– Bộ cô và cháu hai người đi lạc đường à?
Hai cô trò giật mình quay lại thì thấy một bác nông dân trạc tuổi 55, 56 gương mặt hiền lành, phúc hậu đang vác cuốc đi sau lưng hai người khoảng 5 – 6m, thấy thế cô an tâm lễ phép trình bày là hai cô trò ở Sài Gòn ra thăm bà con nhưng do nhà bà con đã chuyển đi không rõ địa chỉ lại không biết đường đi nên bị lạc.
Bác nông dân bảo nếu hai cô trò không ngại thì ghé nhà bác ngủ lại cho khỏe rồi sớm mai con trai bác sẽ chở hai cô trò ra bến xe đón xe trở về Sài Gòn vì thấy hai cô trò thần sắc đều có vẻ đã đuối sức.
Mừng rỡ ra mặt như là vừa mới bắt được vàng, cô và nó vội vàng theo chân bác về nhà cách đó khoảng 100m hướng phải, đó là một ngôi nhà vách ván mái tôn nằm ẩn trong một khu vườn điều khá rộng, nhà tuy nhỏ nhưng sạch sẽ và được sắp xếp ngăn nắp, gọn gàng đâu ra đó.
Hai vợ chồng bác nông dân chỉ có duy nhất mỗi một cậu con trai trạc 17 – 18 tuổi cho nên mặc dầu nhà chật hẹp nhưng với ba người như vậy thì sống cũng khá thoải mái.
Sau nhà có giếng nước trong nên cô Thân và Lợi được tắm rửa đã đời, giũ sạch bao nhiêu mệt mỏi, ưu phiền, bực bội mấy ngày nay, đã vậy cô và nó còn được chủ nhà thết đãi một bữa cơm chiều dân giã nhưng quả thật là ăn ngon miệng vô cùng tuy chỉ có tô canh cua rau đay, dĩa gỏi hoa chuối trộn ghém đậu phụng và cá ngừ kho ớt.
Dùng bữa xong, ngồi uống nước hầu chuyện vợ chồng bác chủ nhà một chập rồi cậu con trai soi đèn pin dẫn hai cô trò ra một ngôi nhà khác nằm sâu trong vườn điều để ngủ tạm qua đêm, nhà này nhỏ hơn cả nhà trên, chỉ để một số dụng cụ làm rẫy, làm vườn nhưng có thêm một chiếc giường trãi chiếu hoa cạp điều đã hơi cũ, phía trên giăng sẵn mùng và mé đầu giường có đặt hai cái gối tai bèo song song liền kề cùng một cái mền bông khá dày.
Cậu con trai nói vùng đất này gần giáp với biên giới Việt Nam –Campuchia, tối nào cũng vậy hay có vô số chuột đồng di chuyển tìm nơi kiếm ăn khoảng trên dưới nữa tiếng mới hết, muốn chúng không chạy lên người thì lên giường bỏ mùng xuống tấn lại cho kín và nằm trong đó là chẳng sao cả.
Khi cậu con trai đốt ngọn đèn dầu nhỏ đặt lên chiếc ghế đẩu rồi đi ra nhà trước, đương nhiên cô và nó nhanh chóng làm theo lời cậu ta, khoảng 15 phút sau, quả nhiên có tiếng rào rào, chít chít vang lên cả bốn phía trong và ngoài ngôi nhà chính là lũ chuột đồng vô số đang ra khỏi tổ để kiếm ăn.
Ngồi trên giường, bên trong cái mùng tuyn đã cũ buông xuống giằng cẩn thận, cô và nó nghe như là có bão cát cuồng phong rầm rập cuốn phăng ngôi nhà, nhờ ánh đèn dầu soi tỏ nên hai cô trò nom thấy lũ chuột hết con này đến con khác không những chạy loạn xạ dưới sàn xi măng mà còn bỏ cả lên thành mùng.
Vốn sợ chuột nên ngoài việc xổ tấm mền ra trùm kín đầu, cô còn ôm cứng lấy người thằng học trò đồng hành với cô cho đỡ sợ, nó tuy không sợ chuột gì lắm nhưng do ảnh hưởng từ sự căng thẳng của cô giáo mình nên nó ít nhiều cũng phát quýnh lên và do ngẫu nhiên, nó cũng vòng tay ôm lấy cô.
Chỉ trong giây phút, gần như là vô thức không một lời xin xỏ, khẩn cầu, nó cúi xuống hôn nhẹ lên mái tóc uốn tém mềm mại, êm ái của cô một cách quá đỗi bình tĩnh, tự nhiên, tuyệt đối hoàn toàn không hề có chút sợ hãi, ngần ngại nào cả, tuy hơi ngạc nhiên, sững sờ chút ít nhưng cô lại lặng yên và dường như là cô đồng tình cho nó hôn cô thì phải.
Lợi vừa thở vừa vùi mặt vào tóc cô, lúc này nó cảm nhận được hết tất cả hương vị thơm tho của mùi xà bông Dove, mùi da thịt tỏa ra từ mái tóc gợn mây và thân thể hấp dẫn, tuyệt vời của cô, trong lúc cô Thân đang từ từ xoay mặt lại đối diện với nó thì đôi môi nó bị trợt từ lổ tai cô nên vô tình bắt đầu hôn trượt xuống trán, xuống mắt cô chứ chưa phải là nó cố tình.
Một cơn gió lạnh buốt từ bên ngoài bỗng chốc luồn vào nhà qua khung cửa sổ nhỏ không cánh ở mé phải chiếc giường khiến cả hai cô trò tuy đắp mền nhưng vẫn cảm thấy nổi cả da gà và do vậy nên cả hai xích sát người lại để ôm nhau chặt hơn.
Dường như đấy cũng là cái cớ để cho nó tiếp tục hôn lên mũi, lên hai gò má bầu bầu phinh phính của cô thì phải? Không gian vắng lặng, tĩnh mịch của ngôi nhà nơi vùng đất giáp ranh biên giới Việt –Miên càng lúc càng làm cho hai cô trò cảm nhận được nhiều cảm giác kích thích, ham muốn, hưng phấn tột độ.
Lúc này tại khách sạn, các thành viên kỷ luật ban tổ chức Hội trại vừa mới phát hiện ra hai cô trò trường cấp II Phước Lễ A của thị xã Bà Rịa đã bỏ trốn, họ lập tức lập biên bản để làm thông báo minh chứng gửi về Phòng Giáo dục địa phương có thành viên bỏ trại đặng có cơ sở xử lý sau này.
Dĩ nhiên, họ không sao biết được là hai cô trò dường như là đang sắp sửa yêu nhau trong một ngôi nhà cả hai xin vào ngủ nhờ cách khách sạn khoảng chừng 7 – 8 cây số đường chim bay.
Thực vậy hiện tại, cô Thân và Lợi chẳng biết có phải là đang yêu nhau hay không mà hai cô trò cứ càng lúc càng ôm xiết lấy người nhau, càng lúc càng trao tặng và đón nhận những nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng, không hẹn mà gặp, không kiếm mà thấy, bỗng nhiên hai đôi môi hai cô trò khẽ chạm vào nhau lại rời ra, chạm vào lại rời ra lại chạm vào… với nỗi niềm khao khát, ham muốn một thứ gì đó có ở nơi nhau.
Cuối cùng những tưởng là hai đôi môi của cô và nó rời xa luôn để dứt khoát với nhau vì đó chẳng qua là tội lỗi, là điều không thể nhưng thật không ngờ, nụ hôn đầu đời và cũng là đầu tiên của hai cô trò đã bắt đầu hiện diện trên cõi đời đắng cay, nghiệt ngã này.
Với cảm giác bồi hồi, xao xuyến lẫn lộn một chút hồi hộp, lo sợ, đôi môi hai cô trò lúc đầu còn hơi dè dặt nhưng càng về sau càng dạn dĩ hẳn ra mà luồn sâu vào với nhau cho đến khi răng chạm vào răng, lưỡi quấn quýt lấy lưỡi.
Vậy là không thể nào chối cãi được nữa, cô và nó đã bất ngờ bất chấp tất cả dư luận miệng đời thế gian, gạt bỏ mối quan hệ giữa một cô giáo và một học sinh lớp Chín để yêu nhau, để đến được với nhau trong cõi tình nồng thắm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô giáo Thân |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ cô giáo |
Ngày cập nhật | 07/02/2018 05:00 (GMT+7) |