Theo tin tức hắn thu được, sáng này họ Lý kia còn cùng mấy thị nữ du ngoạn trên phố, sắc mặt rất tốt, bệnh ở đâu ra?!
Uông Thắng Kiệt buồn bực vô cùng, nhưng nhớ lời phụ thân, bèn đi tìm mấy ca kỹ loại thượng phẩm tới.
Chỉ là Lý Cáp vẫn không nhận, nói cái gì mà tuổi còn nhỏ, không nên sa đọa… “Sa cái đ… còn ai không biết ngươi là một tên tiểu sắc trùng, còn nhỏ à, lão tử nhổ vào!”
Bất quá nhổ thì cũng phải về nhà mới dám nhổ, nhổ xong lại đi tới xin vào gặp Lý Cáp.
Một hai ba sáu bảy tám mười bảy mười tám… Chính xác là lần thứ mười chín thì Lý Cáp cho người mời hắn vào. Chỉ là họ Uông này bị từ chối nhiều lần, thấy gia đinh nói xong theo bản năng quay lưng ra về, đi vài bước mới tỉnh ra, vội quay đầu lại, cảm giác như muốn khóc vậy, đúng là con đường cách mạng còn lắm gian nan mà.
Uông Thắng Kiệt kiêu ngạo cũng không phải không có cơ sở, mười bốn tuổi đỗ tú tài, nếu không phải bản thân thích theo con đường thương lộ thì dựa vào tiền thế của Uông gia muốn làm đến quan to cũng không phải không thể. Bất quá cũng tính là một nửa kẻ sĩ, tính tình kiêu ngạo như vậy theo Uông Xuân Hà nghĩ cho dù có vào làm quan cũng chẳng có thành tựu gì.
Lần này liên tục bị Lý Cáp hành hạ rốt cuộc ngạo khí của hắn đã gần như biến mất hết, càng giống bản chất một thương nhân hơn, cái này Uông Xuân Hà còn muốn cảm tạ Lý Cáp nữa.
Uông Thắng Kiệt vốn đã sẵn sàng để chịu nhục, không ngờ Lý Cáp đối với hắn vẫn tươi cười khách khí, còn nói cái gì mà Thất Xảo Trang không thể lấy không được, phải trả tiền mới phải đạo… Nhưng Uông Thắng Kiệt cũng không phải quá ngu, đầu óc xoay chuyển, vội sửa câu “Không bán” hôm trước thành” Không bán mà chỉ muốn tặng thôi”. Lý Cáp tất nhiên hiểu, chẳng qua cầm khế ước rồi thì thôi, quản nhiều làm gì cho mệt.
Trở lại Uông phủ, Uông Xuân Hà híp mắt hỏi:
– Chuyện ổn rồi chứ?
Uông Thắng Kiệt gật gật đầu:
– Làm sao phụ thân đoán được?
– Nhìn mặt ngươi mà ra, hơn nữa… ha hả, vật bị mất trộm trong mấy vụ hỏa hoạn đã được trả lại, kiểm kê hàng hóa không ngờ còn dư ra hai vạn lượng.
Uông Thắng Kiệt sửng sốt, sau đó thở dài:
– Nhị công tử này… aizzz…
Cây gậy cùng củ cà rốt, ngày xưa Lý Cáp hắn cũng dùng biện pháp này để thu phục đám tay chơi thành Hổ Dương.
Một hai ba… Ba trăm sau mươi lăm ngày trôi qua, một năm cứ thế qua đi như con nòng nọc cụt đuôi vậy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn khố đệ tử |
Tác giả | Hắc Oa |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp |
Ngày cập nhật | 01/10/2021 03:33 (GMT+7) |