– Sao mà giống được, anh chị là con nuôi mà.
Đêm yên tĩnh nóng nực tôi bước vào nhà tắm, cái bồn tắm thật rộng, cái vòi nước bằng đồng nhìn sin sỉn nhưng thật tốt, ngả mình bâng khuâng ước gì giờ có…
Nhớ lại, đã bao ngày rồi nhỉ, cái ngày tháng cuối cùng ở làng quê ấy, buổi trưa bữa cỗ tan, tôi chạy từ sông trở về, lòng tòng cái quần xà lỏn, cái nóng bức trôi đi đâu mất, bao nhiêu sức lực đã dồn vào đôi tay, gồng chân đạp nước để đạt cho được hai vòng bơi ngang dọc con sông, cái bực bội tưng tức nơi bụng dưới khi trận địt với Tâm không thành cứ luôn ám ảnh.
Ngày mốt đi rồi, đêm vắng mở cửa nhìn ra thấm đẫm màn đêm, chẳng hiểu vì sao mấy bữa nay trong dạ cứ bồn chồn, nhớ lại ánh mắt cô Nga thật là đắm đuối, à mà mình với cô cũng mới địt gần đây thôi mà, cô như thằng nghiện càng lén lút sao càng mạnh mẽ thế, có đêm gần nhau, cô chẳng muốn rời mình ra, hình như có linh cảm cô đã mất tôi thật sự.
Bước ra bước vào, đôi chân tôi lang thang qua vườn chuối, ngọn đèn nhà ngoài cô vẫn sáng, cô đang chải tóc, mái tóc thật dầy, nửa nằm nửa ngồi trên ghế, mái tóc buông hờ trên ngực.
Ánh mắt xa xăm, tư lự như đang nghĩ ngợi điều gì, hai chân duỗi thẳng, cái bắp đùi trắng phau chỉ có cái ánh đèn dầu thôi mà sao sáng trắng lên thế, mà cũng lạ, cái bắp đùi kia và cái vòng eo kia, mình đã cởi ra chiêm ngưỡng nó gần cả năm rồi, mà sao vẫn trào lên cảm giác thật là khao khát mê đắm.
Vuốt vuốt cái đuôi tóc, ngoe nguẩy cái đuôi tóc ngang miệng, bàn tay cô xoa nhẹ trên đùi, co chân giơ cao cái đùi thật là múp mít, chắc là do con muỗi đã cắn vào chân, sợ cô đi ngủ mất, bước ra tôi gõ nhẹ vào cánh cửa.
Giật mình, bước ra mỉm cười cô bảo:
– Sao mà khôn thế…
Cười cười tôi bảo:
– Khôn sao bằng người đợi nãy giờ.
– Ai chờ!
– Biết đâu đấy, nói đại thôi mà biết trúng.
– Không biết.
– Thôi không chờ thì đánh răng đi ngủ vậy.
– Ừ đi ngủ đi, thể nào đi học lên đó chả gặp.
– Gặp ai?
– Biết đâu đấy, bẻ bắp chẳng hạn…
Tôi ngây người đứng nhìn cô im lặng bước ra sân giếng, thả gầu “bình boong” cái gầu va vào thành giếng âm thanh vọng nghe âm âm từ giếng vọng lên, “ùm” gầu nước chìm, cái giếng quê thật thân thương gần gũi, mình kéo lần này biết đâu thật lâu mới về kéo lại.
Mà trời đã khuya rồi tắm cái, len lén kéo quần, ngồi xổm đánh răng, ào, gầu nước trôi từ lưng xuống, đứng lên không gian thật yên tĩnh, góc bờ hè phía sân hương cau trổ buồng thơm dịu dịu, quên bẵng tôi bước ra, trời ơi cây cau mau quá, cây cau đã trổ buồng.
Ngày ấy khi cải tạo lại cái vườn, chú Tiến đã mua về mấy gốc cau, tôi giữ thân chú vun gốc, lớp đất phù sa màu mỡ quê tôi, chỉ có mấy năm cây cau lùn đã trổ bông thơm ngát, để hôm nay giữa đêm hè vắng lặng, tôi đứng đây ngửi hương hoa cau thoang thoảng trong gió, nhớ về chú Tiến, nghĩ tới cô Nga, ngày mới đặt chân đến làng, ngắt một nhánh cánh hoa li ti, hương thơm tỏa ngào ngạt, quay lai nhìn vào trong nhà không thấy cô đâu, bóng đêm phủ trùm cái sân cuối xóm.
Ngọn đèn dầu leo lét tỏa ánh sáng làm cho không gian căn nhà càng thêm mờ ảo.
Quay lại cái góc sân, chết rồi nãy giờ mình vẫn cởi chuồng, quần quên chưa mặc, bụm tay vào háng ngồi nhanh xuống.
Nhỡ Duyên nó dậy thì sao, ô cái gằu đâu rồi, thì ra nãy giờ mải nghĩ ngợi, không thấy cô Nga đã ra lúc nào, cô đang rửa mặt trong nhà tắm, chết rồi nãy giờ mình thật vô duyên, tự nhiên cởi đồ.
Tiếng nước róc rách, cái nhà tắm tối mờ mờ, chợt bừng sáng lên màu da cô Nga cũng đang cởi truồng dội nước, cái gáo dừa trên tay từng dòng, từng giọt trôi từ trên cổ lăn xuống thắt lưng, cái bờ eo đầy đặn.
Tôi đứng ngây người, con cu từ từ vươn dậy, cô đang cúi mình múc nước từ cái chum, “cọc” cái gáo dừa va mạnh vang lên thành tiếng, à mà cô ra lúc nào nhỉ?
Lặng lẽ tôi bước tới im lặng ngắm nhìn, nhớ lại cái buổi cô tắm hôm chạy lụt đã tròn năm. Ngày đó chỉ được ngắm nhìn tò mò thèm khát, hôm nay trong cái không gian bình yên đêm vắng chỉ có hai người, tình cảm đã nhiều thay đổi, cô đã yêu, mình đã nhớ, khát khao hy vọng. Bất giác đưa tay chạm nhẹ. Giật mình cô quay người lại…
… Bạn đang đọc truyện Sông quê mùa nước lũ tại nguồn: http://truyensex.de/song-que-mua-nuoc-lu/
Khuôn ngực thật to, đầy đặn lung linh trắng ngạo nghệ trong đêm tối, ánh sáng từ những chòm sao trong dải ngân hà chiếu xuống, bóng tôi và cô in xuống sân đang gần nhau im lặng ngắm nhìn, cái gáo trên tay rơi xuống đất, thổn thức trong vòng tay tôi và cô từ từ ôm nhau thật chặt, im lặng không ai nói lời nào, cả khuôn ngực mát lạnh của cô trùm lên ngực tôi, môi cô hôn lên vành tai tôi nhè nhẹ nhồn nhột, cánh tay tôi nổi cả gai lên, gió sông thổi về tàu lá chuối đung đưa qua lại, cọ sồn sột vào thành nhà tắm.
Bàn tay tôi vuốt xuống lớp da mịn màng, mát rượi trên hai đùi cô, làn nước giếng long lanh mát lạnh đã làm cho tôi dịu lại, bao ngại ngùng e thẹn bay đi đâu mất, trong tôi đang bùng lên cái khát khao mạnh mẽ của người chàng trai đang bước qua tuổi mười bảy, hùng dũng quay ngang dựng lên cái đầu buồi tôi đang trong tay cô nắm chặt, cứng quá cô bẻ, cô lắc, cô vuốt, cô thèm.
Lồn cô nóng hổi, ướt át đám nước cứ tuôn ra, làm cho bàn tay tôi đang vuốt ve trên lồn cô cũng nhơn nhớt, nhòe nhoẹt khí lồn, khi ngón tay tôi luồn sâu vào, cái lỗ lồn cô đang hé ra, dạng ngửa cái lồn ra cô mời gọi:
– Tình ơi… Tình, cô máu lắm, thế này thì cô chết mất, địt cô đi, buồi Tình đã dựng đứng lên rồi.
Đúng thật, cứng thật, buồi tôi thật cứng khi cô thả tay ra, cúi người cô định há miệng mút vào buồi tôi một cái, uốn mông, môi cô mút hụt, níu theo buồi tôi tê dại, khi môi cô ngậm chặt, giật nảy hông lên tôi đẩy buồi mình vào vào sâu cổ họng “ọe”. Cô nhả buồi ra, vỗ mạnh vào mông tôi cái đét. Ngón tay tôi ngoáy trong lồn cô thật mạnh, cái đầu ngón tay cảm nhận thật dầy, lớp thịt trong cái ống lồn xiết mạnh, đám nước ộc ra hai đùi cô Nga xiết lại, đùi cô rung rung, giật giật như sợi dây đàn.
– Cô máu lắm rồi…
Thều thào tiếng cô tắt lịm.
– Thôi Tình ơi, cô không chịu được nữa… cháu ngoáy lồn nữa thì cô chết mất, Tình… Tình… địt cô đi!
Tôi cũng chẳng hơn gì, nãy giờ đám tinh khí nằm lâu trong hai hòn dái cũng đã muốn lao ra, khi cơn sướng lan tỏa khắp sống lưng, chạy lên đỉnh đầu, để cho cái đầu ngón chân tê dại.
Cô xoay lưng lại, cái lưng trắng nhờ mát rượi và thật mềm, cánh tay cô vịn vào miệng lu, cái eo hông thắt nhỏ, cái mông nở nang đầy đặn vươn ra phía sau, đón chờ dạng nhẹ hai đùi, vuốt bàn tay xuống cái lồn cô ướt nhoẹt, tôi dụi mạnh con cu từ phía sau chui vào, cái lỗ lồn nãy giờ được ngón tay tôi chọc ngoáy, giờ vẫn đẫm ướt nước lồn, há ra ngậm chặt cái đầu buồi đang phồng lên, lao sâu, lao mạnh phành phạch cái háng tôi dội vào mông cô, làm cho bàn tay cô tì vịn trên cái miệng lu cứ chao đi đảo lại. “Hự hự”… “phạch phạch”… hai bàn tay tôi ghì chặt hai hông cô xiết mạnh, cái đầu cu chếch lên, hai đùi tôi rướn lên, cọ mạnh dầu cu trong cái ống lồn, cô sướng, cô rên, hai chân đứng như không vững.
– Thôi Tình ơi… ơi ơi, sao hôm nay địt mạnh thế! Vỡ lu bây giờ.
Cái lu cô đang vịn chịu, đáy lu lật lên hạ xuống, nước trong lu sóng xánh ọc ọc, như muốn trào ra, ngả nghiêng cái lu hòa cùng trận địt, bao nhiêu bực bội, bao nhiêu thèm khá, bao nhiêu nhớ nhung, bao nhiêu sức lực dồn ra hết, dập vào lồn cô thật mạnh, để cho cái đầu buồi to dài cứ lao sâu, lao mạnh vào lồn, cô rú lên “ôi… ôi!”. Buồi tôi phun mạnh, để cho cái đêm chia tay ấy, khi đám tinh khí trong lồn cô nhiễu hết xuống nền nhà tắm.
Cô đã nâng niu kỳ cọ thật sạch cái đầu cu, nắm bàn tay thật chặt vào đám lông trên mu buồi, cô dắt tôi vào nhà như không cho tôi bỏ chạy, đẩy tôi lên giường, cô vào buồng khép cửa quay ra, nằm cùng với tôi, cô cháu lại địt nhau hai lần nữa.
“Cộc cộc” vang lên…
– Ai đấy?
– Tình ơi… Tình, em đang tắm hả?
Chết rồi, tiếng chị Linh vợ anh Thắng, mà giờ này chị lên làm gì thế nhỉ, làm dòng hồi ức bị cắt ngang, khuya lắm rồi mà, tôi mặc quần áo xong đi ra khỏi nhà tắm, chị Linh bảo:
– Bữa nay anh Thắng không về, chị lên lầu ngủ.
– Tưởng gì, chị và chau ngủ đi.
– Mà em ngủ phòng nào?
– Em ngủ phòng trước.
– Ừ, ngủ dưới một mình chị sợ lắm.
Chị Linh làm ở cửa hàng mậu dịch thời buổi gạo châu củi quế, cái công việc của chị thật đắt giá, bao nhiêu người ước muốn, người trông mong cầu cạnh, mấy tháng nay tôi đi học về, thường phụ chị cộng sổ sách, tem phiếu, bạc tiền, anh Thắng làm ở nhà máy sửa chữa ô tô, nhiều hôm đi về mệt mỏi ăn cơm rồi lăn ra ngủ, cuộc sống cứ tuần tự trôi đi.
Có chị, tôi đựoc ăn nhiều món ngon mà ở quê không có, chị Hằng đã vào năm thứ nhất, toàn học đại cương, nhưng hình như chị không ham học, các môn chị toàn hỏi thằng em lớp dưới, nghĩ thật buồn cười, nhiều hôm chị quăng cuốn tập, bảo tôi làm bài hộ rồi chị lăn ra ngủ.
Chiều đến chị dạp xe về nhà, chị Linh trở về, ăn xong hai chị em cộng sổ, có hôm than mệt chị bỏ cho tôi, chị ôm con ngả mình ngay trên đệm.
Trời đã vào đông, cái quần thun bó chị mặc, làm nổi lên cặp đùi đầy đặn, ngó nghiêng khó chịu, tôi buông cuốn tập bỏ chạy lên tầng trên, chui vào nhà tắm giải quyết…
Cái trường thật đẹp và cũng thật bất ngờ, cô bạn ngồi cạnh hôm đi thi, hôm gặp lại nhau, cứ cười cười cảm ơn nhờ bài toán hôm nay gặp lại. Chuyến xe thật chặt, ngày tết đến rồi, tôi mang cái già dặn, cái lung linh của phố phường về làng quê cũ. Nhớ sông cồn cào lao ra bến nước, sông cạn mùa nước thật trong, cái gò đá giữa sông, trên đỉnh cồn cát vạt rau lang ai mới trồng thật xanh tốt, con sông uốn khúc lượn vòng chia đôi dòng nước hiền hòa, lội xuống sông bắp chân mơn man dòng nước vờn quanh, đàn cá nhỏ bơi lượn lờ tìm mồi quanh quẩn…
Chị Tuyết đã sắp đến ngày nở nhụy, đêm làng quê sao thật bình yên, không khí se se phảng phất nỗi nhớ mong ngày gặp lại, mẹ tôi vui lắm, cha hỏi:
– Cuộc sống học hành thế nào?
Tôi cười bảo:
– Mọi điều đều tốt đẹp.
Nhưng hình như trong tôi đang ánh lên cảm giác là lạ về những ngày tháng sống bên gia đình bác cả, nó mơ hồ, tất cả như trong chờ đợi điều gì mà tôi chưa hình dung được, để cho những băn khuăn chìm đi quên đi hòa vào ngày tết làng quê đang đến…
“Éc… éc… éc…” tiếng lợn kêu inh ỏi, cái chộn rộn không khí ngày tết của làng ùa về, cái âm thanh lợn kêu sao mà vui thế, nó khác hẳn tiếng lợn kêu chạy lụt, nó rộn lên buổi sáng, buổi chiều, cuối năm trời se lạnh.
Mẹ tôi vui mừng ra mặt, mẹ làm thịt cả con lợn, mẹ bảo:
– Năm nay nhà mình ăn tết lớn.
Tiếng giã giò, tiếng chặt thịt nghe cứ rạo rực trong lòng, nhìn chị Tuyết bụng chửa gánh lá bánh ra sông, tôi chạy ra gánh phụ, chị cười liếc ngang nói nhỏ:
– Vẫn còn thương chị nhỉ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sông quê mùa nước lũ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Địt nơi công cộng, Đụ chị dâu, Đụ máy bay, Đụ mẹ vợ, Đụ với hàng xóm, Truyện loạn luân, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 11/12/2018 17:00 (GMT+7) |