Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Khoảnh khắc » Phần 2

Khoảnh khắc

Phần 2

Tôi dồn hết sức cuối cùng của mình nâng chị và đưa cơ thể tôi và chị trở lại chiếc bàn, cả hai rũ xuống. Hai nhịp hơi thở dồn dập quyện lấy nhau.

– Chị sướng quá em à, đây là cảm giác sung sướng trong bất ngờ đầu tiên đó em ạ.

Tôi nói qua hơi thở:

– Em cũng sướng lắm, nhưng hồi nãy suýt chút nữa là em ra rồi, thật là hổ danh học trò của chị.

Chị tát yêu vào má tôi:

– Cái đồ khỉ này, lại phá nữa, thật là đi không biết đường về với chị mà…

Tôi trả lời bằng giọng của một học sinh ngoan ngoãn:

– Dạ không cô, em quên đường về nhà, nhưng em nhớ đường về trường để kiếm cô giáo đó.

Tôi lại trêu ghẹo chị nữa. Nhưng như chợt nhớ điều gì, ánh mắt tôi lại hướng về phía của sổ khi nãy, nơi mà có kẻ tò mò nhìn trộm mà tôi đã quên bẵng đi mất từ lúc nãy. Nay đã không thấy nữa “chắc là cô gái đó đã bỏ đi rồi!” Tôi gục xuống và hôn lên cổ chị như vuốt ve, như tạ lỗi sau những ngày xa chị…

Những buổi giao hoan của chị em tôi cứ tuôn ra như thác đổ. Những lúc rảnh rỗi nhờ chị mà tôi có thêm nhiều kinh nghiệm về nghệ thuật làm tình. Mỗi buổi sáng chị em tôi lại chia tay nhau, chị đi dạy còn tôi đi học, trưa về đến nhà là ái ân, ăn và ngu? O: P&gt…

Dòng đời trôi đi, có thứ gì là tồn tại vỉnh viễn đâu, có lẽ chấp nhận một phần quá khứ? Thì được xem là định mệnh chăng? Thời gian cuốn trôi đi nhiều quá, có những lúc tôi tần ngần đứng trước nhà chị, khi xưa là một nơi êm ấm và hạnh phúc nhất giữa tôi và chị, thì được người đón nhận bằng những câu hỏi tò mò sợ sệt của bà chủ mới gìa nua của căn nhà đó. “Cậu tìm ai vậy? Tôi thấy cậu đứng cả buỗi trời nhìn đăm đăm vào nhà.” Khi dạm bước trên sân trường rợp bóng phượng vĩ thì nhận được ánh mắt aí ngại của ông gác trường gìa “Cậu, chuyện đã qua rồi mà, để trong long thì càng thêm buồn.” Hay đại loại như “Cô Thảo ngày xưa diệu dàng, tận tụy, có ai mà không bàng hoàng và thương cảm cho cô ấy khi ra đi” đôi khi còn buồn hơn ” Cậu à, cái lớp cuối dãi hành lang bây giờ người ta đang xây doing, mai mốt nó sẽ khác xưa đó. Tôi cũng buồn vì sau này cậu không còn nhìn được kỷ niệm củ nữa”

Ôi thời gian nó xóa mờ cả những vật chứng của một cuộc tình mà chẳng ai hay.

– Nè lại đây, nè? Ê? Mắc dịch mà, không biết làm gì mà đứng trơ trơ đó!!

Tôi giật mình vì tiếng gọi trong trẽo kéo tôi ra khỏi dòng kỷ niệm. Thì ra là một cô gái tay dắt chiếc xe đạp với bánh xe xẹp lép. 100 % Là bị cán đinh rồi!! Tôi cười thầm hay ra mừng thầm đây?

– Cô Hai, để tôi dắt xe vô cho, tôi làm một chút là cô Hai có thể đến đúng hẹn với người yêu rồi.

Cuộc sống mà chẳng hiểu từ bao giờ tôi đả học được cách nịnh hót kiểu này.

– Người yêu gì? Người yêu gì ở đây!

Cô bé trạc 20 này không những dễ thương mà còn giỏi nhõng nhẽo thật.

– Dạ không tôi thấy cô hai thật là dễ thương lại đẹp gái nên nghi thế nào củng có người yêu hoặc ít nhất là mười mấy chàng trai theo đuổi.

Đã quen với cách ăn nói này rồi tùy theo vị trí mà nói chuyện, chẳng có vấn đề gì. Bây giờ thì tôi chỉ quan tâm làm thế nào mà người ta móc bóp trả tiền cho tôi một cách vui vẻ. Nhìn nét mặt cô ấy giãn ra và đôi môi chúm chím nở nụ cười hàm tiếu lộ hai lúm đồng tiền duyên dáng là tôi thấy yên tâm. Tôi nghĩ thầm tối nay nhất định đi ăn cháo thập cẩm ở khu Ma Lăng mới được.

Cặm cụi chà xát vỏ ruột xe cho thật nhám, sau đó tôi phải thoa sơ qua một lớp keo. Cuối cùng là ép chặt một miếng cao su nhỏ lean lỗ thủng mà tôi đả chà xát lúc nảy, kẹp chặt vào “lò bát quái” đang nung nóng để miếng cao su nhỏ đó dãn ra và lỗ thủng được bịt kín. Thế là xong, chỉ còn đợi cho xong việc. Tôi nhìn sững chiếc xe đạp khá lâu?

– Êêêê, cái anh kia, không nói năng gì mà chỉnhìn chăm chăm vào chiếc xe đạp. Anh thật là quái lạ quá!

Cô gái này sao mà phiền phức quá, tôi ỡm ờ qua quýt.

– Nhìn chiếc xe có gì là lạ?

Cô bé thoáng ngạc nhiên rồi vội vã phân bua…

– Anh nè, có một lần Thảo cũng bị hư xe, người sửa xe bên lề đường đó củng trạc tuổi anh, nhưng người đó không có nhìn xe mà là nhìn Thảo!

Thoáng rung động, nhưng tôi vẫn biết chuyện đời có nhiều trùng hợp lạ kỳ Tôi từ tốn giải thích?

– Thảo nè, tôi nhìn chiếc xe lâu như vậy vì nó màu xanh ngọc!

– Bộ anh thích màu xanh ngọc lắm sao?

Sao từ phút này, tôi lại nghe cái tiếng “anh” nó ngọt ngào làm sao. Và chẳng hiễu sao cái tôi lại có thể gọi một người con gái thân mật đến thế, cái cảm giác này đã mật từ lâu lắm rồi kia mà.

– Không, tôi thích màu đỏ, mình thích ngắm màu xanh vì người chị của mình rất yêu màu xanh ngọc! Màu đỏ rực lửa còn màu xanh thì dịu dàng thanh khiết, có lẽ hai màu sắc này không thể dung hòa với nhau được.

– Hi hi hi, coi cái tướng anh kìa, true như vậy mà đã thành ông cụ non rồi đó. Nè xong chưa, trời ơi, lâu quá đi, trễ học rồi nè!!

Mãi lo nghĩ vẩn vơ, tôi quên khuất đi mất là còn lo váép cái ruột xe đạp. Tôi từ tốn kết thúc công việc của mình trong khi cô bé phụng phịu đôi má, đôi môi trề ra vì cái tướng lẩm cẩm của tôi.

– Anh nè, cho hỏi chút, anh có biết trường Y khoa nằm ở đâu không, người ta chỉ là gần đây lắm?

Ah, cô bé học giỏi thật, học Y khoa cơ à? Lúc này tôi mới nhìn kỹ cô bé, mái tóc ngắn trẻ trung được kẹp bởi chiếc kẹp tóc nhỏ, khuôn mặt tròn vừa vặn. Có lẽ đôi môi luôn mỉm cười để lộ hàm răng đều như hạt bắp với hai má lúm đồng tiền đả làm không biết bao nhiêu chàng si mê.

– Uiii da, sao Thảo đá vào ống quyễn của tôi?

Mãi mê ngắm nhìn gương mặt Thảo thì bị Thảo đá cho một cái ngay ống quyễn.

– Anh nhìn cái gì ghê vậy? Thảo hỏi anh có biết đại học Y nằm ở đâu không, biết thì chỉ không biết thì đừng có trợn mắt thấy ghê quá!

– Ui da, đau quá. Thảo đi đến ngã tư thứ hai thì quẹo phải, sẽ đến nhanh thôi gần lắm Khi vào trong đại học Y thì vừa bước qua cổng thì quẹo tay trái, đi cuối hành lang là nơi tụ họp của sinh viên mới vào trường đó.

Tôi chỉ dẫn cô bé cặn kẽ, bỗng dưng tôi phát hiện cô bé đang nhìn tôi, đôi mắt mỡ to, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ vừa tò mò vừa kỳ dị. Tôi cảm thấy thân thiết quá, đôi mắt này, cái đôi mắt kỳ lạ này đả nằm sâu trong tiềm thức của tôi lâu lắm rồi, thế nhưng chẳng quên biết là ở đâu kia chứ?

– Nè, sao anh biết rõ trường Y khoa quá vậy?

– Tôi vốn học ở đó mà, năm thứ ba rồi Thảo!

– Thôi chết, Thảo đi nha mãi lo nói chuyện trễ giờ rồi?

Bóng cô bé hấp tấp bỏ đi đã khuất khỏi tầm mắt của tôi, tôi bần thần. Rối loạn quá, cô ấy tên Thảo, chiếc xe đạp màu xanh ngọc, không lẽ cô ấy cũng thích màu xanh ngọc. Tôi nhắm mắt lại, và khi đó tôi lại sống lại với hoài ức cũ, những cuộc giao hoan rã rời bên chị, hơi thở dồn dập của chị qua đôi môi hé mở rung rung mời mọc?

– Nè, cái anh kia, xin lỗi nha, chút nữa là quên trã tiền anh, xin lỗi nha!!

Ừ nhĩ, hôm nay sao tự nhiên để người ta “quên” khôn vậy cà. Cô bé đã quay lại từ lúc nào mở chiết cặp da để trong chiếc giỏ xe đạp. Có vẽ lục lọi một hồi rồi nhìn tôi, đôi mắt như run run và sợ.

– Thảo lỡ để quên cái bóp tiền ở nhà rồi, xinlỗi nữa nha, hôm nay ngày đầu tiên khai giãng. Thảo vui quá đêm qua gần sáng mới ngũ, nên thức dậy trễ, vội đến nỗi mà quên mất tiền ở nhà. Làm sao bây giờ, anh tin Thảo không?

Giọng cô bé như van lơn, như tha thiết, tôi tin lời cô bé. “Trên đời này có thứ dân đó sao? Người ta quên tính tiền còn chạy về trã tiền, nếu trã được thì coi như mình gặp số hên, đụng nhằm quý nhân. Đằng này quay về lại không có tiền trã. Thiệt đúng là ông trời trêu người, bắt người tốt gặp họan nạn mà” Tôi nghĩ thầm lại đáp:

– Thôi Thảo đến trường đi, mình ít khi đi nghe giãng, chỉ lên trường hỏi bài mấy đứa bạn, coi trong trường thầy giảng đến đâu để biết mức độ tự học của mình. Khi nào mình lên trường thì nhất định sẽ kiếm để đòi nợ, mỗi ngày cứ đem theo tiền đợi tui đến…

Thú thật tôi chẳng hề có ý định tìm đến cô bé để đòi tiền. Kỳ lạ là tôi có cảm giác cô bé đả đem lại sự thay đổi lớn trong con người tôi, một con người đả vật loan một mình với cuộc sống với tương lai từ khi chị lìa xa để lại trong long bao ký ức không nguôi?

Nắng hắt hiu soi bóng qua kẽ lá lung linh ẩn hiện như những vì sao mõi mệt sắp gĩa từ bóng đêm. Đả năm giờ rưỡi rồi, tôi chỉ kịp về Ký túc xá tắm sơ qua rồi lập tức lean trường. Mãi ngồi trên giảng đường vắng tanh ngắm chiều rơi tôi thoáng nghe một giọng nói thật nhỏ nhẹ:

– Anh Minh, mọi người đả về hết rồi!

Tôi khẽ quay đầu lại, thì ra là một nữ sinh viên nào đó cùng khóa với tôi. Tôi vốn chẳng nhớ người bạn này tên gì, đố với tôi chẳng chút quan trọng.

– Cả ngày làm mệt quá nên tôi quên mất hôm nay là thứ ba, bài giảng đả kết thúc lâu rồi, cô Hai tên gì? Ý quên, bạn tên gì vậy?

Vẫn quen thói đầu đường xó chợ, tôi buột miệng thôi. Nhưng dường như cô ấy có thể đọc được suy nghĩ qua ánh mắt.

– Em tên Hoài Thương, ngày nào cũng đi ngang qua nơi anh làm. Thấy anh vất vã quá.

Dạo trước tôi vẫn thường hay tự ái mỗi khi người ta nhắc đến việc tôi kiếm sống, nhưng bây giờ thì trở thành bình thường lắm rồi. Hoài Thương ngồi xuống bên cạnh tôi với lối nhìn như soi bói tìm kiếm vật gì.

– Hoài Thương kiếm gì đó, để quên sao?

– Thương để quên cây viết của cha tặng ngày sinh nhật.

Hông và mông cô ấy khẽ nhích và vô tình chạm vào người tôi, khoảng cách gần làm tôi cảm nhận được mùi thơm dễ chịu của hoa hồng.

– Nước hoa thơm dịu quá đó Thương.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Thông tin truyện
Tên truyện Khoảnh khắc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Bác sĩ - Y tá, Truyện bóp vú
Ngày cập nhật 24/02/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dòng máu lai
Phần 2 Rõ ràng là Lợi không còn biết dùng cách nào hoặc lời lẽ nào để mà khuyên giải chị Liên bớt đi phiền muộn, miễn sao chị từ bỏ được ý định tự vẫn là được rồi, chợt nó bỗng liên tưởng lại trong quá khứ những gì mình đã thực hiện làm với chị Đông rồi chị Sương, nay có lẽ là một phương thuốc thật vô cùng hữu hiệu triệt phá hoàn toàn tâm bệnh của chị chăng? Vừa thoáng nghĩ như vậy là làm ngay, nó nói khẽ với giọng run run, ngường ngượng : Chị... đừng buồn... nữa. Em... yêu chi! Vừa nói vừa lần cánh tay phải lên ôm vòng qua tấm lưng tuy to bè bè nhưng khá mềm mại của người chị ruột cùng cha khác mẹ, Lợi bắt đầu âu yếm, vuốt ve, mơn trớn chị. Lúc này, bên ngoài trời tuy chẳng phải là mưa nhưng vầng trăng sáng vằng vặc bỗng dưng bị một lớp mây dày đặc che khuất khiến không gian tối sầm lại và do vậy cho nên bên trong chòi rơm trở nên tối đen như mực đến nỗi có ngửa bàn tay...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện của kiều bào Truyện loạn luân Truyện phá trinh
Hạnh của tôi
Hạnh là cháu ngoại của bác tư, một người bạn thân của ba tôi. Tuy Hạnh bằng tuổi tôi nhưng bác tư bắt nó phải kêu tôi bằng cậu. Hai cậu cháu tôi chơi rất thân với nhau, cùng lớn lên, cùng học chung trường làng, tôi thường bảo vệ chở che cho nó. còn nó có cái gì ăn cũng chừa phần tôi. Và rồi khi tôi học xong lớp 5 trường làng cũng là lúc tôi theo gia đình về thị xã sống. Trước ngày đi, tôi và Hạnh dắt nhau đi chơi khắp cánh đồng, cùng thả diều tắm sông, hái trái dại ăn. Chơi chán rồi bọn tôi ra rẩy bắp kiếm anh út cậu ruột của Hạnh để xin bắp nướng ăn. Ra tới nơi mà không thấy anh ấy ờ chòi canh, chúng tôi đi một vòng để kiếm, đi tới cuối rẩy chúng tôi bổng nghe tiếng sột soạt gì đó, tôi nắm tay Hạnh lại gần thì thấy anh út với chị Thảo xóm trên đang ngồi nói chuyện với nhau, tôi vội kéo Hạnh ngồi xuống nấp sao bụi cỏ lau để xem họ làm gì. Vừa ngồi xuống thì nghe...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện phá trinh
Đêm mùa thu ấm áp - Tác giả Mưa Buồn
Phần 2 Sau khi lên giường nằm cạnh bên cô, chúc cô ngủ ngon thì Văn thật sự đi vào giấc ngủ, chỉ có Tuệ là khôngg tài nào chợp mắt. Cô nói trong lòng: Đâu phải lần đầu tiên nằm bên cạnh đàn ông, sao đêm nay cô lại thấy rất kỳ lạ, có 1 cảm giác thèm muốn cứ thúc đẩy cô. Tuệ thèm được kê đầu lên vai Văn, được đặt cánh tay mình lên bờ ngực trần rắn chắc của Văn và... cái đó của anh như thế nào nhỉ? Chỉ nghĩ đến đó thì Tuệ thấy có 1 chút nước rỉ ra phía bên dưới. Cô cảm thấy xấu hổ vô cùng. Loay hoay một lát cô cũng đi vào giấc ngủ nhưng đến giữa đêm không biết là mấy giờ thì Tuệ thức giấc vì cảm thấy nằng nặng nơi phần bụng và vì cả đêm 0 được nhúc nhích nhiều nên cô thấy 0 thoải mái. Cô cười khi thấy cánh tay của Văn đang đặt trên bụng cô, bàn tay của anh chỉ cách cái chỗ kín của cô 1 cm. Cô nhẹ nhàng đặt cánh tay anh thẳng lại và cũng...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện của kiều bào Truyện sex liếm lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi