Không riêng gì Hắn, Ngân cũng biết là Tú có điều gì không ổn khi nàng đi bên Hắn, nhưng nàng cũng chưa dám công khai mối tình của mình với anh họ, nên cũng không dám hó hé gì cho Tú biết cả.
Chiều đó – sau khi đã tham quan khắp nơi, với những thắng cảnh tuyệt đẹp ỡ Vũng Tàu – mọi người đã bắt tập trung ở điểm hẹn đúng giờ, duy chỉ có Ngọc và Tân không thấy đến. Họ chờ, chờ hoài mà vẫn chưa thấy hai người, mặt trời từ từ lặn xuống núi, họ vẫn nán lại chờ. Đồng hồ đã lướt qua con số sáu rồi số bảy, hai tiếng rẫm rẫm vậy mà đã trôi qua. Dường như không ai còn kiên nhẫn nữa. Cuối cùng nhóm mới đề nghị chia ra đi tìm.
Như, Hân, Tú và Ngân về khách sạn trước với anh tài xế hy vọng gặp Ngọc và Tân ở đó rồi sẽ báo cho mọi người biết. Con lại Phong, Tín và Hắn thì chia nhau tìm kiếm tiếp khắp bãi biển.
Ba người đi chia làm ba ngã đi khắp quanh, một lúc lâu, mà vẫn chưa tìm thấy.
Bỗng nhiên từ đâu Tân hớt hải chạy tới nói:
– Ngọc về chưa vậy?
– Chưa! – Hắn cùng Phong và Tín trả lời.
Tân thở gấp rồi nói:
– Hồi sớm Tân đưa Ngọc đi một vòng thấy nơi đây không đẹp mấy nên định đưa Ngọc đi nơi khác, theo lời đề nghị của Ngọc, chúng tôi cùng đón hai chiếc xe ôm đi tới phía bên kia đồi nơi có khu nhà trắng…
Tân vói tay chỉ về hướng đó rồi tiếp:
– Dọc đường Tân bảo anh xe ôm ngừng xe để mua khóm. Lúc quay mặt trở lại thì thấy thằng xe ôm mất tiêu. Tân liền đón xe ôm khác tới phía bên kia đồi. Nhưng không thấy Ngọc ở đó. Tân bảo anh xe ôm đảo xe suốt buổi nhưng vẫn không tìm thấy, hết tiền nên Tân phải chạy bộ trở lại, đến giờ thì mới tới đây để báo cho mọi người biết.
Được tin ai nấy cũng sợ hãi, nhưng vẫn đủ bình tĩnh để phân công.
Tín được phân chia về khách sạn báo cho mọi người, đồng thời báo luôn cho sở cảnh sát biết về sự mất tích của Ngọc. Trong lúc đó thì Phong, Tân và Hắn cùng đón xe đi về phía bên kia đồi nơi có khu nhà trắng. Họ đỗ xe ở chân đồi.
Sau khi trả tiền cho xe ôm, Hắn phân công cho mỗi người:
– Phong đi dọc theo mé biển phía dưới chân đồi. Tân đi xuống phố gần đó hỏi thăm tin tức xem có ai gặp được Ngọc, hay là biết tin tức vì mấy thằng xe ôm ở đây. Hỏi xem họ có biết về những vụ bắt cóc nào ở đây không? Tụi mình phải tranh thủ nếu đợi cảnh sát tới chỉ e muộn rồi. Còn Hoàng thì theo ngã này – Hắn chỉ tay theo hướng lên đồi.
Nói xong thì mạnh ai đi theo hướng do Hắn định sẵn.
Vội vã chạy lên các bậc thang do người địa phương làm để dẫn lên đồi nơi khu nhà trắng, Hắn linh tính là có thể Ngọc bị bắt trên đó vì khu này vắng vẻ rất dễ dàng cho bọn côn đồ làm chuyện bậy và là hang ổ của tệ nạn xã hội. Nghĩ tới đó Hắn bỗng rùn mình, bước đi cẩn thận hơn.
Leo được một chặng, Hắn vói tay bẻ gãy một cành cây, hy vọng có thể làm vũ khí tự vệ trong lúc cấp bách. Trời càng lúc càng tối, nhưng Hắn vẫn nhắm hướng phía trước mà leo, thêm một chặng đường nữa thì tới đỉnh đồi, Hắn tự an ủi trong lòng.
Gió trên này thật lạnh, bất giác làm cho Hắn thấy một luồng gai ốc chạy dọc theo sương sống. Không còn dám tiến tới nữa, Hắn nằm ngửa ra đất cách khoảng hai mươi bước với căn nhà trắng. Vừa thở hổn hển vừa mệt lại vừa sợ, Hắn nghĩ thầm dẫu Hắn có gặp hai tên xe ôm chở Ngọc như lời Tân kể thì liệu Hắn có dám làm gì không, hay là bạo dạn làm anh hùng cứu mỹ nhân hay không? Với lại Hắn cũng cảm thấy sợ, vì nơi đây vắng vẻ rất có thể có ma.
Nghĩ tới ma, Hắn quét mắt một lượt chung quanh tối đen như mực, duy chỉ xa xa có ngọn hải đăng chớp tắt chớp tắt như đom đóm…
Trong khi đó, Phong rảo bước theo mé biển không bỏ xót vật gì có thể tìm ra chứng tích của Ngọc. Tìm khắp nơi mong tìm kiếm ra được cái gì đó mà cũng còn chưa biết, Phong chỉ hy vọng công an tới kịp thời để ngăn chặn chuyện đáng tiếc có thể xảy ra.
Linh tính chuyện gì đó rất xấu sẽ xảy ra đối với Ngọc, Phong thấy hơi bồn chồn, cố giương cặp mắt trong bóng đêm lờ mờ ánh sáng hắt ra từ ánh trăng, nhưng vẫn không phát hiện điều gì ở bãi biển, Phong lại lần mò quanh bụi cỏ dại mọc dưới chân đồi. Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua mà vẫn không tìm ra điều chi lạ lùng, Phong mệt mỏi định quay đầu trở về thì bỗng Phong vấp té bởi một vật, lồm cồm ngồi dậy, lấy tay lần mò xem vật đó là gì. Trong bóng đêm Phong thấy đó là cái bánh xe Honda, lần mò thêm thì nhận rõ ra là chiếc xe Honda của ai đó vất tại đây.
Theo lời Tân kể thì hai thằng xe ôm hồi chiều chở Tân và Ngọc đi, thì chắc chắn đây là một trong hai chiếc xe đó, Phong ngẫm nghĩ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hắn |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cô giáo, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 21/10/2021 03:33 (GMT+7) |