Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv1.com
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Bích Loan » Phần 8

Bích Loan

Phần 8

Anh đưa nàng ra một chỗ vắng, ngoài cánh đồng. Chỗ này hoang vắng. Đó là một bãi màu ở ngoại thành Hà Nội, nằm bên cạnh một con lộ chính. Ban ngày cũng có nhĩeu xe cộ và người đi bộ trên con đường này. Nhưng ban đêm, như lúc này, thỉnh thoảng chỉ còn có một vài chiếc xe tải chạy qua thôi. Sơn dẫn nàng lên một gò đất cao giữa cánh đồng. Gọi là gò đất cao nhưng khi ngồi xuống thì lúa lút đầu người, nên người đi trên đường không thể trông thấy Sơn và nàng được. Mùi hương sen thơm ngào ngạt từ dưới đầm ao bên cạnh đưa lên. Ban ngày thường có những chiếc thuyền đi câu hay đi hái sen. Còn bây giờ tất cả đều chìm vào trong bóng tối im lặng…

Sơn bế nàng đặt lên lòng mình rồi ghé môi vào miệng nàng, hôn. Bây giờ thì nàng không còn mứn chặt môi lại như lần đầu nữa. Nàng hé môi đón nhận những nụ hôn của người yêu và cũng hôn lại.

Sơn lần cởi cúc áo nàng ra. Anh không cởi hết, chỉ cởi tới chỗ bầu vú nàng đã lộ ra. Dưới ánh sáng mờ ảo của bóng đêm tranh tối tranh sáng – trời không tối hàn, vi tuy không có trăng, song sao rất sáng, Sơn nhìn rõ cặp vú của người yêu. Sơn đưa tay mơn trớn cặp vú căng tròn như hai trái cây đang thời kỳ làm mật. Rồi bỗng như điên dại, Sơn bóp thật mạnh, bóp với hết sức lực của hai bàn tay mình như người đang nhào nặn một quả bột để làm bún vậy. Cặp vú nàng đẫy đà trong đôi bàn tay Sơn. Bóp một cặp vú còn trinh, căng tròn như thế mới đã tay.

Rồi Sơn đưa tay xuống phía dưới. Anh úp mặt nàng vào mặt anh, đưa hai chân nàng sang hai phía. Anh cởi nút quần của mình ra. Anh tụ i quần nàng ra, nhưng không dám tụt hết, chỉ tụt tới đùi nàng thôi. Bộ đùi nàng trông mới ngon lành làm sao! Nó trắng ngần, thon thả. Da đùi mát rượi. Anh đưa một ngón tay chọc vào lỗ hở của nàng. Ngón tay anh đã ướt. Anh nhét dương vật của mình vào lỗ hở đó của nàng. Vừa rút ra, vừa đâm vào. Anh chỉ dám đặt vào lỗ hớ của nàng một khúc đầu của dương vật thôi, một phần vì anh sợ nàng đau, phần vì nàng van anh đừng đưa vào sâu, nàng sợ anh làm mất trinh. Nàng muốn để dành đến ngày cưới. Lần nào cũng vậy, ra đây, họ đều. làm tình theo kiểu ngồi như vậy, quần chỉ tụt xuống đến đầu gối, và anh chỉ dám đặt một khúc rất ngắn của dương vật vào lỗ hớ của nàng. Thế mà lần nào cũng vậy, chỉ sau một giây là tinh khí của anh đã bắn vọt ra ngoài. Nàng chưa kịp hưng phấn cao thì anh đã lau chùi và kéo quần lên cho nàng.

Mới tới chương trình tiếng thơ trên đài phát thanh anh đã rủ nàng ra về.

Có lần nàng hỏi anh:

– Sao đi chơi với em mà anh cứ đòi về quầy quậy thế?

Anh cười:

– Vì em làm anh hưng phấn quá, ngay từ đầu, và khi anh đã cho được tinh khí ra rồi thì anh không còn thấy hưng phấn nữa, anh thấy buồn ngủ nên anh đòi đưa em về. Em có giận anh không?

Anh không bao giờ hỏi xem nàng cảm hứng ra sao cả.

Một lần khác, họ đi chơi vào một đêm sáng trăng. Hôm đó nếu không có một việc kỳ lạ xảy ra, thì chốc chấn anh đã không tha nàng rồi. Chác chắn anh đã phá được trinh nàng rồi.

Ánh trăng vầng vặc soi tỏ trên cánh đồng đã gặt, chỉ còn trơ lại những gốc rạ mà người ta chưa kịp cắt. Anh đưa nàng ra một bãi đất hoang. Nơi này, trước kia, trong thời kỳ chiến tranh là chỗ đặt pháo cao xạ. Một khoảng đất trũng xuống, xung quanh là những mô đất cao.

Có lần Bích Loan nghe anh kể, cũng chỗ này đây, cô bạn đồng nghiệp của anh đã trải áo mưa ra, làm tình với người yêu. Đang lúc trần truồng ôm nhau thì cô bị bắt quả tang. Người ta gửi giấy về trường, cô bị kỷ luật. Bây giờ cô có chồng rồi mà người ta vẫn còn nhắc lại chuyện đó với nhau khi trò chuyện. Người ờ đây có tài nhớ dai những chuyện của người khác thật!

Tối nay Sơn đưa nàng ra đây. Cũng như khát nước se cổ mà ngồi trước một cốc nước chanh đường có đá thì làm sao mà chịu nổi, mà vì lẽ gì phải chịu đựng cơn khát vô lý đó cơ chứ? Sơn chẳng nói chẳng rằng, vật ngửa nàng ra mô đất, lột ngay quần áo nàng ra. Nàng chống cự yếu ớt Chỉ trong phút chốc nàng đã hoàn toàn trần truồng. Dưới ánh trăng nàng mới đẹp làm sao. Nàng như một con cá chép to, vảy bạc, ánh lên lấp lánh dưới ánh trăng. Một tấm thân lõa lồ, ngồn ngộn trước mắt Sơn. Sơn thì thầm, hơi thờ đứt quãng:

– Em, đấng nào mình cũng sẽ là vợ chồng mà. Cho anh, trời ơi… anh không thể chịu được nữa.

Nàng không thể chống cự được hàng loạt chiếc hôn tới tấp như người đói lâu ngày ăn vội của Sơn phủ lên khớp mọi nơi trên cơ thể nàng. Đúng lúc Sơn chuẩn bị nằm lên người nàng, ấn dương vật của mình vào người nàng thì… nàng trông thấy một bóng người đang bò lại gần chỗ nàng. Dưới ánh trăng sáng ngời nàng không thể nhầm được. Cái bóng nhô lên rồi lại thụt xuống theo sự nhấp nhô của những mô đất. Khi cái bóng đã tiến lại rất gần thì nàng thét lên sợ hãi:

– Ôi! Có người!

Cái bóng vội chạy đi và biến mất. Nàng ngồi dậy, mặc quần áo. Sơn không tin có người đã theo dõi. Anh nghĩ, có thể nàng chưa muốn để anh hái bông hoa trinh nữ của nàng hôm nay nên đã dựng nên câu chuyện hoang đường đó.

Họ không dám ngồi lại chỗ đó nữa. Sơn đưa nàng lùi sâu vào trong các lùm cây, nơi ít ánh trăng hơn. Thỉnh thoảng một vài tay lái xe đêm đi qua trên đường quốc lộ, bật đèn sáng trưng để trêu. Họ gào lên:

– Sờ lồn đi! Khoái không?

Những lúc đó anh đẩy nàng ra xa anh. Những lúc không có ai qua lại, im ắng, anh bế nàng lên lòng mình. Vẫn chỉ dám uống từng giọt nước tình một cách dè xẻn. Nhưng lần này anh đã thọc sâu hơn mọi lần vào lỗ hở của nàng.

Nàng rên rỉ:

– Thôi đi anh! có lẽ chạm vào màng trinh mất rồi, em đau quá, rát quá.

Trên đường về cư xá, Sơn cứ phải an ủi nàng mãi:

– Anh chọc vào đâu có sâu em, cũng chỉ như mọi bận thôi, chỉ lút sâu hơn mọi ngày một chút xrư là cùng thôi. Anh tin là em chưa bị rách màng trinh đâu, có lẽ nó chỉ mới bi xước một chút thôi. Mà dù nó đã bị rách thật thì cũng có sao đâu hả em? Anh nghĩ rằng, những cặp yêu nhau khác họ cũng như mình thôi. Ai lúc đói cũng muốn ăn, lúc khát cũng muốn uống, mà ăn những lúc đó, uống những lúc đó mới ngon em ạ. Miếng ăn vụng là miếng ngon nhất mà em.

Về tới khu tập thể, trước khi bước vào phòng, nàng lén đi ra nhà tắm của phụ nữ, cởi quần lót ra xem. Có lẽ màng trinh bị xước chứ chưa rách hẳn. Trên đũng quần lót có một chút máu, rất ít thôi. Sáng hôm sau ngủ dậy, nàng không đi lại được nữa. Xót và rát quá.

Sơn không hiểu, tại sao nàng lại giữ gìn đến thế. Theo nàng, thì những riêng gì nàng gìn giữ, coi trọng vai trò trinh tiết của người con gái, mà ngay cả Sơn và các đồng nghiệp của anh cũng vậy thôi.

Những ngày đầu mới yêu nhau, Sơn tâm sự với nàng:

– Anh không tin là những người con gái đã sống ở nước ngoài rồi lại còn trinh nữa. Bởi vậy mà con trai bọn anh, những người học ở trong nước, không dám yêu họ đâu.

– Thế anh có tin là em còn trinh không? – Nàng hỏi lại Sơn.

Sơn không trả lời. Song nhìn nét mặt Sơn, nàng biết anh cũng hồ nghi.

– Anh cứ chờ tới ngày cưới, chờ tới đêm tân hôn của chúng mình thì rõ. – Nàng nói.

Có lẽ họ cũng có thể chờ tới ngày đó được nếu như không có một đêm mất điện.

Một buổi tối mùa hè. Trời oi quá. Trong nhà cứ hừng hực. Dù quạt máy có chạy liên tục thì không khí cũng vẫn nồng. Mà ngồi mãi dưới cái bầu không khí đó cũng nhức đầu. Những cái gì là của tự nhiên thì nó vẫn trong trẻo hơn. Đấy, cứ nghiệm thì rõ. Những làn gió ở ngoài trời kia vẫn mát, và dễ chịu hơn là những làn gió, đo những cánh quạt chạy bằng điện tạo ra. Mà điện ở khu tập thể này cứ lên xuống bập bùng, lúc sáng, lúc đỏ lừ như con đom đóm, lúc đang sáng bỗng tắt hẳn.

Mỗi lần tắt điện như vậy thì người ta lại gọi nhau:

– Anh Trung ơi, cháy cầu chì ở đâu thế? Có ông nào chịu khó đi chữa một tý không, chứ nóng như rang thế này ai mà vào lò ngủ được. Nóng hơn lò dấm chuối.

– Chắc bà nào lại nấu cám lợn rồi, điện quá tải mới cháy cầu chì như vậy đấy, hay là dân ta chạy tàu ngầm nhiều quá chăng?

Người ở đây họ thích dùng điện lấm. Họ dùng điện để nấu cám lợn, họ dùng điện để nấu nước tắm, họ dùng điện để nấu nước uống. Họ lẩm sáng kiến lắm. Kể ra họ cũng thông minh. Họ dùng mảnh bơ sữa bò làm thành những dây nấu nước bằng điện, gọi là những tàu ngầm. Hễ có ai đến kiểm soát thì họ vội giấu đi. Họ cứ dùng bừa. Ai cũng dùng nên chẳng ai nói được ai cả.

Tối nay cũng vậy. Điện đang sáng bỗng đỏ lừ như con mắt của người say rượu, lừ đừ, rồi ngã gục. Mọi khi thì họ cũng ý ới gọi nhau ra tìm nguyên nhân, rồi chữa. Nhưng tối nay chẳng có ma nào muốn làm cái việc đó. Họ đang bận những công việc riêng của mình. Như Sơn lúc này chẳng hạn, đang ngồi tâm sự với người yêu. Hôm nay anh bạn ở ngăn bên cạnh không có nhà, anh về quê thăm vợ con, nên Sơn ra đón nàng và đưa nàng về trường.

Thấy điện bỗng tất, Sơn bước ra ngoài, đứng nhìn các khu nhà tập thể. Tất cả các khu nhà đều tối. Kiểu này có chữa được cũng phải còn lâu. Anh thầm mong cứ mất điện lâu nữa đi, lâu suất cả đêm cũng được.

Anh bước vào nhà, ngồi xuống cạnh người yêu.

Bích Loan ý tứ hỏi nhỏ:

– Mình không thắp một ngọn đèn dầu hả anh?

– Khỏi cần em ạ, để mình còn được tự do một chút anh nói rất khẽ như sợ có ai đứng ngoài biết trong phòng có người mà lại ngồi trong bóng tối.

Anh đặt lên môi người yêu một chiếc hôn thật dài. Có lần anh đã kể cho nàng nghe, bọn anh chia những chiếc hôn ra làm ba kiểu.

Anh nói:

– Em biết không, bọn anh cũng hay ngồi tán gẫu với nhau lắm đó. Em có biết thằng Hùng Đen không, em gặp nó hôm đi ăn cưới Lâm Thanh ấy, nó nghiên cứu về môn dân tộc học. Nó nói có ba loại hôn: Một loại của các ông bà làm công tác ngoại giao; một loại của các anh chàng lính lâu ngày không biết mùi phụ nữ; và loại cuối cùng là của những người yêu nhau.

Lúc này anh trao chiếc hôn của loại thứ ba cho nàng. Rồi anh đưa tay luồn dưới áo nàng, sờ cặp vú nàng. Một dòng điện chạy râm ran khắp người Bích Loan. Nàng nghĩ, có lẽ đây là giờ phút đáng nhớ nhất đời chăng? Anh sẽ đưa nàng đến những vùng hoa thơm cỏ lạ của tối nay. Chắc chắn lần này anh có đủ thời gian và điều kiện để đưa nàng tới một vùng đất lạ, nơi đó có những hồ nước ngọt trong lành, cả hai sẽ được uống thỏa thuê, mặc sức chứ không phải uống từng giọt như trước đây nữa, và người được uống sẽ là cả hai người, chứ không phải chi có mình anh như trước đây.

Nàng không giữ gìn gì nữa. Nàng hôn lại anh, ghì anh sát vào mình, cầm tay anh chà lên cặp vú đầy, mọng, đang rừng rực lửa tình của mình. Nàng ngả người xuống giường và kéo anh xuống theo, đè lên người nàng. Nàng muốn cởi phăng tất cả quần áo ra, nàng muốn cả anh và nàng đều trần truồng trong đêm nay để chà sát hai cơ thể lên nhau, để đau khổ quằn quại trong niềm hoan lạc lên tới cực điểm, để khóc lên vì quá sung sướng, quá hạnh phúc do sự chung đụng xác thịt mang lại. Nhưng anh đã kéo nàng ngồi dậy, ghé vào tai nàng:

– Đi ra đây em, ra đứng sau cánh cửa này, tụt quần ra, đến đầu gối thôi, em rạng chân ra một chút để anh cho cái của anh vào. M anh đứng ở đây nhỡ có điện thì ở ngoài nhìn vào không thấy gì cả, và mình cũng có thời gian để kéo quần lên được.

Anh cởi nút quần của mình ra, chỉ đủ chỗ cho dương vật nhô ra. Trong bóng tối lờ mờ, anh dùng những ngón tay lướt trên lồn nàng, tìm một khe hở, rồi chọc một ngón tay vào khe hở đó. Khe đầy nước, ướt sũng các ngón tay anh. Người nàng mềm và nóng. Mọi chỗ đều nóng và mềm. Nóng và mềm nhất là chỗ có khe đầy nước, đang ràn rụa chảy ra. Anh từ từ cho cái vật đang cương lên, nhô ra khỏi những hàng cúc đã mở sẵn ở đũng quần của mình vào lỗ lồn đang nở to của nàng. Khi nó đã vào sâu và đang tắm trong hồ nước nóng, ấm áp đó thì anh quên hết tất cả. Anh tha hồ bơi trong hồ nước đó, đến khi nàng kêu lên một tiếng kêu đau đớn thì anh mới tỉnh lại, mới biết mình đang làm gì và đang đứng ở đâu. Nàng kêu lên không phải vì sự hưng phấn đã lên tới cao độ mà vì bỗng nhiên nàng thấy xót, rát đến cùng cực ở bên trong lỗ hở. Nàng cảm giác như có một dòng nước đặc sánh đang từ từ rỉ ra từ lỗ hở đó. Đau lắm.

Nàng thì thầm:

– Anh lấy cho em một chiếc khăn ướt vào đây!

– Để làm gì em?

– Thì anh cứ đưa cho em!

Anh kéo quần lên, cài lại tất cả các nút, chạy ra chỗ treo khăn mặt, rút một chiếc hãy còn ướt, đưa cho nàng. Vừa lúc đó đèn bật sáng. Anh nghe tiếng reo hò của mọi người nhất là của bọn trẻ con:

– Có điện rồi!

Nàng dùng chiếc khăn tay anh đưa, lau cửa mình. Nét mặt nàng đau đớn và hết hoảng. Anh thấy chiếc khăn có máu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Thông tin truyện
Tên truyện Bích Loan
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện của kiều bào, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 12/11/2017 09:35 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma nữ đa tình - Tác giả Quỷ Môn Quan
Đêm... Bàn tay của dạ thần, đang từ từ phủ dần bức màn đêm bát ngát lên khắp cảnh vật tiêu sơ, đầy rừng hoang núi lạnh trên miền Xà Vương Quốc, tận phương Bắc của dãy Hy Mã Lạp Sơn trắng xóa, với quanh năm tuyết phủ chập chùng... Quả là một đêm tối đầy hãi hùng với gió bão thét gào, với mưa rơi sầm sập, với sấm sét ì ầm... Cùng những lằn chớp ngoằn ngoèo vạch dài giữa nền trời đen thẫm, nhào trộn vào nhau tạo thành một âm thanh, một điệp khúc khủng khiếp và loạn cuồng. Vũ trụ như chìm hẳn trong cơn trở mình giận dữ của gió mưa, của bão tố, kéo dài suốt cả một đêm ngày mà vẫn chưa dịu lắng phong ba. Bỗng, một làn chớp ngời lên ánh sáng, xé tan trong chốc lát bầu trời đang trĩu nặng cơn mưa, soi tỏ trên mặt hồ “Xà Yêu nữ”. Qua thời gian thoáng mắt của cơn chớp vừa lóe lên, vẫn kịp nhìn thấy trên mặt hồ năm thiếu nữ tuyệt sắc với năm màu áo đối chọi nhau: Trắng, lục, vàng, xanh, hồng, cùng với những...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện ma
Bước chân âm thầm - Tác giả Sịp
Phần 8 Thằng bé được nuôi ăn đầy đủ, có chỗ trú an toàn, lại thêm được cô giáo chăm lo nên phổng phao thấy rõ. Từ nước da đen đủi vì khét nắng và gương mặt gầy đét vì thiếu ăn, tay chân khẳng khiu vì bị hiếp đáp, giờ trông cậu bảnh bao ra dáng. Cô Hoan cũng dần quen sự hiện diện của đứa bé bên cạnh nên bắt đầu sai nó ôm tập vở học sinh đến lớp trước cho cô, hoặc dặn nó đến trường nhận bài vở về nhà, trong khi cô còn phải họp ban giáo viên rồi mới về sau. Dư luận có vẻ cũng không để ý vì đứa bé không phải là học sinh của trường, vả chăng việc cô giáo nuôi một đứa để giúp việc cũng không phải là điều hệ trọng khiến mọi người phải bàn tán. Có điều, ngày trước ở một mình cô có phần tự do hơn, ngày ngày đi dạy về chỉ cần gài chốt cửa cẩn thận, rủi cô có lỡ hở hang suồng sã cũng chẳng lo ai dòm ngó. Bây giờ có bé trai, dù cô thương xem như hàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex day lồn
Loan mắt nai - Tác giả Lê Thị Thu Phương
Phần 8 Chàng cảm nhận rõ ràng hơi nóng thoát ra từ đó với làn nước dâm âm ấm ứa ra. Khải biết rõ, Thu muốn cho chàng đút cặc vào đụ nàng từ lâu. Nhưng như đã nói, vì muốn “đền ơn” Thu, muốn cho nàng được tận hường niềm khoái lạc đến tận cùng, cho nên Khải vẫn làm như chưa muốn vội kết thúc, khiến cho Thu điên người lên chồm dậy “nhai” nát cái đầu con cặc của chàng. Thôi thì trước sau gì Khải cũng phải để cho Thu được hoàn toàn thỏa mãn. Vấn đề còn lại là lâu hay mau, tất cả đều tùy thuộc nơi chàng. Nếu vào những lúc khác, khi Khải còn đang sung sức, khi chàng chưa tự kiềm chế được sự thôi thúc ập đến một cách bấn loạn, nếu chàng bị Thu khiêu khích như vậy chắc chắn chàng sẽ nhanh chóng đáp ứng, sẽ nhanh chóng chồm lên kết thúc cuộc chơi ngay để cho hai người mau mau được sung sướng. Nhưng hôm nay Khải có thể tự chủ được mình. Chàng đã “hạ” xong một địch thủ là Loan, nàng phải nằm đo ván...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi