Nhờ vậy mà ba ngày ở Cần Thơ được diễn ra thật tốt đẹp cho thằng Hiếu và mẹ nó. Cả hai cố hết sức đóng kịch để mong mõi xóa đi những giây phút kinh khủng vừa qua. Và hình như họ đã thành công.
Trở về lại cuộc sống hằng ngày, mọi chuyện có vẻ như không có gì thay đổi.
Chỉ có mẹ thằng Hiếu là nhận ra một điểm khác lạ: Thằng Hiếu ít lui tới nhà của ba mẹ nó hơn và nếu có gặp lại bà thì lúc nào nó cũng có con Xuân đi kèm.
Bà hiểu được tâm trạng của thằng Hiếu và bà biết đó là một cách cư xữ đúng.
Nhưng bà vẫn là một người phụ nữ giàu tình cảm… dù cố quên đi cái kỷ niệm kinh hoàng ở Cần Thơ nhưng lâu lâu bà vẫn không thể nào kiềm chế được đầu óc của mình, để cho nó bay bổng lên mây, gợi nhớ lại cho từng tế bào trong người bà cái cảm giác choáng váng khi bà được biết thế nào là cực khoái trong vòng tay thằng Hiếu.
Những lúc đó, mẹ thằng Hiếu nằm thừ người ra mà suy nghĩ mông lung.
Bà không nhận ra là dần dần bà đã làm quen được với cái kỷ niệm đó và không còn muốn gạt nó ra khỏi tâm trí của bà nữa…
Thằng Hiếu kiếm mọi cơ hội để đi công tác xa, nhờ công việc nhiều và nhờ cách xa như vậy nên nó dần dần cũng tìm được thăng bằng trong đầu óc nó. Sau một vài tháng thì nó tự hào là mình đã hóa giãi được hết cục u trong đầu liên quan đến kỷ niệm loạn luân với mẹ nó ở Cần Thơ. Những lần sau này khi gặp mẹ nó thì tim nó không còn đập thình thịch nữa và nó đã có thể nói chuyện với mẹ nó mà không ấp úng nữa như lúc đầu.
Chiều hôm đó vừa đi làm về thì con Xuân hớt ha hớt hải nói:
– Anh à, anh phải gọi gấp rút cho cô Trinh đi. Hình như có chuyện không hay rồi!
Thằng Hiếu giật mình, móc túi lấy điện thoại ra mà gọi ngay cho con Trinh:
– Có chuyện gì vậy hả Trinh?
– Anh Hai, em đang có họp ở công ty không nói nhiều với anh được, nhưng anh phải qua nhà mẹ ngay!
– Mày làm tao sốt cả ruột lên đây, có gì vậy?
– Ba vừa gặp mẹ hồi chiều và ba muốn ly dị đó!
– Trời đất! Có thiệt không đó?
– Em không có thời giờ… anh qua nhà mẹ ngay đi. Mẹ đang bấn loạn… mẹ nói với em là mẹ muốn tự tử.
Thằng Hiếu thất kinh hồn vía, hối hả xách xe chạy qua nhà mẹ nó. Trên đường đi, lòng nó rối như tơ, nó biết là ba mẹ nó sống với nhau vì nghĩa hơn vì tình, dạo sau này ông lại ít về nhà hơn xưa, con Trinh nói cho nó biết là hình như ông còn có vợ bé nữa. Thằng Hiếu than thầm và thấy tội nghiệp cho mẹ nó quá: Cuộc sống của bà rất nhàm chán và bà chỉ dựa vào cái quan niệm vợ chồng truyền thống để tìm thấy ý nghĩa cho cuộc đời… vậy mà bây giờ nếu ba mẹ nó ly dị thì bà không muốn sống cũng là điều dễ hiểu mà thôi.
Thằng Hiếu chạy tán mạng vì nó sợ mẹ nó làm liều vì nổi khùng mà không còn suy nghĩ gì nữa.
Đến nhà, nó lên tiếng kêu mà không nghe mẹ nó trả lời làm nó càng hốt hoảng hơn, nó cấm đầu chạy lên lầu và ập vào phòng mẹ nó… để thấy mẹ nó đang nằm khóc trên giường.
Thằng Hiếu thở phào nhẹ nhõm, nó bước đến ngồi xuống mà nhỏ nhẹ nói:
– Mẹ, con đây. Mẹ có sao không?
Mẹ thằng Hiếu ngước đầu lên, thấy nó, bà tủi thân xà vào lòng nó mà khóc lớn hơn. Thằng Hiếu bùi ngùi đưa tay ra vuốt lưng của bà mà không biết nói gì hơn. Thấy bà khóc làm nó cũng không cầm được nước mắt.
Khóc đã đời rồi, mẹ nó mới thút thích kể cho thằng Hiếu nghe mọi chuyện. Đúng như con Trinh đã nói, chiều hôm đó ba nó có về nhà mà đưa cho mẹ nó hồ sơ ly dị và biểu mẹ nó ký tên. Ông nói là ông muốn làm lại cuộc đời và ông cũng xin lỗi bà vì không thể đi cùng với bà được nữa.
Mẹ thằng Hiếu mếu máo:
– Mẹ không muốn sống nữa đâu Hiếu ơi.
Thằng Hiếu run run nói:
– Mẹ đừng nói bậy!
– Ba của con cũng không thèm đến mẹ nữa thì mẹ sống làm gì?
– Ba đi đường của ba nhưng mẹ còn có con và con Trinh mà!
Mẹ thằng Hiếu lại khóc:
– Con Trinh thì chỉ lo cho sự nghiệp của nó còn con… thì dạo này cũng bỏ bê mẹ… mẹ bơ vơ một mình thì sống làm gì cho khổ thêm?
Thằng Hiếu thở dài bối rối, tiếp tục vuốt ve lưng của mẹ nó, nó thấy thương cho mẹ nó quá, nó hiểu được tâm trạng của mẹ nó khi bà có cảm tưởng là bà bơ vơ không có ai bên cạnh, chồng thì xin ly dị, con trai thì biệt tăm còn con gái thì vắng mặt liên tục. Thằng Hiếu biết là mình cần phải đãm nhiệm trách nhiệm mạnh mẽ hơn trong tình huống này.
Mẹ thằng Hiếu vẫn tiếp tục khóc:
– Mẹ đã mua sẵn hộp thuốc ngủ, để trên bàn… mẹ vừa định uống thì con đến!
Thằng Hiếu lạnh cả người, thì ra nếu nó đến trễ chừng 5, 10 phút thì mẹ nó đã dám làm liều rồi. Nó cuống quýt ôm mẹ nó mà xiết trong lòng. Nó hôn tới tấp lên gương mặt của bà mà rối rít xin lỗi:
– Mẹ à, mẹ tha lỗi cho con. Con đã để mẹ buồn, con thật đáng trách.
Được thằng Hiếu vuốt ve, mẹ nó từ từ bớt căng thẳng, người bà mềm nhũn ra… bà bàng hoàng nhớ lại cái kỷ niệm trong cơn bảo tố ở Cần Thơ… cái cảm giác lâng lâng lại trỗi dậy, bà rùng mình ép sát người vào thằng con trai… rồi cả hai lại bị cuốn đi thật xa… nơi mà những khung cố định của thực tế bị tan loãng đi… chỉ còn lại hai tâm hồn háo hức xích lại gần nhau…
Thằng Hiếu cố chống chọi lại sự hứng tình nhưng nó như đi lạc vào sương mù… dần dần nó không còn nhận ra là nó đang ôm mẹ nó nữa mà chỉ còn lại cảm nhận đầy kích động là người đàn bà trong vòng tay nó có mùi hương thơm ngát làm nó nổi da gà… con cặc cương lên tối đa…
Mẹ thằng Hiếu cũng như đi trong mây… bà không còn nghĩ đến chuyện chồng bà đòi ly dị nữa mà cơ thể của bà chỉ còn cảm nhận có con cu căng cứng đang phập phồng ép vào bụng bà… Bà cũng ráng sức cố chống chọi nhưng tính bà yếu ớt từ hồi nào giờ nên sức chống chọi của bà rất hạn chế… nhanh chóng bà buông lõng người…
Không biết ai đã khởi xướng nhưng những mãnh vãi đã bị cởi đi và thằng con trai nằm lên bụng của người đàn bà… nó run run thầm thì:
– Mẹ… con vào thăm mẹ đây…
Người đàn bà mếu máo, vừa lắc đầu vừa nhắm khít mắt… nhưng bà nằm im không cử động. Thằng con trai hội ý, nhẹ nhàng nắm con cặc cương cứng đút vào cái khe ấm nóng…
Mẹ thằng Hiếu cắn răng định không phản ứng nhưng cảm giác quá khổng lồ làm bà không cầm được tiếng rên uốn éo…
Tiếng rên của mẹ nó làm thằng Hiếu rợn người mừng rỡ. Thời gian qua dù cố hết sức chôn vùi dĩ vãng nhưng có những đêm nó trằn trọc ngủ không được vì nhớ đến tiếng rên đặc biệt của mẹ nó. Những âm thanh vừa tự nhiên vửa cực kỳ dâm dật làm nó bị ám ảnh không ngớt. Bây giờ nó lại được nghe tiếng mẹ nó rên nho nhỏ nên nó mừng lắm, con cu càng căng lên thêm để đầy ấp cái khe của mẹ nó.
Mỗi cú nhấp của nó được đi kèm với tiếng rên tuyệt vời làm thằng Hiếu cảm thấy tràn đầy hạnh phúc.
Cả hai mãi mê hưởng thụ nên không thể nào ngờ được là những hành động của họ được một người đứng bên ngoài chứng kiến từ đầu đến cuối!
Số là con Trinh sau khi xong công việc thì nó cũng hối hả chạy đến nhà mẹ nó để tìm hiểu thêm tình hình. Đến nơi nó kêu réo mà không thấy ai trả lời nên nó vội vã chạy lên lầu.
Nó đang đứng lớ xớ thì nghe tiếng động lạ từ phía phòng của mẹ nó. Khi nó bước đến ghé mắt nhìn vào thì hình ảnh đầu tiên mà nó thấy trong bóng tối lờ mờ là hai mông đít săn chắc của một người đàn ông.
Con Trinh trố mắt nhìn cho kỷ thì nó giật mình nhận ra là mông đít đó đang nằm vào giữa hai đùi của mẹ nó! Mẹ nó đang làm tình với một người đàn ông. Đầu óc con Trinh hoa lên, nó không thể nào ngờ được chuyện tày trời này: Mẹ nó có một người tình?
Con Trinh đang khựng người ra đó thì người đàn ông nghiêng mặt qua bên làm nó nhận ra ngay anh ta. Con Trinh thất kinh hồn vía, nó choáng váng mặt mày thiếu điều té ngửa ra đó. Người đàn ông chính là anh Hai của nó! Anh Hai của nó đang làm tình với mẹ!
Con Trinh phải dựa vào tường để giữ được thăng bằng. Nó lấy tay đè lên ngực, cố hết sức để tìm lại được nhịp thở bình thường nhưng rồi nó cũng phải ngồi phịch xuống sàn… Nó không thể nào ngờ được là có chuyện kinh thiên động địa này!
Tiếng rên của mẹ nó làm nó từ từ trở lại với thực tế… tiếng rên nhỏ như tiếng muỗi kêu nhưng lại xoáy mạnh vào tai nó. Nó khám phá ra cái mặt khác của người mẹ nghiêm chỉnh của nó, cái mặt của tình dục… tiếng rên của mẹ nó đầy dâm tính làm nó nổi da gà.
Con Trinh rón rén ghe mắt vào nhìn… đôi tình nhân làm tình thật chậm nhưng cũng thật âu yếm… nó nhìn hai tay của mẹ nó đang ôm siết cái lưng của anh Hai nó… nó nhìn anh Hai nó dịu dàng hôn lên gương mặt của mẹ nó… nó cảm nhận được hạnh phúc sâu đậm của hai người thân thương… rồi nó bàng hoàng nhận ra là cảnh tượng thật là đẹp, không có gì là xấu xa hết. Chưa bao giờ nó thấy mẹ nó rạng rỡ như lúc này, con Trinh nghe lòng bùi ngùi: Nó thấy thương mẹ nó vô cùng, nó biết bà không có cuộc sống như ý muốn bên cạnh một người chồng khắc khe, đã vậy bây giờ bà lại thui thũi một mình, một bóng. Nó chợt hiểu được anh Hai của nó, có lẽ anh Hai của nó muốn bù đấp lại phần nào những thiếu thốn của mẹ, để đem lại sung sướng cho mẹ.
Ngay lúc đó cái nhìn của con Trinh đã thay đổi, nó nhìn anh Hai nó và mẹ nó làm tình mà không chút phê phán. Nó lại còn cảm thấy thích thú được nhìn trộm như vầy.
Con Trinh mỉm cười nhớ lại kỷ niệm xưa khi lần đầu tiên nó được nhìn trộm người lớn làm tình…
Mà lần đó cũng là với anh Hai của nó…
Mỗi dịp nghỉ hè hai anh em nó hay được cho về quê chơi vài tuần với ông bà ngoại. Lúc đó nó vừa 12 tuổi, anh Hai của nó thì 14. Ông bà ngoại có một trang trại khá lớn trên quốc lộ 20.
Ông ngoại nó lúc đó đâu chừng 50, ông rất cường tráng, chắc nịch, còn bà ngoại thì nhỏ con mà lại ốm nhách.
Có lần ông ngoại từ ngoài đi vào nhà mà hối hả kéo tay bà ngoại đi về phòng. Bà ngoại phản đối vì bà đang làm rau cho bữa ăn chiều nhưng ông ngoại nói nhỏ gì đó vào tai làm bà đành vùng vằng đi theo chồng.
Hai anh em nó chứng kiến màn kịch từ xa. Con Trinh hỏi anh nó:
– Hình như có chuyện gì trọng đại lắm phải không anh Hai?
– Ừ chắc vậy. Ông ngoại có vẻ rất căng thẳng.
Thằng Hiếu do dự một lúc rồi nói với con Trinh:
– Mình chạy theo nhìn xem ông bà ngoại làm gì. Mày đi với tao nhe?
Con Trinh gật đầu. Nó rất tùng phục anh Hai nó, anh biểu gì nó cũng nghe theo.
Hai anh em rón rén đi dọc theo bờ tường đến bên cửa sổ phòng của ông bà ngoại. Cả hai lấp ló nhìn vào… để được chứng kiến một cảnh tượng quá lạ lùng đối với đầu óc của hai đứa: Bên trong bà ngoại thì ở truồng nằm trên giường còn ông ngoại thì cũng ở truồng mà ông thì lại nằm đè lên bà.
Hai đứa trố mắt nhìn ông ngoại nhấp nhô trên người bà ngoại… rồi bà ngoại rên rỉ một cách thật kỳ lạ vừa hổn hển nói nhỏ:
– Ông ơi lảm nhanh hơn nữa đi… ông làm tui chết mất…
Từ chỗ hai đứa đứng, chúng nó được nhìn thấy gương mặt rạng rỡ của bà ngoại, một gương mặt mà hai đứa chưa bao giờ được thấy nơi bà.
Thằng Hiếu và con Trinh sợ quá bỏ chạy ra vườn.
Từ đó hai anh em cứ canh chừng ông bà ngoại… mỗi khi thấy ông ngoại kéo bà ngoại về phòng là hai đứa rón rén chạy theo để nhìn trộm. Mà ông ngoại rất sung sức nên hai anh em được cả lô cơ hội để nhìn hai ông bà làm tình với nhau. Hai anh em cũng có dịp được nhìn bà ngoại trần truồng: Bà ốm nhách nhưng bà có rất nhiều lông mu. Con Trinh ngạc nhiên vô cùng vì lúc đó nó không có một cọng lông, mu nó nhẵn thín!
Và một vài lần hai anh em chúng nó được nhìn thấy con cu căng cứng của ông ngoại. Con Trinh đòi anh Hai nó cho nó nhìn con cu của anh nhưng nó thấy là con cu của anh Hai nó nhỏ hơn con cu của ông ngoại nhiều.
Cái nhìn của hai đứa về ông và bà ngoại từ đó đã thay đổi hẳn… khi nhìn bà ngoại lăng xăng nấu cơm thì thằng Hiếu không khỏi nhớ đến hình ảnh của bà oằn oại rên rỉ khi bị ông đè.
Còn con Trinh thì khi được ông ngoại kêu cho ngồi lên đùi thì nó cứ đỏ mặt vì nhớ đến hình ảnh của ông khi ông ôm ấp vợ mình.
Con Trinh ngồi dựa tường mà miên man nghĩ đến kỷ niệm xa xưa…
Nó không ngờ là ngày hôm nay nó lại được dịp nhìn trộm nữa, nhưng lần này thì kinh khủng hơn nhiều vì nó nhìn anh Hai nó làm tình với mẹ.
Nó nhìn vào trong lần cuối và mỉm cười nhận ra là anh Hai sung sức thiệt, anh làm tình thật lâu mà vẫn tự kiềm chế được. Nó biết là mẹ đã thăng hoa hai lần rồi mà anh Hai vẫn âu yếm đụ mẹ…
Nó rùng mình nhìn hai chân của mẹ nó bấu xoắn xít một cách tình tứ vào chân của anh Hai nó…
Con Trinh rón rén bước xuống lầu mà ra về.
Tối hôm đó, con Trinh cứ trằn trọc mãi mà không ngủ được. Những gì đã chứng kiến ngày hôm nay làm nó hoang mang không biết phải đối xử ra sao? Bao nhiêu ý nghĩ cứ đấu chọi với nhau trong đầu nó.
Cuối cùng rồi thì nó lấy quyết định là chuyện này là chuyện riêng tư của mẹ nó và anh Hai. Họ mà không nói ra thì nó cứ làm ngơ như không biết gì hết. Qua những gì đã nghe được thì nó đoán biết là hôm nay không phải là họ làm tình với nhau lần đầu mà họ đã có quan hệ trước đó rồi. Bây giờ nó mới hiểu tại sao dạo này anh Hai thay đổi thái độ, cư xử với mẹ. Thì ra anh cũng không muốn tiếp tục quan hệ đặc biệt với mẹ nhưng hôm nay đứng trước tình cảnh thê thảm của mẹ thì anh lại mềm lòng và muốn đem lại niềm vui cho mẹ.
Con Trinh nhớ lại cảnh tượng hai người thân của nó làm tình với nhau một cách thật âu yếm. Nó không khỏi rùng mình rạo rực.
Phần Mẹ thằng Hiếu thì khi thằng Hiếu ra về rồi thì bà nằm đó trơ mắt ra nhìn lên trần nhà, đầu óc như bị tê liệt. Lần này thì không thể đổ lỗi cho bất cứ điều gì hết, lần này không phải như lần trước lúc bà tự biện mình là vì mình bị khủng hoảng tâm lý vì sợ sấm sét… lần này thì bà đã tự nguyện mà để cho thằng Hiếu làm tình với bà. Và bà đã thật sự sung sướng không ngờ. Bà đã lịm người vì hạnh phúc khi cảm nhận thằng Hiếu xâm nhập vào người bà, bà đã không cầm được tiếng rên thích thú khi được nó ôm siết trong vòng tay. Bà bàng hoàng nhớ lại là mình đã đạt được cơn cực sướng đến hai lần!
Mọi chuyện đã đi đến mức độ này rồi thì bà phải làm sao đây? Bà phải chống cự và từ chối chuyện mà luân lý, xả hội lên án… hay là chấp nhận cái mà tất cả tế bào trong người bà đang hân hoan chào đón?
Bà lấy hai tay úp lên mắt như để trốn tránh sự thật…
Tính bà yếu ớt từ hồi nào giờ nên bà không quen tự lấy quyết định trong những lúc khẩn trương, bà chỉ biết thở dài mà thầm nghĩ:
– Thôi thì… mình cứ để cho Ông Trời quyết định, tới đâu… hay tới đó!
Bà đưa tay rờ cái lồn ướt tèm nhem của mình mà không khỏi đỏ ửng mặt.
Sau lần làm tình thứ nhì với mẹ nó, thằng Hiếu càng bấn loạn hơn nữa. Nó tưởng đâu là nó đã giãi quyết xong cái kỷ niệm kinh hoàng của lần đầu… nhưng khi thấy mẹ nó khổ sở đau buồn thì nó thấy tội nghiệp cho mẹ nó quá, nó biết là nó thương mẹ nó nhiều lắm, nó không thể để cho bà bơ vơ trơ trọi vì không còn có ai bên cạnh. Nó đã không tự kiềm chế được để đi đến chuyện quan hệ tình dục lần thứ nhì với mẹ nó. Nó đã vô cùng sung sướng khi thấy mẹ nó hạnh phúc nhưng sau đó thì nó lại tự trách mình quá hồ đồ. Nó không thể nào tiếp tục như vậy được, vì nó còn cuộc đời sự nghiệp của nó. Thằng Hiếu nhất quyết phải cắt đứt mọi liên hệ với mẹ nó.
Nghĩ như vậy, thằng Hiếu quyết định xin công ty điều chuyển nó ra Đà Nẵng, chỉ có sự xa cách như vậy mới tạo điều kiện cho nó để không gặp lại mẹ nó nữa… và nó mong là với thời gian thì mọi chuyện sẽ được vĩnh viễn vùi vào dĩ vãng. Nó sẽ bàn với con Trinh để biểu con em nó phải chăm sóc mẹ nhiều hơn, cận kề hơn trong khi nó đi xa.
Mọi chuyện xãy ra theo ý muốn của thằng Hiếu. Sau hai tháng sống ở Đà Nẵng thì nó đã sẵn sàng để ra sống luôn ngoài đó. Nó định sẽ hỏi ý kiến con Xuân xem con Xuân có đồng ý hay không. Nếu được thì nó sẵn sàng làm đám cưới để mọi chuyện được suôn sẽ với hai gia đình và rồi hai vợ chồng sẽ ra Đà Nẵng mà định cư.
Nhưng người xưa có nói: Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.
Hôm đó vừa về nhà thì thằng Hiếu nhận được một tin nhắn khẩn của con Trinh trên điện thoại di động: « Anh phải về Sài Gòn ngay lập tức. Có chuyện không hay. Cho em biết em sẽ ra phi trường đón anh ».
Thằng Hiếu lo lắng mua ngay một vé để bay vào Sài Gòn.
Đến nơi, con Trinh đón thằng Hiếu và kéo nó vào một quán giải khát để nói cho nó biết hết mọi chuyện:
– Dạo này em thấy mẹ ốm đi và không ăn uống được như xưa nên em mới dẫn mẹ đi khám một cách toàn diện…
Con Trinh mếu máo tiếp:
– Bác sĩ vừa báo cho biết là mẹ bị bạo bệnh…
Thằng Hiếu thất kinh hồn vía:
– Em nói sao?
– Anh hãy bình tĩnh mà nghe em nói. Bác sĩ nói là bệnh mẹ đã đến mức không phương cứu chữa.
Mắt thằng Hiếu hoa lên, nó rụng rời tay chân, nó lùng bùng nghe con Trinh nói tiếp:
– … chắc là mẹ chỉ còn sống thêm được vài tháng nữa mà thôi…
Thằng Hiếu thẫn thờ kêu taxi để đi về nhà mẹ nó. Con Trinh lấy cớ phải về nhà có việc để không đi cùng với anh Hai nó.
Trong xe, thằng Hiếu như kẻ mất hồn, mọi chuyện xãy ra nhanh quá làm nó không biết phải giãi quyết ra sao cho ổn. Nhưng rồi nó quyết định phải làm tất cả để cho mẹ nó hài lòng và hưởng được những niềm vui cuối củng trong đời.
Thấy thằng Hiếu bước vào nhà, mẹ nó lúng túng một cách thảm hại… bà đỏ mặt ấm ớ:
– Hiếu… đó hả!
Cả tháng nay thằng Hiếu không đến gặp mặt mẹ nó làm bà không yên tâm chút nào. Những gì đã xãy ra cách đây hai tháng đã làm bà không thể chối cải thực tế được nữa: Bà đã có liên hệ tình dục với thằng Hiếu và bà đã đạt được cơn cực sướng trong vòng tay của nó. Bà không thể nói đó là hệ quả của một giây phút hỗn loạn tâm thần như lần đầu tiên ở Cần Thơ! Trong lần thứ nhì, dù tâm lý của bà lúc đó không được tốt, nhưng Bà đã chấp nhận trao thân cho nó một cách hoàn toàn tự nguyện và bà đã thật sự hạnh phúc.
Bà cũng biết là thằng Hiếu đã chứng tỏ là nó cũng đã hết sức thật lòng với bà khi nó làm tình với bà. Bà đã cảm nhận thấu tim gan tình yêu thương sâu đậm của nó khi nó đầy ấp trong bà.
Bà hiểu được tâm trạng của nó, hiểu tại sao nó lại lánh mặt bà từ cả mấy tháng nay. Bà biết là sự việc đã an bày rồi, có muốn trở lại như trước cũng không được, cái chén đã vỡ thì không thể nào hàn gắn mà không để lại dấu tích… nhưng bà cũng không muốn là thằng Hiếu lại bỏ bà mà đi biệt tâm. Trong đời bà chỉ còn lại hai đứa con từ khi chồng bà ra riêng… bà không muốn mất thêm đứa con trai nữa!
Vì vậy mà khi biết được hung tinh về bệnh tình của mình, mẹ thằng Hiếu lại cảm thấy nhẹ nhõm! Bà không còn tha thiết gì với cuộc sống nữa: Chồng thì ly dị, con trai thì lại bỏ đi… bà không còn nhiều gắn bó với cuộc đời này nữa thì ra đi lúc này cũng là một điều hay!
Tâm trạng của mẹ thằng Hiếu là như vậy nhưng khi đối mặt với thằng Hiếu thì bà lại luống cuống như cô gái dậy thì! Cái kỷ niệm khi bà được thằng Hiếu ôm ấp trong vòng tay của nó làm người bà nóng lên vì mắc cỡ, vì rạo rực.
Thằng Hiếu thì chạy đến bên mẹ nó mà ôm chầm lấy bà:
– Mẹ, con xin lỗi mẹ…
Mẹ nó bàng hoàng:
– Con đâu có lỗi gì với mẹ…
Thằng Hiếu ứa nước mắt:
– Mẹ bệnh nặng như vậy mà con lại không biết, cứ bỏ mẹ mà đi biền biệt…
Bà rụt rè, cúi đầu không dám nhìn thằng con trai:
– Con đừng lo lắng cho mẹ. Đó là số Trời mà thôi.
– Mẹ bị bệnh thập tử nhất sinh mà con lại có ý định dọn nhà đi xa để không gặp lại mẹ. Con thật là có tội.
Mẹ thằng Hiếu dịu dàng đưa tay vuốt tóc con trai:
– Con thật sự không muốn gặp lại mẹ hay sao?
Thằng Hiếu quẹt nước mắt rồi kéo mẹ nó ngồi xuống:
– Mẹ à, bây giờ là thời điểm để mẹ và con giãi bày hết tâm sự. Mẹ bị bệnh hiểm nghèo như vậy thì con phải nói hết cho mẹ nghe, con không muốn vòng vo nữa vì mình không còn thời gian nữa đâu.
Mẹ thằng Hiếu lo lắng nhìn nó:
– Con làm mẹ sợ lắm… ý con là gì?
– Những gì đã xãy ra giữa con và mẹ làm con nhận ra một điều cực kỳ quan trọng: Đó là tình cảm của con dành cho mẹ không chỉ là tình mẹ – con mà còn là sự thu hút giữa một người đàn ông và một người đàn bà.
Mẹ thằng Hiếu hổ thẹn, cúi đầu, không dám nhìn vào mắt nó, bà chỉ lí nhí:
– Mẹ… mẹ…
– Khi con ôm mẹ trong lòng thì không còn gì là mẹ – con nữa mà chỉ là tình yêu thương của một người đàn ông dành cho người phụ nữ mình yêu dấu… con đã không hối tiếc gì hết… con còn hãnh diện được làm người đàn ông của mẹ.
Im lặng một lúc, thằng Hiếu mới tiếp tục:
– Nhưng khi trở về với thực tế thì con cũng biết tình yêu của con dành cho mẹ không thể nào tiếp tục được… vì vậy mà con mới tìm mọi cách để không để cho tình huống đó xãy ra nữa… vì vậy mà con mới có ý định dọn đi xa để không gặp lại mẹ nữa…
Mẹ thằng Hiếu cúi đầu, ứa nước mắt mà ấp úng:
– Mẹ biết… mẹ… hiểu con mà…
Thằng Hiếu nắm tay mẹ nó:
– Con cần biết một điều: Những gì con vừa bày tỏ… có làm mẹ phật lòng hay không? Mẹ có giận con khi con nói hết suy nghĩ của con như vậy không?
Mẹ thằng Hiếu xà vào lòng thằng con trai mà khóc rấm rứt:
– Mẹ… không biết gì hết… mẹ… mẹ chỉ biết nghe theo con. Con nói gì mẹ cũng đồng ý với con.
Thằng Hiếu mừng rỡ ôm siết mẹ nó trong lòng. Nó biết là mẹ nó không thể nào nói trực tiếp những cảm xúc của bà vì bà là phụ nữ… nhưng hảnh động và lời nói của bà như vậy đã là quá rõ ràng: Bà đã chấp nhận tình cảm của nó!
Mẹ thằng Hiếu tiếp tục khóc thúc thích mà tiếp:
– Mẹ chỉ muốn một điều… là con đừng bỏ mẹ một mình.
– Bây giờ biết mẹ bị bệnh, tương lai mịt mờ thì con không muốn dấu diếm nữa… con muốn dành thời gian còn lại để yêu thương mẹ… Mẹ có chịu hay không?
Mẹ thằng Hiếu ngước mặt lên, gương mặt còn ràn rụa nước mắt mà mỉm cười:
– Thiệt hông? Vậy thì… Mẹ chịu…
– Vậy thì từ giây phút này mẹ phải tuyệt đối nghe theo lời con. Con nói gì mẹ cũng phải nghe theo.
Mẹ thằng Hiếu ngượng ngùng gật đầu.
Thằng Hiếu ôm siết mẹ nó mà nghe lòng reo vui tưng bừng. Nhờ biết mẹ nó bị bệnh hiểm nghèo, nên nó đã vượt qua được những rào cản tâm lý cuối cùng để lấy quyết định là nó sẽ hết lòng hết dạ với mẹ nó trong những ngày còn lại của đời bà.
Nó ôm mẹ nó trong lòng đến khi trời tối hẳn mà cả hai đều không biết, hai tâm hồn đang rạo rực như trong mơ…
Thằng Hiếu cúi xuống… âu yếm mớm lấy môi của mẹ nó… bà rùng mình nhắm mắt. Bà lo lắng, bỡ ngỡ né đầu sang bên để tránh làm thằng Hiếu nhăn mặt:
– Mẹ! Mẹ vừa nói là mẹ sẽ tuyệt đối nghe lời con… vậy mà chưa chi…
Bà chợt nhớ lại lời hứa vừa rồi của mình… mọi chuyện xãy đến mau quá, bất ngờ quá, làm bà cuống quýt… nhưng rồi bà tự nhủ mình cứ để cho thằng Hiếu quyết định cho mình là ổn thỏa nhất, mình nhất quyết nghe theo lời nó… nên bà rụt rè đứng yên để cho thằng Hiếu chủ động.
Thấy bà run rẩy như con chim con, thằng Hiếu cảm khái không dám đi quá nhanh… nó nhẹ nhàng ngậm lấy môi của bà mà nút nhè nhẹ… dần dần mẹ nó bớt khẩn trương mà buông lõng người ra… thằng Hiếu thừa cơ hội luồn được lưỡi của nó vào giữa hai bờ môi. Bà kêu lên một tiếng nhỏ khi lưỡi của bà bị lưỡi thằng con trai cuốn lấy mà âu yếm nút. Thằng Hiếu rợn người sung sướng: Hôm nay nó đã thành công khi chiếm được cái miệng nhỏ nhắn của mẹ nó với sự đồng thuận của bà. Hai lần trước dù muốn dù không, tâm lý bất ổn của mẹ nó đã tạo điều kiện cho sự sa ngã của bà… nhưng lần này thì bà đã hoàn toàn tự nguyện nên thằng Hiếu rất sung sướng.
Nó âu yếm nút lưỡi mẹ nó đến khi bà rạo rực không còn biết trời đất gì nữa. Những đắn đo, ngập ngừng còn sót lại bị xóa tan… người bà mềm nhũn như cọng bún.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lúc nào mẹ cũng ở bên cạnh |
Tác giả | Why Not Me |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 05/03/2022 03:33 (GMT+7) |