Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.moe
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Hà Nội cuối xuân

Hà Nội cuối xuân - Tác giả Hồng Hà

Một trưa cuối tháng Tư…

Hà lầm lũi lên cầu thang trong tranh tối tranh sáng ở nhà Con Rồng.

– Dạ, cháu… à… em xin lỗi. Dọng nữ nhỏ nhẹ, rụt rè.

Hà sững lại, ngước nhìn lên. Đôi mắt to, sáng, ươn ướt như cười xoáy vào chàng. Bộ mặt nhẹ nhõm, mịn màng, mái tóc đen tuyền che nửa trán trắng phau… hút hồn, chạy tiếp ra sau che lưng thon nhỏ rồi bị kẹp chặt thành đuôi gà nhún nhảy rất gợi cảm, đôi môi hơi mỏng, mỉm cười duyên. Cái răng khểnh vàng hơn những răng bên vừa dữ dằn vừa mời gọi. Cô gái khoảng mười tám đôi mươi vội xuống, lần theo tay thang, với cái túi cói nhỏ, nhẹ tênh. Hai người tránh nhau, Hà bước tiếp lên còn nàng xuống từng bước thang một, vẻ ngượng nghịu chưa quen với thang gác cuốn vòng. Mùi nước hoa rẻ tiền xực nức. Qua chỗ quẹo, Hà bám tay thang nhìn với xuống, không hẹn mà nên, đúng lúc đó cô gái nhìn ngước lên, hai tay ôm túi. Bốn mắt gặp nhau, như có dòng điện truyền lan khắp hai thân hình trẻ trung, sung sức. Từ cao, Hà thoáng thấy bộ ngực căng sau áo chemise xanh lơ mỏng còn mới màu hồ, hở khuy trên. Cô gái để đôi vú no căng tự do bay nhảy trong áo. Chàng ngây ngất với cái nốt ruồi son ẩn hiện trên bờ vú trái căng cứng, trắng nõn nà, chẳng khác nào ngôi sao Mai lấp lánh trên bầu trời trong xanh thanh bình.

Người đâu gặp gỡ làm chi…

Trăm năm biết có duyên gì hay không?

Tối thứ bảy, ba ngày sau đó. Để giải tỏa nỗi ám ảnh của làn tóc mây và nốt ruồi son, Hà lấy xe, đạp vòng vòng quanh phố. Dòng người và xe đưa chàng đến Bờ Hồ. Sau khi gửi xe Hà còn cẩn thận “tách” thêm cái khóa càng cua, chàng tản bộ trên đường Tràng Tiền, tạt vào hiệu sách gần đó mua tờ Zeit im Bild rồi vui chân bước vào rạp Công Nhân bên kia đường mua vé xem phim, cũng chẳng chú ý là đang chiếu phim gì. Dẫy ghế chàng ngồi ngay bên lối đi và gần ngay cửa chính. Rạp khá vắng, khách lưa thưa.

Đèn tắt, bắt đầu chiếu phim thời sự… rồi phim chính Khi đàn sếu bay qua, một phim Nga mà chàng đã xem cách đây có đến dăm bảy năm ở Warszawa. Đang phân vân không biết nên về hay nên ở lại thì đột nhiên cánh cửa chính mở, chị xoát vé lùn tịt với bộ ngực quá khổ dẫn vào một cập trai gái đến muộn. Chỗ của họ ở phía dưới, gần màn bạc nhưng để đỡ phiền khách đang theo dõi phim, chị ta bảo họ ngồi tạm ngay ở dãy ghế Hà đang ngồi. Hà đứng dậy, nhường hai ghế ngoài cho họ. Mùi nước hoa quen quen, Hà ngước lên. Chàng nén một tiếng kêu ngạc nhiên. Đúng là nàng. Nàng cũng nhận ra chàng trai, thốt lên Anh rồi bẽn lẽn cúi mặt. Trong loang loáng sáng từ màn bạc, chàng thấy tóc nàng đã cắt ngắn, ép ốp, từng cọn từng cọn đuổi nhau trên cổ trắng ngần. Người đàn ông thầp bé đi cùng nàng, ngồi phịch xuống ghế ngoài, loay hoay tìm trong túi quần lấy gói hạt dưa đưa cho nàng, hai người cắn chắt hạt dưa, không nói câu nào với nhau. Chừng mươi phút sau, Hà nghe tiếng ngáy nhè nhẹ, nhìn sang thấy gã đàn ông đang ngủ, dựa đầu lên vai nàng. Nàng liếc nhìn Hà, có vẻ ngượng vì “bạn trai” đang ngủ. Bỗng nàng dúi gói hạt dưa vào tay Hà, mắt nhìn xuống như tạ lỗi. Hà vẫn bất động. Nàng nhón lấy năm ba hạt dưa, đưa tay mở tay Hà ra, đặt hẳn những hạt đó vào lòng tay Hà. Này ăn đi, xin lỗi mà! Vẫn dọng nhỏ nhẹ, rụt rè như trưa nào. Hai người im lặng cắn hạt dưa trong tiếng ngáy nhịp nhàng và… tiếng nhạc trầm bổng du dương từ phim.

Bỗng đèn bật sáng, khán giả đứng lên ra về, tiếng ghế gỗ bật lên nghe chát chúa… Cô gái lay lay người đàn ông đang ngủ, Nhà ơi, à à Anh, Anh ơi về thôi. Anh ta nghiêng đầu, nhăn mặt ngáp dài, tháo kính dụi mắt, buông thõng Đang ngủ ngon! Hà ngạc nhiên, nhìn kỹ. Ủa, thủ trưởng Bột! Anh đưa tay bắt tay Bột. Bột đứng lên loạng choạng, dựa vào cô gái rồi giới thiệu giọng ngái ngủ: À đây là Ngọc, mới ở quê chuyển ra Hà Nội. Hà à lên một tiếng lớn vì bất ngờ. Bột tiếp Còn anh bạn đẹp trai đây là Hà, kỹ sư ở đơn vị anh Phận. Chàng đưa tay phải ra bắt tay Ngọc, nàng lúng túng rồi chìa cũng bàn tay phải mềm, trắng xanh, ấm nóng khác thường ra nắm chặt lấy tay Hà, ít phút sau mới buông ra. Cô gái quê xuân thì phơi phới bên ông xồn xồn hom hem nhỏ thó. Nàng không ngượng vì sự chênh lệch quá lộ liễu cả về tuổi tác lẫn hình thức giữa hai người.

Ba người thong thả ra lấy xe đạp gửi tận bên Hồ Gươm. Ngọc đi giữa, nói liến thoắng với Hà trong khi Bột cứ lầm lũi bước tách ra hơi xa. Bột nghĩ đến người đang chờ mình ở ghế đá vườn hoa Canh Nông. Xe của Bột bị non lốp, anh “gửi” Ngọc bên xe Hà để chàng lai [đèo] nàng về. Hai xe đạp song song nhau. Hà cố ý đạp vượt chút ít để cặp Bột – Ngọc luôn luôn ngang nhau cho dễ chuyện trò nhưng Bột đạp uể oải, luôn bị tụt hậu thành thử Ngọc cứ hai tay bám chặt eo Hà, nói chuyện liến thoắng với chàng. Nàng ra Hà Nội mới được hơn tuần lễ nay, cái gì cũng lạ, phố xá như mắc cửi. Đứa con trai đầu lòng, bé Hùng đã được hơn ba tuổi, đang gửi bên ông bà ngoại, ở một phố nào đó rất nhiều cao lâu tàu, rất đông xe cộ, nàng không nhớ tên. Nàng rất mê xem phim, nhất là các phim tình cảm nên tuần nào nàng cũng bắt Bột đưa đi xem ít nhất hai ba buổi. Để bù cho những thèm khát lúc còn ở quê, nàng thổ lộ.

Anh Bột bận chứ không tối nào em cũng bắt đưa đi xem phim. Ảnh thoái thác hoài nhưng cũng đành chịu đi với em. Ở tỉnh có khác, nhiều rạp quá mà lại cửa đóng then cài kín như bưng, tối như hũ nút. Chả bù ở quê em, dăm bữa nửa tháng mới có đội chiếu phim về, lội đồng cả tiếng đồng hồ trong giá rét mới đến bãi, dù mưa, dù gió, dù nóng cháy da thịt hay rét buốt tận xương cũng cứ ôm nhau mà xem. Có đêm em vô tình ôm cứng một ông người xã bên, ngượng ngượng là. Có đêm xem trên bãi bản Mường, gió núi lạnh hun hút, trai gái ôm nhau, xờ nhau bạt mạng. Có cặp đưa nhau ra sau lùm cây “lẹo” nhau thẳng thừng. Du kích biết cũng làm thinh. Xem phim thì ít, xem nhau, xoa nhau thì nhiều. Anh biết không? Xem lại phim cũ cũng hay chứ anh. Em xem phim vừa rồi có đến bốn lần mà vẫn chẳng nhớ tên là gì. Có những nam diễn viên đẹp như hoàng tử em thích thích là. Thấy họ ôm nhau, dụi đầu vào nhau là đã đê mê, tê tái trong người…

Hai người mải nói chuyện, đạp về nhà trước Bột đến hai mươi phút. Đứng chờ chồng ở chân cầu thang, Ngọc ngả đầu lên vai Hà, không khác gì cảnh hai diễn viên đang yêu nhau trong phim. Bột về đến nơi, thấy cảnh đó, không những không ghen mà còn cảm ơn Hà đã tận tình giúp đỡ. Chợt nhớ là phải đón bé Hùng từ nhà ngoại về ngày chủ nhật, Ngọc nói nhỏ: Nhà… à Mình chở em lên mợ đón con. Bột mệt mỏi, Hừ… thế mà không nói khi nẫy. Làm sao bây giờ? Thôi… nhờ Hà giúp mình nhé, mình buồn ngủ quá. Hà bất đắc dĩ nhận lời, hỏi địa chỉ. Ngọc vui ra mặt.

Hai người lại đèo nhau lên Hàng Buồm, Ngọc tự nhiên như… người Hà Nội, lần này đưa tay vòng ra ngang thắt lưng ôm chặt cứng Hà, tựa mặt lên lưng chàng, hai vú căng cứng sát vào da vào thịt chàng. Hà rùng mình, chỉ định đưa một tay ra sau bóp vú nàng nhưng… không dám. Gần đến rồi đấy, Hà nói to. Ngọc lơ mơ như đang ngái ngủ, lắp bắp bảo chàng đứng nép dưới mái hiên, xa nhà một chút để bố mẹ nàng, nếu có nhìn xuống, cũng không thấy. Ngọc chạy lên đón con rất nhanh rồi bế gọn con xuống ngồi ngay lên porte – bagage không khác gì cặp vợ chồng trẻ. Hà đưa tay xoát lại xem Ngọc đã ngồi đúng giữa cái đèo hàng chưa. Tay chàng chỉ chạm nhẹ trên mông, trên lưng Ngọc. Ngọc chờ một cái bóp mông, một cái xoa vú nóng bỏng mà Thăng, anh bộ đội ở quê thường làm khi gần nàng. Tịnh không. Anh Hà đi Tây về mà chẳng tây chút nào, nàng nghĩ.

Trên đường về, mỗi người một dòng suy tư, không ai nói lời nào. Ngang qua vườn hoa Hàng Đậu, Ngọc đập mạnh tay vào đùi Hà nói oang oang: Cho em xuống đây nghỉ chút đi, bế con mỏi nhừ tay này. Hai người ghé vào ngay cái ghế đá đầu tiên dưới cột đèn ánh sáng vàng vọt. Những ghế đá ẩn trong bóng tối đã kín người, từng đôi một ngồi sát nhau, mân mê nhau. Hà dựng xe ngay sau ghế nhưng cũng cẩn thận khóa hai lần. Khi chàng lần ra trước ghế thì Ngọc đưa ngay bé Hùng cho chàng Bế con chút, tay em tê tê là. Hà đưa tay đón đứa bé đang ngủ, ngồi ngay xuống ghế. Ngọc đứng lên, vươn vai, hít không khí ban đêm với mùi dạ hương thoang thoảng. Đôi vú nàng căng cứng, ưỡn ra phía trước, khiêu khích Hà tột cùng. Ngọc tự nhiên tiến thêm một bước, luồn tay sau lưng, định cởi khuy áo nịt vú nhưng chưa quen nên cởi mãi mà không được. Nàng quay lưng về phía Hà nhờ cởi giúp. Lần đầu tiên Hà làm việc này nên tay run run, phải lần hai ngón ấn da lưng mũm mĩm trắng xanh của nàng mới bật được cái khuyết ra khỏi cái khuy, từng cái một. Cái nịt vú mới toanh rơi ra. Cặp vú căng tự do bay nhảy. Ngang lưng hai đường lằn đỏ lự, vệt chứng cái nịt vú quá mới đối với nàng và hơi chật. Ngọc chưa thả ngay áo xuống, chờ đợi một bàn tay lần vào xoa bóp bầu vú xăn cứng. Hà lờ đi như không biết gì, cúi xuống nhìn bé Hùng đang ngủ ngon trong tay chàng. Đồ cù lần, chưa biết đàn bà sao? Ngọc tự nhủ. Được để đấy em dạy cho biết thế nào là sướng.

– Mời anh chị mua lạc rang nóng ròn cho em. Em bé bán phá xa đưa hai gói lạc bọc giấy báo trước mặt Hà nhưng mắt lại nhìn đăm đăm vào ngực Ngọc. Ngọc dụi đầu vào ngực Hà, ngước mắt lên đắm đuối nói, Ai bảo hai đứa mình không là một cặp… đẹp đôi.

Trong niềm đê mê đó, Ngọc ngồi xích thêm sát Hà, nhí nhảnh kể: Em là chúa ghét cái này. Nàng dứ dứ cái nịt vú trước mắt Hà. Khi đeo cứ thấy tưng tức ở hai “hạt lạc”. Cái chun bên dưới đè lên chân vú không khác gì dây chão thắt mũi trâu. Cái xì líp còn khổ hơn, cứ cà vào mu em, bao nhiêu lông bẹp dí. Đi đái cũng khó khăn. Thế mà anh Bột cứ bắt em đeo. Ảnh bảo Đàn bà con gái ở đây ai cũng đeo thế cả, chỉ có dân nhà quê như cô mới để thỗn thện lúc nào cũng như đang cho con bú. Chỉ khi đi đâu với anh Bột, em mới mang những của nợ đó, còn cứ để không cho thoải mái… Ngọc vo tròn cái soutien, đút vào túi xách.

– Ta về thôi, khuya quá bất tiện. Hà nhắc Ngọc.
– Úi dà, từ đây về nhà còn xa không anh?
– Cũng phải đạp đến hơn 10 phút.
– Trời ơi, thế thì về làm gì vội. Ngồi đây thoáng mát hơn chứ. Về đến cái buồng hầm hập ấy là em díu mắt lại ngay. Mà này, giờ này nhà em cũng chửa về nhà đâu. Ảnh còn ra công viên hóng mát… với cô Long…
– Cô Long Lé văn phòng có phải không chị Bột?
– Đúng đó anh ạ. Mà này, em không thích anh gọi em là Chị Bột đâu đấy nhé. Anh biết không, cả làng ảnh gọi vợ hụt của ảnh là Chị Bột. Họ coi như không có em. Em lỡ có con với ảnh nên thành vợ thành chồng, chứ có yêu đương gì đâu…
– Lại còn vợ hụt nữa là làm sao?
– Thế anh không biết à? Đồ ngốc, nghe đây này. Gia đình anh Bột dạm hỏi bà Ngà cho anh. Hai người ăn cơm trước kẻng, bà ta có mang được đâu 3 – 4 tháng, sắp làm đám cưới… chạy đẻ thì anh Bột phá em và em cũng dính bầu. Bố em làm rầm lên, cả phố huyện biết chuyện. Anh đành cưới em nhưng bà Ngà vẫn là con dâu nhà ảnh.
– À ra thế. Thế gọi em là gì được bây giờ?
– Gọi em là Ngọc thì em thích nhất.
– Ừ thì Ngọc, em Ngọc… được không?
– Thế thì còn gì bằng! Nói chuyện với anh vui vui ghê. Em thích thích là. Mà này, anh có biết vì sao anh Bột mê cô Long không?
– Ai mà biết được ma ăn cỗ.
– Anh Bột nói cho em biết đấy. Anh biết không? Hai vợ chồng em xa nhau đằng đẵng hơn ba năm trời mà khi gặp nhau, em năn nỉ ỉ eo, ảnh chỉ mới chơi em có mỗi một lần. Khi dập em, miệng ảnh không ngớt gọi Long ơi, Long yêu… Chơi xong, ảnh chê Người cô như khúc gỗ, thà xúc cu còn hơn đút vào lồn cô cho mệt người. Chả bù với em Long, người mềm mại thơm tho như viên kẹo bông, nóng bỏng từ lồn đến môi. Lồn ba con mà cứ din như lồn gái tân. Xờ vào cứ dần giật như điện giật, mê mẩn khắp người. Tay em Long mà xờ đến đâu là nổi da gà đến đó. Tay đàn bà chơi ngang có khác. Long mà nghiêng đầu liếc tình thì sắt đá cũng đổ nữa là người… Sao độ ấy tôi lại ngu dại phá cô, đút cô mà ruồng dẫy Ngà cơ chứ. Mà làm chớp nhoáng có mỗi một lần sao lại có chửa được cơ chứ? Chỉ vì cái nốt ruồi son khỉ gió trên vú cô. Cứ nhìn vào là đã cứng cu rồi. Thôi cô kéo quần lên cho tôi nhờ, kẻo tôi lại hứng tình lên làm phát nữa thì mệt… lính! Nói một hơi xong, ảnh bỏ ra bàn ngồi thừ, miệng không ngớt rên rỉ Em Long ơi, em Long ơi… Anh có lỗi với em…
– Chỉ có điên mới bỏ trơ người trẻ mà nền như em Ngọc… của anh. Hà buột miệng.
– Anh này! Ngọc đánh cái đét vào đùi Hà. Nói sẽ sẽ thôi, ai nghe thấy thì chết cả lũ. Mấy chị ở tập thể cũng nói vậy. Nhưng anh Bột kỳ lắm anh ạ. Ảnh chỉ thích gái có chồng, hơi già chút. Đẫy đà, hơi xồ xề, thế mới có kinh nghiệm ái ân. Chơi mỗi tối 5 – 6 phát không nghỉ. Ngồi ghế đá công viên mà anh ấy cũng đút cô Long đến 2 – 3 lần. Về đến nhà mà buồi vẫn còn ướt nhoẹt, xoa bóp thế nào cũng không ngóc lên nổi. Anh ấy còn trắng trợn bảo em, Nếu có em Long lông rậm ở đây thì tôi chơi ngay được thêm hai phát. Với cô, tôi phát ớn!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Thông tin truyện
Tên truyện Hà Nội cuối xuân
Tác giả Hồng Hà
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Địt em Hà, Truyện bóp vú
Ngày cập nhật 18/09/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hồng Hà

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi