Mario là người giao nhiều loại hàng hóa thông dụng cho công ty tôi làm vào ngày thứ năm. Tôi có thói quen dùng hết văn phòng phẩm trong kho, và cần có hàng mới chuyển đến vào mỗi chiều thứ năm. Từ nhiều tuần nay tôi cứ mơ màng về người đàn ông này. Có nhiều lần, sau khi gặp anh ấy, tôi phải lủi vào phòng tắm tầng dưới để áp dụng “biện pháp khẩn cấp”, sục cho ra mới thôi. Phòng tắm tầng này không ai dùng cả. Thêm vào đó, nó là một nhà vệ sinh cá nhân nên cửa lúc nào cũng khóa chặt.
Người giao hàng có chiều cao như tôi, nước da rám nắng, đôi mắt xanh nhạt, môi dày, tóc đen. Có lẽ anh là người Miền Bắc nước Ý cũng nên?
Mắt tôi không rời khỏi chiếc đồng hồ suốt 20 phút qua. Anh ấy thường đến trong khoảng 3 giờ 20 đến 3 giờ 35 và dừng lại ở phòng văn thư gặp Jordan trước để làm thủ tục. Jordan là nhân viên văn thư, hay ba hoa mà tôi đã ngủ với anh chàng này vài lần. Jordan là người nghiêm túc trong chuyện tình cảm, cho nên dù nhiều lúc trong mắt anh chàng rực lên ánh lửa thèm khát của dục vọng, nhưng Jordan vẫn không dám sờ mó lung tung những người đàn ông khác. Có lẽ tình yêu đã khiến Jordan trân trọng, tôi đoán như vậy.
Tôi ngồi trong một gian phòng vuông vức với những tấm vách lững ngăn cách với không gian làm việc của đồng nghiệp khác, ngay bên dưới là chiếc quạt thổi của máy điều hòa không khí. Bên ngoài, qua khung cửa số, mặt trời chiếu gay gắt xuống những tán cây. May mắn thay, từ cửa sổ này tôi có thể quan sát con đường dẫn tới cửa công ty, nơi các loại hàng hóa được mang vào. Phải mất gần 6 phút tôi mới thấy chiếc xe tải rẻ vào đường nội bộ, cho tới khi anh ấy vào trong gặp Jordan. Tuần này tôi đã viết phiếu đặt mua cặp hồ sơ để có cớ gặp anh ấy.
Sau đó, thì tôi đã thấy rõ ràng. Chiếc xe tải trắng trờ tới, tim tôi đập mạnh. 3 giờ 25 phút. Anh ấy luôn đúng giờ. Bây giờ tôi chỉ còn đợi anh ấy bước vào.
Tôi xoay lại, làm bộ đang chuyện trò với đồng nghiệp của tôi, Marcia.
Cô là một cô gái xinh xắn, có đôi lần ve vãn tôi, nhưng mục đích chính của tôi lúc này là quay mặt lại để có thể trông thấy Mario bước vào.
Mặt trời đằng sau những đám mây lững lờ chiếu những tia sáng nóng bức sau lưng tôi. Lẽ ra tôi phải kéo rèm che, vì bên ngoài nóng như thiêu đốt. Mặt trời hẳn đã không bỏ qua làn da rám nắng của Mario. Tôi tự hỏi không biết ở những chỗ khuất thì da anh có rám đen như trên đôi cánh tay hay không.
Tôi giả vờ chăm chú nghe Marcia nói chuyện. Điều này có nghĩa rằng tôi không hỏi bất cứ thứ gì bởi vì tôi thực sự chẳng nghe gì cả. Những chuyện đó hỏi lại cô ấy sau cũng được. Rồi có bóng người hiện ra trước mắt và đôi mắt tôi dán vào người đàn ông.
Trông anh ấy đen hơn trước. Anh ấy cao khoảng 5’10 bằng chiều cao của tôi, mặc quần short. Đôi chân trần màu đồng sạm nắng với những bắp cơ săn, gân guốc. Người này hẳn phải làm quần quật kiếm sống, chẳng có thời gian la cà. Ôi Chúa ơi, trông dáng anh ấy làm người mẫu vẫn còn dư tiêu chuẩn.
Người đàn ông đứng đối diện với Jordan. Tôi có thể thấy Jordan miệng mồm liến thoắng. Có vệt sẫm lan ra trên nách áo sơ mi người đàn ông, do mồ hôi tươm ra. Hẳn là anh ấy vừa dỡ hàng xuống cho chúng tôi. Trong lúc tỳ khuỷu tay lên quầy nói chuyện cùng với Jordan, người đàn ông lom khom, chìa mông hướng về phía tôi, cặp mông tròn trĩnh ôm sát chiếc quần short trong tư thế ấy, cặp mông lắc lư trong lúc người đàn ông trò chuyện. Sau đó, người đàn ông đứng thẳng người tỏ vẻ muốn rứt ra khỏi cuộc trò chuyện với Jordan.
Người đàn ông đi tới cửa thông ra hành lang. Tôi đứng dậy và sải bước về phía cửa ra vào. Lúc tới cửa tôi vừa kịp thấy chiếc áo xanh người đàn ông biến mất trong kho hàng.
Nếu tôi hấp tấp chạy vào đó anh ấy có nghĩ mình đang nôn nóng vì đợi chờ hay không? Anh ấy chắn hẳn sẽ để ý và đoán ra tôi mê mệt anh ấy. Mà thực ra tôi cũng đang trồng cây si kia mà.
Vì vậy tôi chẳng hề do dự khi thong thả bước đi. Tim tôi đập như trống trận khi tôi mở cửa cố ra vẻ lãnh đạm.
“Chào anh, Mario”, tôi nói.
“À, Mark đấy hả”, người đàn ông nói. Tôi thích anh ấy gọi tên mình.
Anh ấy đang lom khom mở một thùng đựng đầy giấy photo. Đôi chân người đàn ông là một hình ảnh hoàn hảo: Rám đen, săn chắc, mạnh mẽ. Cặp mông cũng thế cả hai đầy đặn với những đường cong chết người.
Tôi cảm thấy con cặc ngóc lên và cứng dần, ép sát dây khóa kéo quần dài. Tôi đang mặc quần dài kaki và áo sơ mi đen hơi bó. Hôm nay tôi xịt một ít nước hoa lên đó nên có thể ngửi thấy mùi thơm dậy lên từ thịt da mình. Trông tôi lúc ấy vừa bảnh trai vừa thơm tho.
Sát bên Mario là một kệ để bút bi và bút chì. Người đàn ông chồm tới trước. Tôi không muốn để bị bắt gặp đang dòm mông người đàn ông nên tôi xoay người lấy vài cây bút trên kệ, những cây bút mà tôi chẳng hề quan tâm đến, tôi cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể người đàn ông. Hôm nay là một ngày nóng bức. Cái nóng vẫn còn rơi rớt lại trên thịt da người đàn ông, vẫn chưa nguội lại trong bầu không khí mát mẻ trong gian phòng có máy điều hòa.
“Công việc thế nào rồi?”, Người đàn ông hỏi.
“Cũng không tệ lắm. Cũng gần hết tuần rồi, lại càng hay”, tôi vừa nói, vừa mở một hộp bút chì mới, làm ra vẻ như tôi tới đây chẳng có mục đích nào khác ngoài việc kiểm hàng.
“Ừ. Cuối tuần có tiết mục gì hấp dẫn không?”, Người đàn ông hỏi tôi.
“À, tôi định đi dã ngoại cùng mấy người bạn, còn anh?”.
“Tôi cũng đang nghĩ như thế. Cậu định đi chỗ nào? Hồ Sylvan hay White Crest?”, Người đàn ông hỏi.
“Thông thường chúng tôi chơi ngoài hồ Sylvan”, tôi đáp, “thực tình thì tôi cũng chưa biết chúng tôi sẽ đi đâu. Cũng có thể đi một chỗ nào khác”.
“Thật sao? Tôi hay cắm trại ở hồ Sylvan. Ở đó ấm hơn mấy chỗ khác”.
“Anh nói đúng. Có lẽ chúng tôi cũng nên chọn nơi ấy”, tôi đáp.
Lúc này, người đàn ông đứng thẳng dậy đối diện với tôi. Con cặc tôi vẫn còn đội lớp vải quần giống như đang dựng lều. Cánh tay người đàn ông vói lên kệ chất hàng. Cái khoảng cách giữa tôi và người đàn ông thu hẹp đến mức không còn chỗ trống ở giữa. Sự va chạm vô tình, tôi có thể nghe hơi nóng hầm hập từ thịt da người đàn ông và không thể nhịn được, tôi cũng “vô tình” kiểm tra cái khối u trong quần người đàn ông. Nói không hề phóng đại, nó gần bằng nắm tay của tôi. Nước bọt ứa ra trong miệng. Tôi tưởng tượng cảnh mình nếm thử mùi vị nóng hổi, mặn mà mồ hôi trên da thịt người đàn ông. Một mùi hăng nồng kích thích dục tình. Tôi có cảm giác đầu cặc mình cũng rỏ dãi trong lúc tôi cố nuốt nước bọt. Tôi thấy tưng tức nơi háng.
Nhà kho, thực chất là một gian phòng chật hẹp, diện tích khoảng 15 bộ vuông, xung quanh những kệ hàng, thùng giấy, hộp lớn, hộp nhỏ và tủ đựng hồ sơ. Dù chật hẹp và đụng chạm như thế như Mario vẫn không tỏ vẻ gì khó chịu. Tôi chỉ muốn đụ người đàn ông ngay lập tức vì con cặc tôi đã nứng dữ dội, giống như con rắn bị tiếng nhạc mê hoặc.
Chúng tôi vẫn im lặng trong vài phút, còn tôi đứng đó nhìn người đàn ông, thèm muốn.
“Đây là cặp hồ sơ cậu đặt hàng”. Người đàn ông vừa nói, vừa trao cho tôi mấy chiếc cặp hồ sơ. Tôi giật mình ngỡ ngàng, thoát ra khỏi tình trạng mộng mị. Tôi đưa tay nhận. Những ngón tay chúng tôi tình cờ gặp nhau. Tôi ngó người đàn ông và thấy vẻ tò mò hiện ra trên gương mặt anh ấy.
“Có lẽ cậu là người dùng những thứ này nhiều hơn bất cứ ai trong văn phòng”. Người đàn ông nhìn tôi cười rồi hỏi tiếp, “chắc rằng không bị mất trộm chứ?”. Người đàn ông nói năng khá tự nhiên.
Tôi chỉ cười khúc khích.
“Không, tôi cho rằng mình ‘làm việc’ nhiều hơn bất kỳ ai khác”, tôi nói tếu để trả đũa.
Thế là chúng tôi bắt đầu nói chuyện một lát. Suốt thời gian ấy, người đàn ông cứ nhìn thẳng vào mắt tôi.
Chắc là tôi tưởng tượng, nhưng tôi cảm thấy bầu không khí dâm dật đã tràn ngập gian phòng. Người giao hàng đã làm tôi phát điên lên. Tôi cảm thấy mình bị anh ấy cám dỗ và tôi tìm cách nhích tới mỗi lúc một gần hơn. Tôi chỉ muốn thò tay vào ngực người đàn ông, bóp vú và nghe người đàn ông ré lên vì khoái. Nhưng không biết anh ấy có khoái không? Anh ấy sẽ gầm lên vì nổi nóng? Anh ấy sẽ thở mạnh hay tiếp tục im lặng? Tôi háo hức muốn biết thái độ anh ấy sẽ như thế nào.
Người đàn ông chồm tới mở một cái hộp. Tôi thấy cặp mông tròn núng nính làm căng lớp vải. Nhìn thấy tôi chỉ muốn bóp, muốn cấu xé, muốn cắn, muốn nếm mới hả lòng. Cái hộp người đàn ông mở ra chứa đầy những hộp kim nhỏ và đồ bấm. Những thứ này đều phải xếp lên kệ phía sau lưng tôi và tôi có thể thấy rằng anh ấy sẽ cần xoay người lại để chất lên kệ. Tim tôi đập nhanh khi tôi hiểu rằng mình phải hành động thật nhanh, tôi đã chán công việc chờ đợi, chờ mãi mà chẳng thấy anh ấy có biểu hiện gì, tôi cần phải làm điều gì đó. Con cặc tôi giờ cứng như đá, đang ngọ nguậy trong quần, sự cương cứng kéo dài làm tôi thấy tức dái. Lần này tôi quyết tâm làm một việc gì đó cần thiết.
Tôi lùi lại chộp con lăn dùng kéo hàng nặng, để trên nóc kệ, nhanh tay để xuống đất, ngay lối đi mà người anh ấy sẽ đi qua, rồi tảng lờ đứng dựa vào kệ như không có việc gì. Đúng như tôi dự đoán, người đàn ông khệ nệ, hai tay bê một thùng lỉnh kỉnh những đồ bấm, kim kẹp xoay người lại và bước tới. Bị vấp con lăn, và trong một khoảng cách quá hẹp người đàn ông đâm vào tôi. Tôi có thể không ngã nếu tôi muốn vì vẫn có thể chịu tay vào kệ hàng, nhưng tôi đã không làm như thế. May thay, cú ngã của tôi thật ngoạn mục nên không va đập hay xây xát gì, chỉ có điều là… người đàn ông chúi nhủi và đè lên mình tôi, thùng hàng văng ra tung tóe. Háng người đàn ông đè trên háng tôi. Con cặc tôi vốn nứng từ hồi nào ép chặt vào cặc người đàn ông.
Tôi có thể gặp rắc rối nếu anh ấy cho rằng do tôi có dụng ý và nếu như anh ấy không thích đàn ông. Tim tôi đập thình thịch, nửa thèm muốn, nửa lại lo sợ anh ấy sẽ phản ứng ngoài sự kiểm soát của mình. Nhưng người giao hàng không nhúc nhích. Thân thể người đàn ông nóng hổi, nặng nề đè bên trên, tôi phải cố kiềm chế để không vòng tay ôm quanh người anh ấy. Chỉ thấy người đàn ông hơi rướn tới chút xíu, con cặc tôi sướng mê tơi, tôi phải cố để khỏi thở mạnh.
“Té hay đấy!”, Người đàn ông nói. Tôi chột dạ và quên phức con cặc mình đang thèm muốn bên dưới.
“Em không sao chứ, đúng không?”, Người đàn ông hỏi.
Tôi chẳng biết nói gì ngoài tiếng “ư… ư…” trong miệng.
“Có nhiều cách săn đàn ông vừa đơn giản, vừa dễ làm, lại không phải chịu đau như thế này, phải thế không?”. Người đàn ông ngóc đầu lên, vẻ tinh ranh hiện ra trong ánh mắt anh ấy. Nhưng người đàn ông không ngồi dậy.
“Hình như anh đụng phải cái gì cứng ngắc dưới háng ngay lúc té lên người em”. A! Anh ấy đã phát hiện ra. Tôi đỏ mặt ngượng nghịu. Tôi không biết anh ấy nói đùa hay đang định chơi xỏ tôi.
“Xin lỗi, anh có làm em căng thẳng không? Anh dậy được chưa? Có lẽ anh đoán nhầm ý em cũng nên”. Giọng người đàn ông trở nên thành thật hơn. Đôi mắt ấy nhìn tôi, ánh mắt ấm áp, dịu dàng. Người đàn ông nhỏm dậy. Có phải đây là cơ hội cho tôi hay không?
“Anh nói đúng, em có hơi lo một chút, nhưng không sao cả”, tôi nói nhanh và thoáng mỉm cười. Người đàn ông đưa tay đỡ tôi dậy, rồi đột ngột kéo tôi áp sát vào người anh ấy.
“Có muốn hôn anh không?”, Người đàn ông hỏi. Hầu như là tiếng thì thầm. Anh ấy rất gần đến mức tôi có thể cảm nhận hơi nóng thịt da của anh ấy, ngực anh ấy.
Tôi làm thinh, đưa tay sờ vào ngực người đàn ông với ý thăm dò. Tôi kinh ngạc vì tim anh ấy cũng đập nhanh không kém tim tôi. Anh ấy cũng bị kích động như tôi. Người đàn ông cúi xuống nhìn vào khối u trước quần tôi rồi ngẫng lên ép môi sát vào môi tôi. Tôi run rẩy gần như lịm đi vì sự việc diễn ra ngoài sự mong đợi, môi tôi đón nhận nụ hôn anh ấy. Đôi môi thèm khát, dữ dội, cuồng nhiệt. Tôi quàng tay qua lưng người đàn ông ôm chặt.
Chiếc lưỡi người đàn ông tỏ ra thiện nghệ trong miệng tôi. Anh ấy háo hức, khám phá và nồng nhiệt, tôi từ từ ngã người ra sau trong khi sức nặng người đàn ông đè bên trên trong lúc chồm tới. Tôi hơi bất ngờ vì cảm nhận con cặc trong quần người đàn ông, bự hơn tôi tưởng tượng và cứng ngắc, nó khiến tôi chỉ muốn lôi ra khỏi quần ngay lập tức. Tôi muốn sờ nó, ngậm nó, bú nó và được nó nong vào lổ đụ. Chúng tôi hôn nhau gần 5 phút. Người đàn ông dùng răng day day nơi cổ trong khi thò tay xuống dưới quần tôi. Mỗi lần đụng chạm trên người khiến tôi run rẩy và trống ngực đập loạn xạ.
Có tiếng cười ngoài hành lang tới gần. Mario ngẩng đầu nghe ngóng. Tiếng cười nói nghe rõ hơn, Mario hấp tấp kéo tôi dậy, rồi vuốt lại quần áo thẳng thớm. Tôi cũng sửa lại y phục. Có hai cô gái trên đường tới gian phòng ngay cạnh kho văn phòng phẩm.
Người đàn ông đưa tay mò cục u trước quần tôi, anh ấy bóp nhẹ và tôi lại nứng cặc trở lại. Tay anh ấy mạnh mẽ và ấm. Tôi không cưỡng lại được rên nho nhỏ.
“Có chỗ nào chơi được không?”, Người đàn ông thở dồn. Tôi chồm tới hôn anh ấy. Đôi môi dày, nhưng mềm mại và ấm. Nếu có thời gian, tôi sẵn sàng nút lưỡi anh ấy cả ngày.
“Có, xuống tầng dưới, đi thẳng đến cuối hành lang thì thấy ngay, anh sẽ gặp em trong phòng tắm cuối hành lang, nhớ đấy”.
“Ừ, cứ vậy đi”, người đàn ông nói sau khi hôn tôi. Tôi thò tay rờ cặc người đàn ông.
Người đàn ông vội nói, “anh còn phải sắp xếp đống hàng này, chắc mất vài phút, em đi trước và đợi anh ở đó”.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giao hàng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex gay |
Phân loại | Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính |
Ngày cập nhật | 28/08/2021 15:06 (GMT+7) |