Nắng đã lên, trao thuyền cho tôi và Lụa ông hối chèo về nghỉ, để đàn trâu ở lại ông trông hết, trên đường chèo về, thấy mênh mông là nước con thuyền lướt trên cánh đông, nhìn dáng của Lụa chao nghiêng in xuống mặt nước với thân hình nảy nở, tôi ước ao đến bao giờ lại có lụt để Lụa và tôi được bên nhau lần nữa cùng hưởng những phút giây tuyệt vời…
Là những đứa trẻ sinh ra và lớn lên từ làng rồi học hành ở đô thị, tỏa đi khắp bốn phương vì bao mưu sinh khó nhọc. Rồi nếu thành danh, hôm nay nhìn về quê hương cùng với bao kỷ niệm cũ có thấy sao xuyến thổn thức? Có ai không? Có ai cùng mơ màng như tôi? Nếu cho tôi một điều ước, tôi sẽ mua lại hết quá khứ để khỏi phải nhớ nhung khi ở xa nhà…
Con thuyền chở tôi và Lụa mải miết bơi trên cánh đồng mênh mông nước, nhìn mặt Lụa thật vui nó cười nói râm ran, trong lòng cũng vui theo tôi ngồi nhìn nó rồi chợt hỏi hay mình đã yêu Lụa, tôi chưa biết tình yêu là gì, nhưng tôi và Lụa vui lắm, nó với tay khỏa nước nhìn tôi rồi hỏi:
– Anh Tình có yêu… không?
Tôi không nói gì, Lụa lại bảo:
– Anh tồ thật.
Dọc theo hàng cây luồn qua các xóm tôi cùng nó nói về cái làng lụt nó bảo:
– Nước lụt cũng đẹp Tình nhỉ?
Tôi cũng chỉ cười cười không nói gì, về đến nhà tôi ngủ một giấc kéo dài đến trưa mẹ gọi tôi dậy, ra cửa nhìn năm gian nhà trên nước đã mấp mé bậc thềm, ba gian nhà ngang còn khoảng hơn mét nữa mới ngập mẹ tôi và anh Lợi đang thu dọn đồ, phía dưới cái sân rộng nước đã ngập hơn một mét Duyên đang bơi tắm ở đó, nó lội thật hồn nhiên. Nhìn thấy tôi nó kêu lên:
– Tắm đi anh Tình ơi.
Tôi nhìn nó rồi dụi mắt nhìn lại, thì ra nó mặc bộ đồ bằng vải katê đã cũ, mấy ngày mưa lụt không có nắng, đồ nào chả mặc được, nhưng Duyên đang mặc bộ đồ màu sáng đã cũ thật mỏng, gặp nước ướt bám lấy cơ thể cứ trong suốt lồ lộ tấm thân con gái mười ba đang tuổi dậy thì, người nó thật trắng thật phổng phao phơi bầy tất cả, cởi áo tôi nhảy xuống sân lặn một vòng rồi bơi cùng nó, con gái con trai vùng lụt đứa nào bơi cũng giỏi, nó choàng tới bám sát vào lưng tôi, tôi bơi ra xa dần, lại gần cây mít xem có quả nào chín, lấy tay vỗ tìm từng quả “bụp bụp”, chín rồi nó ngóc cổ lên chờ đợi, tôi bẻ, ầm quả mít rơi xuống rồi nổi lềnh bềnh, nó bơi theo quả mít chui vào gầm giàn mướp, vướng dây làm nó uống mấy ụm nước, tôi bơi tới đỡ nó vòng tay kẹp ngang ngực lại một khuôn ngực mới nhu nhú, dìu lại gần cành mít nó ấp úng:
– Cái… cái… quần!
Thì ra cái quần đã cũ dây thung lỏng mải bơi tụt mất lúc nào không biết, tôi cười ngặt ngẹo, bơi ra tìm được quả mít và cái quần vướng vào tàu lá chuối, mang lại đưa, nó lúng túng mãi không mặc được vì một tay còn phải bám vào cành mít, tôi tới giúp cầm cái quần bảo nó co chân lên để tôi xỏ vào, cong chân lên hết cỡ, hai tay nó đu cả người nổi lên mặt nước hai chân dạng ra chìa về phía tôi.
Mắt tôi hoa lên khi cái khe lồn con gái mười ba dạng ra trước mặt, hình ảnh lồn của Lụa ba năm trước lại hiện về trong đầu tôi, nhưng cái khe này thật trắng hồng thật phổng phao, mum múp vời vợi như đĩa xôi đang há ra, cái khe đỏ chót như da quả mận.
Duyên lúng túng, tôi cũng ngượng ngùng cái quần mãi không xỏ được, vệt lông măng đang ngả vàng lấm tấm sợi đen, tôi lại nuốt nước bọt khan, con cu rùng rùng chuyển động ngóc dậy không sao dừng lại được, rồi sự lúng túng trôi qua, khi cái quần đã mặc lại được ôm hết vào thân người, tôi tìm lấy sợi dây chuối túm lưng quần nó cột lại, dồn ép bàn tay tôi vuốt ngang mu lồn, rùng mình nó hạ chân khép hai đùi lai.
Tiếng mẹ tôi la như cháy nhà:
– Chúng mày lại tắm nửa à, quần áo đâu mà mặc, nhanh lên thay đồ phơi kịp nắng không tao đánh bây giờ.
Chúng tôi nhìn nhau cười rồi bơi vào, tôi tự hỏi “ồ sao mình toàn gặp cái lồn mười ba không nhỉ, chắc ba năm nữa Duyên cũng giống Lụa thôi mà”. Cái khám phá ngây ngô vô tình khiến tôi vừa sờ sợ vừa ngượng ngùng như ai bắt được quả tang, cái tình dục thơ ngây của trẻ con làng lụt mãi mãi là ký ức in sâu đến tận bây giờ.
– Chúng mày đâu hết rồi?
Tiếng mẹ tôi cất lên cắt làm ngưng mất dòng suy nghĩ trong đầu tôi cùng Duyên quáng quàng thay đồ, nó lúng túng có vẻ ngượng ngùng e thẹn của cô gái đang lớn trước mặt tôi. Tôi phải dục, nó mới chịu tụt nhanh áo quần, với lấy cái khăn tôi đưa cho Duyên lau người đi, nó quay lại đưa tay đón lấy cái khăn. Ối trời ơi, cái thân thể thật trắng hồng với cái mu lồn lấp lánh vài giọt nước trước, mặt làm tôi nhớ đến lồn Lụa đêm qua, và của Duyên hôm nay cứ hiển hiện trong đầu, mẹ tôi lại thét lên:
– Ăn nhanh còn đem cơm cho cô Nga nữa.
… Bạn đang đọc truyện Sông quê mùa nước lũ tại nguồn: http://truyensex.de/song-que-mua-nuoc-lu/
Đúng là trẻ con mau quên thật, lo nhìn nhắm thân thể Duyên mà tôi quên mất cô Nga còn ở bên nhà.
Xúm xít ngồi vào ăn, rồi nhìn anh Lợi hai giò cao lêu nghêu cũng đang ngồi ăn, tôi tự hỏi sao hai anh em tôi không giống nhau, anh thì cao mà ốm yếu vậy chẳng bù cho tôi bắp tay đã nổi gò múi thịt.
Mẹ bới cơm xong, tôi bơi thuyền mang cơm sang cho cô, khoảng vườn gần trăm mét giữa hai nhà chuối đổ ngổn ngang, tôi lách cho thuyền vào nhà, nước ngập trong nền nhà đến thắt lưng, cái giường nhà ngoài nổi lềnh bềnh không thấy cô đâu chỉ nghe tiếng nước dội trong buồng, ló đầu vào tôi muốn đứng tim nhìn cô đang dội từng gáo nước trên mình, cô đứng trên giường, cái giường đêm qua được kê gác lên hai cây tre cao hơn mặt nước, dáng cô nghiêng nghiêng lung linh trong ánh nắng chiếu xuống mặt nước trắng tối nhạt nhòa của không gian căn buồng vắng lặng, cô chưa nhìn thấy tôi, khi những giọt nước cuối cùng được thấm đi dưới cái khăn thì cô ngoảnh lại, đôi măt đỏ hoe hình như cô đang khóc, tôi vội lội vào bước lên bên cạnh, đúng cô đã khóc thật, cô ôm lấy tôi khóc như mưa phủ, thì ra suốt đêm qua cô không ngủ được, cô đơn hiu quạnh trong căn buồng nơi cuối xóm nước lụt mênh mông, trong khi Duyên ngủ bên nhà tôi, nửa đêm có con rắn bò lên làm cô đã sợ hãi xém ngất đi, cô đã ngồi bó gối ước ao có người đàn ông bên cạnh để nương tựa.
Tôi ôm cô vuốt ve bờ vai an ủi, cô bớt run nhưng vòng tay ôm tôi thật chặt, lúng túng tôi phải đặt nồi cơm xuống, giở nhẹ cái khăn, thân thể trắng phơi ra trước mặt, tôi ôm hôn cô như mưa phủ, cô đáp lại và siết chặt rồi nấc lên:
– Tình… Tình ơi, cô khổ quá, cô sợ lắm chắc cô về nhà mẹ thôi.
Tôi bảo:
– Cháu về rồi mà, Tình về rồi mà, cô đừng sợ.
Môi cô và tôi gắn chặt, người cô rung lên đôi môi tôi kéo dần xuống hai bầu vú no tròn cô nấc lên, thấy một vệt sẹo mờ mờ nơi bụng dưới, mãi sau này tôi mới biết đó là nơi Duyên ra đời bằng mổ.
Úp mặt lên cái mu lồn no tròn nổi vồng, đám lông lồn nham nhám tôi khụy xuống, cô dạng rộng chân, cái khe lồn mở ra hấp dẫn, lưỡi tôi vừa lách vào làm cô rên nấc lên, hai đùi khép mở bụng cô gồng cứng hứng chiu đựng cái lưỡi của tôi đang nhảy múa quét lên cọ xuống trên khe lồn, vậy là tôi biết được khi khe lồn được liếm làm người đàn bà sướng lắm, đẩy hai đùi cô rộng ra ngước cổ lên ngậm chặt vào cái ghe lồn tôi day, tôi mút cô rên lên:
– A… a… á… á.
Đẩy đầu tôi ngả ra, cô ngồi lên đưa cái lồn thật to há ra ngay trước mặt cho tôi đớp lấy day dụi vuốt ve, cô quài tay kéo quần tôi xuống, con cu của thàng con trai 16 bung ra dài thuợt đầu khấc đỏ hồng, cô vuốt cô cầm lắc qua rồi bẻ lại, đè cái lồn cô úp hẳn lên mặt tôi, lúc này tôi thấy rõ từng mảng nước nhoét ra chảy cả trên mặt làm tôi không thở được, vài giọt chui vào lỗ mũi khiến tôi sặc nước, cái cảm giác sặc nước lồn lần đầu tiên khiến tôi muốn ngẹn thở. Bỗng có tiếng ông đội trưởng bơi thuyền qua:
– Nga… Nga… cô Nga ơi nhà có sao không?
Tôi và cô hết hồn sợ ông đội trưởng lội vào thì nguy, cô vẫn bình tĩnh không dời tôi ra chỉ nói vọng ra:
– Không… không sao tất cả đều ổn.
Thế là yên tâm ông đội trưởng không ghé vào, rồi nấc lên tắt lịm hai đùi cô siết chặt cứng đờ mắt nhắm nghiền bất động, đỡ ngả người cô nằm xuống, banh rộng hai chân ra rồi cầm đút con cu dài to của tôi từ từ len vào cái lỗ lồn đỏ au chật hẹp, thì cả cô và tôi hình như quên hết tất cả, không ai còn biết gì là lụt lội nữa, cô lật tôi xuống rồi ngồi lên cầm con cu tôi cho chui vào lồn từ từ ngồi xuống, tôi hẩy lên đánh dập lia lịa như vũ bão cái đầu cu vào khe lồn chặt hẹp, cùng lúc cô nhún nhảy xoay đôi mông no tròn vặn vẹo phụ họa với tôi, cô rên nấc lên trong cái ánh sáng chập chờn loang loáng hàng ngàn ánh lung linh nhảy múa khi mặt trời chiếu qua những viên ngói vỡ để rồi lại lung linh phản chiếu ra từ mặt nước của căn buồng.
Không thể chịu nổi cái co thắt bóp chặt, cái xiết đến rã rời nơi đầu buồi, ôm chặt lấy hông cô Nga tì mạnh cằm vào vai cô, tôi dập mạnh tới tấp từ dưới lên để cho từng tia tinh trùng phụt ào ào vào lồn cô như tháo máng… tôi thả lỏng đổ gục xuống thì thào trong nhịp thở dồn:
– Nga… cô Nga, Tình sướng lắm…
Cô cũng lịm đi người mềm nhũn, hai tay buông thõng ngực và cằm cô tì mạnh xuống bờ vai tôi, hình như suốt đêm qua cô đã không ngủ cộng với sung sướng và mệt mỏi sau cú làm tình rã rời, đến thắt da thắt thịt, cái sướng đến tột cùng xuơng tủy đã làm cô ngất lịm đi.
Tôi lặng im tay xoa vuốt nhẹ lưng cô, bàn tay trượt dần xuống bờ mông mát lạnh cơ thể vừa tắm xong cộng với không gian, hơi lạnh trong căn buồng khiến làn da cô càng mát dịu đến não lùng, dư âm những cơn rùng mình co thắt nơi âm đạo kéo dài khiến con cu tôi lại giật lên đẩy ra những giọt khí cuối cùng, con cu từ từ teo lại trượt ra khỏi cái lỗ lồn trơn ướt để cho những giọt khí trong lồn cô chầm chậm chảy ra theo từng nhịp co thắt, tôi nằm yên lắng nghe cảm giác dòng chảy đang từ trôi xuống đám lông trên mu buồi, rồi man mát xuống nơi khe đít mình, ngắm nhìn tấm lưng phẳng lì của cô, tôi tự hỏi sao trên đời lại có người đàn bà đẹp như vậy, sao chú Tiến lai bỏ cô ở cái làng lụt này ra đi, rồi hôm nay số phận lại đẩy đưa để cô và tôi lại gặp nhau trong cảnh trớ trêu này.
Cô mơ màng mở mắt ngượng ngùng nhìn tôi cô hỏi:
– Cô ngủ bao lâu rồi?
Tôi không đáp chỉ hỏi lại:
– Cô mệt không?
Cô mỉm cười thỏ thẻ:
– Sướng lắm Tình ơi, nhưng cô sợ lắm…
– Cháu đã về rồi mà!
Cô lắc đầu.
– Cô sợ cô có chửa, bấy lâu nay nhiều người muốn gá nghiã làm cha Duyên nhưng cô không muốn, sợ Duyên sẽ khổ giờ lại gặp cảnh này.
Lúc này tôi vẫn chua hiểu rõ những gì cô mới nói, nhìn ra cái xà nhà thấy có cái quang sắt treo tấm tôn, phía trên có ba hòn gạch kê cái ấm đất đen xỉn, tòn ten trông như tổ ong bò vẽ, tò mò tôi hỏi:
– Cô đun nước uống à?
Cô bảo nấu nước rễ cau với lá rau răm, mãi sau này tôi mới biết do cô sợ có thai, cái thứ thuốc dân gian trừ thai in mãi trong tôi đến tận bây giờ.
Ầm ầm cơn lũ, dòng nước đập mạnh vào bờ sông của làng bên kia, kéo từng mảng bờ bãi cuốn theo dòng nước, dòng sông bên lở bên bồi, bao nhiêu đất làng bên kia lại đạp qua lắng lại để rồi cái bãi ven sông làng tôi mỗi năm mỗi dài ra mãi, ì oạp tiếng sóng lở đất lan ra, mặt nước căn buồng sao động, cô nghiêng người nằm xuống cạnh tôi hai đùi trắng toát đầy đặn, cái mu lồn phồng lên đám lông ươn ướt nhòe nhoẹt bãi tinh trùng kẹo lại như nhựa chuối, lặng yên tôi vuốt tay lên bầu vú cô thật cứng, thật đầy đặn hình như cơn hứng của cô còn chưa dứt, cô quay ngang ôm tôi thật chặt rồi thốt lên van nài:
– Tình ơi… yêu cô nữa đi, chỉ một lần này nữa thôi và mãi mãi rời xa mối tình ngang trái này nhé.
Tôi ngơ ngác lặng đi, cảm giác thật bồi hồi nhưng tôi không hiểu nổi mãi mãi rời xa cô vừa nói là thế nào, chỉ biết con cu tôi đang được cô vuốt ve nó lại cương cứng phồng lên mạnh mẽ, khi môi cô đang ngậm chặt lấy nó, để cho cái lưỡi cô đang soắn suýt vòng qua đảo lại quanh cái đầu khấc làm giật hẩy lên, nhấn sâu cái đầu buồi vào cổ họng cô.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sông quê mùa nước lũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Địt nơi công cộng, Đụ chị dâu, Đụ máy bay, Đụ mẹ vợ, Đụ với hàng xóm, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 11/12/2018 17:00 (GMT+7) |