Mười chín tuổi, theo chưn nhỏ bạn rủ lên thành phố đi làm. Đứng một chưn chạy bàn cà phê cho một ông chủ nhỏ. Được dặn ai hỏi nói là đang học lớp 12, nghèo quá phải đi làm kiếm tiền thêm. Nhột vì mới học cỡ lớp 6 thì nghỉ chớ nhiêu, nói láo dựng chuyện, ốt dột.
Có một cha chạng vạng nào cũng vô quán. Nhứt định chờ gặp bằng được nhỏ mới kêu cái xây chừng nóng. Nhỏ bạn nói lẫy: Coi bộ chả si mày rồi a, nhỏ. Cha nội đàng hoàng rất mực, hổng xàng ràng quơ tay đụng chưn gì hết trơn. Chỉ khề khà ngồi uống, ngó trời ngó đất. Người hổng hề hút thuốc, hổng hề tán phét, hổng hề chọc ghẹo, vỗ mông, sờ ngực đứa nào hết.
Tụi này được chủ dặn: Bay phải bận cho thoáng mát mới làm được ở đây, có nhiêu bày hết ra, đi cà nhỏng cà nhẻng cho khách mết. Sắp nhỏ lùn choẹt, vậy mà dện đôi guốc cao gót vô thấy lớn bộn. Bận cái xì làng nhàng, đeo cái xú rộng rinh, đi cà xinh cà xang một rổ đây ví với mông.
Có đứa vú chẳng lớn, tay chủ mò bóp xịt xịt biểu: Để tao nặn cho nó nở ra, chớ mày có chút nị, đứa nào chịu bóp, bỏ quán đi, đói cả lũ. Con nhỏ hơn một chút vì hồi dưới quê trốn má đi chơi, thằng tửng bồ măn riết, vú thây lây một cục. Bởi vậy nên lấy le và được chủ cưng, khách chú ý.
Xàng ràng đâu chừng dăm bữa nửa tháng, cha khách ngồi đồng bắt đầu hỏi chuyện. Thực thà kể từ đầu tới đuôi, chả chép miệng than, sao mà cực dữ dzậy. Tối nào chả cũng chờ tới khi quán đóng cửa, lững thững dắt cái xe đạp đi sát bên gạ: Em ở đâu, lên anh chở đi.
Con nhỏ nhõng nhẽo làm cao, cóc chịu, vậy mà chả lẽo đẽo đi theo như đeo mẹ. Phải la: Theo chi cho người ta đồn rum là tui có tình ý hổng biết. Chả nhừa nhựa: Mình chung đường cùng đi một đoạn có sao. Dóc, cha nội dóc tổ.
Vậy rồi cũng leo lên cái boọc ba ga của chả mới lạ. Chả chở lòng vòng, nói còn sớm, mình dzìa chi, đi hóng mát chút. Xe chả từ đời cố hỉ, đạp nghe kẽo kẹt như xe bò, nhỏ khen: Xe có nhạc nghe dzui. Chả bị kê giải thích: Ui, wên, nói châm mỡ hoài mà có chút đó cũng hổng nhớ. Để mai…
Mấy trăm lần để mai, tới khi dzìa sống chung dí chả rồi mà cái xe cũng còn kêu cọt kẹt. Hỏi gặn: Nghèo mạt rệp, bày đặt thương làm chi cho khổ thân. Chả ca có dây có nhợ: Tại thương biết sao giờ. Bởi thương nên mới ” tam tứ sông cũng lội, chin mười đèo cũng leo “. Xạo có căn, nhưng nghe cha nói ” xương wá “, nhín hết nổi.
Mỗi lần đi bán dzìa tắm cái ào, chả chun theo đòi tắm dzới. La tá hỏa, hắt nước đuổi ra. Chả lỳ lợm, ôm chặt cứng mới chết. Hết còn bộ mặt hiền lành, chả bốc hốt lia cặp vú làm nhỏ muốn thở đứt hơi. Chả rên hừ hừ: Để anh xương, để anh xương.
Cha mò, chả mằn, con nhỏ tê rân, chả đút con thằn lằn vô chai hồi nào hổng biết. Chừng nghe nó quậy đùi đụi ở trỏng thì thấy hai đứa dính nhau một cục. Cha đè xển con nhỏ vô tường, tay khùng khùng bóp hai vú, háng nắc chí chát nghe kinh.
Dĩ nhiên con nhỏ kháng cự, nhưng tới lúc chả đâm cùi cụi, con nhỏ quíu, đeo đu lên chả, nghe chả thở hổn hển dọng đùng đùng, lưỡi thè một khúc, con nhỏ kiễng chưn đứng êm rơ. Chả tấn con nhỏ muốn trầy lưng, loạng quạng xách một giò con nhỏ lên mà nắc phịch phịch.
Con nhỏ nổ đom đóm mắt, sao chả mạnh dữ tợn, song phải nói nhỏ sướng, sướng quá đi chớ. Lần đâu ăn cùi bắp mới biết cái gọi là sướng cành hông nó bự chừng nào. Nhỏ đeo lấy cổ gã, hối đâm nát như tương vô, chả như được cho nước, trợn mày trợn mắt lên dập xả cảng.
Con nhỏ bị đâm tóe máu thực sự. Chả hung hung hổ hổ mà chừng rút ra coi mặt ệt dại đi. Chả xuội lơ đứng buông thõng hai tay, cái lõi bắp còn ngúc nga ngúc ngắc, thấy tục. Con nhỏ quét một vệt dưới đì, thấy hồng hồng phát hoảng la túa lua: Chết cha, anh làm em chảy máu rồi. Chả cũng hốt hoảng theo: Chèn ơi, sao em hổng nói trước, anh tưởng em bán ở đó thằng chủ nó lụm em trước rồi, chớ có đâu lạ dzị.
Vậy là hai đứa thành vợ thành chồng rất mau. Từ đó hắn là người đưa kẻ đón của nhỏ. Hắn kè kè sợ ai hốt nhỏ đi mất. Làm mệt ứ hơi, dzìa chưa gì gạ đòi cho chả chơi một cái, sốt cả ruột. Chả bạ đâu làm cũng được, nơi mặt bàn, chỗ chiếc ghế hay ngay phía sau cửa, có khi còn mở toang hắn cũng lôi kéo tuột áo, tuột quần chơi bằng được.
Con nhỏ la chí chóe, chả tỉnh bơ, quần áo bèo nhèo bẻo nhẻo, vú mớm gì xô lệch hết trơn và khe hổng lúc nào ráo nước. Chả chơi đủ kiểu, từ cõng ếch sang sông tới mò cua bắt ốc, có lúc chả bắt nhỏ đánh đu như vượn bồng con, có khi nhỏ phải xìa mông cho hắn chơi nhủi tới. Làm được thì hắn tươi rói, bị cản thì mặt bí xị phát rầu.
Hắn chơi được, dzụ hoài. Nhỏ được gặm bắp cũng thèm nên a tòng theo mới đọa. Chơi nhau hà rền nên cái chuyện bụng phễnh lên là việc đương nhiên. Nhỏ mới nói: Anh ơi, sao tháng này hổng thấy gì hết, chả chưng hửng quẹo đeo. Đang lồm cồm trên bụng nhỏ, chả tuột liền cái rột, hỏi dáo dác: Thiệt hôn. Đú họ, ngó chả dị hợm hết biết. Mới trước đó cây bắp của chả xang bang một khúc, đút vô quậy quậy tưng bừng, giờ rút ra như quả chuối xanh bị phạt ngang, teo còn một lóng ngắn ngủn.
Nhỏ vỡ lẽ liền. Đúng là chả sợ. Nhỏ ầu ơ hỏi: Anh tính sao? Cha làm bộ gãi đầu gãi tai: Ờ ờ để cưới chớ. Nhỏ muốn chửi: Cưới cái lồn, bụng một trống còn cưới với hỏi con cặc gì nữa. Hắn nín khe, lảng lảng bỏ đi.
Chả dzụ nhỏ để anh dzìa quê kêu ông bà già lên lo. Chả quất ngựa lặn mất, để con nhỏ ôm cái trống lình phình, chủ quán cho nghỉ việc, chớ bụng bầu thì ma nào còn mò tới quán rờ rẫm nữa. Nhỏ bạn một lần, nhiều lần xui nhỏ nạo quăng, nhỏ hẹn tới hẹn lui đánh tháo.
Tội nghiệp nhỏ bạn than rân: Bà hại tui, khi không dính vô đưa bà lên chi để giờ phải nuôi báo cô bà, mệt quá. Nhỏ hứa: Biết mà, để sanh rồi đi làm trả ơn. Nhỏ nằm nhà, bạn ki cóp đi làm một thân nuôi tới ba cái miệng. Nhiều lúc nằm đau ê ẩm mà hổng dám than, sợ bạn buồn vì nó đâu có sướng gì mà quấy quá nữa.
Khi lên cơn đau bụng, nhỏ bạn đưa tới Từ Dũ nằm thí. Thằng cún ra đời, cha nó bất nhơn mất tăm, báo hại bạn phải lạch xạch chạy đi chạy lại lo từng chút. Mới đẻ xong phải gặm khúc bánh mì le te ba miếng thịt với xì dầu, nhai hổng kham mà cũng trợn trạo nuốt cho bạn vui.
Cũng may trời đất thương, lấy thứ này lại ban cho thứ khác. Ăn nào có béo bổ gì vậy mà nhỏ tròn quay, bóng lưỡng, hai vú một dề, sữa căng trơn mướt. Thằng tửng bú bắt sặc mà sữa vẫn tuôn đều đều. Ba hồi thấy cái miệng nó táp táp, sao nhớ thằng tía nó hết sức. Cạp vú như chó mà thấy nhỏ đâu cũng năn nỉ ỉ ôi: Cho anh ngậm chút coi. Đưa cái vú ra, chả tống đầy một họng, nôn ọe hà rầm. Nhỏ than: Ham cũng từ từ để mắc nghẹn làm sao. Chả lấy lòng: Tại cặp dzú em bự vá, anh ngậm hổng hết nên sặc.
Có hồi gặp chả quỳ hai tay bưng vú nút lạch bạch, nhỏ quặn cả người vì sướng lăn tăn. Cha úp mặt quậy ầm ầm rồi bất đồ lòn tay vô măn con chim nhỏ. Nhỏ la lối, chả lình xình nói: Anh giữ để nó bay mẹ đi thì lấy cóc gì mà đút nút. Nhỏ cười khè khè.
Bây giờ chả đi mất biệt, thằng tửng táp vú nhỏ chẳng khác thằng tía bất nhơn. Nhỏ giận mà cũng phải công nhận chả có nghề tận mạng, chả nắc nhỏ muốn phành lìn mà cơn sướng bổng bay lảng vảng quanh co. Nhỏ bét hết chưn ra cho chả giã mà vẫn không dứt được cục nợ cào cấu trong người.
Giả như chả đừng ăn lường chơi quịt thì lâu lâu có chả úm, nhỏ cũng sướng bim chớ sao.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đi ở vú |
Tác giả | Thoong |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Sex bú vú, Truyện bóp vú |
Ngày cập nhật | 20/07/2021 03:33 (GMT+7) |