Phần 1
Má nó
Từ lúc ba hắn chết, đêm nào đi qua phòng má nó cũng nghe tiếng thút thít, hắn buồn, thương, thấy má nó thương nhớ ba nó. Có bửa hắn hé cửa ngó vào thấy má nó nằm ôm cứng chiếc gối dài giữa hai đùi thổn thức. Hắn vào lớp học tâm sự với thằng Kiệt đen, tên bạn thân, má Việt bố Mỹ đen. Hắn rủ thằng bạn về nhà chơi. Thời gian sau tư nhiên hắn thấy má hắn vui hẳn lên, thằng Kiệt ở chơi nhà nó nhiều hơn. Một đêm đi chơi về nhà, đi ngang qua phòng má nó nghe tiếng rên, hé cửa ngó vào thì ngạc nhiên thấy hai thân thể trần truồng quấng lấy nhau. Một đen một trắng. Ngó kỹ thì thấy thằng Kiệt hùng hục trên người má nó. Nó càng buồn hơn, nhưng thương má, hắn im lìm nhẹ nhàng đóng cửa phòng. Một thời gian sau bụng má nó phồng lên rồi sinh ra một thằng đen như thằng Kiệt. Có điều lạ là má nó vẫn vui vẻ tỉnh rụi nuôi tụi hắn lớn lên, dù chung quanh người ta dòm ngó dèm pha to nhỏ. Má nó thường nói: Chẳng có ai nuôi tao một ổ bánh mì, mà lại có kẻ ham đánh người bằng cái lỗ miệng, con mắt, thì chuyện nhỏ.