Chú Đạt tiếp tục kể chuyện tình ái của chú mỗi buổi tối sau khi cả đoàn du lịch đã mệt phờ vì đi bộ cả ngày. Mấy buổi trước, chú rủ Hiền kê ghế cùng ngồi ngâm chân trong nước nóng bên bồn tắm của chú. Bàn chân đang mỏi nhừ mà được ngâm trong nước nóng thật tuyệt vời. Hôm ở Thượng Hải, chú có sáng kiến mua hai cái máy massage cầm tay chạy điện. Thế là sau màn ngâm nước nóng, chú cháu nằm ngược đầu đuôi trên giường cầm máy làm mát xa chân cho nhau. Trong khi đó, Hiền say sưa theo dõi câu chuyện chú kể, thú thực cũng có nhiều lúc bị khêu gợi lắm. Lúc dó chỉ ước có chàng Đạt trai trẻ ở bên! Chú Đạt kể tiếp…)
Tôi bây giờ đã vào học trường Luật, tương lai sáng sủa, chỉ mấy năm nữa ra tập sự, rồi làm luật sư vừa danh giá vừa có nhiều tiền. Hè năm ây, chương trình đi Đồ sơn không thực hành được vì ông Hùng và chú Vinh bận công việc ở sở. Lại thêm chuyện động trời, cô bé Hồng nghe lời dụ dỗ của bà xơ, nhất định đòi đi đạo để xin vào dòng nữ tu thánh Phao lô.
Tôi với mợ Uyên vẫn đều đều mây mưa với nhau mỗi tuần ít ra cũng một lần. Hồi đó ở Hà nội, muốn mua bao cao su ngừa thai, không thể mua ở tiệm thuốc tây. Giới học sinh sinh viên, rỉ tai nhau mua của anh chủ quán Bằng bán cà phê ngay trước cửa trường đại học. Lẳng lặng vào tới quầy phía trong, nói nhỏ với anh Bằng, ” cho mấy cái áo mưa Mỹ “, anh kín đáo trao cho một gói bọc gọn ghẽ. Một hôm tiệm vắng vẻ, anh hỏi tôi vợ con chưa. Tôi cười, nói chưa. Anh bảo tôi có thứ bao ” Super ” mới về, gái mê lắm, dân ăn chơi gọi là ” bao râu dê “, vì ở đầu bao có những sợi râu chừng nửa phân tua tủa ra, bán giá gấp đôi bao thường… Tôi hòi này thỉnh thongả đi giao hang cho cô Thúy, cũng có thêm tiền rủng rỉnh. Tôi lấy một gói, tối hôm sau dùng thử với mợ Uyên.
Mới thụt vào, mợ rùng mình kêu lên:
– Đạt ơi, sao mà nó… nó lạ lắm… nó… sướng… sướng quá…
Tôi tiếp tục đâm thọc sâu, ngoáy ngoáy. Mợ rên lên ư ử:
– Ối mình ơi! Nó cọ cựa… Nó nạo nạo tuốt bên trong của Uyên… Đạt ơi… làm gì mình thế… Làm… gì… Uyên… thế…
Mợ cứ lồng lộn lên, hai tay ôm bấu lấy vai tôi, hai chân quặp nghiến đập đập lên đùi tôi, vừa rên rỉ vừa thở hồng hộc, tôi cứ thế mà nghiến xuống…
Mãi khi xong rồi nằm rã rời bên nhau, tôi mới cho mợ xem cái bao mới… Mợ mở tròn mắt, rồi vừa cười vừa chồm lên ôm siết tôi mà hôn:
– Đồ quỷ! Làm người ta ngất ngư muốn chết…
Từ khi biết cái “bao có gai ” đó, tôi với mợ không bao giờ dung thứ bao thường nữa. Tuy vậy, những ngày trước sau khi có kinh không sợ thụ thai, mợ vần thích hai đứa ” trần trụi” cọ cựa với nhau hơn.
Tin điện từ Pháp qua, bà vợ đầm của chú Vinh vừa từ trần, chú Vinh phải đi Pháp lo vụ ma chay. Nhân cơ hội chú xin nghỉ một tháng, dưa mợ Uyên đi Pháp chơi và làm hôn thú với mợ ở bên đó. Ngày chót chú Vinh còn đi làm, mợ Uyên băt tôi ở với mợ suốt ngày, hai mợ cháu cứ ở trên giường với nhau, mệt rồi lại nghỉ, mợ nói để bù cho cả tnág xa nhau.
Quả nhiên, mợ vừa đi được mấy ngày, tôi đã thấy trống vắng, vừa nhớ mợ, mà vừa bị xác thịt thôi thúc, nó cứ cuồn cuộn cả người, như là lên cơn nghiền, dù có thủ dâm cho đỡ cơn nứng cũng không được thỏa. Tôi nhớ đến cô Thúy, vì sau chuyến đi Đồ sơn, cô hay lại chơi với mợ Uyên, cô ở nhà một mình cũng buồn.
Buổi đó sau giờ nghỉ trưa, chắc ông Hùng đi làm rôi, tôi đạp xe lại nhà cô Thúy. Cô là nhà giàu, ngoài mấty căn nhà cho thuê, cái nhà cô ở là căn phố hai từng, có ban công, có cái vườn hoa nhỏ trước nhà, có cổng sắt. Bấm chông có chị ngươi làm ra mời ôti vào rồi báo cho chủ… Cô mừng rỡ tíu tít, cô dắt tay tôi vào mời ngồi, cô than là con Hồng đi rồi ở nhà buồn quá, có Uyên bầu bạn nay nó cũng đi xa… Ở nhà, cô ăn mặc cũng như các cô các bà Hà nội thời đó, cái áo cánh trắng vải phin nõn hở hai bên lườn da trắng mịn cái quần ôm lấy eo nhúc nhích khi cô bước qua lại rất khêu gợi. Nhắc lại chuyến đi Đồ sơn, cô khen chuyến đi vui quá. Cô nói,” chuyến đi làm cô song lại thời con gái, giá ở lâu hơn thì Đạt đã tập cho cô bơi giỏi rồi “. Tôi trả lời, ” nếu cô thích học bơi, thì đi sân Septo ổ ngay Hà nội, tập còn dễ hơn, ví nước hồ bơi êm, không có sóng “. Cô thích lắm. Tôi nói, “Thế cứ chiều chủ nhật em đón cô đi ra sân Septo nhá “. Nhưng cô ngàn ngừ, hỏi tôi:
– Ngày thường có buổi nào cậu rảnh không?
Thứ Năm tôi không có giờ học, nên tôi với cô hẹn nhau mỗi chiếu Thứ Năm sau giờ nghỉ trưa tới cô để cùng ra hồ bơi.
Cô Thúy có căn phố cho người ta thuê bán quần áo phụ nữ, cô mua được cái áo bơi màu hoàng yến đẹp lắm… Hồ bơi ngày thường giờ còn sớm nên vắng không có ai. Xuông hồ bơi, cô bảo tôi:
– Hôm ở Đồ sơn, học thày được bao nhiêu, trả tháy hết rồi, bây giờ phaỉ học lại từ đầu.
Thế là tôi lại đỡ cho cô nằm sấp tập bơi ếch. Tôi chỉ cho cô động tác úp mặt tập thở, rồi đỡ cho cô bơi, một tay dỡ bụng, moột tay ngửa ra ấp ngay cái cái mu phồm phộp êm êm qua lần vải. Thấy cô không có phản ứng gì, tôi nhúc nhích hai bàn tay cho thêm cảm giác, tôi nứng lên ngay lập tức, nằng nặng dưới quần bơi. Đã thế, vì nướ chỉ ngang bụng, mà tôi cố tình ôm cô sát người, nên cái eo cô nó kề ngay bụng tôi càng làm tôi thêm rạo rực. Có lúc bàn tay tôi nhích qua sờ vào bên đùi non mướt mát mịn màng của cô, nhưng cô vẫn theo nhịp đếm của tôi bơi đếu đặn… Cô thở đã đêu hòa, được mấy hơi tôi cho cô nghỉ chỗ hồ nông. Tôi bơi nhoài ra chỗ sâu rồi bơi bướm trở về. Cô thích chí vỗ tay khen. Lúc tôi lại bên cô, vì nước chỉ ngang bụng, cô đứa tay sờ lên bụng tôi:
– Bắp thị bụng của Đạt săn đẹp quá, cứ như là lực sĩ ấy thôi.
Cái bàn tay mượt mà trên da bụng tôi làm tôi càng thêm nứng.
Tôi cho cô bơi tiếp. Lần này cái bàn tay dưới mu, tôi cong mấy ngón tay bấu vào bên trong mép vải đụng ngay gần háng rạo rạo mấy sợi lông. Thấy cô vẫn bơi, tôi đánh bạo lấn mấy ngón tay tới cào cào nhẹ nhẹ, tới cái mép mây mẩy mềm mềm. Tay chân cô đang chờn vờn bơi bỗng khựng lại, người cô cứng đơ, tôi tự động kéo cô ép chặt vào hơn. Vừa lúc đó, có người từ trong phóng thay đồ đi ra, nên tôi buông lơi và trở lại tiếp tục dạy cô bơi như trước.
Trên đường đi xe đạp về, cô vẫn chuyện tò như không có gì khác lạ, cô hẹn tôi cứ mỗi Thứ Năm lại cho cô đi bơi nữa.
Lần sau tôi đến chí có cô ở nhà. Chị người làm được cô sai đi Quảng Bá mua hoa chiều mới về. Cô mời tôi ngồi, rồi chạy vào trong nhà mang ra bộ đồ bơi bikini hai mảnh màu đỏ, nói:
– Bà Tuất (chỗ cửa tiệm cô cho thuê bán quần áo) mới về bộ này đẹp lắm. Mà cô Thúy cón lưỡng lự không biết có dám mặc không. Tại vì mình cũng già rồi.
Tôi vội ngắt lời:
– Cô còn trẻ quá mà. Mấy cô đầm nhiều tuổi hơn cô họ cũng mặc hai mảnh thiếu gì!
Cô hý hửng:
– Vậy mình mặc cho Đạt coi thử có được không nha!
Cô vào nhà, lát sau trở ra, lồ lộ thân thể nõn nà trắng ngồn ngộn. Hàng vải là hàng thun, mảnh trên ôm hững hờ không che hết hai cái bầu vú nhu nhú hai cái núm, với hai sợi giây đeo hằn trên vai tròn lẳn. Mảnh dưới hở cao hai bên hông, phía trước thì hùm hụp cái mu căng phồng lên ngay giữa háng. Kiểu cắt rất táo bạo. Tôi thấy khô cả cổ họng. Cô hỏi, tay xoa xoa trên bụng:
– Đạt thấy thế nào, cái bụng mình nó không được thon…
Tôi mải mê nhìn mấy ngón tay dài thon thon trên bụng cô, cái bụng không còn như gái mơi lớn, thế nhưng cũng chỉ đẫy đà một chút, hai bên eo còn thắt gọn. Tôi lại trướ c mặt cô, đưa hai tay ôm hai bên hông:
– Eo co của cô còn hơn khối người trẻ đấy.
Cô ửng đỏ hai má, cô vừa liếc vừa dí ngón tay vào trán tôi:
– Thật không đấy? Cậu này là khéo nịnh lắm đấy!
Tôi vẫn đứng thật gần ngay trước mặt cô, một tay tôi ôm sau hông cô kéo cô sát lại hơn, thấy cô không phản ứng, tôi ôm thật chặt. Cô giãy giụa trong tay tôi làm cho cái mu cọ cựa ngay cái củ lẳng cứng ngắc của tôi, mặt cô đỏ phừng phừng, cô thở hổn hển:
– Cậu… Đạt… ơi… đừng… đừng mà… Làm… làm… gì mình thế?
Một tay tôi vẫn ôm ghì cô, tay kia đưa lên thọcvào trong cái mảnh thun, ôm lấy bầu vú tròn đầy của cô mà mơn man nhẹ nhẹ. Cô mềm người ra, gục xuông vai tôi:
– Đạt ơi, mình… Mình… chóng mặt… quá…
Tôi vẫn ôm cô, dìu cô lại cái ghế xa lông dài, ngả người xuông đặt cho cô nằm ngửa trên ghế. Tôi quỳ dưới đất, kéo ngược cai mảnh nịt vú lên, hai cái vú vuột ra, nhúc nhích. Tôi cúi xuông chũm môi nún nún nhẹ nhẹ, đưa đẫy đầu lưỡi… Cô ôm ghì lấy đầu tôi, ưỡn ngửa mãi cái ngực lên:
– Đạt ơi… mình… thấy… làm sao…
Tôi vẫn tiếp tục bú vú, cho tay thọc xuống trong quần lớp da bụng mát mịn mày mò tới mu long rao rạo. Cô cong cứng người lên, thều thào:
– Mình… lên trên gác… với nhau…
Tôi hí hửng dìu cô đứng dậy, theo cô lên cầu thang…
Căn phòng ngủ to và đẹp hơn của mợ Uyên. Cũng cái giường Hồng Kông nệm lò xo nhún. Chỉ trong mấy giây, tôi cởi phăng hết quần áo, tôi nằm xuông bên cô rồi lột ngược cái nịt vú ra khỏi đầu cô… Tôi kéo cái quần bơi của cô xuống từ từ, cái vùng tam giác ngay giữa háng đầy những lông loăn xoăn, cái mu phồng cao lên hùm hụp như bàn tay úp cũng xum xuê lông che gần kín mít cả cái khe ở giữa. Cô nhướn mông lên chó tôi kéo tuốt xuống khỏi chân, hai chân cô duỗi dài he hé giang ra…
Tôi lồm cồm bò lên lách vào quỳ giữa hai đùi rồi khom khom cúi xuống vục vào ngực mà liếm nhè nhẹ hai bên núm vú. Cô run lên bần bật, cong cỡn ngươi lên:
– Cậu… cậu… ơi… Đạt ơi…
Cái củ lẳng tôi nó lòng thòng ngúc ngoắc chạm vào mớ lông lồn. Tôi nắm lấy đầu rùa dú dí vào cửa lồn bây giờ đã nhoèn nhọet ứa nước. Tôi nhỏm ngươi lên, từ từ cho cái củ chầy tuồn tuột đâm xuông`, hai tay tôi duỗi thẳng bóp nắn hai bầu vú, bên dưới thì cứ thì thụt nhấn xuống rồi rút ra môt tí, rồi nhấn sâu hơn. Bên trong lồn cô nó bóp nó nuốt lấy cái cổ chày ỗi lần cáikhúc dồi thịt của tôi thọc thêm, cô há hốc miệng ra, kêu”hờ! Hờ!” Và ưỡn nẩy cái mông lên. Cư 1thế cứ thế, cái củ chày khọt khẹt len lách đâm sâu, hai cái mép lồn ôm thắt. Hai cái đùi cô duỗi thẳng vướng víu. Tôi bảo cô:
– Cô… co đùi lên… co ngược hai cái đùi lên… giang rộng ra… thế đó…
Cô ngoan ngoãn làm theo, hai cái đùi trắng hều bành ra.
Tôi vòng tay xuống đỡ mông cô nâng cao lên, tôi nhổm mông lên rồi bất thần dập hụych xuống thất mạnh, cái củ chày ngập lút cán chạm đáy lồn gờn gợn. Cô rú lên mắt trợn trừng…
– Ối! Ối…
Tôi gia sức dập lên dập xuống. Cô thở không ra hơi:
– Ối! Ối! Cậu… Đạt… Đạt ơi… Đạt làm gì mình thế? Cái gì thế? Ối… sao mà… Chết tôi rồi… tôi đang bay… bay lên mây…
Cả tuần nay tôi tích tụ đầy ăm ắp cái bìu dái căng lên, cơn nứng cuồn cuộn ào ào tới, tôi dập như búa tạ xuống cửa mình cô, bên trong lỗ lồn nó ôm nó bóp nó nuốt lấy cái củ lẳng giừn giật căng cương ngọ nguậy. Hai tay tôi ôm nắm hai cái vú nhào nắn như nhào bột làm cô vừa giãy giụa vừa rên ư ử, nước miếng rớt cả ra hai bên mép… Tinh khí tôi tuôn ra vòn vọt tôi rung người lên, mà cô cũng rung lên nây nẩy, thều thào trong hơi thở:
– Ối… sướng… sướng… chết mất… tôi chết… tôi chết… cậu Đạt… Đạt ơi… mình… mình chết thật rồi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kỷ niệm với mợ Uyên |
Tác giả | Ái Hiền |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú vú |
Ngày cập nhật | 15/03/2022 03:33 (GMT+7) |