– Giống con nít quá… cho cục kẹo nè…
Dũng phì cười méo xệch, hỏi:
– Sao dám ra đỡ cho Dũng vậy? Gan quá trời!
Khánh mỉm cười, anh nhìn Dũng lắc đầu:
– Cũng không biết… Khánh sợ Dũng té… nên…
Khánh ấp úng, anh đỏ cả mặt lên. Dũng cướp lời anh:
– … nên tính chụp Dũng sao, chụp nổi không? Khờ quá…
Dũng nhìn Khánh nở nụ cười thật hiền hậu:
– cảm ơn Khánh nhiều lắm!
Khánh chỉ nhìn Dũng, anh cũng chẳng nghe Dũng đang nói gì. Anh đang ngắm khuôn mặt Dũng cứ như bị cuốn hút vào đó vậy.
Dũng thấy Khánh không nói năng gì đâm ra lo lắng nên bèn hỏi:
– Khánh sao vậy? Đau hả? Để Dũng kêu y tá nha?
Khánh vẫn nhìn chằm chằm vào Dũng, chợt anh giật mình vì Dũng đang lay anh. Dũng nhe răng cười:
– Gì mà ngó Dũng dữ vậy?
Khánh buộc miệng:
– Tuy khóc nhè, nhưng vẫn còn đẹp trai ghê á.
Dũng đỏ mặt, cười gằn:
– Trời, mới hồi sáng còn chê mà.
Cả hai cùng nhìn nhau phì cười.
Khánh vẫn nhìn Dũng, đôi mắt anh vẫn dán chặt vào khuôn mặt ấy như dính keo vậy. Thấy vậy Dũng thôi không cười nữa, anh nhìn Khánh hỏi:
– Có chuyện gì vậy Khánh?
Khánh hơi nhíu mày lại mà không nói lời nào. Thật ra anh cũng không biết nên nói gì? Nếu anh nói thật mình đang nghĩ gì thì có khi Dũng sẽ bỏ rơi anh mất. Thấy Khánh vẫn còn đăm đăm suy nghĩ, Dũng từ tốn nói:
– Dũng biết, Khánh tốt với Dũng lắm, cho nên mới dám dứng ra đỡ cho Dũng. Với lại tụi mình đã là bạn thân của nhau rồi, vậy thì có chuyện gì Khánh cứ nói đi, đừng ngại… hay là không tin tưởng Dũng?
Nét mặt anh đăm chiêu nhìn Khánh đầy lo lắng. Khánh cảm động lắm, anh không dám nhìn thẳng vào mắt Dũng nữa, đành ngó lảng đi chỗ khác, khẽ lắc đầu:
– Không phải… có điều…
Anh thở ra một hơi dài rồi nhắm mắt lại. Anh sợ nhìn thấy ánh mắt hay hành động của Dũng sau khi nghe được những lời anh sắp nói.
– Đây là bí mật lớn nhất của Khánh, nếu một khi Dũng biết được rồi thì Khánh nghĩ tình bạn mình sẽ chấm dứt mất.
Nghe có vẻ hệ trọng, Dũng càng tò mò, anh nài nỉ:
– Dù chuyện nghiêm trọng như thế nào cũng vẫn không thay đổi gì đâu, Dũng tin rằng Dũng nhìn đúng người lắm. Khánh cứ nói nghe đi.
– Dũng đừng… tốt với Khánh quá…
Dũng trừng mắt nhìn Khánh:
– Tại sao vậy?
Khánh đành thở dài một lần nữa:
– Đừng hỏi nữa được không?
Dũng lắc đầu quầy quậy:
– Không được, nói đi… nói ra nghe coi…
Khánh không kìm lòng được nữa, bèn nhỏ nhẹ nói:
– Vì… có khi… Khánh… yêu Dũng đó!
Dũng trố mắt nhìn Khánh, anh không tin nổi vào cái điều anh vừa nghe. Sao lại có thể như vậy chứ? Anh có nghe lầm không? Người bạn thân thiết nhất của mình lại là một thằng “bê đê” à? Hai bên tai anh lùng bùng, rồi đầu óc anh trở nên ê ẩm như có ai đó vừa giáng một búa vào đầu anh vậy. Sốc thật… Hàng trăm câu hỏi cứ quay cuồng trong đầu anh khiến anh nhăn nhó mặt mày, cuối cùng anh lắp bắp:
– Mm… mới… nói gì… vậy?
Khánh mở mắt chậm chạp nhìn Dũng:
– Khánh là “gay”!
Rồi anh đã khóc! Anh khóc vì đau lòng, khóc vì cuối cùng bí mật của anh cũng được nói ra.
Dũng hết nhìn Khánh, lại nhìn xuống đất, nhìn lên tường rồi không hiểu sao lại nhìn Khánh. Anh càng cố tránh nhìn vào mặt Khánh thì càng thấy mình đang nhìn. Đầu óc anh đang rối tung lên. Không lầm đâu, sự thật là vậy. Sao mà nó có thể xảy ra trong một tình huống xấu đến vậy? Anh nên làm gì bây giờ?
Khánh nhìn Dũng qua dòng nước mắt:
– Khánh biết nói ra sẽ làm Dũng sợ, thậm chí là sốc nữa. Nhưng mà.
Khánh không cố ý đâu. Bí mật này Khánh giữ mãi bấy lâu nay mà không ai hiểu hết, khó chịu lắm… Khánh… xin lỗi…
Dũng trân trối nhìn anh, không nói nên một lời nào. Khánh nhìn anh rồi từ từ khép mắt lại:
– I love you!
Rồi nước mắt anh cứ vậy tuôn trào ra ngoài.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bí mật trái tim |
Tác giả | Latino |
Thể loại | Truyện sex gay |
Phân loại | Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính |
Ngày cập nhật | 04/08/2020 11:42 (GMT+7) |