Connie March gập quyển sách lại nhìn đồng hồ. Mới vừa qua 11 giờ, nàng cần ngủ một chút. Công việc thư ký pháp luật của nàng khá mới mẻ với nàng, nàng cần cái đầu thật tỉnh để đáp ứng yêu cầu của người chủ mới.
Hannah Jessep là một phụ nữ á đông xinh đẹp luôn ăn mặc rất quyết đoán với cách trang điểm hoàn hảo và mái tóc tuyệt vời. Nàng là một luật sư hợp đồng cao cấp. Tất cả mọi người đều tìm đến nàng. Nàng là luật sư giỏi nhất như Connie đã từng nghe. Nàng cũng là một trong những cô gái Thái xinh đẹp nhất mà Connie từng thấy. Dĩ nhiên nàng cảm thấy ghen tị.
Connie không thể quen được khi là trung tâm của sự chú ý từ bất cứ khách hàng nào vào văn phòng chỉ để theo cô Jessep vào phòng trong của cô ấy để khoa lưỡi chỉ sau cái liếc. Connie cũng khá xinh đẹp, nhưng Cô Jessep mới thực sự đẹp. Điều này làm Connie hơi khó chịu.
Connie quay tròn ngắm nhìn những bóng người di chuyển trên tường khi ánh sáng từ đèn đường lọt qua cây tùng ra bên ngoài cửa sổ của nàng. Nàng nhắm mắt lại.
Ban đầu Connie không tin vào tai mình khi điện thoại reo. Có rất ít người biết nàng, và thậm chí ít hơn nữa những người gọi cho nàng tại… Connie bật dậy nhìn đồng hồ. Đã 12 giờ 15 phút trưa.
“Gì thế?” Connie nói khá cộc cằn khi nàng nhấc máy.
“Connie hả?”
“Đúng!”
“Jessep đây… Hannah.”
“Ồ, chào,” Connie nói nhanh, ngồi bật dậy trên giường. Một tay chải tóc, một tay nàng bật điện lên. “Có việc gì không?” Connie nhắm mắt lại và ước Hannah không nói rằng cô ta bị bắn.
“À, đúng, thực thế. Cô biết đấy tôi đang có chút việc ở nhà, và chợt nhận ra tôi không thể làm một mình được. Tôi tự hỏi liệu tôi có thể thuyết phục cô đến không. Tôi biết như thế hơi lạ lùng nhưng cô biết tôi thế nào rồi,” Hannah nói và khẽ cười.
“Tôi thực sự không biết gì về cô”, Connie nghĩ thầm nhưng nàng không nói với Hannah như thế. Hannah là một phụ nữ giàu có và lập dị. Cô ta đã kém nhận biết khi thuê Connie mặc dù Connie không có đủ trình độ. Connie tận dụng điều đó và học việc mới nhanh như nàng có thể. Và nàng sẵn sàng kiếm việc tốt hơn trong một văn phòng luật khác.
“Nếu cô mệt vì công việc thì thôi. Dĩ nhiên cô sẽ có một ngày nghỉ. Tôi chắc chắn sẽ không bắt cô làm cả ngày đêm đâu, tôi không phải đốc công”.
“Tuyệt thật,” Connie thở dài. Đó thực sự là điều nàng lo nghĩ. Một ca làm việc đêm và buổi nghỉ cho ngày hôm sau rõ ràng là quá tuyệt. Nàng có thể ngủ muộn và đi mua sắm.
“Đây là hướng nhà…”
Connie ngạc nhiên lần đầu tiên khi nàng có mặt tại một căn hộ khá bình thường. Nàng đã nghĩ đến một căn nhà giá hàng triệu đô với hàng rào cao cửa. Nàng liếc mắt vào hướng dẫn ở lối trước rồi bước lên bậc thang vào lầu hai. Khi xuống nàng nhận ra số 23a. Nàng nhấn chuông và nhìn chằm chằm vào ánh sáng thành phố chiếu vào trước nhà. Hannah hẳn đã xem và có lý do để chọn căn hộ đặc biệt này. Buổi tối thật ấm áp và ẩm ướt. Nàng thích cảm giác se se lạnh thổi vào từ ngoài biển và thốc váy nàng lên. Chân nàng cảm thấy dễ chịu.
“Connie,” Hannah nói một cách thân mật từ phía sau nàng, tiếng chào nghe như đón một người bạn cũ, không phải dành cho một người làm công. Connie quay qua gật đầu chào khi Hannah đi qua. Hannah dừng một chút ngắm thành phố rồi quay lại và đóng cửa.
“Tôi chưa bao giờ thấy mệt khi ngắm cảnh,” Hannah nói với nụ cười ấm áp… “Nó giống nhà cũ của tôi ở Thái Lan, chỉ khác là chúng tôi có sông Chaophraya, không phải một cái vịnh.”
“Ồ, tôi nghĩ chị sinh ở Mỹ,” Connie nói với nụ cười khiên cưỡng. Hannah lắc đầu không nói.
“Tôi có thể hiểu tại sao chị sống trong ngôi nhà đơn giản này,” Connie nói vẻ xấu hổ. “Tôi đã nghĩ đến một ngôi nhà sang trọng.”
“Tôi thực sự có một ngôi nhà triệu đô, tôi chỉ tách ra phần giữa.”
“Như thế nào?” Connie hỏi khi nàng đặt chiếc túi lên bàn trong bếp.
Hannah lắc ngón tay về phía Connie và đưa túi của nàng vào phòng khách. “Tôi có một nửa ở đây và một nửa ngôi nhà ở Rio,” Hannah nói và cười khúc khích, nàng đặt túi đồ của Connie lên bàn cà phê.
“Chị thật may mắn,” Connie nói vẻ ghen tị, nàng nhìn chằm chằm vào bức tranh đắt tiền trên tường.
“May mắn? Đúng, tôi nghĩ thế,” Hannah nói vẻ suy nghĩ. “Nhưng nó có được từ sự làm việc của tôi”.
“Vâng, tôi cũng nghĩ thế” Connie nói với cái ngáp dài.
Hannah khẽ cau mày nhưng rồi nàng lại cười. Nàng đang mặc một chiếc áo choàng tắm dài bằng lụa với một con công trống ở sau lưng và những ngôi nhà nhỏ ở trước. Connie không thể chê được khả năng thời trang thậm chí chỉ là một sự cầu kỳ nhỏ vì sở thích của Hannah. Hannah ngồi trên ghế trường kỷ dọc phía Connie và vắt ngang đôi chân quyến rũ của nàng. Chiếc áo choàng tắm trượt mở ra, nhưng Hannah dường như không để ý hoặc quan tâm đến.
“Mẹ tôi là gái điếm ở nhà hàng mát xa,”
Hannah nói với giọng khẽ.
“Bà ta bắt đầu làm việc cho một nhà to ở Băng Cốc khi 13 tuổi. Những gã đàn ông Mỹ thích gái trẻ, đó là lý do tại sao tôi không thích đàn ông Mỹ. Tôi sẽ lấy tiền của họ, nhưng đó là tất cả. Mẹ tôi sinh tôi khi bà 16. Không giống như những đứa trẻ được sinh ngoài ý muốn, tôi rất được mẹ yêu quý. Bà lấy tiền để sử dụng vào việc tốt là cho tôi học hành đàng hoàng. Bà ấy thậm chí theo tôi suốt 3 năm tại đại học ở Băng Cốc. Tôi dành hết thời gian để đặt kế hoạch cho tương lai và học nói tiếng Anh sõi là một phần trong đó. Tôi quyết tâm đến Mỹ nên đã chuẩn bị. Khi học trường đại học Băng Cốc, tôi làm thêm ở quầy ba nơi mẹ tôi làm việc.”
Hannah nhìn cái nhìn không hiểu của Connie và cười.
“Công việc của tôi là đứng trong quầy và hành động như gái điếm nhưng không làm gì hết. Đàn ông mua đồ uống cho tôi và tôi nhận được tiền hoa hồng từ những chai rượu đắt đỏ họ mua. Chúng tôi không bao giờ uống một hớp rượu. Chúng tôi thường uống trà hoặc nước nho, nhưng đàn ông nghĩ họ đang trả tiền một chai whiskey hay sâm panh. Điều này gây cho tôi rắc rồi một đôi lần, tay tôi từng bị gãy từ đó, cả một vết dao nữa”.
Hannah mở áo choáng và chỉ vào bụng dưới của nàng nơi có một vết sẹo nhỏ chỉ cách chiếc quần lót đen có đăng ten của nàng 2, 3 cm.
“Tôi học cách đánh nhau và đánh giá con người chỉ qua cái liếc nhìn, Cuộc đời tôi phụ thuộc vào đó rất nhiều, và sự nghiệp của tôi bây giờ cũng vậy. Tôi hầu như ngủ 3, 4 giờ một đêm, đó là lý do tôi làm muộn như thế này. Tôi tự tiết kiệm tiền để đưa tôi đến đây. Khi tôi bắt đầu học ở đây, tôi nhận thấy hầu hết những khóa học không được công nhận, vì vậy tôi gần như bắt đầu lại việc học hành. Tôi học luật và làm vũ công ngực trần. Tôi múa đến tận 2 giờ sáng và đến trường suốt ngày. Nó gần như là thiên đàng nếu được nghỉ hai ngày và ngủ thỏa thích. Giờ tôi ở đây. Tôi chưa bao giờ phải hạ phẩm giá của mình, tôi chỉ cởi quần áo khi tôi thấy thích.”
Hannah nói với một nụ cười. Nàng khẽ đá chân sang và nhìn chằm chằm vào Connie với vẻ hài hước.
“Ồ, tệ thật, tôi rất tiếc,” Connie nói với ánh mắt mở to lo lắng.
“Để làm gì, tôi ở trên đỉnh thế giới. Tôi nghĩ mình thực sự may mắn”.
“Nhưng tôi ý muốn nói sau tất cả những công việc nặng nhọc của chị, mẹ chị ra sao?” Connie nói giật cục.
“Mẹ tôi đã có nhà nhờ chút giúp đỡ của tôi. Đó là giấc mơ của bà. Bà cũng có 16 cơ sở nhỏ ở quận này. Bà định sở hữu nửa quận này trong 10 năm nữa. Tôi cũng mua nhà ở đó, nhưng nó gần như thuộc về mẹ tôi. Bà có hàng tá tình nhân phục vụ và rất nhiều bạn bè từng làm với bà. Bà ngồi và kể về những việc tôi đã làm ở đây và tôi giàu có như thế nào.”
“Ôi, Hannah, tôi rất tiếc,” Connie nói đầy ý nghĩa “nếu chị có một con dao sắc, tôi chỉ muốn cắt họng mình và chết cùng nó”.
“Đó là một sự lãng phí vô cùng,” Hannah nói, rồi đứng lên. “Ngoài ra tôi sẽ không để bất cứ ai chạm đến cái cổ nhỏ đáng yêu của cô, tôi cần cô,” Hannah nói, chạm vào cổ Connie khi đi qua. Connie rùng mình khi Hannah vào bếp và gấy ra những tiếng nước chảy.
Connie cảm thấy thật tệ và ngốc nghếch. Hannah đã làm cả cuộc đời để có được như hôm nay, công việc của Connie chẳng có gì hơn một cái ý bột phát nảy ra. Nàng đã chăm chỉ vì bất cứ thứ gì kể từ khi tốt nghiệp. Nàng cảm thấy xấu hổ.
“Thấy tốt hơn chưa?” Hannah hỏi, đưa cho Connie một ly nước trong khi ngồi trên thành tràng kỷ cạnh nàng. Chiếc áo choàng của nàng lại mở ra, làm phơi bày từng phần một trên đôi chân đẹp của Hannah. Connie nhìn chăm chú một lúc rồi uống hết luôn ly nước.
“À không, tôi cảm thấy mình tệ quá. Tôi chưa bao giờ làm gì chăm chỉ, và ở đây tôi làm việc cho chị. Tôi thật sự không đủ trình độ, chị biết mà.”
“Rồi cô sẽ học được. Trường cao đẳng thường mở lớp ban tối về luật và kỹ năng thư ký”.
“Tôi không biết nhưng tôi sẽ kiểm tra lại ngay”.
Hannah rút tay khỏi thành ghế, thực ra nàng đang ngồi trên vạt cáo của Connie tới khi Connie trượt lên. Nàng cảm thấy ấm áp khắp thân. Dường như do đồ uống.
“Cô muốn biết tôi thấy gì trong tương lai của cô không?” Hannah hỏi, khuôn mặt nàng kề sát mặt Connie.
“À, có chứ” Connie nói vẻ lo lắng.
“Tôi có thể thấy cô là thư ký riêng của tôi, đi du lịch khắp nơi với tôi và phục tùng tôi 24 giờ một ngày.”
Hannah đặt bàn tay thân thiện lên đầu gối Connie. Nàng rúng động vì sự tiếp xúc nồng ấm.
“Tôi không chỉ nhận cô bởi vì cô có thể đánh được 90 từ một phút, ai cũng có thể làm thế. Tôi nhận cô bởi vì cô rất đáng yêu, xinh đẹp và có thân hình rất tuyệt, đó là một ưu thế cho công việc của tôi và tôi nghĩ chúng ta sẽ hợp nhau. Đối với tôi, đó là tất cả những khả năng mà cô cần để trở thành thư ký riêng của tôi. Dĩ nhiên tốc ký cũng có ích”.
“Tôi, tôi sẽ tập trung vào đó,” Connie nói. Bàn tay đang làm nàng khó chịu rất nhiều. Nàng không thể tập trung vào thứ gì khác. Nàng không thế nhớ đã có người phụ nữ nào khác đặt tay lên đầu gối nàng trước đây. Thân thiện hay không, điều này thật là rối bời.
“Chúng ta đi làm thôi,” Hannah nói và vỗ vào đôi chân trần của Connie rồi quay trở lại ghế ngồi ngang với nàng. Connie không sao tập trung được. Nàng nhìn vào chiếc cặp khi mở ra, nhưng tâm chí nàng để hết vào điểm ấm áp trên đầu gối nàng mà khi nãy Hannah chạm vào.
“Connie, cô không sao chứ?” Hannah tò mò hỏi.
“À, vâng, chắc chắn,” Connie nói và hy vọng vẻ đỏ bừng trên hai má nàng sẽ được che đi trong ánh sáng mờ.
“Tốt rồi, đây là những ghi chú mà tôi đã làm,” Hannah kéo một vài tờ giấy màu vàng từ chiếc bàn phía sau. Nàng đọc lướt qua chúng rồi thở dài. “Tôi muốn một bản hợp đồng lớn đạt tiêu chuẩn với những thay đổi này,” nàng lắc lắc tờ giấy trong không khí rồi đưa cho Connie. Nàng bất ngờ dừng và liếc qua trang cuối cùng.
“Chà, tôi cần phải kiểm tra một vài từ trước khi giao cho cô. Cô có thể lấy cho tôi cuốn từ điển to trên đầu giá sách phía sau cô được không?” Hannah chỉ vào tủ sách luật có ba kệ sách phía sau Connie. Đó là đặc điểm chính trong phòng khách của nàng.
“Trông nó thế nào?” Connie hỏi và liếc nhìn vào đống sách rồi mở chiếc thang gấp ra.
“Nó dày 18cm. Có lẽ nó ở giá sách đầu tiên,” Hannah nói rồi tiếp tục đọc.
Connie leo lên thang và trèo lên cho đến khi nhìn thấy giá sách trên cùng. “Hannah tôi không thấy” Connie nói khi nàng nhìn lướt một vòng hai giá sách khác.
“Nó phải ở đấy thôi, nó quá to nên không lẫn được,” Hannah nói và tiến tới gần chân nàng. “Kiểm tra trên đỉnh kia xem,” nàng chỉ vào đỉnh giá sách. Connie nhìn xuống lo lắng. Giá sách khá cao và nàng sẽ phải trèo lên tận đỉnh thang.
“Đừng lo, tôi sẽ giữ thang cho cô,” Hannah nói từ bên dưới. Connie gật đầu và trèo thêm hai bậc nữ. Nàng thở nhẹ khi cảm thấy Hannah đang hướng mặt vào mông mình, có lẽ khi nàng đổi vị trí. Trong khoảnh khắc, chiếc thang ổn định và Connie giữ lấy giá trên cùng, tìm từ đỉnh ô này đến ô khác.
Hannah ngắm nhìn Connie leo thang với cái nhìn kín đáo trên khuôn mặt. Nàng liếc nhìn hai đầu gối trần và chiếc váy ngắn với cặp mông quyến rũ của Connie ngay trước mặt nàng. Nàng đẩy mặt vào mông Connie qua lớp vải váy, và nghe Connie thở hổn hển. Nàng quay đi trước khi Connie nhìn xuống. Nâng đầu gối trái lên, Connie trượt bàn chân trái của nàng lên nấc thang cao hơn phía bên phải.
Nàng dang rộng ra để nhìn trên đỉnh giá sách. Hannah chớp ngay cơ hội. Nàng khom người xuống nhìn dưới váy của Connie. Nàng tìm thấy một xứ sở thần tiên bên trong đó, nó như một thế giới khác ở đó, một thế giới của những mùi vị đàn bà ngọt ngào, sự ấm áp và sự tươi mát. Hai bắp đùi đầy thịt mềm mại của Connie nhìn quá ngọt ngào. Ánh sáng rõ xuyên qua lớp vải váy Connie đủ để Hannah thấy được cái mu ấm áp của Connie đang ép sát vào đáy chiếc quần lót trắng của nàng.
Hannah nhận ra ngay Connie không mặc đệm. Hannah di chuyển dần sát dưới váy Connie và sát dần với đáy quần nàng. Nàng hít hà với vẻ của một người sành rượu đang đánh giá một loại vang mới. Nụ cười thỏa mãn của nàng lướt ra mà không bị Connie nhận thấy. Connie vẫn đang chăm chú tìm kiếm quyển sách không tồn tại.
Lấy một hơi thở sâu để kiềm chế nỗi lo, Hannah nhích thêm. Nàng quay cổ để đầu nàng đối diện với đáy quần của Connie, rồi bật ngờ nàng vươn lên và đặt cái miệng ấm áp của mình lên đáy quần lót Connie. Biết rằng phải làm thật nhanh nên Hannah bú đáy quần lót Connie trong khi bàn tay nàng lần lần đôi chân chắc nịch đầy thịt của Connie. Nàng nghe thấy Connie nói gì đó nhưng lờ đi. Chỉ vài phút sau, Connie đã chảy nước ra.
Hannah lấy miệng ngậm lấy quần lót. Nàng có thể nhận thấy âm hộ Connie đang nằm khít khao trong miệng nàng. Cặp đùi Connie đẩy nhẹ vào miệng Hannah. Răng của Hannah cạ cạ lên âm hộ qua lớp vải. Âm hộ của Connie trở nên quá tuyệt.
Connie rướn người nhìn lên đỉnh kệ. Đỉnh kệ không có chút bụi nào. Chưa bao giờ có cuốn sách nào trên đó. Trước khi nàng có thể nhìn xuống và nói như thế, nàng cảm thấy có sự chuyển động bên dưới váy mình. Nàng ngạc nhiên khi nhìn xuống và thấy một khoảng phồng lên ngay trước váy nàng chỉ vài giây trước khi nàng cảm thấy đôi má ấm áp trên cặp đùi bên trong nàng.
Giây tiếp theo Hannah có sự tiếp xúc đầu tiên với chiếc quần lót no nê. Connie thở hổn hển, nàng không muốn kêu gào nhưng không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra với nàng. Nó quá xa lạ nên nàng không thể tin được điều đang xảy ra, mặc dầu nàng có thể nhìn và cảm nhận được nó. Chỉ cần liếc nhìn nàng đã nhận ra đó là Hannah đang ngậm miệng vào âm hộ nàng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cái thang |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện đồng tính, Truyện les, Truyện sex bú lồn, Truyện sex dùng sextoy |
Ngày cập nhật | 05/09/2020 03:29 (GMT+7) |