Vậy là coi như kết thúc cuộc tình diện kiến tương phùng của hai chị em những ngày đầu tiên trở về sống lại trên quê cha đất mẹ Việt Nam, bằng chứng là lúc này hai bộ phận sinh dục hai chị em đang từ từ rời nhau ra, dương vật thằng em đã xìu xuống thun nhỏ như trái ớt khô, mềm xèo tựa bún và ướt nhẹp giống y hệt mới vừa nhảy xuống sông rồi ngoi lên bờ.
Tuy vậy nhưng hai chị em dường như vẫn hãy còn lưu luyến nhau thì phải bởi vậy mặc cho thân thể trần truồng, dơ dáy cả hai vẫn không hề bận tâm cứ thế mãi miết ôm nhau, hôn nhau say đắm, mãi gần cả hai ba phút sau, cả hai mới chịu rời nhau ra trong nỗi niềm sung sướng, thỏa mãn vô biên.
Chị Minh ôm quần áo rời khỏi phòng, xuống nhà vệ sinh rửa ráy sạch sẽ đoạn chị mặc lại quần áo trở lại phòng ngủ của chị và nằm xuống ngủ ngon lành bên cạnh bé A Phương, còn thằng em chị hơn mười phút sau mới đến nhà vệ sinh xối nước tắm ào ào cho thân thể được mát mẻ và hạ nhiệt tình dục xuống.
Nó trở lại phòng ngủ, nhìn đồng hồ đeo tay để ở mé đầu tấm nệm thì thấy đã hơn hai giờ sáng, nó nhủ thầm ngày mai ba chị em nó sẽ về đoàn tụ với gia đình tại Bà Rịa để dự tiệc mừng chị Minh trở về sau hai năm làm lụng khổ sở, cực nhọc trên đất khách quê người sao mà linh tính dường như sắp sửa có chuyện không hay xảy ra cho một trong ba chị em nó thì phải? Nó không tài nào phán đoán được là chuyện gì sẽ xảy ra cả, nó chặc lưỡi nhủ thầm ôi tới đâu thì tới, lo chuyện hão huyền chi cho mệt, nó nằm dài xuống tấm nệm, kê đầu lên chiếc gối tai bèo mềm mại và chẳng bao lâu, nó cũng chìm dần vào giấc ngủ ngon lành, trong khi đó ở phòng gần cạnh, chị Nghĩa cũng đã chợp mắt được từ lâu rồi.
Căn nhà vẫn hoàn toàn yên lặng, tĩnh mịch, vắng vẻ sau khi cùng chứng kiến một cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa hai chị em ruột hơn kém nhau bảy tuổi…
Ngày hôm sau lúc bảy giờ, Lợi lái xe máy chở chị Minh bồng con ngồi phía sau từ từ rời khỏi thành phố Sài Gòn nguy nga tráng lệ, chạy theo quốc lộ 51 về hướng thị xã Bà Rịa, chị Nghĩa thì đi một mình bằng xe ca tốc hành sau khi đón xe ôm đi ra bến xe miền Đông.
Vì chị mình có bồng con nên nó chạy không nhanh lắm, chỉ bằng vận tốc khoảng 50km/giờ là cùng và dọc đường, hai chị em dừng lại ở Long Thành để ăn sáng, uống café nên đến hơn mười giờ cả hai mới về đến nhà.
Trong lúc mọi người xúm xít lại hỏi han chị Minh, ôm hôn bé A Phương thì nó cứ mãi miết nghĩ ngợi xem sao giờ này chị Nghĩa đi xe ca từ Sài Gòn xuống đây mà lại chưa thấy tới nhà trong khi tiệc mừng chị Minh sắp sửa được bày ra với bao nhiêu nụ cười rạng rỡ, tươi tắn trên môi tất cả mọi người trong gia đình.
Nóng ruột quá, nó lấy điện thoại di động ra gọi đến số máy di động của chị Nghĩa thì tổng đài báo rằng số máy này hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau, gọi mấy lần cũng đều hiện tượng như vậy.
Mười một giờ rồi mà vẫn chưa thấy mặt mũi người chị thứ tư đâu cả, chị Hai Hảo rồi chị Ba Hường, chị Năm Hoàng lần lượt dùng máy di động gọi đến chị nhưng tất cả các cuộc gọi đều bặt vô âm tín.
Vì thấy không thể nào liên lạc được với chị nên ai nấy đều nghĩ rằng chị không đi xuống Bà Rịa mà ở lại Sài Gòn có việc bận gì đó chăng và tất cả mọi người mới yên tâm ngồi vào bàn tiệc, tiệc mừng chị Minh hồi hương do đích thân chị Hai Hảo và chị Ba Hường đi đặt nhà hàng Mỹ Cảnh III mang đến cho nên các món ăn đều rất ngon: từ súp cua, thịt nguội trộn gỏi, bò né, gà bó xôi, lẫu thập cẩm…Buổi tiệc diễn ra thật vui tươi, suôn sẻ từ đầu cho đến cuối riêng Lợi do tối qua ân ái, làm tình với chị Minh hôm nay đà thấm mệt cho nên nó không dám nhấp một ngụm bia nào cả mà chỉ uống nước ngọt vả lại giờ đây nó lại bắt đầu lo lắng cho chị Nghĩa.
Theo suy đoán cũng như linh tính, nó biết chắc chắn là chị đã rời khỏi Sài Gòn rồi tuy không rành là chị đi đến đâu mà thôi dĩ nhiên đó chẳng phải là con đường Sài Gòn – Bà Rịa dẫn về nhà vì nó phỏng chừng có chuyện gì đó xảy ra khiến chị hờn giận chăng.
Tiệc tàn, nó lên phòng trên lầu ngủ trưa, khoảng hai giờ chiều, chợt máy di động của nó để ngay đầu giường bỗng phát tín hiệu âm thanh báo nhận tin nhắn, nó hối hả cầm máy lên xem thì suýt chút nữa là nó đã la làng lên rồi vì người nhắn tin đến máy nó chẳng ai xa lạ cả mà chính là chị Nghĩa.
Chị nhắn tin cho nó biết chị hiện đang ở nhà một người bạn ở Lộc An – Đất Đỏ, chị bảo nó xuống gặp chị bởi chị đang rất buồn và đừng nói cho gia đình biết là chị đang ở dưới này, thế là nó lẳng lặng đi tắm rửa, thay quần áo để chuẩn bị cho chuyến đi Lộc An gặp gỡ, diện kiến người chị thứ tư xinh đẹp, quyến rũ, mê hồn.
Thấy thế, chị Ba Hường liền hỏi nó đi đâu thì nó bảo vào rẫy nhà thằng An chơi tối nay đến sáng mai mới về, dĩ nhiên đó chẳng qua là lý do chính đáng mà nó bịa ra để chứng minh cho sự vắng mặt tối nay của nó ở nhà mà thôi, nó dắt chiếc xe Honda Cup cánh én 50 ra khỏi nhà, trong túi quần tây nó không quên cầm theo máy điện thoại di động, lên xe chạy rồi nó vẫn cứ hoang mang nghĩ ngợi rằng Lộc An thì nó biết đường đi xuống nhưng ngặt nỗi chị Nghĩa lại không nói rõ là chị đang ở tại đâu nơi vùng biển vắng vẻ ấy.
Chợt chuông điện thoại réo vang, nó dừng xe lấy máy trong túi ra thì mới hay chị Nghĩa đang gọi cho nó, chị hỏi nó đi chưa, nó đáp là đang chạy tới gần Long Điền rồi, chị lại bảo nó cứ chạy đến đầu xã Lộc An đi rồi chị sẽ gọi lại chỉ đường cho nó đi đến chổ chị đang trú ngụ.
Đường xuống vùng biển Lộc An quả thật là đẹp và thơ mộng làm sao, hai bên con đường đèo sâu hun hút, thăm thẳm nối tiếp nhau rất nhiều cây hoa anh đào đang mùa nở rộ từng chùm hoa hồng đỏ tươi tắn dưới ánh nắng chiều vàng.
Nhìn đóa hoa anh đào, nó dễ dàng liên tưởng đến hình ảnh đôi môi mềm mại, nồng thắm của người chị ruột thứ tứ và cũng chính đôi môi ấy cũng đã từng làm cho nó chết mê chết mệt trong một đêm tình tại nhà trọ Hoàng Ân chợ Bà Rịa vào năm ngoái trước ngày chị xuất giá theo chồng về Sài Gòn.
Thật sự là cũng như chị Minh, nó yêu thương chị hết mực vô bờ vô bến bởi lẽ khi chị Minh đi qua Đài Loan rồi, nó đã hoàn toàn dành hết tình thương yêu của mình cho chị, nó làm sao quên được vào buổi tối hôm ấy, chị đã ân cần trân trọng trao tặng cho nó cái quý giá nhất đáng giá nghìn vàng của chị cho nó và vì vậy nó luôn luôn nhớ nhung tha thiết đến chị.
Nó tự trách là từ trước đến giờ, nó không hề có dịp nào để lên Sài Gòn để ghé thăm chị mặc dù nó có tờ giấy ghi địa chỉ của chị do đích thân chị viết gửi lại cho nó, lần này lên Sài Gòn đón chị Sáu Minh hồi hương và ở lại nhà chị, Lợi nhủ thầm là sẽ tìm cách nối lại tình xưa với chị nhưng thật nào ngờ, khi gặp lại chị Sáu thì nó lại quên mất chị Tư.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ba chị em |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ tay ba, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 24/01/2018 09:02 (GMT+7) |