Đây là câu chuyện của năm chị em trong đó có một người bị thất lạc ngay từ lúc nhỏ, chị Hai tên là Trầm và thằng em út – hai nhân vật trong hồi mở đầu của Câu chuyện chị em mà chính thức người chúng ta thường xuyên đề cập đến chính là Trần Duy Mỹ – em trai duy nhất trong gia đình, hai chị em bỗng dưng đổ đốn trót lỡ trở thành người yêu của nhau thậm chí còn làm tình, ân ái với nhau ngay tại chuồng bò của nhà mình ở xã Hòa Long, Thành phố Bà Rịa. Chị Hai Trầm năm nay lên mười tám còn em trai chị mới có mười một tuổi đầu đang chuần bị vào học lớp sáu tại trường trung học của xã chứ chị thì chưa xong lớp bảy đã phải nghỉ học vì cha bị bệnh ung thư qua đời khiến cho gia cảnh ngày càng thêm khốn đốn, nhọc nhằn và khổ sở xiết bao cho một người vợ lam lũ và bốn đứa con còn thơ dại.
Ba năm sau đến lượt người mẹ vào một buối sáng đạp xe đạp đi bán rau đã bị một chiếc xe tải cán chết tại chỗ để lại trên cõi đời nghiệt ngã, đắng cay bố chị em mồ côi nheo nhóc thảm thương với phần số sao mà đoạn trường lắm thay! Do lòng không nỡ nào không xót xa hoàn cảnh quả thật không may mắn của các cháu bên nội, tuy không khá giả cho mấy nhưng vợ chồng người chú ruột ở Sài Gòn đã cưu mang bớt giùm cho hai đứa đó là chị năm và chị tư dạo ấy mới lên mười, mười một tuổi và như vậy ròng rã ba năm trời, ở nhà chỉ mỗi một mình chị Hai tần tảo sớm hôm một nắng hai sương nuôi thằng em út ăn học.
Hết mò cua bắt ốc ngoài đồng lại đi mót lúa làm ruộng cùng với chăn ba con bò sữa – gia sản quý giá nhất mà bố mẹ để lại, chị vun vén từng hào từng xu để lo cho cuộc sống hai chị em mặc dù không hề có canh ngon cá ngọt như người ta nhưng có thể nói là khỏi phải đói khát là được rồi, thỉnh thoảng đôi ba tháng chị cũng đểu đặn gửi lên thành phố vài ba trăm ngàn để phụ với chú thím nuôi hai em gái cũng đang tuổi ăn tuổi học.
Tuy kham khổ vất vả đầu tắt mặt tối nhưng thời gian cùng bao công việc lo toan dường như trái ngược lại cứ tô điểm thêm cho nhan sắc chị thêm phần hoa nhường nguyệt thẹn, mặc dầu chẳng phải là hoa khôi nghiêng thành đổ nước nhưng có thể nói là đích ngắm cho biết bao đấng mày râu từ già đến trẻ hết người này đến kẻ khác tiếp tục trồng và chăm sóc cho cái cây si của mình thêm đâm chồi nảy lộc.
Chúng ta hãy điểm qua một chút về chị nhé các bạn! Thừa hưởng di truyền của mẹ và sức khỏe của bố thành thử ra khuôn mặt chị là một đóa hoa hải đường mang hình dạng trái xoan khá đầy góc cạnh và thân thể vóc dáng thì vừa vặn, đầy đặn rất có da có thịt nghĩa là chị không những không ốm o gầy mòn mà còn không mập mạp, sồ sề. Mái tóc chị hay là mây là suối chăng mà một dãy mềm mại, mượt mà, mịn màng và êm ái chẳng khác gì nhung lụa mà mỗi khi chị không kẹp lên thì trải dài xuống phủ kín cả vầng lưng tôm thon thả lúc nào cũng thướt tha mời gọi, khêu gợi quyến rũ vô cùng.
Vầng trán chị không cao cũng chẳng thấp, hơi dồ ra chứng tỏ tính tình chị hơi ương bướng cố chấp, đôi chân mày đậm nét nằm vắt ngang chẳng khác gì hai con tằm đang ăn rỗi lên làm cho cặp mắt to tròn của chị thêm phần dữ dằn, man dại lúc nào cũng long lanh ngời sáng và vút cong hai hàng mi sắc lẹm còn hơn cả dao cau dường như lúc nào cũng sẵn sàng cứa nát trái tim của bất kỳ gã đàn ông con trai nào dám mon men chị.
Tiếp phia dưới là hai gò má bánh bầu xương xương nhô cao lên hai lưỡng quyền kẹp vào giữa đều đặn cái sống mũi dọc dừa, trên vầng cổ cao lộ rõ ràng ba ngấn là chiếc cằm lẹm rất dễ thương cùng vơi đôi môi tuy nhỏ nhắn nhưng dày mọng và thắm đỏ tựa đóa hoa cát tường vừa rộ nở một cách tự nhiên mà không phải cần dùng đến son môi Lipe Ice.
Từ trên dần xuống dưới, hai bờ vai đầy đặn đến hai gò ngực vun tròn cùng vòng bụng thóp vào, đôi vòng eo thon thả rất gợi cảm tiếp đó là cặp đùi tròn trịa với hai giò căng mẩy tất cả dưới bàn tay tài nghệ của nhà điêu khắc gia tài ba Tạo hóa đã cố tình tạc nên một pho tượng thần Vệ nữ tuyệt mỹ, diễm kiều xiết bao đến nỗi không bút mực nào có thể phác họa lại cho giống và cũng không có ngôn tử nào để mà miêu tả cho đúng.
Tính tình chị Trầm tuy vui vẻ nhưng lại rất nghiêm nghị, kiên quyết một là một, hai là hai chứ không hề lập lờ lẫn lộn cho nên với bạn bè hay hàng xóm láng giềng thì chị thân thiện, hòa đồng trái lại chị không hề xô bồ xộn bộn mặc dù ở trong bất kỳ tình huống, hoàn cảnh nào, song thân mất sớm nhưng không vì thế mà chị buông thả, hư hỏng như một số cô gái trong xã bố mẹ còn đủ cả lại sống trong nhung lụa sang giàu mà vẫn cứ đổ đốn ra nào là chửa hoang, ma túy, tụ tập băng nhóm…
Hiện tại, có thể nói chị vừa làm chị vừa làm bố mẹ của ba đứa em thơ và tình cảm của chị ba năm nay đa phần dồn vào hết cho thằng Mỹ – em trai út của chị, chị thương nó nhất nhà bởi nó vừa dễ thương vừa ngoan ngoãn biết vâng lời, mỗi lần đi làm về nếu còn sớm thì chị đều tạt vào chợ mua quà cho nó khi thì bịt chè xôi nếp, lúc thì mấy cái bánh ít lá gai… ấp ủ trái tim và nỗi lòng chị nuôi nấng thằng em sao cho càng ngày nó được thêm khỏe mạnh để mà trưởng thành lớn lên trong cuộc đời đầy dẫy cam go, khổ ải này.
Thằng em chị tính lại rất đỗi nhút nhát, khù khờ so với chúng bạn cùng lứa tuổi nó không được lanh lợi cho lắm cho nên đi học cứ lâu lâu lại bị bạn bè bắt nạt, những lúc ấy nó chỉ biết thút thít khóc chứ không hề dám phản ứng lại nhưng thỉnh thoảng đôi khi nó lại nổi cộc lên dữ tợn ra phết khiến mấy thằng bạn hay ăn hiếp nó mặt mày đứa nào đứa nấy xanh như tàu lá chuối trong vườn.
Nói chung là về vấn đề quan hệ nam nữ, ân ái mây mưa cả chị lẫn em vẫn hãy còn mù mờ chưa thành chẳng thạo vậy mà chỉ trong một đêm mưa dầm gió bấc, hai chị em chỉ trong giây phút gần như là một cái nháy mắt lại nhanh chóng vượt qua cái rào cản chị em để trở thành người tình của nhau, có lẽ nào bởi vì bản năng con người tự nhiên vốn được cuộc sống ban bố sẵn cho chứ ở đây tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có chuyện đã từng trải hay biết hoặc chưa?
Như nhân gian thường nói, tình yêu không phân biệt tuổi tác, nghề nghiệp, địa vị xã hội, giàu nghèo mà còn kể cả mối quan hệ ruột rà cũng không bao giờ ảnh hưởng đề cập đến, chính vì lẽ đó mà giữa hai chị em sớm mồ côi bố mẹ đã lén lút, vụng trộm nảy sinh một mối tình thú vị, tuyệt vời mà chúng chưa bao giờ hay biết rằng đó là tội lỗi, là loạn luân nghiệt ngã trời không dung, đất chẳng tha.
Từ nhỏ đến lớn, thằng em út luôn được ngủ chung với mẹ nhưng khi mẹ qua đời rồi hai chị tư, chị năm theo chú lên thành phố, ở nhà chỉ còn mỗi chị hai và nó cho nên tối nào nó cũng đều vào ngủ chung với chị hai ở buồng trong, những tối trời nóng bức, hai chị em rủ nhau khóa cửa lại rồi ra ngủ ngoải chuồng bò sau nhà cho mát.
Chuồng được ngăn làm hai: Nữa trái nuôi nhốt bốn con bò sữa còn nữa phải là nơi chứa rơm khô ngoài ra có kê một cái giường gỗ kích cỡ 1,6m đã cũ trên trãi chiếc chiếu hoa cạp điều hơi sờn mòn, đặc biệt chỗ này tuy không giăng mùng nhưng tuyệt đối không bao giờ có muỗi vả lại vách nứa che chắn không cao lắm, so với mái lợp bằng lá dừa xé có trống một khoảng mà nước mưa tuy không tạt vào được nhưng gió thì lại luồn vào tối đa khiến không khí bên trong dễ chịu, mát mẻ vô cùng.
Lúc mẹ mới qua đời, chỉ còn mỗi hai chị em ra vào căn nhà tràn đầy những kỷ niệm thân thương là chạm mặt nhau nhiểu nhưng do quá buồn bã mà hầu như chẳng đứa nào nói lấy với đứa kia được nữa lởi mãi cho đến hơn nữa năm sau, hai đứa mới bắt đầu cảm thấy nguôi ngoai nỗi niềm mất mát xa vắng nghìn thu vĩnh biệt, sự vắng lặng của ngôi nhà đã khiến cho hai chị em đã thương nhau lại càng thương nhau hơn, đã gần gũi nhau lại càng quấn quýt, cận kề và chung đụng với nhau nhiều hơn và cũng chính vì nguyên nhân trên cho nên dẫn đến hai chị em yêu nhau chăng?
Thỉnh thoảng vào những tối sáng trăng sau mùa thu hoạch, chị Trầm và thằng Mỹ thường không quên rủ nhau cùng với một số bạn hàng xóm ra chơi năm mười, bịt mắt bắt dê… trên những cánh đồng thoang thoảng mùi rơm nhè nhẹ và nhiều khi người ta còn thấy chỉ có mỗi hai chị em đạp xe trên những con đê hóng gió đêm mãi cho đến mười, mười một giờ mới quay trở vể nhà.
Trên người thằng em lúc trời nóng thường hay bị nổi sảy ngứa ở lưng, bụng, tay chân cho nên mỗi tối trước khi ngủ, nó vẫn hay mè nheo đòi hỏi chị nó gãi một chập lâu rồi nó mới chịu ngủ cho mãi riết thành ra thói quen, dù cho không ngứa đi nữa nó cũng phải bắt chị gãi cho bằng được mới thôi và dường như là nếu không được chị gãi thì nó không tài nào ngủ được thì phải?
Lúc trời mưa giông giá lạnh, chẳng khác gì con mèo con, nó vẫn thường rúc vào sát người chị nó vòng tay ôm lấy chị để tìm hơi lửa ấm nóng từ thân thể chị xua tan cảm giác băng giá còn chị cũng sẵn sàng bảo bọc, chia sẻ cho thằng em bằng hai cánh tay chị siết chặt lấy người nó, khi ấy, những chỗ nhạy cảm trên tấm thân đầy đặn của chị như nách, ngực, lưng dẫu muốn dẫu không thỉnh thoàng vẫn đụng chạm với xác thịt nó nhưng cả chị lẫn em đều cảm thấy quá đỗi tự nhiên, bình thường như là hoàn toàn chẳng hề có chuyện gì xảy ra cả, nói cách khác chúng chưa bị kích thích bởi dục tình tội lỗi và ma chưa đưa lối, quỷ chưa dẫn đường cho nên chúng chưa có cảm giác thèm ăn trái cấm thời Adam – Eva.
Hai chị em quả đúng là nhà quê khù khờ, ngáo ộp chưa từng thấy như y cái tên cúng cơm quá đỗi ngây ngô, hiền từ của chị (thực ra lúc mẹ mang thai chị, một lần bố đi theo bạn bè lên tuốt trên Gia Lai – Daklac để tìm trầm nhưng trầm đâu chẳng thấy chỉ có bệnh sốt rét mang về mà thôi cho nên bố liền đặt tên “trầm” cho đứa con đầu lòng để kỷ niệm một chuyến đi không thành) nhưng vào cái buổi tối định mệnh tình yêu của chúng, chính xác là chúng không còn khờ khạo nữa mà bản năng sinh lý tự nhiên tồn tại sẵn có trong con người chúng đã dẫn dắt cho chúng đúng đường đi nước bước vào cõi thiên thai tình ái tuyệt vời tràn đầy đam mê, cực lạc.
Tối hôm ấy, sau khi kết thúc cuộc tình bất chợt, hai chị em trong nỗi niềm ngượng ngùng, e thẹn, bồi hồi xen lẫn sung sướng, sợ hãi vẫn còn cảm giác hoang mang, bất định luôn tự hỏi rằng chẳng biết mình mới vừa làm xong việc gì mà như vậy, như vậy… và nguyên nhân đầu đuôi dẫn đến chuyện tình của hai chị em không ai trồng khoai đất này cả chính là một ông hàng xóm ở cách nhà chị Trầm không xa gì mấy đã có một đời vợ và hai người con đã trưởng thành mà người ta thường hay gọi ông là chú Tư Bình.
Chú Tư năm nay khoảng bốn mươi bốn tuổi, tính tình đàng hoàng dễ chịu và xởi lởi cho nên mọi người từ lớn đến nhỏ ai ai cũng đều có cảm tình với chú, do hoàn cảnh nghèo túng, khó khăn thành thử ra vợ chú đã bỏ chú đi theo nâng khăn sửa túi cho người khác còn hai đứa con trai cũng đã lập gia đình ở riêng tại Vũng Tàu nên chỉ có mình ên chú ra vào nơi gian nhà vách gỗ mái tôn tọa lạc trên mảnh đất khoảng 200m2 thổ cư.
Thỉnh thoảng, chị em thằng Mỹ hay đến nhà chú chơi vào dịp Tết, Trung thu, Noel được chú mời thưởng thức những món bánh quý giá đắt tiền do hai con chú mang về cúng bàn thờ hay là để xin chú cọng hành, miếng muối hoặc đôi khi biếu cho chú nãi chuối, vài lon gạo nếp, một ít mật ong… vỉ sớm thiếu vắng tình thương của bố mẹ cho nên hai chị em coi chú Bình chẳng khác gì chú ruột của mình nhưng rồi vào một ngày nọ lúc khoảng một giờ rưỡi lại xảy ra một chuyện kinh hồn hoảng vía khiến chỉ chưa đầy một ngày mà chúng đã phải trở mặt xem chú chẳng khác gì kẻ thù không đội trời chung với chúng cho dù trong lòng không muốn chút nào.
Hôm ấy, sau khi đi ăn đám giỗ tại nhà một người bạn ở ấp Bắc về, do uống rượu hơi bị nhiều nên khi về đến nhà cảm thấy mệt mỏi vô cùng, chú Tư liền đi sang nhà định bụng nhờ chị Trầm cạo gió giùm bởi vì đây chẳng phải là lần đầu chú nhờ chị làm công việc ấy, cửa nhà hàng xóm chỉ khép hờ nên chú chỉ việc lách người bước vào, trong nhà quả là vắng vẻ và lúc này, thằng Mỹ ngủ say như chết trong buồng còn chị nó thì nằm ngủ trên cái võng xếp Duy Lợi nơi gian ngoài.
Bất chợt nhìn thấy tấm thân trinh nguyên đầy đặn đầy cám dỗ mời gọi của cô gái đang ở trong tư thế khá hớ hênh trước mắt, chợt nhận ra bản thân mình không còn biết thú vui xác thịt đã lâu rồi nay lại đang ở vào một hoàn cảnh rất là thuận lợi, men rượu trong người cứ hừng hực bốc lên xóa mờ lý trí, chú liền cúi xuống lần hai bàn tay cởi nút chiếc áo bà ba trắng chị mặc trên người.
Trời bất dung gian, trong khi chú chưa kịp làm gì thì thằng nhóc bỗng dưng thức giấc nữa chừng vì nó sợ ngủ trễ sẽ quên mất lời hẹn đến nhà thằng Luân – bạn học cùng lớp để đi chơi, nó vừa bước ra khỏi cửa buồng thì liền trông thấy ngay chú Tư Bình đang lúi húi cúi xuống cởi nút áo chị nó. Lẽ đương nhiên nó chưa hề biết thế nào là hiếp dâm, thế nào là lạm dụng tình dục nhưng linh tính thần giao cách cảm cho nó hay rằng chú ấy đang ăn hiếp chị nó, đang làm chuyện đồi bại xấu xa chứ chẳng phải chuyện đàng hoàng tốt đẹp gì đâu, thế là nó ba chân bốn cẳng chạy xuống bếp tìm kiếm dáo dác rồi cầm lấy cái chày gỗ dùng để đâm tiêu nhanh nhảu trở lên liên tiếp nện hai ba cái vào lưng chú.
Bị đánh bất ngờ, chú hoảng hồn co gìò tháo chạy ra khỏi nhà mà thực sự chẳng dám la và lúc này thì chị cũng đã chợt bừng tỉnh giấc, chị chưa biết đầu cua tai nheo gì cả chỉ thấy hình dạng chú Tư phóng chạy ra phía cửa còn thằng em thì cứ lăm lăm cái chày trên tai và khi nhận ra nút áo mình bị tháo rời, tự nhủ thầm cho rằng em trai mình đã táy máy nghịch ngợm lại còn hỗn hào đánh người chú hàng xóm làng giếng nữa.
Thế là chẳng cần phải tra hỏi đầu đuôi gốc ngọn, chị nổi nóng nhào tới giáng một tát tai nhá lửa nổ đom đóm mắt vào mang tai phải thằng em, thấy chị mình bỗng dưng lên cơn thịnh nộ dữ dằn trông phát khiếp, nó cảm thấy sợ hơn là đau và chẳng cần phải thanh minh thanh nga chi cả, nó hoảng hồn quăng chày xuống đất rồi vụt chạy ra ngoải sân mất dạng.
Còn lại một mình trong nhà, sau khi cài lại nút áo, chị Trầm lượm cái chày nằm lăn lóc dưới đất mang xuống bếp cất rồi rót một ly nước lọc uống cạn, chị trở lên võng nằm lúc này thì có thể nói rằng chị mới bình tâm trở lại, chị tự hỏi có khi nào chú Tư vào nhà thấy vắng vẻ mới nảy sinh tà ý cởi nút áo chị và bị thằng Mỹ phát giác ra mới lấy chày phang chú chứ từ trước đến giờ rõ ràng là em trai chị tỏ ra rất ngoan ngoãn, hiền lành chưa bao giờ nghịch ngợm, phá phách đừng nói chi đến việc chơi những trò rắn mắt đổ đốn như mới vừa lúc nãy đây!
Chị nhắm mắt cố dỗ lại giấc ngủ nhưng bao câu hỏi tại sao cứ xuất hiện lẫn lộn lung tung trong đầu óc chị khiến cho không tài nào ngủ lại cho được, chị thao thức mãi hơn một tiếng đồng hồ sau mới trở dậy ra nhà sau rửa mặt mũi cho mát mẻ rồi chị trở lên nhà mở bàn thêu ra xâu kim thêu tiếp bức tranh chim quyên còn dỡ dang(mỗi lúc rảnh rỗi việc đồng áng, chị lại nhận sản phẩm gia công tại các đại lý xí nghiệp về nhà làm để kiếm thêm tăng thu nhập có đồng ra đồng vào để nuôi nấng mấy đứa em). Khoảng bốn giờ chiều, chị xuống nhà sau nấu cơm và lúc này, chú Tư Bình đã tỉnh rượu lại lần sang nhà hai chị em, thấy chú vào, chị lễ phép ngồi tiếp chuyện chú.
Chú hỏi thằng em đâu rồi, chị liền thưa rằng nó chạy đi đâu chơi rồi chẳng rõ rồi chẳng hề dòng do tam quốc, chú đi thẳng một mạch vào vấn đề chính là do ban nãy có hơi quá chén cho nên chú đã trót lỡ làm một việc không phải với chị, mong chị thứ lỗi cho dù muốn hay không cứ coi như là chẳng có việc gì xảy ra đặng mà khỏi phải ảnh hưởng gì đến tình làng nghĩa xóm bấy lâu nay giữa hai nhà.
Nghe chú nói, thực sự mà nói chẳng hề biết được tâm trạng chị Trầm vui hay buồn bởi lẽ nó cứ ngổn ngang trăm bề và khi chú từ giã ra về, chị như đã trút được gánh nặng tâm lý ngàn cân, chị nhủ thầm cảm thấy tội nghiệp cho thằng Mỹ khi nãy bị đánh oan mặc dầu đã anh hùng gan dạ cứu chị khỏi bị dâm tặc xâm phạm tiết trinh giờ đây chẳng biết trốn chạy ở đâu rồi.
Chị chờ đợi nó về vì thường thường đi chơi dẫu xa hay gần nó đều về nhà trước năm giờ chiều nhưng hôm nay sao đã quá năm giờ rồi năm giờ rưỡi mà vẫn không thấy bóng dáng em trai đâu cả, chị nhủ thầm điệu này là anh chàng sợ chị đánh nữa đây cho nên trốn không dám về nhà nữa và chị bắt đầu cảm thấy hoang mang, bồn chồn, lo lắng hết đi ra ngóng lại đi vào chờ.
Chị thầm trách bản thân mình hồi trưa không chịu suy xét kỹ càng nguồn cơn, chưa chi đã vội bênh vực kẻ ngoài xấu xa mà đánh oan em mình khiến nó sợ không dám về nhà, từ ngày bố mẹ qua đời, chị biết tất cả mọi chỗ dựa tinh thần cũng như vật chất của thằng em đểu nghiêng hết cả vào chị và hôm nay, chị nghĩ rằng lần đầu tiên nó bị hụt hẫng như vậy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện tình chị em |
Tác giả | Con Đường Hoa |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ chị gái, Truyện loạn luân, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 17/01/2021 03:29 (GMT+7) |