quãng gấp gáp. Thì ra Dương Qúa ở sau lưng không chịu được nhàm chán đã luồn tay vào nội y nàng, trên dưới tập kích cự nhũ cùng tiểu huyệt của Mục Niệm Từ khiến nàng rất nhanh chóng động tình. Hai người không ngần ngại cởi bỏ hết y phục đến với nhau, những tiếng rên rĩ yêu kiều vang lên, mồ hôi cùng dâm thuỷ hoà lẫn tinh dịch làm căn phòng trở nên dâm mị hết sức.
Sau một đêm nghe Mục Niệm Từ kể chuyện xưa, Dương Qúa đã hiểu được mọi sự. Thì ra Hoàng Dung chính là nhị nương của hắn, còn Quách Phù lại là muôi muội hắn. Hoàng Dung sau lần bị luân gian do bị kích động quá mức mà mất đi kí ức, chỉ nhớ chuyện mười sáu năm trước đây, lại nhận lầm Dương Qúa là Dương Khang nên mới có phản ứng như vậy.
Thấy Mục Niệm Từ mỗi lần nhắc tới Dương Khang là lại lộ ra vẻ mắt ngọt ngào, Dương Qúa cảm thấy rất khó chịu, hắn hung hăng trừu sáp cúc huyệt của nàng khiến nàng có chút đau đớn. Dương Qúa cảm thấy vô cùng tức giận, hắn cuồng bạo trên thân thể Mục Niệm Từ trong khi miệng không ngừng hỏi nàng:
– Nương, ta và phụ thân ai lợi hại hơn, hắn có làm nương sung sướng hơn ta không?
Không đợi Mục Niệm Từ trả lời, Dương Qúa điên cuồng hét lên:
– Không cho nương nghĩ tới hắn, nương là của ta, không được nghĩ tới hắn, nương, ta khó chịu quá…a…nương mãi là của ta.
Mục Niệm Từ chợt hiểu ra nguyên nhân Dương Qúa phát cuồng, nàng nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve khuôn mặt tráng kiện của hắn, ôn nhu nhìn hắn, ánh mắt ẩn chứ thâm tình vô hạn:
– Ngốc tiểu tử, còn ghen với phụ thân ngươi ư? Hắn chết rồi nương chỉ còn lại mình ngươi, ngươi ghen cái gì chứ. Đừng lo, nương sẽ mãi mãi bên ngươi, mãi mãi cho ngươi kiền, dù cho ngươi có kiền chết nương cũng cam long.
Nghe được những lời nói ôn nhu của Mục Niệm Từ, Dương Qúa vui mừng không thôi, hắn ôm chặc lấy nàng mà hôn hít. Hai người lại tiếp tục cuộc mây mưa của mình, chiếc giường nhỏ đã không còn là chiến trường riêng của hai người, khắp nơi trong phòng đều vương vãi tinh dịch cùng dâm thuỷ.
Trải qua tám đợt cao triều, Mục Niệm Từ toàn thân vô lực nằm trong ngực của Dương Qúa, hai người đã trở lại nằm trên giường, nhục bổng Dương Qúa vẫn còn đang nằm trong tiểu huyệt của nàng. Hai người mệt mỏi ôm nhau thiếp đi.
Giữa trưa Dương Qúa mới mơ màng tỉnh dậy, hắn cảm thấy có một nữ nhân đang ngồi nhún nhẩy trên hạ thể hắn khiến cho nhục bổng hắn cứ ra vào nhục động của nữ nhân đó không thôi. Ban đầu Dương Qúa còn tưởng là Mục Niệm Từ lên cơn động tình, hắn mơ màng hưởng ứng, hai tay giơ lên chụp lấy song nhũ của nữ nhân đó mà giày nhéo, phía dưới hạ thể cũng theo nhịp nhún nhẩy của nữ nhân kia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thần điêu đại hiệp |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện dâm Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 16/11/2017 10:42 (GMT+7) |