Hội trường của Casino “Human Paradise” tại thành phố S. J, thuộc tiểu bang California hôm ấy thật là nhộn nhịp xôn xao. Hình như ông bầu kiêm nhạc sĩ Tam Kim có tổ chức Đại Nhạc Hội ở đấy thì phải.
Cái “hình như” đó đã trở thành sự thật. Thiên hạ đổ xô đi mua vé, rỉ tai nhau rằng thành phần ca sĩ chuyến này thật là nồng cốt, bao gồm toàn những tên tuổi gạo cội cả nam lẫn nữ tại hải ngoại, và nghe đâu lại có cả một thành phần hùng hậu của “ca sĩ hàng đầu” từ Việt Nam sang tham dự nữa. Vé bán cứa cổ là hai trăm đô một vé, thế nhưng chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ trước khi trinh diễn đã bán hết sạch. Và lạ lùng hơn nữa là đại đa số khán giả bỏ tiền mua vé hôm đó đều là phái nữ và một số các đấng mày râu yểu điệu. Nhiều nhất dĩ nhiên là các cô thiếu nữ trẻ tuổi vẫn còn “mơ mộng”, kế đến là các bà sồn sồn, và sau đó là các bà góa và các bà “divorced”. Có một số cô trẻ măng, hình như là dưới tuổi vị thành niên nhưng ban tổ chức cũng mắt nhắm mắt mở cho “thông qua” chứ không buồn hỏi giấy tờ. Số khán giả sấp hàng tấp nập đi xem ước lượng phải từ 1500 cho đến 2000 người. Mọi người xếp hàng nối đuôi nhau dài ra đến tận ngoài đường.
Thỉnh thoảng có vài cô, vài bà sồn sồn muốn “chen” vào giữa hàng liền bị đẩy ra ngay tức thì, và kèm theo đó những lời chửi thề ngoạn mục của lối giang hồ, không “tiếng Đức” thì cũng “tiếng Đan Mạch”.
Một nàng ký giả của tờ báo “Đít Vịt” trông cũng xinh xắn đẹp gái đi ngang qua trông thấy hiện tượng như thế cũng phải “tắt kinh”… í quên, “thất kinh”. Thấy hay hay, nàng ta tò mò tới xem thử ra sao. Trước cửa là tờ bích chương quảng cáo “Đại Nhạc Hội” như thường lệ thôi chứ không có gì đặc biệt cả. Nhưng ngay bên cạnh đó là một hình “thượng bán thân” một “người mẫu” phái nam người Việt, với thân thể cường tráng, những bắp thịt nổi lên cuồn cuộn chẳng khác gì một “Mr. Universe”. Ngay phía dưới hình là những hàng chữ lớn đập ngay vào mắt người xem.
– ĐẾN ĐỂ XEM MỘT MÀN VŨ SEXY ĐỘC ĐÁO, CHƯA TỪNG BAO GIỜ CÓ TRONG CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT CHÚNG TA.
– ĐẾN ĐỂ XEM MỘT THÂN HÌNH BỐC LỬA CỦA MỘT CHÀNG TRAI TRẺ TUỔI ĐẦY “KHÍ THẾ VÀ NHỰA SỐNG”.
– ĐẾN ĐỂ XEM MỘT CON CẶC KHỔNG LỒ DÀI KHỦNG KHIẾP CHƯA TỪNG THẤY XUẤT HIỆN Ở BẤT CỨ NƠI NÀO.
Tiếng tâm sự, tiếng xì xầm bàn tán của các cô các bà, ôi thôi làm vang động khắp cả hí trường. Nhân viên giữ trật tự đã nhiều lần phải lên tiếng bảo im lặng nhưng không có hiệu quả.
– Nội cái màn ấy là đáng 200 đồng rồi.
– Con cặc dài nhất tôi được nhìn thấy là dài khoảng 8 inches, không biết con cặc của thằng cha này dài cỡ nào.
– Tôi chán chồng tôi quá rồi! Cặc thằng chả lên hết cỡ chỉ được có 2 inches, chơi chẳng sướng chút nào hết!
– Đây là lần đầu tiên em được coi cặc đó chị!
Có vài “đại hiệp ẻo lả” dáng đi ưỡn ẹo ôm nhau hôn môi, thích chí cười tủm tỉm nói:
– Ai bảo người Việt không có cặc bự hả? Đây thật là một niềm hãnh diện lớn cho dân tộc.
Một ông giữ trật tự bực quá không chịu nổi phải đổ quạu lớn tiếng nói:
– Thôi, cho tôi xin đi mấy bà, mấy cô. Muốn coi cặc bự cặc dài thì cũng phải từ từ một chút chứ, làm gì mà cứ nhắng lên vậy? Bộ nứng lồn hết cả đám rồi hả? Cặc gì thì cặc, trước sau rồi các bà các cô đều được coi cả mà!
Ông ta vừa dứt lời thì một tràng cười nổi lên chẳng khác gì những tiếng bom thả hay lựu đạn nổ ngoài chiến trường. Rồi chính ông ta cũng không nhịn được, phải bật cười.
Cô ký giả “Đít Vịt” tới xin được vào để “quay phóng sự” cho tờ báo nhà. Nhưng ông bầu Tam Kim nghiêm mặt nói:
– Cô phải mua vé như mọi người. Nhưng vào trong thì cấm không được chụp hình hay quay phim đó nghe. Chỉ có chúng tôi mới có thẩm quyền làm việc này mà thôi. Mà nói để cô rõ là hết vé rồi đó. Chịu khó mà đưa tiền mặt đây thì tôi cho vô.
Không còn đường chọn lựa, cô ký giả bèn lục bóp, móc hết túi trên, moi hết túi dưới chỉ còn được khoảng 180 đồng. Cô ta vuốt lại từng tờ cho ngay ngắn, đếm lại một lần, đưa cho ông bầu rồi “ca bài ca con cá”:
– Xin “ông bầu” thông cảm cho, em chỉ còn có từng này thôi. Lấy đỡ giùm em nhé!
Dứt lời, nàng ký giả hôn ông bầu Tam Kim nghe một cái “chụt” rồi đặt tay xuống phía dưới, khẽ “vuốt ve thằng nhỏ” của ông ta mấy cái.
Ông bầu Tam Kim “sướng quá”, đưa tay cầm tiền, miệng khẽ kêu “đã quá, đã quá”. Mặc dầu “lỗ” hai chục bạc, nhưng ông ta nghĩ đến trong tương lai thế nào chắc mình còn phải cần đến nhà báo đăng hộ quảng cáo nên ông ta “không nỡ” làm khó làm dễ nhà báo. Đưa tay còn lại sờ vào mông cô ký giả xoa một hồi, “béo” mấy cái, ông bầu Tam Kim từ tốn nhỏ nhẹ nói:
– Thôi cũng được. Cô thấy đó, với số khán giả như thế thì tôi đâu cần mấy đồng “bạc vụn” này của cô đâu. Nhưng thấy cô hiền lành tử tế…
Cô ký giả ra vẻ sung sướng, đôi mắt như mơ màng, tình tứ nhìn ông bầu Tam Kim, khẽ lè lưỡi động đậy như liếm qua liếm lại rồi nở miệng cười toe toét đi thẳng vào bên trong theo sự hướng dẫn của một “anh bảo vệ” lực lưỡng.
Mọi người thấy thế lại ồn ào, la ó lên như vỡ chợ.
– Đâu có được! Cô ấy tới sau tụi tui mà lại được vô trưóc à?
– Không công bằng chút nào hết!
– Tụi tui đứng đây chờ lâu quá rồi!
– Đụ mẹ, ông bầu chơi đéo được!
– Không cho vô tui đòi tiền lại bây giờ!
Thấy không xong, ông bầu Tam Kim phải đích thân đứng ra năn nỉ đám đông:
– Quý vị hãy bình tĩnh! Xin tất cả làm ơn im lặng cho tôi có một đôi lời. Nếu tất cả giữ gìn trật tự thì chúng tôi sẽ mở cửa cho vào từ từ, nhưng nói trước không được chen lấn đó nghe!
Tiếng vỗ tay hoan hô ầm ĩ vang lên. Lần này thì quả nhiên trật tự đã được vãn hồi lại. Thấy số người quá đông đảo, hí – trường phải mở thêm một cửa nữa để giải quyết nạn “cản trở lưu thông”.
Phải mất đến hai tiếng đồng hồ mới thu xong vé người khán giả cuối cùng. Bên trong hí trường chỉ có ghế cho khoảng 1500 người thành thử có đến 500 người, tức một phần tư số khán giả phải đứng…
Đèn điện được tắt hết. Ánh đèn màu của sân khấu từ từ bật lên. Từng tiếng trống bắt đầu nổi lên nhộn nhịp theo điệu “Taboo”. Một người đàn ông to con, vóc dáng khỏe mạnh cao ráo bước ra. Tiếng reo hò lại vang lên. Anh ta cởi trần, mặc quần dài bước theo tiếng của điệu nhạc đi qua đi lại. Bước ra trước sân khấu, anh ta cúi xuống chào khán giả rồi từ từ tụt quần dài ra.
Khán giả trố mắt lên nhìn. Một khúc “thịt” vắt ngang trong lớp “quần xì” lên quá rốn cả hơn một tấc. Kế tiếp, anh ta từ từ tụt luôn quần xì xuống. Tiếng la, tiếng hét, tiếng hú cùng vang lên một lượt.
– Trời ơi! Nếu tôi không nhìn tận mắt thì không bao giờ tin là có một con cặc vừa bự vừa dài cỡ này!
– Ít nhất là một “foot” chứ chẳng chơi!
– Một foot gì! Hai feet kia!
– Làm gì tới!
– Thì một foot rưỡi vậy!
– Trời ơi! Giá mà thằng chả chia bớt cho chồng tui một chút có phải đỡ cho tui hông!
Có vài cô gái trẻ tuổi, có lẽ là “người Mỹ gốc Việt” chịu không nổi phải la lên:
– Wow!
– What a big and long Dick!
– It’s a monster!
– It’s a python!
– I’ve never seen such a cock until now!
Thật vậy, con cặc của người nam vũ công bự như cổ tay người thường, dài lòng thòng tựa hồ như muốn chấm đất, sàng qua sàng lại như một con rắn. Chàng nam vũ công rung người lắc mấy cái, tức thì con cặc cũng đưa qua đưa lại…
– Ố…
– Ú…
– Á…
Một cô thiếu – nữ trần truồng từ trong đi ra, tới trước mặt người nam vũ công quỳ xuống nâng con cặc chàng ta lên dọc một hồi rồi đưa lưỡi liếm chung quanh đầu cặc, sau đó cầm cặc đưa vào miệng mút một hồi. Lúc nàng ngừng mút thì từ một “con rắn”, con cặc dài khổng lồ kia nứng lên cứng ngắc dài không thua gì mũi một con cá kìm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Màn vũ sexy lịch sử |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú cặc |
Ngày cập nhật | 01/11/2022 00:40 (GMT+7) |