Lúc đến chạm mặt, Phượng “hách” đến độ không thèm nhìn thẳng chàng, nàng đang cúi đầu ngồi làm việc ở thư phòng trong căn biệt thự to lớn đó Khi Khải khoan thai đặt bước chân vào trong căn thư phòng của Phượng, việc đầu tiên là chàng chạm mặt trước một dung nhan đầy sang cả của một người đàn bà trí thức.
Phượng chỉ ngước lên nhìn phớt qua Khải với lời chào ngắn ngủi rồi nàng cúi xuống tiếp trên mặt bàn ra chiều không mấy quan tâm đến người đàn ông đã do chính nàng yêu cầu được quen biết. Mãi về sau, Khải mới biết rõ lý do tại sao Phượng lại không ngước mặt lên để nhận diện chàng, để quan sát một món hàng do chính nàng yêu cầu chàng xuất hiện. Chỉ vì trên mặt bàn, Phượng đã có trang bị một tấm kiễng chiếu hậu để cho nàng không cần ngước mặt lên cũng có thể quan sát một cách rất rõ ràng tường tận, người khách hàng mà hôm nay Phượng cho vời tới để “cắt hoa” cho nàng.
Sau khi đã cúi trên mặt bàn khá lâu, Phượng khoan thai đẩy ghế đứng dậy tiến về phía người khách mới:
– Chào anh? Hy vọng chúng ta sẽ làm việc với nhau trong không khí thoải mái. Anh thấy nơi dây như thế nào?
Khải thầm nghĩ: “Câu chuyện này đang diễn ra y như trong tiểu thuyết…” với một người đàn bà quá đẹp quá sang mà chàng sắp sửa được khám phá một tấm thân uyển chuyển ngà ngọc ẩn hiện sau lớp áo choàng bằng lụa mỏng trông vừa…
Sang trọng lại vừa hấp dẫn đa tình.
Ngày hôm đó, Khải còn nhở như in là chàng cũng cảm thấy mình hơi bị khớp trước dung mạo kiều diễm của Phượng, một điều mà ít có khi nào Khải cảm thấy vì chàng vốn là một tay chơi đầy tự hào. Nhưng sau ít lời xã giao cho có lệ…
Phượng tiến dện đứng sát bên cạnh chàng.
Nàng nói cho người khách mới được an lòng:
– Ông chồng của em hôm nay đi vắng, chúng ta sẽ không bị ai làm phiền. Em rất vui đón tiếp anh trong căn nhà này…
Vừa nói, Phượng vừa đưa bàn tay có những ngón tay trắng muốt ra cho chàng bắt tay. Một cảm giác ấm áp lâng lâng nhẹ nhàng chuyền qua lòng bàn tay của Khải. Dù sao, chàng cũng có hơi ngập ngừng, chưa hoàn toàn chủ động.
Có lẽ biết được tâm trạng của người khách mới, Phượng ngả người cho sát hẳn vào người của Khải Nàng nói nhẹ như một người tình:
– Anh ôm em đi. Em đã chuẩn bị sẵn sàng để đón tiếp và cùng anh vui vẻ trong ngày hôm nay. Mong rằng cả hai chúng ta đều sẽ được hài lòng…
Phượng nói nhẹ nhàng nhưng trong âm hưởng của nàng dường như có chuyên chở một uy quyền của một mệnh phụ tiềm ẩn, khiến người nghe không thể chối từ. Vừa nói, hai làn môi của Phượng vừa hé ra cho thấy một hàm răng trắng đều như những hạt bấp được sắp xếp vô cùng khéo léo bên trong khóe miệng cong cong trông rất gợi cảm đa tình.
Khải lấy lại sự điềm tĩnh và sành sỏi của chàng, đưa hai cánh tay ra đỡ lấy thân hình mềm mại của Phượng đang cố tình ngả hẳn về phía chàng. Tự nhiên trong chàng có sự xao xuyến như chàng vừa gặp một tình duyên mới với một người…
Mà chàng rất dễ dàng mê say, không giống như những người đàn bà má Khải đã từng gặp trước đây mặc dù những người đàn bà đó cũng đẹp, cũng duyên dáng và cũng giàu có không kém gì Phượng.
Tuy vậy, với Phượng hôm đó, không biết chàng bị xao xuyến vì cái nhân dáng bề thế sang cả khác thường của người nữ chủ nhân với sắc đẹp khuynh nước khuynh thành quá phi thường hay vì cái khung cảnh giàu sang phú quý mà Khải đang nhìn thấy chung quanh, khiến cho Khải dù là một người từng ăn chơi lọc lõi, cũng không khỏi có chút bỡ ngỡ ngay trong những phút giây đối diện đầu tiên.
Rồi gần trọn ngày hôm dó, Khải đã đem tất cả những gì chàng đã thu thập được trong bước đường ăn chơi phiêu lãng, tất cả những điều chàng biết được trên bước đường ong bướm ra để phục dịch cho nhà nữ mô phạm kiều diễm Phượng. Nàng tỏ ra rất hài lòng. Rồi có những lúc Phượng vẫn còn đang chìm ngập trong mộng tưởng say sưa, Phượng thủ thỉ bên tai Khải những lời thì thầm yêu đương…
Nồng cháy, làm như Khải là một người tình thật sự của phượng không bằng. Nhất là vào khi Khải và Phượng đã trần truồng nằm bên nhau, tận hưởng tất cả hương vị đắm say của thú vui nhục dục, thì tất cả cái dáng vẻ đài các, trí thức, kiêu sa hay quyền quý tự nhiên của một người đàn bà đầy nhan sắc đều biến mất, chỉ còn lại là một tấm thân trần truồng đầy khêu gợi của Phượng.
Lúc bấy giờ Khải chỉ còn nhìn thấy một làn da trên tấm thân trắng ngần với một làn da mịn màng nhễ nhại như bông bưởi với một làn ngực đầy nhô vút lên bởi hai trái vú mà bất cứ người đàn ông nào trông thấy cũng phải thèm khát được sờ nắ…
Dược hôn nó hoặc ngậm lấy nó mà bú, vì hai trái vú vừa trắng vừa thơm tho vừa có một kích thước gợi cảm vô cùng, nhất định sẽ không thể nào không đem lại cho người đàn ông những xúc cảm mãnh liệt nhất, những yêu mê cuồng say nhất.
Cũng trên làn da trắng của Phượng còn có một cặp đùi thon dài nõn nà với những đường cong có thể mô tả là tuyệt hảo nhất mà ít có nhà nghệ sĩ nào có thể dùng tài năng điêu khấc hay hội họa của mình mà lột tả cho đầy đủ kỹ càng và nhất là vô cùng sinh động được như hai bờ háng tuyệt kỷ của Phượng.
Một cặp đùi thon thả với một bờ háng tròn trịa mịn màng nhô lên vừa vặn với một cái mu lồn mà lúc cúi xuống vạch ra bú, Khải cứ nghĩ rằng nhất định Phượng đã phải mất rất nhiều thời gian dễ săn sóc, để nhổ tỉa cho những sợi lông lồn đen…
Tuyền óng ánh của nàng mới có thể mọc ra một cách lớp lang thứ tự dọc theo hai bên mép lồn, nhưng không lấn ra quá xa bên ngoài bờ háng, từng sợi lông lồn hơi quăn quăn, óng ánh phản chiếu ánh sáng từ xa rọi vào, chúng chỉ mọc bao phủ rất thứ tự chung quanh cái mu dầy của Phượng tạo nên một hình ảnh huyền nhiệm vô cùng, đến nỗi đã khiến cho Khải chìm sâu vào trong mê đắm đến quên mất cả nhiệm vụ đích thực lúc bấy giờ của chàng chỉ là một người “cắm hoa” hay nói trắng ra là một người đĩ đực, đang làm công việc phục vụ cho những thiếu phụ khát tình, đem lại cho họ những bù đắp mà họ còn đang thiếu thốn trong cuộc sống chồng vợ đầy sang giàu nhưng lại rất giá lạnh của mỗi người.
Thật tình mà nói, ít có người đàn bà nào dù đẹp đến mấy đã dễ để lại trong Khải những ấn tượng sâu sắc như Phượng đã tạo ra cho Khải. Nàng rất xinh đẹp, cuồng nhiệt nhưng dịu dàng, chậm chạp từ tốn nhưng bền bỉ lâu dài. Nàng đã làm tình với Khải bằng cung cách của một kiều nữ “cưỡi ngựa xem hoa”, rất ung dung tự tại, nhưng không kém vẻ nhiệt thành. Phượng không gào thét mỗi khi Khải làm cho nàng sung sướng, nhưng khuôn mặt của nàng trở nên nhăn nhíu rất nũng nịu dễ thương. Nàng không cào cấu nhưng không thiếu những ghì xiết chứng tỏ một sức mạnh quay cuồng. Phượng là một thứ ớt cay ngầm, khiến cho người ăn tưởng rằng không cay, nhưng khi đã cắn vào thì đất trời tự dưng biến thành giao động mênh mang. Khải dành cho Phượng gần hết một ngày. Lúc ra về, Phượng còn như rất quyến luyến.
Nàng nói như hò hẹn:
Cảm ơn anh thật nhiều về những gì chúng ta đã có với nhau hôm nay. Hy vọng chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau trong một ngày thật gần, tiếc rằng hoàn cảnh của em không cho phép vì, họa hoằn lắm, người chồng của em mới đi ra khỏi nước như trong dịp này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Loan mắt nai |
Tác giả | Lê Thị Thu Phương |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cô giáo, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 25/05/2022 14:51 (GMT+7) |