Nhưng có lẽ cũng nhờ vậy mà cô lấy lại chút bình tĩnh, cô ríu ríu nghe lời tôi như một đứa con nít, cô sợ hãi bắt đầu lột quần áo ướt ra rồi đưa cho tôi.
Tôi nhẹ nhàng nói:
– Cô phải cỡi luôn cả nội y mới được.
Tuy đang bị sốc nặng nhưng cô cũng đỏ mặt, do dự… nhưng rồi cô cũng từ từ tuột nịt vú và quần sì – líp ra đưa cho tôi. Trong ánh sáng lờ mờ của ánh trăng, tôi sửng sốt nhìn cơ thể của cô: Cô đã gần 50 tuổi rồi nhưng da cô trắng ngần, hai gò vú vun đầy, không chảy xệ chút nào, còn tam giác kín của cô thì làm tôi ngẩn ngơ vì nó cũng đầy lông không thua gì cô Hạnh, em gái của cô!
Tôi định thần lại rồi biểu cô nằm ra sàn gỗ để nghỉ ngơi trong lúc tôi treo quần áo của cô để phơi khô. Tôi cũng tháo quần áo của tôi mà làm y như vậy.
Xong tôi tế nhị ra xa xa mà ngồi để suy nghỉ: Thật ra tôi cũng rối trí không biết phải làm sao trong tình huống này. Điện thoại thì ướt sũng nên không sử dụng được, cồn này hoang vắng không có ai, có kêu cứu cũng chẳng ai nghe! Chỉ có nước ngồi chờ sáng!
Chợt tôi nghe tiếng rên rỉ từ căn chòi… chạy đến xem thì tôi thấy cô đang co rúm người lại mà run vì lạnh, mặt cô trắng bệt, hai hàm răng đánh tango với nhau…
Tôi càng rối trí thêm, ngồi xuống bên cô mà dùng lời để vỗ về, khích lệ nhưng chỉ vô ích mà thôi: Càng lúc cô càng run rẩy vì lạnh.
Tôi không biết làm gì hơn là nằm xuống ôm cô vào lòng để truyền sức ấm cho cô. Cô bấu víu vào tôi mà tiếp tục dao động mãnh liệt…
Nhưng nhờ vậy mà cô từ từ bớt lạnh và bớt run…
Sau một lúc thì tôi cảm nhận là cô nằm yên lành trong vòng tay của tôi. Cơn khủng hoảng dịu xuống thì đột nhiên tôi lại bàng hoàng nhận ra là mình đang ôm cơ thể trần truồng của một người đàn bà! Dù không muốn nhưng con cặc cũng từ từ cương lên… tôi hoảng hốt định nhích ra xa nhưng cô cứ ôm siết lấy tôi. Tôi nhắm mắt cố hết sức mình để tự chủ khi con cặc ép lên mu lồn đầy lông của cô, nhưng con cặc có sức sống riêng của nó làm tôi bó tay!
Phần cô Thảo thì trong cơn hỗn loạn tâm lý, cô ôm siết cái cơ thể của người đàn ông để tìm sức nóng, để tìm sự sống và nhanh chóng cô thấy dễ chịu, không còn lạnh rét nữa. Nhưng cùng lúc cô cảm nhận con cu đang cương lên, ép vào người cô. Cô cũng cảm nhận là người đàn ông cố tình nhích ra xa… cô bấn loạn sợ hãi vì lúc đó, người đàn ông là cứu tinh của cô, nếu anh ta bỏ đi thì cô sẽ chết mất! Vì vậy cô càng ôm siết anh ta mà lắp bắp:
– Đừng bỏ tôi… đừng bỏ tôi…
Cô chỉ dịu người lại an tâm khi thấy anh ta dịu dàng ôm mình lại.
Mùi đàn ông nồng nồng dâng lên mũi làm cô thấy thật dễ chịu: Đã lâu lắm rồi cô không được nghe mùi này vì từ mấy năm nay, hai vợ chồng đã quyết định không ngủ cùng phòng. Trên danh nghĩa, họ vẫn là vợ chồng trước mắt bà con, gia đình, xã hội nhưng thật ra thì họ sống với nhau như anh em, như bạn. Không có liên hệ sinh lý cũng không làm cô quan tâm cho lắm vì cô không mấy hứng thú trong chuyện đó từ hồi còn trẻ. Tuy đã sanh hai đứa con nhưng thật ra thì cô vẫn không có kinh nghiệm gì nhiều trong chuyện tình dục, một phần vì cô có những khái niệm sai lệch về tình dục, xem đó là chuyện xấu xa, tục tiểu.
Phải chờ đến hôm nay, trong cái tình huống cực kỳ mong manh khẩn trương này thì tất cả những rào cản đó mới bị rạn nứt. Lần đầu tiên cô cảm thấy dễ chịu khi cận kề một thân thể đàn ông. Cảm nhận một con cu căn cứng vì thèm muốn trên bụng mình không làm cô khó chịu mà ngược lại còn làm cô nhủn người ra…
Trong một trạng thái nữa mê nữa tỉnh, cô khẽ hé hai đùi mình ra, tạo điều kiện cho con cu luồn vào giữa hai đùi… cô cảm nhận người đàn ông đưa tay nắm con cu của anh ta để hướng dẫn nó. Cô cất một tiếng rên nhỏ khi con cu được đặt đúng vị trí ngoài cửa hang… người đàn ông hiểu ý… từ từ nhấn mạnh… con cu từ từ tiến vào để xâm chiếm khe lồn.
Cô rùng mình nổi da gà… lồn cô không được sử dụng từ lâu nhưng nhờ người đàn ông chu đáo và cẩn thận nên con cu tiến vào thật nhẹ, thật chậm…
Khi con cu vào đến tận cùng âm đạo của cô thì cô bàng hoàng nhận ra là cảm giác có một con cu nằm trong người mình, khi hạ bộ của người đàn ông chà xát mu lồn của mình… cảm giác đó thật là tuyệt vời không thể nào tã cho xiết!
Rồi người đàn ông bắt đầu đụ cô, anh ta nhấp càng lúc càng mạnh làm người cô run lên, lần này không phải vì lạnh nữa mà vì kích thích. Cô cắn răng cố kiềm chế nhưng rồi cô cũng bị cuốn theo dòng nước lũ của khoái lạc.
Khi cực khoái đổ ập đến thì cô quá ngạc nhiên và sững sờ nên cô không cầm được một tiếng kêu thất thanh trong khi âm khí ứa ra liên miên làm các cơ thịt quanh lỗ lồn và lỗ đít của cô cứ co thắt không ngừng. Cô bấn loạn lên, kêu ú ớ vài tiếng nữa rồi ngã ra mà ngất đi…
Lâu lắm, có lẽ cả giờ đồng hồ sau, cô mới tỉnh dậy…
Đề thấy mình đang nằm trong lòng một người đàn ông đang ngủ ngon lành. Cô giật thót mình! Trong khoảnh khắc, bao nhiêu tình tiết nhanh chóng trở lại trí nhớ của cô làm cô bần thần, hoang mang.
Bao nhiêu ý tưởng quay vòng trong đầu cô làm đầu cô nhức nhối không chịu được.
Không lẽ đây là thực tế phũ phàng? Cô đã làm tình với người giáo viên tên Trung? Người học trò củ của cô. Không thể được! Không thể chấp nhận là bà Hiệu Trưởng nghiêm túc đã sa ngã trong vòng tay của người đàn ông không phải là chồng mình.
Cô thở vắn than dài nhưng thực tế vẫn không thay đổi. Cô thầm biết là trong sự cố khủng khiếp này, trách nhiệm của cô rành rành ra đó, cô không thể đổ lỗi cho người đàn ông được.
Nhưng cùng lúc cơ thể của cô cũng phát tín hiệu là cô rất sung sướng khi được biết khoái lạc nhục dục. Lồn cô tê tê lâng lâng một cách kỳ lạ. Thì ra hiện tượng « cực khoái » là như vậy đó sao? Lúc trước cô cứ tưởng đó là chiêu tưởng tượng của những kẻ thoái hóa, đàng điếm, nhưng bây giờ cô đã cảm nhận được sức mạnh của hiện tượng đó trong từng tế bào. Cô không khỏi rùng mình thích thú.
Cô chống cùi chỏ nhìn người tình của mình. Anh chàng bảnh trai lắm, gương mặt đang ngủ thật hiền hòa. Cô chợt nhớ đến kỷ niệm xa xưa khi chính người con trai này – lúc đó đâu chừng 13, 14 tuổi – đã há hốc nhìn vào ngực của cô, làm cô mắc cỡ bỏ chạy… Vậy mà bây giờ, hơn 15 năm sau, người con trai này đã được ân ái mặn nồng với cô!
Cô thở dài: Đây có phải là duyên kiếp, là định mệnh hay không?
Dù sao chuyện cũng đã rồi, ván đã đóng thuyền, có muốn lui lại cũng không được.
Cô ngồi dậy nhìn mông lung ra sông mà thở dài.
Nhưng rồi vì lạnh quá nên cô lại nằm xuống, ép mình vào người đàn ông để tìm sức nóng. Cùng lúc anh ta quay sang cô và trong cơn ngủ, thò tay qua mà bóp vú của cô. Cô ngượng quá, định đẩy tay cùa anh ta ra xa, nhưng chỉ vô ích mà thôi… cuối cùng thí bàn tay cũng chiếm gọn được gò vú. Hai ngón tay vân vê nhũ hoa một lúc làm núm vú cương lên cứng như viên đá nhỏ.
Cô nằm yên nghe cơ thể mình rạo rực, sôi sục…
Khi người đàn ông mỡ mắt ra và nghiêng người sang mà hôn lên môi cô thì cô lúng túng lắm vì hồi nào giờ cô chưa từng hôn môi với chồng. Nhưng người đàn ông rất kiên nhẫn… anh ta giúp cô từ từ bớt khẩn trương… khi anh ta ngậm được lưỡi của cô mà nhẹ nhàng nút thì đầu cô quay tít vì sung sướng…
Con cặc lại nhổng đầu lên làm cô bồi hồi tự hào vì mình đã gây ra được hiện tượng đó.
Lần làm tình này, cô không còn trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh như lần đầu nên cô buông lỏng người mà sung sướng hưởng thụ cảm giác được đụ. Cô ôm siết thân hình vậm vỡ và ngượng ngùng hôn vào ngực người tình.
Khi anh ta gầm lên một tiếng hùng hồn và xuất khí tràn trề trong lồn của cô thì cô cũng theo người tình mà bay bổng lên tuốt trên mây…
Hôm sau, trời vừa hừng sáng thì cô Thảo tỉnh dậy. Từ chỗ cô ngồi thì cô thấy người đàn ông đang bì bõm trong dòng nước để vớt lại cái xuồng bị chìm nữa chừng nhưng may mắn ở vùng nước không sâu. Sau một lúc ngụp lặn thí anh ta thành công và kéo cái xuồng vào bờ.
Cô đỏ mặt khi thấy anh ta trần truồng như nhộng. Cô không khỏi khen thầm cơ thể chắc nịch, cô lén nhìn con cặc đã dám xâm chiếm cô hai lần trong đêm qua.
Khi nhìn thấy cô đã thức dậy, người đàn ông vội chạy đến gần, ngồi xuống mà hớn hở cười:
– May cho chúng ta quá cô: Em vớt được chiếc xuồng rồi, như vậy là mình về nhà được rồi.
Cô chợt thấy nao nao trong lòng. Cô cúi đầu xuống mà nói nhỏ:
– Khi mình về nhà… cô năn nỉ em… hãy xóa đi cái kỷ niệm này nhe?
Người đàn ông cúi đầu:
– Dạ… em hiểu…
Rồi anh ta im lặng một lúc lâu trước khi tiếp:
– Nhưng trước khi chúng ta trở về nhà… và trở thành người dưng với nhau thì… cô cho phép em nói một điều: Em sẽ không nhắc lại những gì đã xảy ra trên cái cồn này, nhưng em sẽ không bao giờ muốn quên kỷ niệm này đâu vì… cô đã cho em một kỷ niệm tuyệt vời, không thể nào quên được.
Quay sang nhìn người tình, anh ta thấy gương mặt cô tèm lem nước mắt vì cảm xúc. Anh ta ôm cô vào lòng:
– Nhưng bây giờ chúng ta chưa về nhà… vậy thì cô phải cho em được thương yêu cô một lần cuối.
Cô sung sướng mỉm cười, hé mở hai đùi ra để đón tiếp người tình:
– Em sung sức thiệt? Hai lần cũng chưa đủ sao?
Chơi nhau đã đời, hai người ôm nhau mà kể đủ thứ chuyện cho nhau trong cái chòi tồi tàn. Những thứ chuyện tầm phào mà những cặp tình nhân trên khắp thế giới thường kể cho nhau nghe. Những chuyện nhãm nhí chỉ có họ mới biết thưởng thức. Người đàn ông tập tễnh hát một ca khúc Đờn Ca Tài Tử mà anh ta vừa mới học cho cô nghe. Cô vỗ tay khen nức nở.
Người đàn ông chạy đi hái được mấy trái xoài hoang đem về cho người tình ăn.
Họ bịn rịn chưa chịu ra về…
Đến chiều, cực chẳng đã, người đàn ông mới đưa tay đỡ người đàn bà đứng dậy, ăn mặc tươm tất để sữa soạn lên xuồng ra về.
Nguyên cả tuần sau đó, tôi thật sự rối trí không ngờ. Sự cố xảy ra với cô Thảo làm tôi hoang mang ngoài mức dự định. Hình ảnh của cô cứ lởn vởn trong đầu tôi một cách thường xuyên. Người đàn bà đó có một cái gì thật đặc biệt làm tôi không thể nào quên được. Cô Thảo lớn hơn tôi cả mười mấy tuổi, lớn hơn cả chị Năm nhiều, cô là biểu tượng người đàn bà nghiêm nghị đôi lúc đến lạnh lùng… nhưng tôi biết đó chỉ là bề ngoài mà thôi: Khi tôi ái ân với cô thì cô đầy háo hức, cô vừa tùng phục, vừa nóng bỏng làm tôi điên lên.
Những lúc gặp cô trong phạm vi nghề nghiệp, trong những buổi họp, cô vẫn giữ mức độ xa cách với tôi như trước, cô vẫn nghiêm nghị nhưng tôi nhìn thấy trong ánh mắt của cô một cái gì đó buồn bã làm tôi nghe nhoi nhói trong tim.
Tâm trạng của tôi làm tôi không quan tâm đến bất cứ chuyện gì khác. Điều đó làm cô Hạnh hoang mang. Cô tưởng là mình đã đi được một bước rất xa với tôi khi đưa tay nắm lấy tay tôi bên bờ sông.
Vậy mà suốt cả tuần, cô thấy tôi xa vắng một cách lạ lùng, khó hiểu.
Cô đâm ra buồn bã, không biết mình đã làm sai ở đâu?
Con Huệ cũng nhắn tin cho tôi, lo lắng vì thấy tôi bặt tin.
Chỉ có chị Năm là không cần quan tâm quá mức đến sự vắng mặt của tôi.
Qua hai tuần nữa thì tôi không chịu được… Tôi quyết tâm tìm đến cô Thảo.
Tối hôm thứ bảy, chờ đúng thời điểm, tôi lén đến nhà cô. Tôi đi vòng ra phía sau rồi tôi trèo lên tường để leo lên balcon phòng cô. Tôi biết vào giờ đó cô đã lên phòng mình.
Đứng bên ngoài, tôi nhìn vào thì thấy cô đang ngồi trước bàn trang điểm mà từ từ chải tóc. Mặt cô có vẻ buồn so. Đôi lúc, cô ngừng chải tóc mà nhìn mông lung ra ngoài cửa sổ. Tôi nghe tim mình đập thật mạnh.
Tôi kín đáo đập nhẹ vào cửa kiếng. Cô Thảo giật mình ngạc nhiên. Cô đứng dậy bước ra phía balcon mà nhìn nhưng do bên ngoài tối om nên cô không thấy gì hết. Cô do dự một lúc rồi mở khóa cửa, để thấy tôi đứng đó nhìn cô mà cười.
Cô hết hồn, đưa tay lên che miệng, lắp bắp:
– Ồ Trung đó hả? Em… em…
Không cho cô nói tiếp tôi nhảy đến ôm cô vào lòng rồi không ngần ngại kéo cô nằm lên giường. Cô sợ quá, cố vùng vẫy: Nếu có ai thấy thì hậu quả thật là khủng khiếp!
Cô đưa tay lên tát vào má tôi một cú đau điếng. Trong cuộc vật lộn, cái ghế bên cạnh giường bị đá, ngả xuống sàn. Một phút sau, tiếng con Lan ngoài cửa phòng:
– Có gì không Mẹ?
Cô thất kinh hồn vía, cố trả lời:
– Ờ… ờ không có gì đâu… chỉ cái ghế bị ngả mà thôi.
Cô càng chết điếng khi nghe tiếng cửa phòng nhè nhẹ mỡ ra. Con Lan đang định bước vào phòng!
Tôi nhanh nhẹn trùm chăn lên cô và tôi. May là cái chăn rất lớn và dầy vì phòng cô có máy lạnh.
Con Lan hé đầu vào nhìn, thấy Mẹ nó đang nằm trùm chăn trên giường. Nó cười hì hì:
– Nghe tiếng động, con tưởng có gì…
Cô Thảo cố cười một cách tự nhiên:
– Đã nói là không có gì mà!
Cô đang khẩn trương tột bực vì dưới chăn, tôi lợi dụng tình thế mà thò tay dưới áo ngủ để bóp vú cô.
Con Lan cảm thấy có cái gì đó không ổn trong cách xử sự của Mẹ nó nên nó chần chừ chưa chịu ra khỏi phòng làm cô Thảo càng khẩn trương hơn nữa. Cô nằm im không dám nhúc nhích dù lúc đó tôi thừa nước đục mà thả câu bằng cách dỡ trò tồi bại dưới chăn: Một tay tôi bóp vú cô còn tay kia thì lại đang lần mò xuống thăm vùng kín.
Cô thầm thì:
– Trung ơi, đừng… đừng…
Nghe Mẹ thầm thì, con Lan quay đầu sang hỏi:
– Mẹ nói gì con không nghe!
Cô Thảo thầm kêu khổ, cô chỉ cầu cho đứa con gái bước ra khỏi phòng để cho cô còn đối phó với người đàn ông quỷ quái đang phá rối cô dưới chăn. Lúc đó tôi đã luồn tay vào được quần lót của cô mà vuốt ve lông lồn của cô. Tôi thích thú vì mu lồn của cô cực kỳ rậm rạp, lông lồn của cô dài ngoằng mà lại mịn như tơ. Trong đêm định mạng khi cô trao thân cho tôi thì dù có chơi cô đến 3 lần nhưng tôi thật sự không được tiếp cận với lông lồn của cô như tối hôm nay!
Cô đưa tay nắm tay tôi dưới chăn để chận tôi lại nhưng vì cô không dám manh động nên cô cũng đành thúc thủ mà thôi.
Trong lúc đó con Lan cứ nấn ná trong phòng làm cô Thảo phải kêu khổ thầm. Tôi vạch được mép lồn của cô để se se hột le của cô giữa hai ngón tay. Nhanh chóng tình trạng khẩn trương dồn dập chuyển sang trạng thái kích động làm lồn của cô trở nên ướt nhẹp. Phải nói là từ lúc nếm được mùi vị của khoái lạc nhục dục thì cô Thảo ăn không ngon ngủ không đặng! Ban ngày cô ráng cố gắng giữ vai trò nghiêm túc của mình, dù mỗi khi gặp mặt người tình cô rất xúc động, gần như mất hết sự chủ động. Nhưng khổ cho cô là lúc ban tối vào giường thì cô thao thức nhớ đến những cảm giác tuyệt vời khi được yêu thương trong căn chòi lá.
Cô biết mình sai, biết mình có vị trí một bà Hiệu Trưởng đã có chồng con, không thể để sơ sót tạo ra hậu quả nghiêm trọng. Cô có đi chùa để cầu xin Phật Trời giúp cô có đủ ý chí để vượt qua khỏi cơn khủng hoảng này…
Nhưng bây giờ nằm đây được người tình vuốt ve khe lồn thì bao nhiêu ý chí, bao nhiêu thỉnh cầu đều bay đâu mất. Cô không kiềm chế được sướng khoái đang nổi lên sùng sục trong cô. Cô mắng thầm đứa con gái vô duyên không chịu đi ra khỏi phóng làm cô phải nghiến răng mà chịu đựng.
Nhưng hình như càng kiềm chế thì cái lực kỳ lạ đó càng mãnh liệt hơn!
Cô càng sợ thì nó lại càng bùng mạnh hơn.
Khi cô cảm nhận có một ngón tay đút vô khe lồn của cô mà ngoáy thì cô cuống cuồng… chỉ kịp cắn một cách tuyệt vọng vào tắm vãi giường trong khi lồn cô nổ tung như tràn pháo bông làm mắt cô mờ đi, cô chớp chớp mắt rồi đờ đẫn nhắm lại…
May cho cô là lúc đó con Lan đã ra đến cửa phòng, nó nhắn nhủ cô:
– Thôi con để Mẹ ngủ. Chúc Mẹ ngủ ngon.
Khi cánh cửa đóng lại thì cô không kiềm chế nữa mà cong mình lên để mặc cho cơn cực khoái xâm chiếm toàn diện cơ thể của cô…
Lâu lắm, cô mới ngoi đầu lên được mà tìm lại hơi thở đều hòa.
Cô quay sang ôm siết người tình. Cô thầm cảm ơn anh ta đã dám quên đi lời hứa hẹn không gặp lại cô, nhờ đó mà cô được hưởng giây phút tuyệt diệu ngay chính trong phòng của mình.
Cô âu yếm nói:
– Em thật là thằng khùng liều lĩnh dám leo vào phòng tôi mà làm chuyện bậy bạ.
– Em dám như vậy vì em nhớ cô quây quắc.
Cô mỉm cười hài lòng:
– Thiệt không đó? Tôi biết em là người vô cùng đào hoa mà, có thiếu gì mấy cô non trẻ bên cạnh!
– Đào hoa là một chuyện, mà nhớ nhung cô là một chuyện khác. Hai chuyện đâu có liên quan gì với nhau.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đa tình |
Tác giả | Why Not Me |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cô giáo, Đụ lỗ đít, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện ngoại tình, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 08/06/2021 03:58 (GMT+7) |