Chị Lan thì thào:
– Thôi chết rồi Hoàng ơi! Trời sáng rồi đó hả. Lẹ lên, em mau leo trở về nhà đi.
Hắn cũng hớt hãi:
– Bác sáu thức rồi hả chị, thôi em đi nhà, hẹn gặp chị sau.
Vớ vội cái áo trắng, Hắn dông ra cửa, trèo lên ống nước trở lại nóc sân thượng nhà Hắn. Và từ đó mặc áo quần lại rồi mới leo xuống nhà Hắn. Liền khi đó bắt gặp má Hắn với cặp mắt dò hỏi:
– Con đi đâu vậy?
– Con lên lầu tập thể dục, hít thở khí trời.
– Sao siêng quá vậy, coi chừng hôm nay trời mưa à!
Hắn ra vẻ ngây thơ đáp:
– Má chọc con hoài, lâu lâu con phải ráng siêng tập thể dục chứ!
Tuy nói thế, má nó cũng hơi nghi ngờ chuyện gì đó, Hắn thấy run trong người, vội vã bước đi về phía phòng tắm, rũi sợ má nó dò hỏi thêm, chuyện đỗ bể thì chết toi.
Phía sau còn nghe má nó nói vọng theo:
– Nếu con có làm chuyện gì đó mà thấy có lỗi thì còn đừng làm nữa, má không thích đâu.
Hắn chỉ rùn mình một cái rồi đóng cửa nhà tắm lại.
Quả nhiên chuyện nó lo lắng rồi cũng đến, giống như người ta nói cái câu, “Đi đêm có ngày gặp ma”, Hắn không nghe lời má Hắn cảnh cáo vẫn thường ban đêm lẻn chui qua nhà chị Lan. Một lần nọ… má nó thấy nghi ngờ vì sự học hành của nó càng ngày càng tệ, tính tình Hắn thay đổi, tinh thần mõi mệt, mắt thì lúc nào cũng thấy thâm quầng, má nó sinh nghi nên quyết định tìm cho ra lẽ. Dù biết chuyện Hắn như giấy không gói được lửa thế nào cũng lòi ra ánh sáng, nhưng làm sao mà Hắn có thể từ chối cái cảm giác tuyệt diệu mà chị Lan giành cho Hắn, cái cảm giác ngất ngây chưa bao giờ Hắn có. Sáu tháng kể từ cái ngày sinh nhật chị Lan trôi qua, ngày nào Hắn cũng hưởng những phút giây thần tiên bên chị, nhưng nó chỉ vỏn vẹn được sáu tháng đó thôi… bởi vì má của Hắn đã tìm ra người dụ dỗ con của bà, làm cho con bà thân bại tinh yếu. “Con yêu tinh” mà má Hắn nói chính là chị Lan. Bả nổi trận lôi đình, ngay hôm sáng hôm kia, sau khi bắt gặp thằng con trèo ống nước nhà xuống, má nó đã rình lâu nên biết chuyện gì xảy ra, bả xông qua nhà bà sáu Mun xạt dọng cửa um sùm, bà sáu mơ mơ màng màng mở cửa ra, má Hắn xông vào chạy một mạch lên lầu tìm chị Lan. Cũng may là lúc đó hai chị em chưa làm gì hết, nhưng chị Lan thì trần như nhộng. Má Hắn điên tiết chưởi chị Lan một trận tơi bời và bắt chị Lan phải thề là không bao giờ được làm hại thằng con của bả, nếu không thì bả sẽ la to cho cả xóm đều biết hành động đê tiện của chị. Bả hét to như vầy:
– Liệu cơm mà gắp mắm ra, liệu cửa liệu nhà mà lấy chồng đi chớ ở đó mà dụ dỗ con trai tôi thì cô sẽ hối hận đó, cả xóm làng này sẽ biết hết những cái xấu xa của cô. Thấy thường ngày cô nhu mì đoan trang nào ngờ cô thiệt đê hèn.
Chị Lan khóc sướt mướt xin má của Hắn tha lỗi và hứa sẽ không tái phạm. Và chị cũng đã giữ lời hứa đó một cách quy tắc như chị đã thề là sẽ giữ được trinh tiết trọn đời. Bà sáu đứng nhìn con gái mình nhồng nhộng cũng hổ thẹn lây chẳng nói năng được lời nào. Bả chỉ khóc, khóc sụt sùi xin lỗi má Hắn lia.
Còn Hắn, sau cái vụ đó bị đỗ bể, thì bị ba Hắn dần cho một trận tơi bời, Dì Mười Hai Hắn thì giảng cho một tràn kinh ô – ran chuyện luân thường đạo lý. Hắn tức lắm, định nói huỵt tẹt ra chuyện xấu hổ của dì, chuyện lồn dì không có sợi lông, nhưng ngẫm nghĩ sao thì không nói, sợ vì má Hắn sẽ trách phạt thêm vì cái tội rình rập người ta tắm.
Tuy nhiên Hắn cũng còn chưa tỡn, vẫn nhớ nhung tới chị hàng xóm nhiều, nhất là những đêm hiu quạnh ngủ hoài không được, khi con lợn lòng cứ kêu en ét dưới đáy quần thì lòng Hắn lại nao nao. Mặc dù cố tình lén lúc qua lại với chị đều không được, lắm lúc lén liếc mắt đưa tình khi đi ngang qua tiệm sách của chị, thư từ gửi đi cho chị đều không nghe một sự phản ứng nào. Thế là coi như chấm dứt cuộc tình “Liêu Trai Chí Dị” của Hắn. Hai tháng trôi qua kể ngày Hắn bị má sạt cho cái tội dâm loạn với chị hàng xóm không lo học hành, ngày nào Hắn cũng cảm thấy nứng dương vật hết, bởi vì Hắn đã quen mùi chị Lan, mùi nước miếng, mùi da thịt, quen mùi sung sướng, cảm giác đê mê, xuất tinh đều đặn, nhất là cái chiêu “bầu tranh sáo” của chị, giờ đây cảm giác đó không còn nữa nên Hắn chỉ đành “gác kiếm” chờ thời, mượn bàn tay của Hắn để giải quyết lửa dục cấp bách bên tiếng rên la âm ỉ của dì Mười Hai, và cùng sự giao hoang của Dượng.
Hai tháng trôi qua, Hắn bắt đầu quên chị Lan. Nhưng Hắn bắt đầu có đầu có một lối sống mới, một lối sống có vẻ buông thả của một thằng thanh niên 17 tuổi có máu dâm và máu nổi loạn. Trải qua nhiều kinh nghiệm chăn gối Hắn bây giờ thuộc hạng lão làng trong vấn đề chiêm gái, với Kim đơn thuần là tình yêu mới chớm nở rành rẻ về vấn đề hôn hít, nút lưỡi, với con An thì Hắn khám phá những bí mật về cơ thể phái nữ, với chị Lan thì Hắn học hỏi rất nhiều về màn bú liếm thỏa mãn cho phái nữ, nhưng tình thật thì Hắn chỉ là một chàng trai cao to còn trinh mà thôi chưa bao giờ lăn lộn trên giang hồ.
Từ cái lúc Hắn bắt đầu quên chị Lan, thì mùa hè lại đến, Ngân, em gái họ, lại đến thăm Hân. Cùng đi với Ngân có Tú – bạn của Ngân. Tú thì tóc ngắn, mắt to, mặt xương xương trông cũng dễ nhìn, nhưng hơi giống dáng vẻ một người con gái mạnh bạo. So với Ngân, Tú có phần lanh lẹ, sành đời. Hắn đoán thầm là Tú chắc ra đời sớm nên trên nét mặt có nét phong sương. Còn Ngân vốn đã đẹp sẵn, bây giờ lại còn đẹp hơn so với năm ngoái đến nhà Hắn. Hắn không dám gọi nhan sắc của Ngân như chim sa cá lặn, nhưng đối với Hắn thì Ngân đẹp hơn bao cô gái bạn học mà Hắn quen biết, kể cả Ngọc là hoa khôi của trường cũng chưa chắc hơn hẳn. Ngân trong lứa tuổi đương thời xuân sắc, ngực càng to hơn, mông càng lộ rõ nét, mày thanh, mi tú, tóc thề mướt rượt. Trông nàng giống như nàng tiên, quả là “Thân em như thể trái chanh, lắt lẻo trên cành nhiều kẻ ước mơ”.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hắn |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cô giáo, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 21/10/2021 03:33 (GMT+7) |