Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Hai đêm tân hôn » Phần 4

Hai đêm tân hôn

Phần 4

Từ ngày được mẹ Lan tặng vòng kỷ vật, Nguyễn Sinh bỗng làm ăn nên ra. Chẳng những vậy, chàng còn may mắn gặp ông giám đốc công ty kinh doanh xuất nhập cảng thương như con ruột. Thấy Sinh có học, siêng năng lại dễ thương hiền lành, ông Minh Thành cho Sinh đi học thêm về ngành quản trị kinh doanh với ý định giúp Sinh tiến thân xa hơn trên đường sự nghiệp.

Hằng tuần, Nguyễn Sinh đều mua hoa quả, nhang đèn lên thăm viếng mộ mẹ con Ngọc Lan. Điều mà chàng thắc mắc và để tâm tìm hiểu là ngoài chàng ra còn ai khác đến thăm mộ. Thế mà suốt một năm trôi qua, kể cả những ngày Tết nguyên đán, rồi thanh minh tảo mộ củng vẫn không một ai lai vãng.

Mọi người ở khu nghĩa trang cứ đinh ninh Nguyễn Sinh là bà con hay người nhà của mẹ con Lan. Thậm chí họ còn đề nghị lau rửa quét vôi trồng hoa trong khu nhà mồ với Nguyễn Sinh nữa. Chàng vui vẻ nhận lời và tặng thưởng họ rất hậu.

Một điều mà Sinh thắc mắc là từ sau cái ngày chàng gặp mẹ con Lan, nhiều đêm Nguyễn Sinh dẹp bỏ sợ hãi thử lên ngủ tại khu nhà mồ nhưng chàng không hề gặp lại hai người lần nào nữa mặc dầu Sinh khấn nguyện, tha htiết muốn được hai người hiện về cho gặp mặt.

Bốn năm thắm thoát trôi qua nhanh như gió thoảng, Nguyễn Sinh hiện tại đã là ông Phó giám đốc công ty Thành Danh. Công việc quản lý nhân sự và điều hành kế hoạch đều do một tay Sinh giải quyết. Nhờ thế, công ty ngày càng phát triển, doanh thu lợi tức gia tăng ngoài dự kiến. Đời sống công nhân cũng tăng tiến, nên uy tín của Nguyễn Sinh lên rất cao. Nhân viên đều kính nể chàng hết mực.

Nguyễn Sinh cũng không quên dĩ vãng nghèo khổ của mình. Chàng luôn sẵn sàng nâng đỡ cũng như giúp đỡ các nhân viên trẻ.

Dạo sau này, ông Minh Thành hầu như thường xuất ngoại để nghiên cứu thị trường các nước bạn trên thương trường quốc tế. Công việc hoạt động của công ty đều do một tay Nguyễn Sinh giải quyết.

Hai tháng qua, ông giám đốc đi Đài Loan vừa về được ba ngày. Sáng nay, Nguyễn Sinh vừa vào văn phòng riêng, thì cô thư ký đã cho chàng biết:

– Mời ông qua gặp ông giám đốc gấp ạ.
– Có việc gì vậy cô Thủy?
– Dạ, em cũng không nghe ông giám đốc nói chi cả ngoài việc bảo em qua gọi mời ông có việc riêng.
– Chuyện riêng?
– Dạ ông giám đốc nói như vậy.
– Thôi được. Tôi giải quyết xong công việc rồi sẽ qua gặp ông giám đốc ngay. Cô trình lại giúp tôi nhé.
– Dạ vâng.

Nguyễn Sinh sau khi thu xếp xong công việc, anh liền đến văn phòng để gặp mặt ông giám đốc. Đứng trước cửa phòng tay anh định dơ lên để gõ cửa, nhưng Nguyễn Sinh lại khựng tay lại vì anh vẫn còn thắc mắc, không hiểu ông giám đốc muốn gặp mình có chuyện gì, mà là chuyện riêng nữa. Nguyyễn Sinh suy nghĩ trước hay sau gì mi`nh cũng phải gặp thôi, anh liền gõ cửa mấy tiếng. Cánh cửa đã được mở ra, ông Minh Thành đến bắt tay thân mật với Nguyễn Sinh rồi vui vẻ nói:

– Khỏe không cháu Sinh. Ngồi đi cháu, chú có việc quan trọng này cần bàn với cháu.

Nguyễn Sinh ngồi xuống ghế đối diện với ông giám đốc. Chàng thấp thỏm nghĩ ngợi, cố phân tích các việc xảy ra trong thời gian ông giám đốc vắng mặt, cân nhắc xem mình cò khuyết điểm, sai lầm điều gì hay không, nhưng tuyệt nhiên thấy có gì phải lo lắng. Nguyễn Sinh im lặng chờ đợi.

– Cháu không có gì phải thắc mắc, ái ngại cả. Chuyện chú sắp nói với cháu là điều rất tốt lành, vui vẻ thôi.

Nguyễn Sinh thở phào nhẹ nhỏm, tươi ngay nét mặt, chàng hân hoan nói:

– Vậy mà nãy giờ cháu cứ lo ngại, không biết có lầm lỗi quan trọng gì chăng.
– Tại chú muốn mang lại cho cháu một sự ngạc nhiên lớn lao đó thôi.
– Một ngạc nhiên lớn lao… Cháu hồi hộp quá.

Ông Minh Thành loay hoay soạn mấy cuốn album và đống gói quà bày lỉnh kỉnh trên bàn giấy. Ông khệ nệ mang ra chỗ sa – lông đặt tất cả lên bàn, nheo mắt khoe với Nguyễn Sinh:

– Đây là quà cáp chú định biếu mấy ông bạn quen biết thân tình, trong đó có cả cháu với mấy ông trưởng phòng nữa.
– Ủa, chú lại tặng quà cho cháu nữa. Hôm trước chú tặng rồi mà.

Ông Minh Thành cười vui, giọng cởi mở thân tình:

– Hôm trước khác, bữa nay khác chớ. Hơn nữa, lần náy chẳng riêng quà thôimà chú sẽ nói với cháu một việc vô cùng hệ trọng.
– Việc chi vậy chú?
– Cháu muốn biết chú cũng không giữ bí mật làm gì nữa. Cháu nói cho chú biết năm nay cháu được bao nhiêu tuổi? Cháu có ý định lập gia đình chưa?
– Dạ, sao tự nhiên hôm nay chú lại hỏi tuổi của cháu vậy?
– Ậy, cháu cứ trả lời chú đi.
– Dạ, cháu hăm bảy và cũng chưa hề có ý định lập gia đình.
– Chà chà, hăm bảy già rồi nghe chưa. Nếu chú có ý định tìm giúp cháu một người vợ tương lai xinh đẹp, học giỏi, gia đình cũng đàng hoàng cháu chịu chứ?
– Dạ… chắc cháu không lấy vợ đâu thưa chú. Cháu xin cảm ơn lòng tốt của chú.
– Bộ cháu định sống độc thân sao chứ?
– Dạ cũng gần đúng như vậy.
– Thanh niên đàng ông tới tuổi nên lập gia đình chứ cháu. Đây, cháu hãy xem cô trong tập album này đi. Ý cháu thế nào?

Nguyễn Sinh bất đắt dĩ phải nhận cuốn album đề ông Minh Thành khỏi buồn lòng. Thật sự chàng chỉ nghĩ tới Ngọc Lan dù biết rằng nàng đã qua đời từ lâu.

Nhưng thật bất ngờ. Khi vừa liếc mắt nhìn xem qua, chàng giật mình buột miệng kêu lên:

– Có lẽ nào… Cô gái trong hình có phải là Lan… Ngô Thị Ngọc Lan, đúng không chú?

Đến lượt ông Minh Thành cũng ngạc nhiên nhìn Nguyễn Sinh chằm chằm. Ông mấp máy môi một lúc mới thành lời:

– Cháu biết Ngọc Lan nữa à?

Nguyễn Sinh nín lặng, chàng có vẽ nghĩ ngợi. Một lúc sau ngước nhìn ông giám đốc, thắc mắc:

– Cháu xin phép chú cho cháu được biết giữa chú và Ngọc Lan có sự liên hệ ra sao?

Nhưng chàng bỗng buộc miệng nói luôn:

– Ủa, chú cũng họ Ngô, chẳng lẽ có sự trùng hợp ngẫu nhiên.
– Đúng Ngô Thị Ngọc Lan là cháu của chú. Ba nó là anh ruột của chú. Nhưng điều cháu gây ngạc nhiên không ít với chú là vì sao cháu biết nó? Lan và bà mẹ đã chết vì tai nạn xe cộ cách đây mấy năm rồi mà.
– Lan và mẹ chết vì tai nạn xe cộ?
– Phải, chính anh Hai chú lái xe đưa vợ con đi Vũng Tàu chơi. Vì hơi men chếnh choáng, ảnh gặp tai nạn vô tình đã giết chết cả vợ và con.
– Trời… Thì ra là thế.
– Nhưng… do đâu mà cháu quen biết với Ngọc Lan. Lâu nay chú không hề nghe cháu nhắc nhở gì cả.
– Cháu không nhắc vì đâu biết Lan là cháu của chú. Tuy nhiên, mỗi cuối tuần cháu đều lên nghĩa trang để thăm Lan và mẹ Lan.
– À, thảo nào chú có nghe cô Thủy thư ký nói qua dường như cháu có người thân nào đó đã qua đời và thường hay đi thăm mộ.
– Nghĩa là chú có biết nơi an nghỉ của Lan và mẹ?
– Biết, vì quá bận rộn nên chú ít có thời gian để ghé đến thăm mộ chị dâu và cháu Lan được. À, cháu giải thích cho chú biết do đâu mà cháu đi thăm hai người đã khuất thường xuyên như thế?

Nguyễn Sinh chậm rãi kể lại tất cả câu chuyện. Ông Minh Thành lặng yên ngồi nghe, vẻ xúc động lộ rõ trên nét mặt. Lúc Sinh chấm dứt câu chuyện mà hai người vẫn lặng lẽ nghĩ ngợi mông lung. Mãi một lút sau, ông Minh Thành mới lên tiếng:

– Thật đúng là huyền bí và hoang tưởng khác nào chuyện liêu trai.

Nguyễn Sinh bồi hồi xúc cảm. Chàng nhìn ông Minh Thành đầy vẻ biết ơn:

– Chính nhờ vong linh Lan và bác gái xui khiến nên cháu mới tình cờ gặp chú để rồi được chú giúp đỡ nên người như ngày hôm nay. Dạ, còn bác trai đâu cháu không gặp?
– Từ ngày mẹ con Lan qua đời, anh Hai của chú càng buồn khổ day dứt, cuối cùng anh lâm trọng bệnh tâm thần.
– Hiện giờ bác ấy ở đâu hả chú?
– Ảnh được chú đưa đi ngoại quốc chữa trị nhưng vẫn không hết. Hai tháng trước ảnh bỗng tỉnh hẳn lại và nhắn chú qua gặp ảnh gấp.
– Thì ra chuyến đi vừa rồi là chú đi gặp bác trai ba của Lan?
– Đúng. Và lạ lùng vô cùng. Ảnh kể cho chú nghe có gặp vợ và con báo tin là đã có rể. Chú không tin ảnh lành bệnh khi nghe chuyện. Nhưng bây giờ thì chú đã hiểu.
– Còn hiện tại bác trai như thế nào?
– Chú đưa ảnh qua Thụy Sĩ nghỉ an dưỡng và chính ảnh trao cho chú bức ảnh cô gái mà cháu vừa xem lúc nãy bảo chú đi tìm hôn nhân cho nó.
– Cô đó là gì của bác trai hở chú?
– Con gái anh Hai chú. Nó là chị con Lan, nhưng cùng cha khác mẹ. Nhưng hai đứa giống nhau như đúc.
– Thảo nào vừa nhìn thấy cháu cứ ngỡ là Lan… Cô ấy hiện giờ ở đâu chú có biết địa chỉ không?
– Cô ấy hiện ở Ô Môn, Phong Dinh với bà ngoại.
– Ủa, cùng quê với cháu và cả bác gái nữa à?
– Đúng thế, và càng đặt biệt hơn nữa là cháu Ngọc Hiếu và Ngọc Lan đều chung bà ngoại.
– Vậy là sao?
– Mẹ Ngọc Hiếu là chị ruột của mẹ Ngọc Lan. Khi anh Hai chú yêu và cưới chị Lan Hoa được một năm, chị ấy sanh ra Ngọc Hiếu thì qua đời do đẻ khó. Chị Lan Anh thay chị chăm sóc cháu, từ đó phát sanh tình yêu, anh Hai chú xin cưới luôn cô em vợ sau khi mãn tang vợ… Có điều Ngọc Hiếu lớn lên chỉ mến bà ngoại mà không chịu ở với cha.
– Bây giờ Ngọc Hiếu làm gì vậy chú?
– Cô giáo dạy trẻ em bệnh tật.
– Cô ấy hy sinh, chịu khó thế à?
– Hiếu giống tính mẹ, rất thích công tác xã hội.

Hai người một già một trẻ lại rơi vào im lặng… Mỗi người theo đuổi một ý nghĩ. Một lúc sau Nguyễn Sinh mở lời:

– Chú ạ. Chú có thể giải thích lý do nào chú có ý định giới thiệu Ngọc Hiếu cho cháu?
– À, điều đó không phải ý chú mà chính anh Hai chú. Ảnh bảo Lan báo mộng với anh ấy về một chàng rể tương lai tên Sinh đang làm việc gần gũi với chú. Có lạ lùng không?
– Có chuyện ấy thật sao?
– Nếu không thật thì từ nãy giờ hai chú cháu mình làm gì có dịp nói chuyện dài lâu về Lan và Hiếu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Thông tin truyện
Tên truyện Hai đêm tân hôn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện ma
Ngày cập nhật 07/10/2021 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Kỷ niệm khó quên - Tác giả Mai Sương Sương
Phần 3 Vì sự hối thúc điên loạn của dục tính, cũng như sự hối thúc tìm hiểu về thân thể đàn bà con gái nên sau vài giây lưỡng lự tôi vục mặt xuống liếm dọc theo cửa mình nàng. Một vị nhạt nhớt nhờn lan trong cổ họng tôi càng làm tăng sự kích thích trong lòng. Tôi banh rộng hai mép lồn nàng ra đến hết cỡ rồi dùng lưỡi ngoáy sâu vào bên trong và đẩy lên đẩy xuống liên hồi. Cơ thể nàng nẩy lên hất hẳn đầu tôi sang một bên kèm theo những tiếng rên. Tưởng nàng đau tôi hỏi: Anh làm em đau hả? Phượng ậm ừ qua hơi thở hổn hển: Em... em... sướng... thích lắm anh ơi. Phượng mở to đôi mắt nhìn lên mái chòi, tay chân co duỗi miệng thúc dục tôi làm tiếp. Thấy người yêu thích thú nên tôi tiếp tục liếm mút say sưa. Có lúc không chịu nổi tôi cắn một miếng. Bị đau nàng hét lên: Đừng... đừng làm vậy đau em... Được tôi liếm kích thích quá tay chân nàng co duỗi, mông đít nàng nẩy nẩy, nước nhờn...
Phân loại: Truyện sex ngắn Sex bú cặc Truyện phá trinh
Cả nhà cùng địt nhau
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp. Tuấn liếm môi nhớ lại những kĩ niệm vừa qua. Thật tuyệt vời, cuối tuần qua, Tuấn theo chân mấy đàn anh lần đầu tiên vào nhà chứa. Wow! mới nhớ lại sơ sơ thôi mà đàn em Tuấn đã ngóc đầu dậy rồi, mấy ẻm ở động đó quả thật tuyệt vời gấp mấy lần mấy nhỏ chảnh chẹ trong lớp. Lồn em nào em nấy nhỏ xíu, lông lá, ôi! bó sát lấy cu Tuấn. Ừm! Nghĩ lại thật tuyệt vời! Tối nay, Tuấn nhất quyết phải ghé qua đó lần nữa mới được. Tuấn bắt đầu lấy ra bộ đồ vía mà cậu đã chuẩn bị, mấy thứ phụ tùng cũng...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ chị gái Truyện loạn luân
Bà chị nuôi - Tác giả Đậu Lulu
Thằng Sung đã định cư ở xứ Hòa lan. Thấm thoát đã hai mươi năm rồi, từ một thằng nhóc mới mười bốn mười lăm tuổi bây giờ đã gần ba nhăm, lại không vợ không con. Thị trấn Lieweeden nhỏ bé nơi hắn ở cách biên giới nước Đức khoảng trăm cây số, nơi đây không có người Việt sinh sống, chỉ có hắn và mấy con mệ Thái lấy chồng Tây là những người Châu Á duy nhất tại cái thị trấn hẻo lánh này. Từ ngày hắn bị thất nghiệp bởi cái nhà máy xi măng, nơi hắn đã làm việc hơn mười năm nay, bắt đầu sa thải bớt nhân công vì kinh tế Thế giới đang suy thoái, hắn cũng nằm trong số những kẻ bất hạnh đó. Nhưng ở xứ này, trợ cấp thất nghiệp hai năm sau mười năm thâm niên nghề nghiệp như hắn làm hắn chẳng cần phải bận tâm suy nghĩ về kế sinh nhai nữa. Chỉ buồn là không có ai bầu bạn trong lúc trống vắng cô đơn, con bồ Tây sống chung với hắn đã chia tay không một lời từ giã để đi cặp thằng Tây...
Phân loại: Truyện sex ngắn Địt chị nuôi Sex bú vú Truyện bóp vú

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi