Đang tắm ngon ơ bà Tám nghe tiếng chuông điện thoại reo vang, bà lẩm bẩm:
“Đéo mẹ! Tắm cũng không được nữa sao!”
Nói thì nói vậy, bà tắt nước, quấn cái khăn lớn chạy ra bốc cái điện thoại. Bên kia đầu giây:
“Thiếm Tám đó hả! Tui đây, tui là thằng Dậu con bà Thới, má tui nói thiếm bị hư đường giây điện gì đó, tui qua liền để sửa cho thiếm nha!”
Bà Tám trả lời:
“Quỷ, thằng mắc dịch! Tau đang tắm mà mày không để yên, thôi qua đi thằng chó!”
Câu nói tuy lớn lối, nhưng âm thanh dịu dàng. Ở Mỹ đã lâu, nhưng bà Tám vẫn không bỏ cái tính ăn nói lỗ mãng của xóm bình dân Việt Nam. Mới có ba mươi tám cái xuân xanh, từ ngày thằng chả, là chồng của bà quy tiên, bà Tám thường nhờ những thằng nhỏ con của mấy bà bạn sửa đồ lặt vặt trong nhà. Lúc thằng chồng đâm đầu về trời bất thình lình làm bà Tám chới với, nhưng sau hai năm thì đời sống trở lại bình thường, nhờ thằng chả có mua bảo hiểm nhân thọ, nên đời sống bà Tám yên ổn, bà vẫn đi làm hãng may đồ phụ nữ mỗi ngày, công việc cũng không cực nhọc, lũ con ba đứa đã lớn, con Thìn mười Tám, thằng Thân với thằng Tuất, mười hai mười ba gì đó phá như quỷ, chẳng giúp mẹ được gì chỉ ham đi chơi, ít khi chúng ở nhà với mẹ, bà thường rũa chúng nó liên mồm, nhiều khi chúng gương mắt ếch ra dòm bà như chẳng hiểu gì hết.
Bà Tám là người ăn nói bạo miệng, thuở xa xưa ở khu lao động, lấy thằng chồng, sau vượt biên, cuối cùng định cư ở Mỹ. Mặt mày không đẹp lắm, nhưng trời cho thân hình hết sẩy. Tuy là gái ba con, nhưng nhìn chung cơ thể là tuyệt phẩm, chân dài, mông to, eo nhỏ, vú bự. Lúc bà mặc Bikini tắm biển, nhiều thằng nhìn muốn chảy nước miếng, nhất là vào cái tam giác chính giữa nhô lên giữa háng. Nhiều khi bà chửi thề với thằng chồng:
“Đéo mẹ! Mấy thằng nhóc không nhìn chỗ nào! Cứ nhìn ngay hạ bộ của em! Phát bực!”
Thằng chồng cười hì hì trả lời:
“Thì có mẹ gì nữa… không nhìn chỗ đó thì nhìn chỗ nào!?”
Bà Tám háy thằng chồng dài như đường rầy xe lửa:
“Xí! Bộ không ghen mà còn làm bộ!”
Nhưng trong lòng thầm hãnh diện bộ vó của mình. Thời gian trôi qua, nhưng hạnh phúc cũng bị đốn ngã bởi ông thần mang hình lưỡi hái. Thằng chồng của bà bất thần chơi một quả đứt mạch máu đi tàu suốt. Tuy người có máu dâm, nhưng suốt hai năm qua bà cũng không làm chuyện gì bậy, có nổi hứng thì ngồi thiền để giảm đi khi nhớ chuyện ân ái, hay coi sách báo truyền hình có những cảnh làm tình thì tắt đi nghĩ chuyện khác. Nhưng cũng phải biết rằng những thôi thúc sinh lý của người đàn bà sắp bước vào tuổi bốn mươi rất mạnh. Ba mươi tám tuổi, như trái chín cây đến thời sung mãn nhất, nhiều đêm chiêm bao thấy chuyện gái trai bà Tám chợt thức dậy cảm nhận âm hộ mình giật từng hồi rân rân nước nhờn ứa ra rây rức.
Tiếng bấm chuông ngoài cửa, bà Tám chạy ra mở:
“Mày đó hả Dậu! Từ từ thằng quỷ!”
Thằng Dậu lách cửa đi vào cười nói:
“Mấy thằng nhóc đâu rồi thiếm?”
Bà Tám vừa đóng cửa vừa trả lời:
“Đéo mẹ! Lũ đó có bao giờ ở nhà!”
“Cô Thìn nữa mà?”
“Mẹ! Nó đi chơi với bồ rồi, chỉ có con già ở nhà thôi!”
“Thiếm mà già gì!”
Thằng Dậu vừa nói vừa nhìn bà Tám trong lòng hắn nghĩ: Bà này dòm đã thiệt.
“Mày nhiêu tuổi rồi Dậu?”Bà Tám hỏi.
“Tui hai mươi ba rồi thiếm” hắn trả lời.
“Đéo mẹ! Sao chưa lấy vợ mậy?!”
“Vợ con chó gì thiếm, chơi cho đã đã!”
Bà Tám nheo mắt dòm gã thanh niên bảnh trai.
“Chơi cho đã là chơi sao thằng quỷ!”
Thằng Dậu ấp úng.
“Thì chơi cho đã… là cho đã… tui đâu có biết!”
“Mẹ! Mày láo, không biết… sao nói” bà Tám cười hốn hỉnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bà Tám |
Tác giả | Nguyễn Chuối Tiêu |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ máy bay, Sex bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện móc lồn, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 24/06/2020 20:19 (GMT+7) |