Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Nghề lạ » Phần 9

Nghề lạ

Phần 9

Cô hỏi bâng quơ dăm điều ba chuyện rồi nói lớn như không sợ úp mở với tôi: buổi trưa, trong giờ nghỉ, phiền ông ghé văn phòng tôi nhờ chút việc. Tôi thấy nghẹn ngang, chuyện gì nữa đây. Chẳng lẽ từ sáng đến giờ, cô chủ ngồi vắt óc nghĩ ra các điều buộc tội tôi nên trưa nay muốn bắt bẻ hoạnh họe tôi cũng nên.

Tự dưng tôi thấy tay chân mỏi nhừ, gân cốt lỏng lẻo, các khớp như bị tháo bỏ, đâm lỏng khỏng lòng khòng. Cô chủ nói xong thì bỏ đi mà tôi thì lấn cấn vô vàn. Tâm trạng tôi không yên, chỉ mong chờ trưa đến cho xong. Có thể cô mắng mỏ tôi, lên án tôi hay có thể cô ghét cay ghét đắng mà buộc tôi thôi việc cũng không chừng.

Tôi bỏ quên bữa ăn trưa vào gặp ngay cô chủ khi kẻng báo hết giờ vừa gõ. Nhìn vẻ nhớn nhác của tôi, cô hỏi sao ăn nhanh thế, tôi bảo no không thấy đói. Cô chúm chúm môi cười, không ra giễu cợt, không ra khiếu nại.

Tôi còn đang băn khoăn thì nghe cô chủ bảo: mời ông ngồi xuống, ông có đi làm rể nhà ai đâu mà giữ vẻ khép nép. Tôi quê quá, dịch đến cái ghế cạnh đó ngồi ịch xuống. Tiếng lò xo kêu két lên làm cho căn phòng vang vọng rất lâu.

Tôi hồi hộp chờ. Cô chủ đĩnh đạc co hai bàn tay chắp vào nhau trên mặt bàn rồi thủng thẳng bảo với tôi: lúc sáng tôi ngỏ lời cám ơn ông, thực ra phải nói là xin lỗi ông mới phải. Tôi ít nhận lời đi ăn ở nhà ai, hôm đó vui quá nên uống rượu hơi nhiều, không ngờ say thất thố hết sức.

Tôi ậm ừ ngơ ngẩn. Nghĩ tới lúc đường đột cởi đại áo cô chủ và dùng khăn lau trên ngực cô, tôi nghe rõ nhịp tim đập nhanh. Trước mắt tôi lúc này hình ảnh hai chiếc vú nhỉnh nhang của cô hiện rất rõ, đến nỗi tôi thấy rõ những đường gân xanh đỏ lờ mờ chạy loằng ngoằn trên thịt.

Tôi len lén nhìn cô chủ, cảm thấy nóng như vừa nhắp qua chút rượu mạnh. Có lẽ mặt tôi hồng lên nên cô chủ trêu: phòng này có máy lạnh mà sao ông có vẻ nóng. Tôi mắc cỡ tột cùng, ấp úng không nói được một lời.

Cô chủ như chờ câu nói thấm đậm vào tâm tưởng của tôi, cô mới rỉ rả nói thêm: sao tôi bừa bãi đến vậy chứ. Uống có tí mà người nóng hừng hực, miệng phát ngôn bừa bãi làm cho ông lo dữ.

Rồi như chợt nhớ ra, cô chủ tiếp: tôi nhớ lảm nhảm đòi hỏi gì đó, có lúc như muốn bứt cởi hết áo, cứ như ai xối nước sôi vào người. Mang máng hình như ông có giúp tôi mát mẻ, nhất là lúc cảm thấy chất nước mát trên trán, trên người. Tôi cứ nghĩ đang mơ ngủ, thấy loáng thoáng tự mình hay ai giúp lột bỏ áo ngoài, áo trong ra và hai bên ngực lạnh toát như được lau mát.

Tôi nghẹn họng, tay lóng cóng không biết để vào đâu. Giá được bỏ xuống vò vò đường chỉ bên ống quần chắc là tim bớt đập ầm ầm. Cô chủ càng nói càng đủng đỉnh, y như quan tòa đang đùa giỡn với tội nhân trước vành móng ngựa.

Cô im một lúc lại ung dung kể: cũng may hôm đó bà nhà cáo lỗi đi nghỉ trước nên tôi đỡ mất mặt. Đến lúc chợt tỉnh, nghe trong nhà im ắng, biết đã khuya, soát lại áo xống gì mở toang, vú vê để bừa bãi, tôi giật thót mình.

Trong đầu lần vần không biết ai đã cởi cho tôi, nên vội cài mặc lại. Sau đó chờ bà chị thức, tôi xin phép về trước, Lúc đó chắc ông mệt đi nghỉ nên tôi không tiện từ giã, chỉ nhắn bà chị xin lỗi hộ.

Tôi lí nhí nói để cô chủ yên tâm: tôi có được nhà tôi nói lại. Tôi trách sao bà ấy không gọi để tôi lái xe đưa cô chủ về, sợ cô còn váng vất lái không vững. Tôi dấu biến việc vợ tôi kể khi thấy cô xộc xệch lôi thôi.

Tới đây, cô chủ chuyển sang một việc khác: trước tôi không nghĩ bà nhà đẹp và duyên dáng như vậy. Nay gặp mới thấy ông quả có mắt khéo chọn người bạn đời. Nhìn bà tôi cũng muốn ghen, ôi chao sao lại có người sang trọng và quí phái đến thế.

Rồi để chia xẻ sự ngợi khen, cô chủ hơi rún người tới trước, bò dài lên mặt bàn nhìn thẳng vào tôi: bà có bộ ngực thật tuyệt, tròn vành vạnh như trăng rằm, tôi chắc khi bà mặc phong phanh làm ông ngẩn ngơ hẳn.

Tôi phổng mũi như bánh xe được bơm căng, nhưng lại đột nhiên dí dỏm ví: cô quá khen chứ tôi thấy nhà tôi làm gì xuất sắc như cô nói. Lại nữa, thứ gì cũng vậy, xài quen có khi thấy nhàm, tỉ như cái xe này chắc có lúc cô cũng thấy cần đổi loại mới.

Cô chủ nắm yếu tố chuộng mới nới cũ của tôi nên nhắn nhe: ông đừng nói thế, bà chị nghe được sẽ giận. Ông không thể ví một con người với một món hàng, mỗi thứ có cái hay riêng của nó. Bà chị đẹp thế mà ông còn chê, ông muốn gì nữa chứ.

Tôi đâm trợn sự phán xét của cô. Vì nôn nóng, tôi định bốc phét để mong được ban ơn mưa móc chạm vào người cô chủ lần nữa, chẳng dè đụng phải cái đuôi nòng nọc phụ nữ.

Tôi vội đánh trống lảng: không phải tôi chê nhà tôi. Có điều cô khen quá đáng, người đàn bà có chồng sao còn giữ được nét thanh tân của bộ ngực mình. Đàn ông trăm người như một ai cũng thích giành giựt món đồ chơi của con, cho nên các bà nếu không đeo nâng chắc cũng xệ xuống quá rún.

Tôi bị chặn khựng bởi tràng cười lăn chiêng của cô chủ, cô cười tưởng bò lăn bò càn, tôi cũng chả hiểu ra sao. Rồi cô chủ bảo: ông nói chuyện rất vui. Lúc thì ông ví ngực đàn bà chúng tôi như quả bầu trên giàn, lúc lại chê teo như quả mướp nẫu, vậy thì với ông thế nào mới là đẹp toàn hảo.

Tôi mang máng nhớ tới hai vú cô chủ mà tôi nghía trộm nên dài dòng kể: chúng phải lù lù, mềm, êm, ấm, gọn, da phải trắng như tuyết, múi phải phồng như quả bơ đến độ, còn… (tôi đâm lúng túng ngang không biết diễn tả làm sao khi muốn bàn về cái núm vú, bất chợt lại lóe ra ý hay nên kể bừa) cái chỏm phải thanh, hồng như gài đóa hồng mới nở vậy.

Cô chủ bật ngửa người ra mà cười thống khoái. Tôi nhìn lom lom vào bộ ngực lên xuống của cô. Chợt nhớ ra, mặt cô từ từ đỏ và cô ngoe nguẩy đứng lên: nói chuyện với ông chán quá.

Chuyện chỉ có bấy nhiêu mà cô chủ giận thật. Suốt mấy ngày liền, cô chẳng thèm hỏi han tôi một lời. Thậm chí vừa thoáng nhìn thấy tôi là cô đã vội lảng đi. Cô vẫn làng xàng đi xem những chuồng nặn sữa, nhưng dường như cái khoang của tôi đã bị bỏ trống từ lâu nên cô chẳng buồn ghé đến.

Tôi căm vô cùng nhưng lấy cớ gì bắt bẻ cô. Nhịn thì ức nên ngấm ngầm suy tính phải tìm một cách gặp cô cho bằng được. Sau mấy ngày xoay sở và sắp đặt nên nhất định buổi chiều tôi không về.

Mọi người nghỉ việc đã về, cả dãy chuồng chìm trong vắng ngắt lâu rồi, tôi vẫn hì hục vật nhau với con bò không nghỉ. Trời tối chập choạng, phòng làm việc của cô chủ đã lên đèn, tôi chẳng thiết thắp ánh sáng mà cứ mằn mò trong bóng tối.

Có lẽ thói quen của cô chủ muốn đi củ soát một vòng trước khi ra về nên tôi nghe tiếng lẹt xẹt đôi dép của cô. Đến khi cô nghe lục cục tiếng thùng đựng sữa va chạm trên sàn thì cô cất tiếng hỏi: ai đó. Chờ cô hỏi đến lần thứ hai, tôi mới đáp.

Cô chủ rất ngạc nhiên, hỏi dồn: sao giờ này ông chưa về. Tôi trả lời cáu kỉnh: về hay không thì việc gì đến cô. Tôi muốn làm bao lâu chẳng được, có đòi cô trả lương thêm đâu mà cô lo. Nói xong, tôi tiếp tục bóp ì ạch mớ núm vú bò.

Tôi thấy cô chủ đứng im lâu lâu rồi nhóng hỏi: ông ghét tôi, nên định hành hạ ông à. Ông phải về, kẻo bà nhà đợi, lại nghĩ sai không nên. Tôi càng nóng bừng cả mặt, nạt nộ: cô e ngại thì cứ về, bà nhà tôi có đến tìm, chỉ thấy có mình tôi cũng chẳng nghĩ vớ nghĩ vẩn được.

Kế đó, tôi nghe cô chủ dịu giọng: thôi, tôi xin lỗi ông. Đừng ăn vạ nữa, để việc đó mai làm tiếp. Và tôi nghe tiếng dép lẹp xẹp đi vào ngăn chuồng, rồi một bàn tay cô tìm lấy bàn tay tôi. Hơi ấm từ tay cô truyền sang, tôi buông ngay việc bóp vú bò mà nắm mạnh lại. Cô chủ im không rụt tay, tôi nghe như có một luồng sinh khí chạy rần rần qua các sợi máu đưa thẳng lên óc.

Tôi chờ một ý kiến của cô chủ, chỉ thấy bàn tay cô bóp nhiều lần trên da và gan bàn tay tôi. Mãi mãi mới nghe cô than: tại sao ông lại xuồng xã với tôi như thế. Ông vờ mượn lúc tôi say sơ xảy việc hớ hênh, ông ngạo mạn tôi có phải.

Tôi chẳng dấu diếm gì ý tưởng của mình: nào tôi dám coi thường cô chủ, thế nhưng quả cô chủ đẹp, tại sao không cho phép tôi được khen hay nhìn ngắm vẻ đẹp mặn mà của cô chủ chứ.

Cô chủ vụt giựt bàn tay lại gắt: tôi không cấm ông nhìn tôi, nhưng cái nhìn hau háu của ông cho thấy ông không đặt thiện ý ở đó. Nhất là chỗ ông nhìn là một chỗ hết sức nhạy cảm. Tôi muốn bật cười lên thích thú, nhưng e ngại, chỉ chùng chình thưa: cô chủ còn xa lạ gì nữa đâu mà tôi phải khép nép. Tôi nghĩ chúng ta đã trở thành người nhà, chả gì tôi cũng đã một lần săn sóc cô chủ, lúc đó cô chủ đã chẳng khép nép, thẹn thùng, sao lúc này lại e dè khi tôi khen sự thực chứ.

Cô chủ hừ một tiếng nhưng không đối đáp. Tôi thuận đà tấn công luôn: mà cô chủ đẹp thật, đẹp toàn diện, dù có hay không lớp lụa che ngoài thì trước sau gì tôi vẫn nhìn rõ vẻ sắc sảo của cái món mà tôi hằng nâng niu đó.

Hai người đang bước qua một khoảng ánh sáng từ căn phòng làm việc hắt ra, tôi nhìn rõ sắc hồng in trên đôi gò má cô chủ. Tôi lẳng lặng tìm bàn tay cô chủ, đưa lên phía trái tim, lải nhải nói: cô nghe đi, tim tôi đang đập rộn rã, tôi vừa thấy lại vành dáng của bộ ngực cô. Tại sao cô không cho phép tôi được ung dung khen chúng, hay là cô chủ cho rằng người nam khen vú người nữ là sai quấy. Tôi cố tình gằn mạnh chữ vú để cô chủ bị quị ngay lúc đó.

Đúng y như rằng, cô chủ hốt hoảng vung hai tay lên thủ thế ấp nơi ngực và nén chặt lại. Tôi càng nhận ra vòng tay cô đùn vồng ngực cao lên và hẳn nhiên hai quả vú lù lù trông ngon biết mấy. Tôi nắm ngay cái tẩy yếu ớt của cô mà xoắn xuýt tán: cô chủ im nghe lời nói thầm kín trong thâm tâm cô đi. Có phải là cô đang nén cơn vui òa ập tới, tại sao cô cố trốn lánh niềm vui đang tới. Như vậy, có phải là né tránh một sự thực chăng ?

Tôi tới tấp thở những hơi vờn nơi chân tóc mai của cô chủ, đồng thời dần xoay lưng cô chủ vào phía ngực tôi. Vòng tay tôi ôm băng qua hai cánh tay cô như sợi dây buộc không để cô vượt thoát.

Cô chủ nghển cổ sang một bên, điều này làm huơng thịt da cô xông lên ngào ngạt. Tôi cầm lòng không đậu nên xiết vòng tay, cô chủ à uôm lánh né. Bất giác, tôi ấp mỗi bàn tay vào đúng chỗ ngực cô, ý là để giữ cho cô khỏi loạng choạng nhưng thực là muốn để cô chủ thưởng thức sự va chạm của tôi.

Quả nhiên, cô chủ đứng im. Tôi thập thò nghe ngóng rồi vô hình dung cử động hai bàn tay xoa day bên ngoài áo của cô. Một vài uốn éo cho phải phép và dần dần bất lực cô không chống chọi được.

Tôi vò vò nhiều lần, dần dà chỉ nghe tiếng khè khè trong cổ cô chủ. Sẵn dịp, tôi lần tìm những hột nút ở dọc dài vạt áo của cô chủ để mở từng cái một. Cô chủ lí nhí cản ngăn: đừng mà, ông, nhưng chỉ cho có lệ chứ không dứt khoát cấm.

Tôi vờ như chẳng nghe nên các ngón tay cứ thoăn thoắt mở khuy. Được cái nào thì tôi tách rộng vạt áo ra chừng ấy, còn bàn tay vô dụng thì đặt lên cái nịt vú mà vò. Tôi vò, tôi day, từng chiếc vú ọp ẹp dưới da tay, tôi nặn thành những hình dáng do tôi muốn.

Đến khi cả vạt áo đã hết khuy nút, tôi kéo nó khỏi cạp váy và lúc bấy giờ cả hai tay đều thi nhau xào xáo ăn vạ nơi cái áo nịt. Tôi xoắn chất lụa vào đầu ngón tay mà vặt, mà lăn ngầu ngầu.

Các núm vú đang mềm đều chỏi dậy, trước hơi lịt lịt sau thì búng bung ra. Tôi chỉ còn dùng một tay xoa để khỏi ngắt quãng những đợt mò bóp gây cho cô chủ ngầy ngật. Còn tay kia tôi loay hoay gỡ cái khóa cột nịt khuôn ngực.

Khi các lúp vú bị lỏng lẻo, tôi gỡ cái dây trên vai xuống. Hai vú cô chủ giờ để trần ra như mẩu ngà. Tôi úp tay vào trực tiép ôm mò lên từng các vú, biểu diễn ngắt véo, lôi kéo và nhún nhún các đầu vú cho không giãn mềm lại.

Cô chủ hết còn õng ẹo nữa, mà chỉ xuýt xoa kêu. Tôi bóp liên miên, hai quả vú ngoan ngoãn như nhạc công trổ hết tài dưới chiếc đũa thần của vị nhạc trưởng. Cô chủ kêu: ôi, ông đừng làm em đau.

Đời nào tôi lại thô bạo với cô chủ như thế nên chỉ tưng tưng nhẹ hai vú để cô có cảm giác thoải mái. Rồi bất ngờ, tôi nghiêng vểnh cổ để miệng quặp vào một bên vú mà nút bú cho cô thích.

Tôi thấy cô đu người xuống, hai chân quíu thì tôi càng bú nút mạnh và tay lào xào bóp măn cái núm vú trương phình. Tôi phải phụ xốc để cô chủ không xụm, rồi lưỡi tôi lết la thoa nơi quầng vú cô như đang phết sơn hay tô màu lên cái vú đó.

Cô chủ líu ríu, loạng choạng và chới với muốn tìm một chỗ bíu tay vào cho khỏi ngã. Tôi đẩy nhẹ cô đến bờ tường cạnh đó, khi cô đã nắm tay chắc thì tôi xoay hẳn người thay đổi bú rột rột hết cái vú này sang cái vú kia.

Cô chủ bị tôi tấn sát vào vách, người lao chao phải vội đưa cao hai cánh tay lên khỏi đầu bám vào tường làm chỗ dựa. Do đó cả một khoảnh lườn lẫn hông hở hang ra, xống áo bị tôi kéo tuột vướng lùng bùng.

Tôi phải vén cuộn thành một cục nhét lên cổ áo chặn giữ, rồi từ phía sau lưng tôi hùng hục dùng bàn tay xòe lớn vò bóp hai vú cô chủ. Cái áo nịt lủng lẳng cọ vào mu bàn tay, lắm lúc tôi bực phải hất vung lên để bóp nghiến ngấu hai vú cô chủ cho đã.

Chỉ một loáng, cô chủ kêu lí nhí: em mỏi, tự động quay mình để lưng dựa vào vách, hai cánh tay vẫn đưa cao như người làm dấu hiệu đầu hàng. Tôi vui vì hai vú giờ lồ lộ ở phía trước, tôi ghì cô chủ vào vách để vạt áo bị đè cấn, tôi hả hê vần đôi vú theo ý muốn.

Tôi nhồi, tôi nắn, tôi bóp, tôi vê, vần cho hai đầu vú lầy nhầy nơi ngón tay, cô chủ hít hà như ăn ốc húp nước mắm pha ngon cứ rít húp mãi. Tôi xe hai núm vú, chen bằng những cú cắn nút, lôi dài đầu vú ra khiến cô chủ muốn quíu cả người.

Kể ra tôi cũng hăng, thấy cô chủ không còn cấm đoán thì nghĩ mình hoàn toàn là chủ nhân ông thể xác cô, coi đôi vú cô là của riêng mình, thành ra cứ vần mò ùng ùng. Tôi nâng cao hai vú từ phía dưới, đẩy cho hai vồng thịt nhỏng lên và vừa liếm, vừa nút, vừa bú, vừa cắn, vừa nhay, cô chủ chỉ còn biết rên hư hử.

Tôi làm động tác bởi môi, bởi răng, bởi miệng, bởi mũi, nên hai vú cô èo xèo réo gọi. Tôi còn thè lưỡi lê lết dọc theo ức xuống vùng bụng cô, khiến nước miếng tôi bôi thành một lớp keo mỏng trây trúa khắp da thịt cô chủ.

Khi lưỡi tôi chạm vào lỗ rún cô chủ, tôi tạm ngưng thăm dò, rồi vểnh nhọn đầu lưỡi móc vô lỗ rún mà ngoáy như thầy hù lấy ráy tai. Cô chủ đã uốn éo vùng bụng như cô vũ nữ đang múa điệu apsara mầu nhiệm.

Người tôi chùn xuống, trong khi hai tay vẫn vói lên giữ hai vú của cô, còn cái lưỡi rúc tưng tưng trong lỗ rún, làm cô kêu nhột. Hơi hướm từ khoảnh bụng bừng ra ngào ngạt, tôi không giữ nổi phải úp hẳn mặt vào đó mà hít sâu khoan khoái.

Đôi chân cô chủ nhón nhón co co, đầu gối nhô lên hụp xuống. Tôi đề nghị gỡ bỏ cho khỏi vướng, cô chủ ré lên không cho. Có lẽ cô sợ nên tìm kế hoãn binh: thôi hôm nay như thế đủ rồi, còn để dành bận khác. Tôi nào khứng, nên lừng khừng năn nỉ nữa. Cô chủ giở cớ đã trễ để tôi không đòi, tôi mo phú vì dịp này không ào vào chắc là không còn dịp may khác.

Tôi vò vò hai vú để cô chủ tập trung chú ý vào sự xâm lấn nơi ngực, bất đồ tôi co tay giựt phăng cái váy ra. Nghe rột một tiếng thì cái váy bung cạp lòa xòa đeo nơi bắp vế. Tôi ngẩn ngơ trước màu da trắng bạch của cô.

Nhưng điều làm cho tôi ngẩn ngơ là cái đai lụa quá nhỏ, vắt vẻo che không kín con sò của cô chủ nên để lùm xum mớ tóc tiên mảnh dẻ bay lung tung theo làn gió của chiếc quạt trần. Những sợi lông phất phơ, rào rào tựa mưa sa, tựa gió cuốn.

Tôi khoắng tay tròn tròn, cô khép đùi che đậy. Thế nhưng che sao cho được mà che vì mảnh lụa hình tam giác quá khít, bị đẩy đưa càng hé chệch sang một bên và cái mà cô chủ dấu đâm ra lờ mờ hiện.

Tôi xiết hàm răng như người bị đau răng và gẩy gẩy hai đầu vú tạm thay. Cô chủ ỉ ôi: đừng mà ông, em nhún cả người. Tôi bị lôi cuốn vì tiếng thì thào của cô chủ, tôi chùi mặt lung tung bất cứ đâu tôi chạm tới.

Cô chủ càng rúm người, hai tay thu trước ngực, người cong xuống, vồng mông cong lên, trông lôi cuốn làm sao. Tôi vòng ra sau lưng cô, hai tay bụm lấy bàn tay cô đặt ở háng và lòn vào chà chà nơi nhạy cảm. Cô cố hất ra, tôi cố chen vào, đôi co như đánh vật.

Đến chừng cô thua thì hai tay tôi đã ùa vào pháo đài của cô và đang truy tìm chiến lợi phẩm. Tôi vạch từng mớ cỏ, mò mò từng mỏm mô, khám xét lung tung để chắc chắn không một tù binh nào bị bỏ sót, không một chiến cụ nào không bị thu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Thông tin truyện
Tên truyện Nghề lạ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Cho người khác địt vợ, Chồng địt vợ, Đụ vợ bạn, Truyện ngoại tình
Ngày cập nhật 26/10/2017 10:01 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện người Việt ở Mỹ - Tác giả Vi Tiểu Nhân
Trong thế giới nhân loại, tình yêu thì ai cũng biết, nhưng thực hiện thì khó chết con đĩ mẹ! Mỗi ngày không biết bao nhiêu người nhân danh đủ thứ chủ nghĩa chỉ để giết nhau. Vì tiền giết nhau, vì tình giết nhau, nhân danh Tôn giáo giết nhau. Cuối cùng xúm nhau chết một cách ngu xuẩn. Tui chỉ thích kể chuyện thú vị hơn là chuyện: Tình yêu, tình dục con người trần tục, như chuyện vợ chồng thằng Mễ hàng xóm. Bởi vì tụi tui đang ở Mỹ. Bà xã tui có một thân hình như người mẫu đẫy đà vú bự. Vú một vú. Đít một đít. Thằng nào nhìn thấy cũng thèm thấy mụ nội! Sau khi sanh con xong bả còn bự ra thêm nữa. Có lần tui tá hỏa tam tinh khi thấy con cặc giả trong tủ điểm trang của bả. Con cặc có gắn bin ngọ ngoậy. Tui tức hỏi bả ” Bộ tui đụ bà không sướng hả?” Bả nguýt tui rồi phang ngang: “Biết còn hỏi!” Nguẩy đít bỏ đi. Thật ra tui đụ rất dở. Leo lên chưa vài giây là tui ra mẹ nó rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ với hàng xóm Sex bú cặc Truyện của kiều bào Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn
Hoa bướm - Tác giả Kinh Bích Lịch
Phần 2 Bỗng nhiên, tôi hơi run. Tim tôi đập loạn xạ. Đã từ lâu, tôi cũng ít gần đàn ông, nên sự đòi hỏi sinh lý cứ nung nấu trong lòng. Đôi ba lần, tôi cứ sắp buông mình sa đọa cho một vài gã đàn ông từng tới đây ve vãn, nhưng rồi tôi cũng ráng chế ngự được bản thân mình. Anh nói thiệt đó hả? Tôi vẫn cố cười, dù cho cái cười gượng gạo. Anh có bao giờ nói chơi. Cái đó thì chưa chắc! Nhưng tại sao, Quỳnh chưa thực sự hiểu nỗi? Quỳnh từng làm cái nghề này nhưng chưa bao giờ với người quen biết và thân thiết giống như anh. Nó giống như loạn luân hay sao đó... Không được đâu... Không biết lý do gì... Lạ lắm... Em hỏi những người đàn ông khác xem. Có anh chàng nào không thầm nghĩ vớ vẫn tới vợ của bạn mình. Nếu vợ bạn mà chịu lén lút mình, ai mà ngu không thử... Hình như cái gì cấm kỵ là cái đó... quý giá hay sao! Quý giá... Tụi đàn ông của anh thật là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện nhẹ nhàng
Gái một con - Tác giả Sịp
Phần 9 Mặc dù hai chị em nào còn xa lạ gì nhau nữa, tôi đã từng bú và nựng vú chị, thậm chí tương kế tựu kế cũng đã lột hẳn chị ra, vậy mà khi nghe tôi đề nghị để nút cho chị bớt căng cương sữa, chị cũng tỏ ra đắn đo suy nghĩ mãi. Chuyện rành rành ra đó, thằng cu Tý đau bị cấm bú sữa mẹ, hai vú chị nhức nhối và tấy đỏ, nhưng chị vẫn lo lo chi đâu. Tôi gạn hỏi lý do thì chị phân giải: Chị sợ mấy giai thành phố lanh lẹ hơn miệt dưới, các cậu rành sáu câu, làm phụ nữ dễ xiêu đổ. Tôi cũng đặt vấn đề với chị: Bộ nói vậy mấy anh dưới quê hiền lành lắm sao. Chị giải thích: Thanh niên mấy ai hiền, nhưng họ hổng sắc mắc như em. Tôi đánh bạo hỏi tới luôn: Thì ai thấy vú đàn bà mà hổng ham, chị đã dám cho ảnh rờ thì cho thêm em cũng đâu có sao. Chị từ tốn nói: Họ rờ rờ bóp bóp thôi, chớ ít khi mê mẩn như em, nhứt là tay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex mút lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi