Lúc này, đầu dương vật thằng em đang không ngớt co giật, xối xả bắn phụt vào sâu tận tử cung chị gái những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt và rin rít chẳng khác gì keo dán giấy được khuấy từ bột gạo, cũng như hai lần trước thì giờ đây, cơ thể chị gái đang đón nhận hết tất cả nguồn dịch tinh dồi dào ấy của em trai, do quá thừa thãi cho nên một phần dịch tinh ấy trảo hằn ra bên ngoải hòa lẫn với dịch nhờn sinh lý của chị khiến cho nguyên cả vùng bụng dưới và cả hai bên đùi hai chị em đều bị ướt sũng.
Thật là nhanh chóng, cả hai đi vào giai đoạn cuối cùng của cuộc tình đó là giai đoạn rã rời trong cảm giác tuy mệt nhọc, hơi thở thỉ hổn hà hổn hển nhưng lại quá đỗi sung sướng, mãn nguyện vô cùng bởi vì tình ly biệt gần hai tháng trời qua giữa hai chị em vốn dĩ đêm nay đã được bù đắp một cách trọn vẹn, hoàn toàn không hề có gì phải phiền trách, thắc mắc hay nghi ngờ chi cả.
Chị Trầm và thằng Mỹ từ từ rời khỏi thân thể nhau ra, lấy quần áo mặc vào trong khi ấy, bên ngoài trời vẫn mưa dầm gió bấc rả rich kéo dài tưởng chừng như chẳng bao giờ dút, bên trong ngôi am Tam Tạng thoang thoảng mùi nhang thơm dìu dịu, hai chị em lặng lẽ nằm xuống cạnh nhau cố tìm kiếm một giấc ngủ say sau cuộc mây mưa êm ái tình ly biệt.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện tình chị em tại nguồn: http://truyensex.de/chuyen-tinh-chi-em/
Tuy rằng bố mẹ đã mất nhưng bà con họ hàng của gia đình thằng Mỹ cũng không phải là ít và ở ngay tại ấp Bắc xã Hòa Long hiện giờ có hai vợ chồng người dì ruột tên Thảo – chị gái của mẹ sống với năm người con. Cuộc sống của nhà dì so với hai chị em nó chẳng giàu có gì hơn cho nên trừ hai đứa con sau còn cắp sách đi học, tất cà đều phải bươn chải đầu tắt mặt tối, dầm mưa dãi nắng kiếm sống qua ngày đắp đổi, trong đó, người chị gái thứ ba năm nay đã mười chín tuổi (lớn hơn chị Trầm một tuổi) từ năm học lớp năm đã nghỉ học với mười một năm qua mưu sinh bằng nghề bán vé số dạo.
Chị tên là Điệp, dáng người cao ráo khỏe mạnh, thân thể thì nõn nà đầy đặn với làn da trắng hồng tuy rằng suốt ngày có khi đến tận đêm hôm khuya khoắt “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” nhưng nhan sắc chị vẫn càng ngày càng mặn mà, duyên dáng chứ không hề phai tàn theo thời gian năm tháng. Giả sử như chị không có cầm xấp vé số trên tay thì chỉ cần nhìn thoáng qua, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là con gái của một nhà đại gia phú quý nào đó, mái tóc bumbê demigarcon ngắn cũn cỡn nằm trên hai bờ vai tròn trịa làm nổi bật lên khuôn mặt trái xoan tuy dễ thương, hiền hậu nhưng lại đậm nét nữ tính ương ngạnh khá dữ dằn.
Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt to tròn đen láy long lanh ngời sáng của chị vút cong hai hàng mi sắc lẹm còn hơn cả dao cau nằm dưới cặp chân mày rậm đen vắt ngang chằng khác gì hai con tằm ăn lên, cái sống mũi dọc dừa gọn gàng cân đồi giữa hai bên là hai gò má bánh bầu nhô cao hai lưỡng quyền đầy quyến rũ, mời gọi và điểm đặc biệt nhất nơi khuôn trăng đầy đặn của chị đó là hai bờ môi dày mọng, thắm đỏ một cách tự nhiên tựa chừng một đóa hoa hồng nhung mới vừa nở rộ mà mỗi khi chị cười luôn luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền tươi tắn hai bên khóe miệng.
Do tính tình đoan trang, nghiêm nghị cho nên có đôi lúc đi mời khách mua vé số, tuy rằng cũng có vài đấng mày râu cợt nhã với chị nhưng tất cà đều bị mắng te tát vào mặt chứ chẳng phải là chuyện bông đùa giỡn chơi được và nguyên nhân cũng vì vậy mà tuy đã mười chín tuổi đầu nhưng chị vẫn chưa hề quen biết một người bạn trai nào cả trong khi bạn bè chị ở khắp xóm cùng thôn ai nấy đều có bồ có bịch thậm chí có người đã từng có chồng, con bồng con bế.
Vì gia đình quá đỗi nghèo nàn, cơ cực cho nên chị thường ao ước có được một số tiền khoảng hai ba chục triệu chi đó để đổi nghể khác vửa đỡ vất vả vừa giúp đỡ cho bố mẹ tăng thêm phần nào đó thu nhập để cải thiện cuộc sống, hai đứa em chị sẽ được cái ăn cái mặc nhiều hơn cho khỏi tủi hổ với chúng bạn cùng trang lứa, có đôi lúc, đi bán không hết dư thừa vé số, chị muốn để lại vì nếu may mắn trúng được chỉ cần một tờ ba mươi triệu thôi thì chị sẽ được đổi đời ngay nhưng ngẫm đi nghĩ lại do thiếu vốn cho nên lần nào cũng như lần nào, chị cũng đều phải trả lại cho đại lý.
Lúc này, thấy hoàn cảnh chị Trầm đi làm xa còn thằng Mỹ – em chị một mình một thân côi cút ở nhà một mình thành thử ra dỉ Thảo động lòng gọi chị Điệp dọn quần áo qua ở chung nhà với em họ vừa đi bán vừa lo cho nó có được ngày hai bữa cơm canh nóng sốt chứ để cho nó dùng cơm quán canh tiệm nguội lạnh ngày này qua ngày khác thấy mũi lòng tội nghiệp làm sao ấy?
Vậy là nó được dịp mừng rỡ chẳng khác gì lân gặp pháo vì từ giờ trở đi, trong nhà nó lại có thêm một người bà con thân thuộc ra vảo bầu bạn, chuyện trò chấm dứt cảnh nhà không giường trống vắng lặng cô đơn, vì vốn đã quen biết nhau thậm chí lúc nhỏ còn cùng nhau tắm mưa, chơi năm mười… cho nên dù thay đổi hoàn cảnh sống nhưng chị họ bạn dì nó rất là thoải mái, vui vẻ nghe lời mẹ chứ tuyệt nhiên không hề bị ép buộc hay gượng ép chi cả.
Có chị đến ở chung nhà, dường như nó trong giây phút đã quên bẵng đi người chị Hai xinh đẹp, sắc sảo vốn dĩ đã từng ba lần yêu đương, ân ái và làm tình cùng với nó (hai lần ở nhà, một lần ở ngôi am thờ Tam Tạng ngoài thí trấn Phú Mỹ), ngoài giờ học ở trường, vào buổi chiều thậm chí có lúc tối, nó thường hay đạp xe đạp chở chị ngồi sau ra thành phố Bà Rịa rồi phụ giúp chị đi bán vé số, chị đi mời khách ở bên phải khu phố còn nó thì đi bán dọc theo con đường bên trái đối diện.
Nhờ có nó bán phụ vả lại nó cũng khá lanh lẹ, có khi nó còn vào cả nhà cô giáo, thầy giáo dạy ở trường THCS Lê Quang Cường mời họ mua cho nên hơn nữa tháng nay tuyệt nhiên không bao giờ có tối nào mà chị ế vé số phải trả lại cho đại lý, trước khi về, tối nào cũng vậy, chị Điệp cũng đều vui vẻ trả thù lao cho thằng Mỹ bằng một tô hủ tiếu mì hay mì hoành thánh ở một quán hủ tiếu gõ nào đó ven đường rồi sau đó, nó hăng hái đạp xe chở chị về lại Hòa Long tuy cách đó những bốn năm cây số nhưng nó cũng đều tỏ ra vui lòng mà chẳng hề lấy làm phiền toái chi cả.
Có điều nó không thể nào lường trước cho được đó là vào một đêm gió bấc về, chính người chị họ bạn dì ruột xinh xắn dễ thương ấy lại vô tình trở thành người tình của nó, trao tặng hiến dâng cho nó một cách trọn vẹn tất cả trinh nguyên con gái nơi tấm thân ngọc ngà, kiêu sa, diễm lệ của chị mà không cẩn phải đổi lại điều kiện chi cả. Dạo này, vùng đất Hòa Long đang bước vào thời điểm gió bấc về tức là cứ mỗi năm, hễ tháng mười một âm lịch tức là mùa Giáng sinh sắp đến thì khoảng chín mười giờ tối, gió bấc lại từ đâu tràn về gây ra cho con người một cảm giác se se, lành lạnh, mặc dù vậy nhưng hai chị em đêm nào cũng như tối nấy đều trùm kín áo khoác đạp xe ra Bà Rịa có khi xuống cả Long Điền với xấp vé số dày cộm có khi cả trăm tờ để mời khách mua… Có lẽ ông trời động lòng thương xót hoàn cảnh của người chị họ cho nên vào buối tối hôm ấy xảy ra một chuyện may mắn vô cùng với chị mà suốt cả cuộc đời chị không bao giờ quên được cùng mối tình vụng dại, lén lút, bất ngờ với thằng em nhỏ hơn chị những tám tuổi.
Số là tối qua do trời mưa lớn nên tuy đã khuya rồi nhưng chị vẫn còn ế lại bốn chục tờ đành phải giao trả lại nhưng không ngờ chị còn sót lại trong túi áo khoác hai tờ vé số tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, nguồn gốc hai tờ vé này là vì có một ông tài xế xe ôm khó tính đã mua rồi nhưng thấy số không ưng ý nên ông trả lại chị không mua nữa và lúc ấy, vội vàng chạy đi tránh mưa, chị chỉ kịp trả lại cho ông 20.000Đ rồi nhét đại hai tờ vé ấy vào túi áo khoác.
Tối nay, khi bán xong sớm, lúc vào quán hủ tiếu gõ ăn xong, chị móc hết túi áo, túi quần ra để kiểm lại tiền, tình cờ chị thấy hai tờ vé ấy, thằng Mỹ liền cẩm lấy dò theo tờ giấy in kết quả xổ số đài Bà Rịa – Vũng Tàu chiều qua, nó dò chỉ là theo cảm tính thói quen mà thôi nhưng sao kỳ lạ thật… rõ ràng 5 số cuối 87543 in trên hai tờ vé ấy lại trùng khớp đúng y chang 5 số giải Nhất in trong tờ kết quả. Nó lật đật đưa cho chị Điệp bảo chị dò lại xem vì nhiều khi buồn ngủ, mắt nó bị quáng gà rồi cũng nên, chị cầm lấy dò tới dò lui và suýt chút nữa là chị đã la toáng lên vì hai tờ vé chị có là hai tờ vé trúng giải Nhất một trăm phần trăm rồi không còn trật trìa, nghi ngờ chi cả.
Cũng may là chị cố nén lại chứ nếu không thì gần cả chục người đang ngồi ăn hủ tiếu ở quán tất tần tật đểu biết có một cô gái làm nghề bán vé số dạo được trúng số rồi, chị lật đật trả tiển rồi hối thằng em lấy xe đạp chở chị về nhà lẹ, dọc đường chị vửa cười thỏa thích vửa báo tin cho nó hay, nó cũng tỏ ra vui mừng khấp khởi chẳng thua kém gì chị.
Chị nói bắt đầu từ đêm mai, chị sẽ không còn nhờ nó đạp xe chở chị đi bán vé sổ nữa vì giây phút này trở đi, chị chấm dứt cái nghề bán vé gian lao, khổ sở, nhọc nhằn này lắm khi còn bị khách lừa quỵt không trả tiền hoặc buông lời dâm ô chọc ghẹo thậm chí có một gã biến thái ngông cuồng nào đó còn dám ngang nhiên gạ gẫm chị đi phòng trọ bán hoa… với số vốn trời cho này, chị sẽ đi học may rồi về mở một tiệm may nho nhỏ tại nhà để phụ giúp bố mẹ nuôi mấy đứa em ăn học đến nơi đến chốn và chị còn sắm sửa cho chúng đầy đủ hơn cho khôi thua kém bạn bè. Khi qua khỏi bùng binh ngã tư Hòa Long, còn khoảng 200m là tới con hẽm dẫn vào nhà thì chị Điệp bỗng lên tiếng:
– Nè Mỹ, sao chị chẳng thấy buồn ngủ chút xíu nào cả vậy hai chị em mình xuống ấp Đông chơi đi? Em thấy sao?
Vui lây với niềm vui của chị, khác hẳn mọi tối, đêm nay thằng Mỹ cũng thực sự cảm thấy hưng phấn vô cùng, cơn thèm ngủ vẫn chưa ức chế được thần kinh của nó nhưng nó lại hỏi:
– Chị tính ghé nhà ai ở dưới ấy?
– Chị đâu có quen nhà ai mà ghé? Mình ra chỗ ruộng dưa ngắm trăng đi!
Nghe chị nói đến chỗ ruộng dưa thì đúng là trúng đài của nó vì có lẩn vào buổi chiều, lúc chở chị về nhà mẹ đưa tiền đóng học phí cho hai đứa em rồi trở về, tình cờ đi ngang qua ruộng dưa vì trời mưa, hai chị em chui vào một cái chòi lá do mấy người trồng dưa dựng lên để làm chỗ nghỉ ngơi, vào đấy quả thật lý thú vị trong ấy có sạp trải chiếu nằm đỡ mỏi lưng khoan khoái vô cùng lại tránh được mưa tạt gió lùa… Thế là thay vì rẽ phải về nhà, nó liển hân hoan đạp xe thằng lên qua chợ xã rồi rẽ trái đi thằng chẳng mấy chốc, chiếc xe đạp mà thường ngày nó vẫn thường dùng để đi học quẹo xuống con dốc bên phải đưa hai chị em ngừng lại trước một đám ruộng dưa xanh um quằn những trái là trái.
Nó dựng xe ở ngoài rồi cùng chị chui vào chính cái chòi mà hôm trước đã vào, như đã nói ở trên trong chòi ngoải cái sạp trãi sẵn manh chiếu hoa đã hơi sờn mòn, cũ rách thì chẳng có tải sản, vật dụng nào cả, đêm nay, do trời không mưa cho nên vầng trăng lồng lộng tỏa sáng, gió bấc thổi nhè nhẹ gây cảm giác lành lạnh nhưng ở bên trong chòi lại ấm áp, kín đáo vô cùng khiến cho cả em lẫn chị sau khi cởi áo khoác mặc ngoài ra đề làm gối kê đầu rồi cùng nhau nằm xuống sạp thì nhanh chóng cảm nhận được một nguồn sinh khí sảng thoái, thư giãn, thong thả làm sao sau một đêm đạp xe những mấy chục cây số mưu sinh vả lại còn được cái diễm phúc trúng số đến những mấy chục triệu đồng do ông trời ban thưởng cho thực sự không còn gì mà mong muốn hơn nữa.
Do ánh trăng bên ngoài tỏa vào thành thử ra bên trong chòi vẫn còn thấy được mờ mờ ảo ảo không gian xung quanh vì vậy nó lúc này mới thực sự để ý thấy người chị họ của nó lúc này sao mà đẹp não nùng và tràn đầy nét quyến rũ, man dại trong bộ quần áo đồ bộ bằng vải bông xanh chấm tròn trắng, áo thì sát nách còn quần thì lửng làm nổi hằn lên những đường nét cong cong gợi cảm.
Tuy rằng mới có mười một tuổi song nó đã từng trải qua những bốn lần yêu đương, ân ái và làm tình cùng với hai người con gái (chị Trầm – chị ruột của nó ba lần, chị Thanh – chị thằng Luân một lần), giờ đây được có cơ hội kề cận gầgin gũi với một người con gái khác mặc dù là chị họ bạn dì ruột, bên trong cơ thể nó sao mà chóng vánh nổi lên những ham muốn, khát khao nhục dục chẳng khác gì bốn lần trước. Thực sự mà nói, nó không dám có cử chỉ nào hoặc ngôn từ nào để tỏ tình với chị cả bởi vì nó biết tính tình chị rất là thằng thắn, nghiêm nghị một là một, hai là hai chứ không bao giờ chị lại bông lơn, cợt nhã, sỗ sàng với ai cả chứ đừng nói chi đến nó là em họ của chị, từ trước đến giờ, tuy rằng chị vui vẻ, khả ái với nó nhưng có thể nói rằng chưa lần nào chị tự vượt quá giới hạn chị em với nhau để chó nó lầm tưởng rằng chị muốn nọ nọ kia kia…
Nằm cạnh nó, chị Điệp vẫn cứ tỉnh táo thao thao bất tuyệt đủ thứ chuyện trên trời dưới đất rồi chị còn hỏi nó là có thích mua quà gì không chị sẽ mua cho, nó trả lời chị rằng nó hiện giờ đã được chị Trầm mua sắm đầy đủ rồi nên chẳng hề thấy thiếu chi cả, để sau này nếu có chuyện gì cần thì nó sẽ thưa với chị. Đêm càng lúc càng khuya khoắc, tĩnh mịch, thanh vắng và những câu chuyện chị họ nó thốt ra từ miệng chị cũng càng thưa dần, thưa dần cuối cùng là chìm vào cõi yên lặng như tờ, mặc dù vậy nhưng chị vẫn chưa ngủ mà cứ mãi thao thức, trăn trở hết lăn mình qua bên trái lại nghiêng người sang bên phải. Bất chợt, chị Điệp quay sang thằng Mỹ với cử chỉ như một đứa trẻ, chị nói:
– Nè, giờ hai chị em mình chơi trò chơi cho đỡ buồn nhé!
– Em đồng ý. Nhưng mà biết chơi trò gì đây?
– Là trò đoán xem ngón tay của bàn tay náo!
Chị đan mười ngón tay vào với nhau rối nắm hai bàn tay lại rất khéo léo, chị hỏi:
– Em đoán xem hai ngón tay cái này là của bàn tay trái hay bàn tay phải?
Thằng em nhanh chóng tỏ vẻ thích thú ra mặt với trò chơi mới mẻ này, nó hỏi:
– Nếu em đoán đúng thì chị sẽ thưởng em cái gì đây mới được?
Suy nghĩ giây lát, chị nói:
– Em mà đoán đúng thì chị sẽ cho em hôn một cái còn nếu đoán sai thì chị nhéo em một cái chịu không? Bắt đầu chơi thiệt luôn nghe chứ không có làm nháp nghe chưa?
Liên tiếp năm lần đoán đầu tiên, thằng em họ chị đều đoán sai hết cả như vậy chưa gì mà nó đã lãnh đủ năm cái nhéo của chị vào mạng sườn non đau gần chết nhưng tới lần thứ sáu thì nó lại đoán trúng, nó cười thích thú hỏi:
– Giờ em sẽ thắng chị miết cho mà coi! Hôn vào đâu đây hả chị?
– Chỉ được hôn vào gò má thôi đấy nhé!
Không ngần ngừ, e dè chi cả nó ghé miệng hôn phớt lên gò má phải người chị họ và từ lượt đoán thứ bảy trở đi, do nó đã để ý thật kỹ hai bàn tay chị khi nắm lại cho nên nó thắng chị liên tục cho đến lần đoán thứ mười lăm, ban đầu chị còn giữ được vẻ thản nhiên nhưng càng vể sau thì khuôn mặt chị cứ đỏ hồng lên trông rất xinh đẹp không biết có phải là do chị bị kích thích bởi những nụ hôn của thằng em hay không chứ còn thằng Mỹ qua mười lần hôn chị Điệp thì chẳng hiều sao lòng nó lại càng cảm thấy ham muốn, khao khát một cách lạ thường thành thử ra ở những lần hôn thứ mười một, mười hai nó cố ý hôn chị kỹ hơn, lâu hơn và mỗi lần như vậy, nó lại đâm ra ăn gian bằng cách không những hôn má chị mà còn hôn lên mũi, lên mắt chị nữa. Đến lượt đoán thứ mười sáu, nó thả cho chị thắng và lượt thứ mười bảy, dường như nó vừa vô ý vừa giả vờ cố tình hôn lộn vào môi chị khiến chị dãy nãy lên:
– Hổng được, em ăn gian! Chị đâu có cho phép em hôn môi chị đâu. Giờ chị phải phạt em mười cái nhéo mới được!
Tuy nói mạnh vậy thế nhưng trái tim chị bỗng dưng đập loạn xạ, rộn ràng hơn khi mà thằng em hôn nhầm vào môi chị, hai chị em không ai chịu thua ai cho nên nhào vào ôm nhau, xô đẩy nhau loạn xạ mãi đến hơn hai phút đồng hồ sau mà vẫn không hề phân định được thắng bại, mệt quá, cả lại dừng lại thở dốc hổn hển và yên lặng nhìn nhau không chớp mắt rồi chỉ trong giây phút, chúng vửa mới nhận ra một điều bí ẩn đó là trong ánh mắt của nhau đang ánh lên những tia sáng le lói biểu hiện cho cái gọi là không được bình thường cho lắm.
Thằng em không nói gì chỉ lẳng lặng cíu xuống hôn lên mái tóc bumbê demigarcon mềm mại, óng ả, mượt mà, mịn màng chẳng khác gì một áng mây của chị tiếp đó nó lại hôn lần lên trán chị, lên đôi mắt chị vút cong hai hàng mi sắc lẹm, lên cái sống mũi dọc dừa lộ rõ nét thanh tao, quý phái của chị. Khi nó bắt đầu hôn lên hai gò má bánh bần của chị thì bỗng dưng, hai cánh tay chị cử động vòng lên ôm choàng ra sau gáy nó khẽ kéo ghịt cả người nó xuống sát vào thân thể chị rồi trong hơi thở cháy bỏng, gấp gáp chị nhẹ nhàng tự nguyện hôn trả lại vào tóc nó, trán nó, mũi nó cùng hai gò má nó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện tình chị em |
Tác giả | Con Đường Hoa |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ chị gái, Truyện loạn luân, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 17/01/2021 03:29 (GMT+7) |