Tuy thoáng nhìn thế, nhưng linh cảm báo cho biết rằng “Abernathy” không phải là loại “lại gái”? Tên của anh chàng này hơi lạ: “Abernathy” – cái tên khác hẳn với dân “lại cái” thường hay xưng đại loại như là Michell hoặc Johnson, hoặc khác hơn như là La Rue. Hơn thế, không như những người đến trước đây? Cô gái? Lavinia Abernathy rất có cốt cách ăn mặc, bề ngoài sang trọng trong bộ áo vải len màu xám, một cái blouse lụa màu da người, và một cái khăn choàng quấn quanh cái cổ trắng đáng yêu? Nàng? Vận củng với vớ lưới màu xanh da trời cùng đôi giày da bóng cao gót. Ngay cả đáng yêu hơn là cặp găng tay màu tím đậm kéo cao lên tới giữa tay được nàng ngay ngắn đặt lên cặp táp da cá sấu? Cạnh đó dĩ nhiên là bàn tay búp măng ngòi viết thì mới xứng với con người nàng.
Ông gọi tên nàng. Lavinia Abernathy đứng dậy mỉm cười tỏ ý làm quen, gom góp hết bóp, túi xách, găng tay và hồ sơ, cặp táp, và theo ông vào phòng vấn đáp. Gardiner dừng lại nhường cho nàng đi bộ vài bước về phía trước không biết là lịch sự hay hay cố ý nghĩ khác. Gardiner lập tức bị thu hút bởi dáng điệu khoan thai tự nhiên của nàng, dáng điệu mà không như các cô “lại cái” phải tập dợt nhiều tháng mới có được? Với cái mông tròn lẳn rung rinh theo nhịp bước. Ông ước định rằng Lavinia Abernathy đang mang trong thân thể một cái tính chất phụ nữ hoàn toàn, pha một chút bất cần đời, xa vắng, lạnh lùng nhưng cùng lúc dễ dãi, bốc đồng, “chịu chơi” mà nếu ai đó có thể tra đúng chìa cho ổ khóa nàng thì nàng sẽ dâng hiến tất cả.
Vừa khi bước vào phòng, Lavinia Abernathy cởi bỏ chiếc áo len xám và xếp đặt ngay ngắn trên một cái ghế bành bằng da. Nàng ngồi đối diện với Gardiner cách nhau cái bàn gỗ xoài rộng 1 mét. Kiêu hãnh ngưỡng mặt lên, nàng chéo cặp chân thon dài lại với lớp da bó sát cạ vào nhau tạo thành tiếng rít của nylon trên nylon, cũng từ chỗ đó Gardiner tình cờ thấy được da thịt trắng hếu kết tụ giữa hai đùi nàng tạo thành hình chữ “V” màu xanh da trời, phía trong đùi là lớp vải màu da thịt nằm trên một vùng đen ẩn hiện trong lớp vớ lưới mỏng tanh. Nàng vội vã vuốt cái váy xuống bằng một cử chỉ quét tay nhẹ như chiếc lá rơi dù biết rằng có gã đàn ông đang nhìn vào đó một cách chăm chú, có phần như thèm thuồng.
Đôi mắt của nàng đã phản bội nàng khi không hề biểu lộ chút nào sự e lệ khi để cho Gardiner liếc nhìn vào “bảo vật” kín đáo của nàng, kể cả không hề tỏ vẻ ra đã nhận thức được là hành động đó là một sự chủ đích. Thật là điềm nhiên, Lavinia Abernathy chấp tay lại đặt lên đùi, nhướng cao người lên, nhìn thẳng Gardiner và mỉm cười chân thành.
Mặc cho nàng bây giờ đang ở phía bên kia bàn, cách nhau gần 2 thước, Gardiner có thể thấy rõ ràng Lavinia Abernathy có một khuôn mặt của người đàn bà chính thống: Bề ngoài của nàng nhỏ nhắn, gọn đẹp, nàng không trang điểm nhưng màu sắc tự nhiên đã tô điểm hết sự cần có trên khuôn mặt nàng. Và đôi tay của nàng trông hơi lạ: Không như những người “lại cái” khác đến đây, Lavinia có bàn tay thật nhỏ nhắn, búp măng, và không một lằn gân nào nổi vằn trên đó. Móng tay của nàng được mài giũa khéo léo, cắt ngắn, và được sơn màu tím sậm, màu của trái plum.
Lavinia Aberathy, nói chung, là một người phụ nữ có sức thu hút mãnh liệt ở người khác phái, với vẻ ngoài sang trọng và lịch sự, mặc cho chính ông, Gardiner, còn cảm xúc ở hạ bộ ông một cái gì đó co bóp, cọ quậy, muốn vươn to ra. Nhưng không vì thế mà ông sỗ sàng với nàng. Với tay nghề “thầy gái” lâu năm, cũng là người từng trải, ông vẫn giữ được thái độ nghề nghiệp không một mảy may nào động tình vội vã khi thời cơ chưa chính mùi.
“Tôi có thể làm gì cho cô nào, Abernathy?” Ông thốt ra lời bằng một giọng điệu nghề nghiệp, cười mộc mạt một cách hiền từ, như ông vẫn hay thường làm với tất cả các bệnh nhân.
Lavinia Abernathy nâng đôi chân nàng lên lần nữa tạo thành tiếng rít giữa đôi vớ và đôi giày da, cố tình cho vị bác sĩ trong khoảnh khắc được nhìn vào vùng tam giác bóng hới nhiều lông của nàng. Nàng bắt gặp cặp mắt ông, rồi bốn mắt nhìn nhau trong chốc lát trước khi trả lời. Cúi thấp hơn tí, Lavinia Abernathy thì thào: “Bác sĩ Gardiner, tôi đã được trị liệu hốc môn nhiều năm, nhưng tôi vẫn còn chưa được thỏa mãn hoàn toàn về tinh thần và tính dục. Tôi đến đây là muốn ông khám cho tôi và chỉ bảo cho tôi một phương pháp thích hợp hơn. Bác sĩ thấy đó, thủ thuật giải phẩu có thể không cần nữa vì bề ngoài của tôi đã được hoàn mỹ. Chỉ cần ông giúp tôi chuyện khác.”
Và nói thế, Lavinia Abernathy đứng lên và bắt đầu cởi bỏ hết quần áo trên người, ngay đó trong căn phòng tư vấn của Gardiner mặc cho ông có ý định gì đi nữa. Đôi giày tuốt ra, áo blouse và sơ mi cũng được trút bỏ: Trong vòng thoáng đó thì nàng đã đứng trước mặt ông chỉ với chiếc cooc – xê và quần lót cùng một màu xanh da trời, loại vải lụa của Pháp được viền ren ở cánh lai màu da thịt, và nàng tiếp tục khéo léo trút bỏ luôn quần lót và đôi vớ sát da, cả luôn dây nhợ lót chỉ trong vòng ba bốn động tác. Đây không phải là những động tác của một người đàn bà đã được “biến giống” để trở thành mà là động tác khêu gợi hoàn mỹ của một người đàn bà 100% không giả dối.
Lavinia Abernathy thật là đẹp tuyệt vời, với hình dáng thong dong đầy vẻ khêu gợi, da của nàng giống như gạch bông được đánh bóng, thân hình nàng vừa mềm vừa đầy đặn, với những đường cong tuyệt mỹ được khéo léo tạt đúng vị trí cần thiết. Nàng đứng im trong tư thế người mẫu, cổ vươn cao, mắt nhắm hờ, mặt ngước nhìn lên trần nhà, và bắt đầu chạy những ngón tay lên sóng tóc dày màu vàng óng, trong khi bàn tay còn lại nàng bắt đầu mân mê phía trước đùi, dùng bằng đầu ngón ngoe ngoẩy lên vùng da thịt nhạy cảm. Và khi nàng làm thế, nàng nâng người lên, nghiêng mông, mang cả chân lên cao theo điệu tác khiêu vũ và khẻ rên một tiếng gợi tình khi đầu ngón chạm vào kẻ giữa âm hộ.
Gardiner dĩ nhiên là không thể tự chủ được trước một sự phơi bày tuyệt vời thế, giống như là chưa bao giờ được miễn nhiễm loại vi trùng gợi dục vậy, cứ bị xâm nhập từ từ vào trong máu như cứ muốn tiêu diệt đục khóet từng bộ phận một trong người ông. Như bị thôi miên, ông đứng dậy từ phía sau bàn? Mặc cho (có thể bởi vì) cái đáy quần ông đã đội lên thành một quầng to? Và đi nhanh vòng qua phía trước bàn, kệ rằng Lavinia Abernathy đã trông rõ ràng hết ở nơi đó? Và bảo nàng hãy mặc quần áo trở lại vì biết rằng lúc này ông còn kiềm chế được bản thân, để còn phân biệt được người đứng trước mặt ông chỉ là một cô gái có… bộ phận sinh dục nam? Không phải là người mà ông muốn chung đụng – chăn gối.
Nhưng không sớm hơn được bao lâu Gardiner đã đứng trong khoảng cách gang tấc với nàng, và Lavinia Abernathy đã dính chặt vào người ông như sợi dây trói, san sát từ đầu tới chân, và bắt đầu rề rà thân thể nàng theo nhịp điệu lên xuống vào người, gù gừ tiếng của loài chim cu và thỏ thẻ những âm điệu nhẹ nhàng của dòng nhạc bên tai. Nàng tìm kiếm miệng ông hôn lấy, một tay ôm chặt lấy sau gáy xoa xoa, và tay kia, chính xác và không ngần ngại, chộp lấy đủng quần của ông. Bóp. Không thấy ông phản ứng gì, nàng bèn chuyển bàn tay từ cổ xuống, dọc theo cánh tay ông cho tới bàn tay, và hướng dẫn bàn tay ông chạm vào bầu ngực của nàng, rồi đẩy nó xuống dọc theo làn da lụa láng lức lên trên cái eo thon thon mịn màng, bên trong là một cái dây viền reng của chiếc quần lót, áp nhẹ vào cái gò mu cao cao nhỏ đã săn cứng từ lúc nào rồi… Và vào lúc mà Lavinai Abernathy dang hai đùi của nàng ra vừa đủ để cho một bàn tay chẹt vào, thì là lúc Gardiner như bị tê cóng với xúc giác. Những ngón tay của ông thì lại cảm nhận được cái ấm và ướt, có phần trơn? Và rõ ràng là chất dâm thủy của đàn bà? Thoát ra từ kẻ hở đó, là thật sự đáng ngạc nhiên, ngay cả ông là một tay? Chuyên gia? Sờ mó cũng khó mà phân biệt đâu là thiệt đâu là giả. Như để kiểm tra cho chắc chắn, ông vuột bàn tay lên và lấy ra, và kéo lên mũi ngửi. Tức thì, không thể nhầm lẫn, ông biết được mùi đó là mùi nước âm hộ của đàn bà tiết ra mỗi khi hứng tình. Có thể rằng Lavinia Abernathy không phải là “lại cái” như ông tưởng, nhưng cũng có thể nàng là hóa thân của “lại cái” chăng, một hình thức khác của pê – đê? Rõ ràng có một sự mâu thuẫn đang đấu chọi trong đầu ông: Một mặt, ông chấp nhận với giả thuyết lúc đầu, nhưng mặt khác, có nhiều thuyết phục hơn, ông lại phấn khởi chấp nhận nàng là gái thực thụ.
“Ồ, đừng lo, bác sĩ,” Lavinia Abernathy thì thào, bắt mạch sự ngại ngùng của ông qua ánh mắt, “Em là sự thật mà, được rồi, nếu ông không tin thì… đây ông có thể tận mắt thấy.” Và nói thế, nàng tách rời ra khỏi ông, cởi bỏ chiếc coóc – xê, bước ra khỏi chiếc quần lót và đứng lộ liễu trước mắt ông trần truồng, tuyệt mỹ.
Bỗng nhiên Gardiner lại thấy hình xâm con bướm kỳ lạ đó cũng có trên người nàng, cũng cùng màu sắc và cỡ với cái của ông. Ông vừa định hỏi nàng thì nàng chợt lao tới ôm chầm lấy ông, hôn tới tắp. Ông chỉ vừa kịp thấy con bướm trên người nàng bay nhanh xuống vùng bẹn, và cảm giác con bướm sau lưng ông cũng vút ra phía trước bụng và rà rà xuống một tấc trên đầu dương vật như chực muốn bay ra ngoài. Ông còn cảm giác những thớ gân trên dương vật ông đập lạch bạch như cánh bướm. Lập tức bao nhiêu ham muốn cùng một lượt đổ về trên thân thể ông, lòng ham muốn được chiếm hữu người đàn bà này, ngay ở trong phòng tư vấn của ông, ở trong cầu thang, trên đường, hoặc bất cứ nơi nào, ngay lập tức? Tại đây trên bàn, trên thảm, trên ghế sofa hoặc với bất cứ kiểu nào kể cả đứng tại chỗ cũng được.
Không một lời nào, ông thoát y, ngay cả không nhìn vào thân thể để xác định vị trí lúc bấy giờ của cái xâm đang ở đâu (bây giờ nó đang nằm xếp cánh ngay hai bên ngọc hành và đôi cánh nó đã chuyển sang màu vàng). Lavinia Abernathy, không phí đi chút thời khắc nào, tìm một mặt bằng thuận tiện để ngửa lưng xuống, khoe hết cái đẹp ra ngoài, kể cả hình xâm con bướm trên người nàng cũng đã đậu lạnh trên mặt âm hộ, hai râu nó chụm lại ở mồng đóc. Chẳng chờ lâu hơn, nàng bèn cuộn trong vòng tay ông, ôm chặt ông vòng quanh cổ, quàng cặp chân dài vòng quanh eo, và hạ thấp xuống cho tới khi nàng cảm nhận được cái gì cương cứng bóng láng trọn vẹn trong người nàng? Đó không phải là một động tác dễ làm nhưng bác sĩ cũng không phải là tay vừa. Thế là họ giữ nguyên tư thế nhiều phút sau, không cử động nhưng chỉ những cơ gân trong âm đạo của nàng co bóp liên hồi cùng với đôi cánh bướm đập liên tu như cuốn hút Gardiner vào sâu hơn trong vùng ấm áp và thênh thang con đường mở rộng.
Gardiner xoay cả hai người lại, sao cho lưng của Lavinia Abernathy nằm trên bàn lớn, và kẹp chặt nàng lại bên dưới mà không cần phải rút khỏi người của nàng. Sự khít khao bó chặt của da thịt và màn nhầy làm cho ông xuýt xoa. Cộng thêm cử chỉ e lệ của nàng đã biến ông thèm khát dục tình đến phát điên. Cùng lúc đó, nàng ngước lên nhìn ông, với hai chân kềm lại ở cạnh bàn, van xin bằng một giọng nhẹ nhàng mềm lụa, “Tôi muốn ông? Chơi”… tôi, đ… tôi, bác sĩ ơi! Làm ơn thỏa mãn tôi đi! Chắc tôi sắp chết vì nứng!” Đó là lời van xin dư thừa vì bây giờ ông đã thực sự đâm sâu trong người nàng rồi. Đôi mắt nàng, gần như đóng lại và cuốn tròn lên trên, chỉ còn lại tròng trắng trong khóe mắt, chiếc môi trên của nàng run run, hơi uốn cong, ẩm ướt những giọt mồ hôi thoát ra từ những sợi lông măng.
Gardiner sẵn sàng chấp thuận, dĩ nhiên, và sớm sau đó đã mang cho nàng một cái khoái cảm cực động rung chuyển như cơn địa chấn cấp 3, nhưng cẩn thận kiềm chế lại bản thân để cuộc chơi còn kéo dài. Rồi ông bồng nàng đến sofa, và lần này là từ phía sau, ông đâm tới vào mông nàng, dương vật xoáy sâu vào tận tử cung, bị màn nhầy bao phủ, ôm sát. Sự ma sát gắt gao bằng những cú thúc trời giáng cuối cùng đã? Đưa nàng tới cực điểm một lần nữa. Vì quá say mê trong cuộc mây mưa mà lúc đó ông đã quên đi để ý một chi tiết quan trọng: Cái xâm tuyệt vời hình con bướm Vanessa Semperjuvena đã nằm ngay trên mông phải của Lavinia Abernathy, đi dần thấp xuông và ở phía ngoài, đôi cánh nó, đã dang ra, một màu hồng nhạt, râu của nó châm chích vào hậu môn nàng.
… Bạn đang đọc truyện Lời nguyền con bướm tại nguồn: http://truyensex.de/loi-nguyen-con-buom/
Thêm một lần nữa cho nàng đến tuyệt đỉnh, Gardiner ghì chặt lấy Lavinia Abernathy, cuối cùng, ngửa lưng nàng ra, đưa tay bóp chặt cánh tay nàng, kéo hai đùi rung rung của nàng dang rộng, chân đưa cao lên không trung, nhìn xuống một tấm thảm dày trong phòng tư vấn, ông đặt nàng nằm ngay ngắn xong thì nện mạnh nàng xuống không thương tiếc bằng những cú thúc dã thú cho tới khi nàng đạt khoái cảm lần thứ ba. Và bây giờ ông cũng xuất tinh nữa trong một tràng co giật bạo động, phủ tràn vịnh kinh háng của Lavinia Abernathy với một loạt chất nóng, nhớt tinh dịch và bất giác nàng phải rên la sung sướng để đón nhận.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lời nguyền con bướm |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Bác sĩ - Y tá, Truyện cưỡng dâm |
Ngày cập nhật | 20/06/2022 16:00 (GMT+7) |