Nhưng tôi đã quá lo xa rồi vì theo những gì diễn ra tiếp theo thì mọi việc diễn ra rất thuận lợi mà. ĐỨng trong tủ tôi nhìn thấy Xuân vừa tắm xong đầu vẫn còn ướt mặc trên người bộ quần áo mỏng dính mà trời thì không ấm áp gì cho lắm nên Xuân định đi đến cái tủ để lấy ấo để mặc vào. Nếu mà nhỏ đến đó thì đúng là tôi phải đi ra rồi còn đâu nữa. Nhưng Trang đã không để Xuân làm như vậy. Ở trong đó nhìn ra thấy mặt Trang khi nói với xuân cũng khá là dữ dằn đó còn giọng nói thì chẳng giống người em nói ới người chị cả. Ghê thật đấy. Lúc này so với khi tôi địt em thì khá hẳn nhau. – Chị Xuân chị định làm gì vậy…
– Chị định lấy cái áo dài mặc vào vì chị thấy lạnh lạnh…
– Không phải mặc đâu…
– Nhưng chị lạnh mà…
– Chị ra đây em có trò chơi này hay lắm chị chơi một lúc là thấy ấm ngay thôi có khi còn muốn cởi hết quần áo đồ đạc ra nữa chứ cho đỡ nóng đấy…
– Để chị mặc vào rồi chị sẽ chơi với em mà. Không chị cảm mất đó…
Thấy xuân mãi cứ không nghe lời mình thì Trang cũng tức lắm vì bây giờ có tôi đang nhìn xem mà nên Trang nói như quát. Tôi lần đầu tiên thấy em lên giọng như vậy đấy. Xuân chắc là nghe nhiều lần rồi và biết tính cô em, của mình khi thế này nên lân nèy Trang nói phải nghe luôn.
– Chị có ra đây chơi không hả. Hay là muốn tôi bảo bố chị bắt nạt tôi hả. Lâu lâu chưa có ai đụng đến nên nhờn rồi à. Có ra đây không.
– Thôi để chị ra đây 2em đừng bảo bố nữa, chị sợ lắm…
Xuân lập tức đi lại giường nơi trang đang ngồi. Nhìn cái dáng đi run run của Xuân tôi không nghĩ ra ngày thường Trang đã làm những trò gì mà Xuân có vẻ sợ thế không biết nữa. Xuân ngồi xuống giường run run như nai gặp cọp vậy. Con chị dẫu sao cũng đã 20 tuổi rồi mà vậy còn sợ con em mới 15 tuổi. Tôi nghĩ rằng Trang càng được nước làm tới và điều đó thật chính xác khi Trang cứ tiến hành kế hoạch của tôi một cách thuận lợi. Trang nói…
– Chị có hơi cùng em không hả. Nhỏ vừa nói vừa véo vào mạn sườn của Xuân.
Xuân co người lại nhưng không dám phản ứng gì hết cả. Mà còn phải nói là rất vui vì được chơi cùng em. Trang bảo phải trừng phạt cái tội vì lúc nãy đã làm em phải ngồi đợi và nói mãi không nghe. Xuân xin nhưng không được.
– Chị nằm xuống giường ngay…
– Em bỏ qua cho chị đi mà…
– Có nằm xuống không nài…
Xuân vẫn phải nằm xuống vù sợ. Trang bắt Xuân nằm dạng hai chân hai tay ra để sang hai bên. Sau khi xuân đã làm thế rồi Trang đưa tay lấy cái dây ở dưới gầm giường mà tôi đã bảo em chuẩn bị ra. Trang trói bốn tay chân của xuân vào hai bên giường. Xuân sợ hãi vì không biết nó sẽ làm gì nên bảo:
– Em định chơi trò gì vậy đó…
– Ít nữa rồi chị sẽ biết thôi.
Trang lấy cái kéo ra rồi xoành xoạch cái kéo vào nhau làm tôi ở ngoìa nghe còn sợ nữa là Xuân lúc này không thể làm gì phản ứng được cả. Mặc dù có thể phản ứng nhưng nó cũng không dám vì sợ con em một phép. Nhưng sợ là vậy nhưng do quá biết các trò độc đùa hiểm của cô em gái rồi nên Xuân nói…
– Em ơi đừng đùa với cái kéo đó nguy hiểm lắm đó…
– Không sao đâu mà em cầm chắc lắm không làm sao mà rơi được đâu…
– Nhưng em, cầm kéo làm gì vậy…
– Em định cắt chị đó…
– Đừng em bố mẹ mà thấy chị cắt tóc sẽ nói chị chết đó…
– Em không cắt tóc đâu mà chỉ cắt hết quần áo chị thôi em vừa mới nghĩ ra trò này đó. Chị có chơi không…
– Em cũng đừng cắt quần áo chị nhớ. Rách quần áo chị lấy gì mà mặc…
– Cái gì cũng không muốn là sao hả. Mất hứng rồi đó.
– Em tìm trò giì khác đi…
– Không được, bây giờ em chỉ cho chị chọn một là cắt tóc hai là cắt qần áo ba là cắt cả hai chứ không có cách chọn nào khác đâu. Chị chọn được chưa hả. Đừng để nó chờ lâu đó…
– Thôi em đã nói vậy thì chị đành chịu vậy em cắt quần áo chị vậy. Nhưng em cắt khéo để đừng cắt vào chị nhé.
– Được rồi yên tâm đi nhưng nhớ nằm im không đồng đậy đấy nhé nếu không em không chịu trách nhiẹm đâu đấy.
Trang nói xong cầm cái kéo re thành từng đường dài trên thân trên của xuân. Mỗi đường kéo của Trang là một chỗ trên áo của xuân bị rách. Ngồi ngoài mà nhìn mà tôi thấy rợn hết cả người đó. Khi mà từng mảng từng mảng áo của Xuân bị rách mà không biết lúc nào thì sẽ bị vết thương vào người cả. Nhưng phải công nhận là Trang cắt có nghề thật khi mà cứ cắt dần cắt dần từng mảng vải của Xuân. Em cắt toàn bộ áo ngoài và áo lót của Xuân. Cặp vú hiện ra trước mặt tôi nó khá to nếu so với vú Trang thì to hơn nhiều.
Xuân cắt hết áo rồi cắt đến quần. Em sau khi cắt hết toàn bộ quàn áo của Xuân rồi thì vứt hết các mảnh vải của Xuân ra. Vậy là toàn bộ thân thể của Xuân tôi đã nhìn thấy cả rồi. Cái lồn của Xuân lúc trước tôi không nhìn thấy được nhưng cũng biết đám lông lồn vẫn còn ít lắm nhưng bây giờ thì nó đã rậm rạp và đen nhánh rồi. Trang nhìn con chị trần truồng trước mặt mình thì so sánh là không đẹp bằng mình dù là mọi chõ trên cơ thể đó.
Trang lấy tay sờ vú mó lồn của Xuân và nói…
– Bà chị đã có ai sờ mó như thế này chưa…
– Em đừng nói vậy chứ bậy lắm đó…
– Chắc là ai chưa địt chị chứ gì. Vậy là còn trinh rồi đó. Chị có muốn được thằng nào phá trinh không hả…
– Em đừng nói vậy bố mẹ mà nghe được thì nói chết đó. Con gái phải giữ lại sự trong trắng chứ.
– Giữ làm gì hả, để em cho chị biết địt nhau thế nào là sướng lắm nhớ. Để em cho thằng đã địt em phá trinh nhé.
– Em đã mất trinh rồi sao vậy thì chết đó em làm sao có ý tưởng như vậy với chị chứ, như vậy không được đâu đó.
– Được chứ sao không được. Để em cho chị biết là địt nhau sướng lắm nhớ. Anh Dương ơi ra đây đi. Anh cởi quần áo chưa…
– Rồi em ạ…
Tôi đi ra khỏi tủ và đã trần truống từ khi tôi thấy Trang bắt đầu cởi quần áo của Xuân ra rồi. Tôi không muốn mất quá nhiều thời gian với con nhỏ này làm gì. Xuân nhìn thấy tôi đi ra thì trợn tròn mắt và ấp úng…
– Anh anh…
– Anh chứ còn ai nữa mà anh anh mãi thế hả.
– Sao anh là người phá trinh cái Trang sao anh lại làm chuyện đó chứ…
– Sao anh không làm được địt nhau sướng lắm em cứ hỏi Trang là biết có đúng không Trang…
– Đúng đấy. Chị biết không địt nhau sướng dã man đó. Chị chẳng bao giờ sướng như vậy đâu.
– Anh làm vậy không sợ bị bắt về cái tội dụ rỗ trẻ em hay sao…
– Buồn cười thật anh đã địt ối đứa trẻ con rồi đó biết không. Trong tất cả những người anh địt thì hôm nay em sẽ là người đầu tiên em trên 18 tuổi đó. Nhưng có thấy bị bắt gì đâu. Ngay như hôm nay gần như anh hiếp em anh còn không sợ nữa là…
– Anh mà làm vậy tôi sẽ bảo anh hãm hiếp tôi và anh sẽ bị đi tù đó.
– Ha ha em tố cáo đi. Ai tin vào lời em chứ hả. EM nghĩ bọn công an tin lời em sao chứ.
– Sao họ không tin cơ chứ tôi có người làm chứng cơ mà.
– Ai làm chứng cho em thế hả…
– Trang chứ ai nữa.
Nghe thấy Xuân nói vậy cả tôi và Trang đều ôm bụng cười sặc sụa vì sự ngây thơ của em. Sau khi cười chán rồi Trang nói…
– Em tố cáo hay làm nhân chứng cho chị á…
– Em phải giúpchị chứ còn sao nữa…
– Chị ngây thơ quá đó vì chị không biết là tôi trói chị thế này là để anh ấy hiếp chị sao vậy thì tôi làm chứng thế nào được hả…
– EM đừng hại chị mà có được không chị xin em đấy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Gần nhà |
Tác giả | Thanh Hưởng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ với hàng xóm, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện ngậm cặc, Truyện phá trinh, Truyện sex liếm cặc |
Ngày cập nhật | 31/08/2021 03:33 (GMT+7) |